Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1363: Bắt được linh hồ

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bây giờ Lưu Cửu mới biết tại sao phản ứng đầu tiên khi tên nhóc này thấy mình không phải là hoảng sợ mà là hơi phấn khích.Hóa ra thực lực của cậu ta mạnh như vậy, thậm chí còn mạnh đến mức cao thâm khó lường.Hơn nữa cậu ta nói cảm ơn mình, là đã sớm biết mình sẽ chết.Bây giờ Lưu Cửu vô cùng hối hận.Nếu mình không đuổi theo e là sẽ không chết. Nếu không đuổi theo, quay về luyện thuốc, nói không chừng đời này có thể bước vào cảnh giới nội kình thần bí.Nhưng tất cả đều đã muộn rồi.“Cậu... cậu muốn thế nào?”Lúc này, Lưu Cửu đã hấp hối.“Mượn máu của ông dùng, yên tâm đi, tôi sẽ thực hiện lời hứa, giữ cho ông một thi thể trọn vẹn, ông cứ yên tâm lên đường đi!”Nói xong, Trần Khiêm nắm gáy Lưu Cửu, vặn nhẹ.Mắt Lưu Cửu trừng lớn, ông ta đã chết rồi...Trần Khiêm lấy một số thảo dược gần đó để luyện huyết tỉnh.Sau đó đưa cả chó con mai phục ở bên cạnh.Sắc mặt Trần Khiêm vô cùng căng thẳng, nắm chặt con dao đen trong tay.Bản tính của linh hồ vốn tham lam, nếu không phải như vậy thì cũng không đến mức linh hồ sắp bị tuyệt chủng.Lúc này, chó con trừng lớn mắt.Trần Khiêm nín thở.Bởi vì con linh hồ đó xuất hiện rồi!Nó vô cùng cẩn thận, nhưng ánh sáng trong mắt đã bán đứng nội tâm tham lam của nó.Sau khi chắc chắn tình hình xung quanh không có gì khác biệt.Con linh hồ này quyết định mạo hiểm. “Khục khục!”Gào lên một tiếng, linh hồ lao thẳng đi. Cơ hội!Trần Khiêm sẽ không cho nó bất kì cơ hội nào để chạy trốn nữa.Đưa tay lên hạ dao xuống.Lưỡi dao đen nhanh chóng phóng ra.Đánh thẳng vào tử huyệt của linh hồ.Thành công rồi!'Trần Khiêm xông tới, xách con linh hồ đã ngừng thở.Không khỏi vui mừng.“Lưu Cửu, hôm nay ông giúp tôi lớn, quả thực máu của ông là một cám dỗ rất lớn đối với con linh hồ này!"Trần Khiêm cười. . 𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇‎ chí𝗇h‎ ở‎ [‎ 𝒯r‎ U𝘮𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇.𝑣𝗇‎ ]“Gâu gâu!”Lúc này, chó con vui vẻ quẫy đuôi.“Đương nhiên rồi, còn có mày nữa, tao sẽ dẫn mày ra ngoài, muốn ăn gì cũng được!”Trần Khiêm cười nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bây giờ Lưu Cửu mới biết tại sao phản ứng đầu tiên khi tên nhóc này thấy mình không phải là hoảng sợ mà là hơi phấn khích.Hóa ra thực lực của cậu ta mạnh như vậy, thậm chí còn mạnh đến mức cao thâm khó lường.Hơn nữa cậu ta nói cảm ơn mình, là đã sớm biết mình sẽ chết.Bây giờ Lưu Cửu vô cùng hối hận.Nếu mình không đuổi theo e là sẽ không chết. Nếu không đuổi theo, quay về luyện thuốc, nói không chừng đời này có thể bước vào cảnh giới nội kình thần bí.Nhưng tất cả đều đã muộn rồi.“Cậu... cậu muốn thế nào?”Lúc này, Lưu Cửu đã hấp hối.“Mượn máu của ông dùng, yên tâm đi, tôi sẽ thực hiện lời hứa, giữ cho ông một thi thể trọn vẹn, ông cứ yên tâm lên đường đi!”Nói xong, Trần Khiêm nắm gáy Lưu Cửu, vặn nhẹ.Mắt Lưu Cửu trừng lớn, ông ta đã chết rồi...Trần Khiêm lấy một số thảo dược gần đó để luyện huyết tỉnh.Sau đó đưa cả chó con mai phục ở bên cạnh.Sắc mặt Trần Khiêm vô cùng căng thẳng, nắm chặt con dao đen trong tay.Bản tính của linh hồ vốn tham lam, nếu không phải như vậy thì cũng không đến mức linh hồ sắp bị tuyệt chủng.Lúc này, chó con trừng lớn mắt.Trần Khiêm nín thở.Bởi vì con linh hồ đó xuất hiện rồi!Nó vô cùng cẩn thận, nhưng ánh sáng trong mắt đã bán đứng nội tâm tham lam của nó.Sau khi chắc chắn tình hình xung quanh không có gì khác biệt.Con linh hồ này quyết định mạo hiểm. “Khục khục!”Gào lên một tiếng, linh hồ lao thẳng đi. Cơ hội!Trần Khiêm sẽ không cho nó bất kì cơ hội nào để chạy trốn nữa.Đưa tay lên hạ dao xuống.Lưỡi dao đen nhanh chóng phóng ra.Đánh thẳng vào tử huyệt của linh hồ.Thành công rồi!'Trần Khiêm xông tới, xách con linh hồ đã ngừng thở.Không khỏi vui mừng.“Lưu Cửu, hôm nay ông giúp tôi lớn, quả thực máu của ông là một cám dỗ rất lớn đối với con linh hồ này!"Trần Khiêm cười. . 𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇‎ chí𝗇h‎ ở‎ [‎ 𝒯r‎ U𝘮𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇.𝑣𝗇‎ ]“Gâu gâu!”Lúc này, chó con vui vẻ quẫy đuôi.“Đương nhiên rồi, còn có mày nữa, tao sẽ dẫn mày ra ngoài, muốn ăn gì cũng được!”Trần Khiêm cười nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Bây giờ Lưu Cửu mới biết tại sao phản ứng đầu tiên khi tên nhóc này thấy mình không phải là hoảng sợ mà là hơi phấn khích.Hóa ra thực lực của cậu ta mạnh như vậy, thậm chí còn mạnh đến mức cao thâm khó lường.Hơn nữa cậu ta nói cảm ơn mình, là đã sớm biết mình sẽ chết.Bây giờ Lưu Cửu vô cùng hối hận.Nếu mình không đuổi theo e là sẽ không chết. Nếu không đuổi theo, quay về luyện thuốc, nói không chừng đời này có thể bước vào cảnh giới nội kình thần bí.Nhưng tất cả đều đã muộn rồi.“Cậu... cậu muốn thế nào?”Lúc này, Lưu Cửu đã hấp hối.“Mượn máu của ông dùng, yên tâm đi, tôi sẽ thực hiện lời hứa, giữ cho ông một thi thể trọn vẹn, ông cứ yên tâm lên đường đi!”Nói xong, Trần Khiêm nắm gáy Lưu Cửu, vặn nhẹ.Mắt Lưu Cửu trừng lớn, ông ta đã chết rồi...Trần Khiêm lấy một số thảo dược gần đó để luyện huyết tỉnh.Sau đó đưa cả chó con mai phục ở bên cạnh.Sắc mặt Trần Khiêm vô cùng căng thẳng, nắm chặt con dao đen trong tay.Bản tính của linh hồ vốn tham lam, nếu không phải như vậy thì cũng không đến mức linh hồ sắp bị tuyệt chủng.Lúc này, chó con trừng lớn mắt.Trần Khiêm nín thở.Bởi vì con linh hồ đó xuất hiện rồi!Nó vô cùng cẩn thận, nhưng ánh sáng trong mắt đã bán đứng nội tâm tham lam của nó.Sau khi chắc chắn tình hình xung quanh không có gì khác biệt.Con linh hồ này quyết định mạo hiểm. “Khục khục!”Gào lên một tiếng, linh hồ lao thẳng đi. Cơ hội!Trần Khiêm sẽ không cho nó bất kì cơ hội nào để chạy trốn nữa.Đưa tay lên hạ dao xuống.Lưỡi dao đen nhanh chóng phóng ra.Đánh thẳng vào tử huyệt của linh hồ.Thành công rồi!'Trần Khiêm xông tới, xách con linh hồ đã ngừng thở.Không khỏi vui mừng.“Lưu Cửu, hôm nay ông giúp tôi lớn, quả thực máu của ông là một cám dỗ rất lớn đối với con linh hồ này!"Trần Khiêm cười. . 𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇‎ chí𝗇h‎ ở‎ [‎ 𝒯r‎ U𝘮𝒯r𝐮𝘆ệ𝗇.𝑣𝗇‎ ]“Gâu gâu!”Lúc này, chó con vui vẻ quẫy đuôi.“Đương nhiên rồi, còn có mày nữa, tao sẽ dẫn mày ra ngoài, muốn ăn gì cũng được!”Trần Khiêm cười nói.

Chương 1363: Bắt được linh hồ