Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1385: Nợ máu giữa tôi với nhà họ Trần hôm nay sẽ chấm dứt

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Là... Là Mạc Trường Không, ông ta dẫn theo rất nhiều người xông thẳng lên đảo, hướng về phía đại sảnh của chúng ta, hơn nữa còn mười mấy vệ sĩ của nhà họ Trân!”Người làm vội nói.“Cái gì? Chẳng lẽ Mạc Trường Không điên rồi sao?”Trần Cận Đông vội nhìn Mạc Vệ Bình.Mạc Vệ Bình cau mày: “Tên già này, chẳng lẽ đã năm được thóp của nhà họ Trần rồi, bằng không, đây không.phải là cách hành xử của hắn!”“Chủ tịch Trần, để hắn vào đi, xem xem rốt cuộc hắn muốn làm gì!”Mạc Vệ Bình lại nói.“Nhị trưởng lão, ông đang làm gì thế? Giết nhiều người nhà họ Trần như vậy?”Bên đảo, hai chị em Mạc Khinh Vũ đang thư giãn trên bãi biển.Bọn họ không đi nghị sự ở đại sảnh.Nhưng đúng lúc nhìn thấy cảnh Mạc Trường Không tức giận xông đến, chém giết xung quanh.“Không phải việc của các cô, hôm nay, tôi phải tắm máu nhà họ Trần!”Vẻ mặt Mạc Trường Không dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu. Tiếp tục dẫn người xông vào.“Không được, Mạc Trường Không điên cuồng như vậy, có vẻ đã xảy ra chuyện gì rồi, chúng ta đi xem thử!”Mạc Khinh Vũ nói, sau đó đi theo Mạc TrườngMạc Khinh Oánh hét lên. Nhưng bóng dáng của bị đã biến mất.“Ôi chao, thật là nhiều chuyện quá, hay mình cũng đi xem nhỉ?”Mạc Khinh Oánh thấp giọng nói. Đột nhiên Mạc Khinh Oánh sửng sốt.Bởi vì một bóng đen vừa mới lướt nhanh qua trước. mình.“Cái gì vậy?”Mạc Khinh Oánh cau mày, ngay lập tức quay về xem thử.“Hôm nay tôi muốn cả nhà họ Trần, nợ máu phải trả bằng máu!!!"Trong đại sảnh.Một giọng nói hùng hồn vang lên. Khiến tai người ta ong ong.Sau đó, một cơn gió mạnh thổi qua.Mạc Trường Không dẫn theo một nhóm cao thủ vào. cửa.“Mạc Trường Không, cậu muốn làm gì?” Mạc Vệ Bình đứng lên đầu tiên.“Mạc Vệ Bình, bác đừng chỏ mũi vào chuyện này, nợ máu giữa tôi với nhà họ Trần hôm nay sẽ chấm dứt!”Mạc Trường Không nắm chặt nắm đấm.Lúc này, ông ta lạnh lùng quét mắt nhìn Trần Cận Đông.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Là... Là Mạc Trường Không, ông ta dẫn theo rất nhiều người xông thẳng lên đảo, hướng về phía đại sảnh của chúng ta, hơn nữa còn mười mấy vệ sĩ của nhà họ Trân!”Người làm vội nói.“Cái gì? Chẳng lẽ Mạc Trường Không điên rồi sao?”Trần Cận Đông vội nhìn Mạc Vệ Bình.Mạc Vệ Bình cau mày: “Tên già này, chẳng lẽ đã năm được thóp của nhà họ Trần rồi, bằng không, đây không.phải là cách hành xử của hắn!”“Chủ tịch Trần, để hắn vào đi, xem xem rốt cuộc hắn muốn làm gì!”Mạc Vệ Bình lại nói.“Nhị trưởng lão, ông đang làm gì thế? Giết nhiều người nhà họ Trần như vậy?”Bên đảo, hai chị em Mạc Khinh Vũ đang thư giãn trên bãi biển.Bọn họ không đi nghị sự ở đại sảnh.Nhưng đúng lúc nhìn thấy cảnh Mạc Trường Không tức giận xông đến, chém giết xung quanh.“Không phải việc của các cô, hôm nay, tôi phải tắm máu nhà họ Trần!”Vẻ mặt Mạc Trường Không dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu. Tiếp tục dẫn người xông vào.“Không được, Mạc Trường Không điên cuồng như vậy, có vẻ đã xảy ra chuyện gì rồi, chúng ta đi xem thử!”Mạc Khinh Vũ nói, sau đó đi theo Mạc TrườngMạc Khinh Oánh hét lên. Nhưng bóng dáng của bị đã biến mất.“Ôi chao, thật là nhiều chuyện quá, hay mình cũng đi xem nhỉ?”Mạc Khinh Oánh thấp giọng nói. Đột nhiên Mạc Khinh Oánh sửng sốt.Bởi vì một bóng đen vừa mới lướt nhanh qua trước. mình.“Cái gì vậy?”Mạc Khinh Oánh cau mày, ngay lập tức quay về xem thử.“Hôm nay tôi muốn cả nhà họ Trần, nợ máu phải trả bằng máu!!!"Trong đại sảnh.Một giọng nói hùng hồn vang lên. Khiến tai người ta ong ong.Sau đó, một cơn gió mạnh thổi qua.Mạc Trường Không dẫn theo một nhóm cao thủ vào. cửa.“Mạc Trường Không, cậu muốn làm gì?” Mạc Vệ Bình đứng lên đầu tiên.“Mạc Vệ Bình, bác đừng chỏ mũi vào chuyện này, nợ máu giữa tôi với nhà họ Trần hôm nay sẽ chấm dứt!”Mạc Trường Không nắm chặt nắm đấm.Lúc này, ông ta lạnh lùng quét mắt nhìn Trần Cận Đông.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Là... Là Mạc Trường Không, ông ta dẫn theo rất nhiều người xông thẳng lên đảo, hướng về phía đại sảnh của chúng ta, hơn nữa còn mười mấy vệ sĩ của nhà họ Trân!”Người làm vội nói.“Cái gì? Chẳng lẽ Mạc Trường Không điên rồi sao?”Trần Cận Đông vội nhìn Mạc Vệ Bình.Mạc Vệ Bình cau mày: “Tên già này, chẳng lẽ đã năm được thóp của nhà họ Trần rồi, bằng không, đây không.phải là cách hành xử của hắn!”“Chủ tịch Trần, để hắn vào đi, xem xem rốt cuộc hắn muốn làm gì!”Mạc Vệ Bình lại nói.“Nhị trưởng lão, ông đang làm gì thế? Giết nhiều người nhà họ Trần như vậy?”Bên đảo, hai chị em Mạc Khinh Vũ đang thư giãn trên bãi biển.Bọn họ không đi nghị sự ở đại sảnh.Nhưng đúng lúc nhìn thấy cảnh Mạc Trường Không tức giận xông đến, chém giết xung quanh.“Không phải việc của các cô, hôm nay, tôi phải tắm máu nhà họ Trần!”Vẻ mặt Mạc Trường Không dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu. Tiếp tục dẫn người xông vào.“Không được, Mạc Trường Không điên cuồng như vậy, có vẻ đã xảy ra chuyện gì rồi, chúng ta đi xem thử!”Mạc Khinh Vũ nói, sau đó đi theo Mạc TrườngMạc Khinh Oánh hét lên. Nhưng bóng dáng của bị đã biến mất.“Ôi chao, thật là nhiều chuyện quá, hay mình cũng đi xem nhỉ?”Mạc Khinh Oánh thấp giọng nói. Đột nhiên Mạc Khinh Oánh sửng sốt.Bởi vì một bóng đen vừa mới lướt nhanh qua trước. mình.“Cái gì vậy?”Mạc Khinh Oánh cau mày, ngay lập tức quay về xem thử.“Hôm nay tôi muốn cả nhà họ Trần, nợ máu phải trả bằng máu!!!"Trong đại sảnh.Một giọng nói hùng hồn vang lên. Khiến tai người ta ong ong.Sau đó, một cơn gió mạnh thổi qua.Mạc Trường Không dẫn theo một nhóm cao thủ vào. cửa.“Mạc Trường Không, cậu muốn làm gì?” Mạc Vệ Bình đứng lên đầu tiên.“Mạc Vệ Bình, bác đừng chỏ mũi vào chuyện này, nợ máu giữa tôi với nhà họ Trần hôm nay sẽ chấm dứt!”Mạc Trường Không nắm chặt nắm đấm.Lúc này, ông ta lạnh lùng quét mắt nhìn Trần Cận Đông.

Chương 1385: Nợ máu giữa tôi với nhà họ Trần hôm nay sẽ chấm dứt