Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1364: Đó là tất nhiên
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó, anh ôm lấy chó con, tìm thấy một hang động gần đó.Đã bắt được linh hồ rồi, bây giờ phải tranh thủ uống linh huyết của nó.Theo như ghi chép trong “Kinh Bách Thú”.Thời gian tồn tại của linh huyết rất thấp, một khi kéo dài quá lâu, linh khí của linh huyết sẽ mau chóng bốc hơi.Tất nhiên là Trân Khiêm từng nghe ông nội kể lại.Linh huyết hội tụ linh khí của đất trời.Bao hàm năng lượng rất lớn.Chẳng những có thể bồi bổ tâm tính của mình, mà còn có thể cải thiện sức mạnh nội kình hiện tại nữa.Cho nên, sau khi uống linh huyết, mình phải dùng phương pháp hô hấp đặc biệt để dung hợp sức mạnh này.Theo tu vi hiện tại của mình, e là phải mất ba ngày mới có thể dung hợp hoàn toàn được.“Cẩu Cẩu mày qua đây, đợi tao chặn cửa hang lại, sau khi tao uống linh huyết rồi thì sẽ ngủ sâu ba ngày, trong ba ngày này, mày chỉ cần đảm bảo đừng để một số loại côn trùng đến gần tao là được?”'Trần Khiêm sờ đầu chó con.“Gâu!”Chó con thè lưỡi, bày tỏ là đã đồng ý rồi.Một người một chó cứ vậy đi vào trong hang.Cùng lúc này.Trong rừng rậm An Lĩnh.Có một nhóm người đang khổ sở tìm kiếm.Nhóm người này toàn thân đều được trang bị.Hơn nữa cũng không dưới một trăm người.Trong đó có một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, chắp tay sau lưng, vài người lớn tuổi ở bên cạnh anh ta.“Vẫn chưa tìm thấy?”Người thanh niên cau mày hỏi.“Vẫn không có bất cứ manh mối nào!”Thuộc hạ trả lời.“Dẫn người nhà họ Lục qua đây!”Người thanh niên cau mày càng chặt hơn.Sau đó thì thấy Lục Tông Nguyên chỉ chít vết thương và Mạnh Khang đang bị thương nặng, được người khác áp giải tới.“Các người chắc chắn anh ta vào An Lĩnh chứ, không lừa tôi phải không?”Người thanh niên hỏi.“Cậu Mạc, sao có thể lừa cậu chứ. Cậu ta thật sự đến An Lĩnh mà, hơn nữa chuyện giết hại tám người nhà họ Mạc chắc chắn không phải nhà họ Lục chúng tôi làm, hi vọng cậu Mạc minh giám!”Lục Tông Nguyên hoảng sợ nói.Người trước mặt là Mạc Vũ, con trai thứ hai của chủ nhân nhà họ Mạc.Lục Tông Nguyên đã nghe nói về người này từ trước rồi.Hăn là một người rất lạnh lùng, ra tay rất ác.Bây giờ tám người nhà họ Mạc chết trong nhà họ Lục, đương nhiên nhà họ Mạc sẽ cử người đến điều tra rồi. Lục Tông Nguyên là một thương nhân giàu có của địa phương, đương nhiên ông ta cũng hiểu, giữa Trần Khiêm với nhà họ Mạc, ông ta không thể đắc tội với bên nào cả.Thế là nói ra tung tích của Trần Khiêm. Cho nên Mạc Vũ đưa người đến tìm.“Nhà họ Mạc chúng tôi ở Long Giang có ân oán cực kì sâu với Trần Khiêm này, cũng đã giao thiệp với nhà họ 'Trần không phải mới một hai năm, cho nên tôi hi vọng chủ tịch Lục có thể nói sự thật. Cố gắng đừng lội vào. vũng bùn này!”Mạc Vũ hờ hững nói.“Đó là tất nhiên!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó, anh ôm lấy chó con, tìm thấy một hang động gần đó.Đã bắt được linh hồ rồi, bây giờ phải tranh thủ uống linh huyết của nó.Theo như ghi chép trong “Kinh Bách Thú”.Thời gian tồn tại của linh huyết rất thấp, một khi kéo dài quá lâu, linh khí của linh huyết sẽ mau chóng bốc hơi.Tất nhiên là Trân Khiêm từng nghe ông nội kể lại.Linh huyết hội tụ linh khí của đất trời.Bao hàm năng lượng rất lớn.Chẳng những có thể bồi bổ tâm tính của mình, mà còn có thể cải thiện sức mạnh nội kình hiện tại nữa.Cho nên, sau khi uống linh huyết, mình phải dùng phương pháp hô hấp đặc biệt để dung hợp sức mạnh này.Theo tu vi hiện tại của mình, e là phải mất ba ngày mới có thể dung hợp hoàn toàn được.“Cẩu Cẩu mày qua đây, đợi tao chặn cửa hang lại, sau khi tao uống linh huyết rồi thì sẽ ngủ sâu ba ngày, trong ba ngày này, mày chỉ cần đảm bảo đừng để một số loại côn trùng đến gần tao là được?”'Trần Khiêm sờ đầu chó con.“Gâu!”Chó con thè lưỡi, bày tỏ là đã đồng ý rồi.Một người một chó cứ vậy đi vào trong hang.Cùng lúc này.Trong rừng rậm An Lĩnh.Có một nhóm người đang khổ sở tìm kiếm.Nhóm người này toàn thân đều được trang bị.Hơn nữa cũng không dưới một trăm người.Trong đó có một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, chắp tay sau lưng, vài người lớn tuổi ở bên cạnh anh ta.“Vẫn chưa tìm thấy?”Người thanh niên cau mày hỏi.“Vẫn không có bất cứ manh mối nào!”Thuộc hạ trả lời.“Dẫn người nhà họ Lục qua đây!”Người thanh niên cau mày càng chặt hơn.Sau đó thì thấy Lục Tông Nguyên chỉ chít vết thương và Mạnh Khang đang bị thương nặng, được người khác áp giải tới.“Các người chắc chắn anh ta vào An Lĩnh chứ, không lừa tôi phải không?”Người thanh niên hỏi.“Cậu Mạc, sao có thể lừa cậu chứ. Cậu ta thật sự đến An Lĩnh mà, hơn nữa chuyện giết hại tám người nhà họ Mạc chắc chắn không phải nhà họ Lục chúng tôi làm, hi vọng cậu Mạc minh giám!”Lục Tông Nguyên hoảng sợ nói.Người trước mặt là Mạc Vũ, con trai thứ hai của chủ nhân nhà họ Mạc.Lục Tông Nguyên đã nghe nói về người này từ trước rồi.Hăn là một người rất lạnh lùng, ra tay rất ác.Bây giờ tám người nhà họ Mạc chết trong nhà họ Lục, đương nhiên nhà họ Mạc sẽ cử người đến điều tra rồi. Lục Tông Nguyên là một thương nhân giàu có của địa phương, đương nhiên ông ta cũng hiểu, giữa Trần Khiêm với nhà họ Mạc, ông ta không thể đắc tội với bên nào cả.Thế là nói ra tung tích của Trần Khiêm. Cho nên Mạc Vũ đưa người đến tìm.“Nhà họ Mạc chúng tôi ở Long Giang có ân oán cực kì sâu với Trần Khiêm này, cũng đã giao thiệp với nhà họ 'Trần không phải mới một hai năm, cho nên tôi hi vọng chủ tịch Lục có thể nói sự thật. Cố gắng đừng lội vào. vũng bùn này!”Mạc Vũ hờ hững nói.“Đó là tất nhiên!”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Sau đó, anh ôm lấy chó con, tìm thấy một hang động gần đó.Đã bắt được linh hồ rồi, bây giờ phải tranh thủ uống linh huyết của nó.Theo như ghi chép trong “Kinh Bách Thú”.Thời gian tồn tại của linh huyết rất thấp, một khi kéo dài quá lâu, linh khí của linh huyết sẽ mau chóng bốc hơi.Tất nhiên là Trân Khiêm từng nghe ông nội kể lại.Linh huyết hội tụ linh khí của đất trời.Bao hàm năng lượng rất lớn.Chẳng những có thể bồi bổ tâm tính của mình, mà còn có thể cải thiện sức mạnh nội kình hiện tại nữa.Cho nên, sau khi uống linh huyết, mình phải dùng phương pháp hô hấp đặc biệt để dung hợp sức mạnh này.Theo tu vi hiện tại của mình, e là phải mất ba ngày mới có thể dung hợp hoàn toàn được.“Cẩu Cẩu mày qua đây, đợi tao chặn cửa hang lại, sau khi tao uống linh huyết rồi thì sẽ ngủ sâu ba ngày, trong ba ngày này, mày chỉ cần đảm bảo đừng để một số loại côn trùng đến gần tao là được?”'Trần Khiêm sờ đầu chó con.“Gâu!”Chó con thè lưỡi, bày tỏ là đã đồng ý rồi.Một người một chó cứ vậy đi vào trong hang.Cùng lúc này.Trong rừng rậm An Lĩnh.Có một nhóm người đang khổ sở tìm kiếm.Nhóm người này toàn thân đều được trang bị.Hơn nữa cũng không dưới một trăm người.Trong đó có một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, chắp tay sau lưng, vài người lớn tuổi ở bên cạnh anh ta.“Vẫn chưa tìm thấy?”Người thanh niên cau mày hỏi.“Vẫn không có bất cứ manh mối nào!”Thuộc hạ trả lời.“Dẫn người nhà họ Lục qua đây!”Người thanh niên cau mày càng chặt hơn.Sau đó thì thấy Lục Tông Nguyên chỉ chít vết thương và Mạnh Khang đang bị thương nặng, được người khác áp giải tới.“Các người chắc chắn anh ta vào An Lĩnh chứ, không lừa tôi phải không?”Người thanh niên hỏi.“Cậu Mạc, sao có thể lừa cậu chứ. Cậu ta thật sự đến An Lĩnh mà, hơn nữa chuyện giết hại tám người nhà họ Mạc chắc chắn không phải nhà họ Lục chúng tôi làm, hi vọng cậu Mạc minh giám!”Lục Tông Nguyên hoảng sợ nói.Người trước mặt là Mạc Vũ, con trai thứ hai của chủ nhân nhà họ Mạc.Lục Tông Nguyên đã nghe nói về người này từ trước rồi.Hăn là một người rất lạnh lùng, ra tay rất ác.Bây giờ tám người nhà họ Mạc chết trong nhà họ Lục, đương nhiên nhà họ Mạc sẽ cử người đến điều tra rồi. Lục Tông Nguyên là một thương nhân giàu có của địa phương, đương nhiên ông ta cũng hiểu, giữa Trần Khiêm với nhà họ Mạc, ông ta không thể đắc tội với bên nào cả.Thế là nói ra tung tích của Trần Khiêm. Cho nên Mạc Vũ đưa người đến tìm.“Nhà họ Mạc chúng tôi ở Long Giang có ân oán cực kì sâu với Trần Khiêm này, cũng đã giao thiệp với nhà họ 'Trần không phải mới một hai năm, cho nên tôi hi vọng chủ tịch Lục có thể nói sự thật. Cố gắng đừng lội vào. vũng bùn này!”Mạc Vũ hờ hững nói.“Đó là tất nhiên!”