Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1441: Hang đá

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đang nghĩ, Mạc Thương Long định đuổi theo.Đến nửa đường thì lão dừng lại.Chạm vào hai má bị trầy xước của mình.Mặt đầy vẻ kiêng dè.“Nhóc con, khuyên cậu một câu, mau ngoan ngoãn ra đây. Vào trong hang này rồi, cho dù sức mạnh của cậu có tăng lên thì cũng đừng hòng ra được!”Mạc Thương Long đứng ở cửa hang hét lớn.Không lâu sau, bên trong truyền ra một giọng nói“Ông già, cho dù có vậy thì cũng tốt hơn là ở bên ngoài rồi bị ông giết!”“Thằng nhóc khốn nạn, vào trong nữa thì đừng trách tôi không nhắc cậu!”Mạc Thương Long cau mày.Quả thực bên trong vô cùng nguy hiểm, lão đã bước vào cấp bậc Tông sư, có thể nói là tung hoành thiên hạ. Nhưng nghĩ lại vừa nãy gặp con vật khổng lồ trong hang động mà vẫn còn thấy sợ.Sở dĩ muốn điều tra rõ ràng.Là muốn biết được, rốt cuộc thứ cất giấu ở bên trong này có đáng để mình liều mạng hay không.Nếu như không đáng, Mạc Thương Long sẽ không mạo hiểm đâu!Cũng chính vì vậy nên Mạc Thương Long mới đợi Trần Khiêm xuất hiện.“Tân nhóc này sẽ không đi được xa đâu, đến lúc đó hoặc là chạy ra ngoài hoặc là bị giết. Mình tội gì phải mạo hiểm vì nó chứ, chỉ bằng cứ ở đây đợi nó, cho dù kết quả có thể nào đi nữa thì cũng sẽ có lợi cho mình mài”Lão thầm nói.Sau đó ngồi ở một bên cửa hang, lắng nghe động tĩnh ở bên trong.Lại nói đến Trần Khiêm.Trần Khiêm tưởng rằng tên cáo già Mạc Thương Long muốn dọa dẫm mình ra ngoài.Nhưng càng vào trong thì càng có một mùi tanh nồng nặc ập đến.Khiến cho Trần Khiêm lờ mờ cảm thấy không đúng.Anh mới nghĩ lại, lúc đầu thấy Mạc Thương Long, lão. có hơi nhếch nhác.Thậm chí trên mặt còn bị thương nhẹ.Lão già này đã biết cổ mộ này không tầm thường, theo như tính cách của lão ta, lẽ nào lại không vào trong xem?Có khi nào bên trong thực sự có gì đó khiến lão ta bị thương, cho nên mới không dám đuổi theo vào đây?Trần Khiêm thầm nói.Tiếp tục đi vào trong.Đây là một đường hành lang ngắn và bằng phẳng. Không biết đi bao lâu, cuối cùng mới sáng hơn. Một hang đá đồ sộ xuất hiện ngay trước mắt. Trong hang tối đen như mực.Hơn nữa, nơi sâu nhất trong hang hình như có hai cái động lớn.Hai cái động lớn này cao cỡ một người.Điều khiến Trần Khiêm cảm thấy lạ đó là, bên trong động hình như là một khu vực khác.Bởi vì chiếu ra ánh sáng xanh rất đậm. Cũng nhờ ánh sáng xanh trong động chiếu ra nên Trần Khiêm mới có thể nhìn rõ được một số tình hình trong hang đá.Hai bên hang đều là tượng võ sĩ được điêu khắc bằng đá.Mỗi bức tượng đều dũng mãnh, hùng tráng và uy nghiêm.Có hàng chục bức tượng.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đang nghĩ, Mạc Thương Long định đuổi theo.Đến nửa đường thì lão dừng lại.Chạm vào hai má bị trầy xước của mình.Mặt đầy vẻ kiêng dè.“Nhóc con, khuyên cậu một câu, mau ngoan ngoãn ra đây. Vào trong hang này rồi, cho dù sức mạnh của cậu có tăng lên thì cũng đừng hòng ra được!”Mạc Thương Long đứng ở cửa hang hét lớn.Không lâu sau, bên trong truyền ra một giọng nói“Ông già, cho dù có vậy thì cũng tốt hơn là ở bên ngoài rồi bị ông giết!”“Thằng nhóc khốn nạn, vào trong nữa thì đừng trách tôi không nhắc cậu!”Mạc Thương Long cau mày.Quả thực bên trong vô cùng nguy hiểm, lão đã bước vào cấp bậc Tông sư, có thể nói là tung hoành thiên hạ. Nhưng nghĩ lại vừa nãy gặp con vật khổng lồ trong hang động mà vẫn còn thấy sợ.Sở dĩ muốn điều tra rõ ràng.Là muốn biết được, rốt cuộc thứ cất giấu ở bên trong này có đáng để mình liều mạng hay không.Nếu như không đáng, Mạc Thương Long sẽ không mạo hiểm đâu!Cũng chính vì vậy nên Mạc Thương Long mới đợi Trần Khiêm xuất hiện.“Tân nhóc này sẽ không đi được xa đâu, đến lúc đó hoặc là chạy ra ngoài hoặc là bị giết. Mình tội gì phải mạo hiểm vì nó chứ, chỉ bằng cứ ở đây đợi nó, cho dù kết quả có thể nào đi nữa thì cũng sẽ có lợi cho mình mài”Lão thầm nói.Sau đó ngồi ở một bên cửa hang, lắng nghe động tĩnh ở bên trong.Lại nói đến Trần Khiêm.Trần Khiêm tưởng rằng tên cáo già Mạc Thương Long muốn dọa dẫm mình ra ngoài.Nhưng càng vào trong thì càng có một mùi tanh nồng nặc ập đến.Khiến cho Trần Khiêm lờ mờ cảm thấy không đúng.Anh mới nghĩ lại, lúc đầu thấy Mạc Thương Long, lão. có hơi nhếch nhác.Thậm chí trên mặt còn bị thương nhẹ.Lão già này đã biết cổ mộ này không tầm thường, theo như tính cách của lão ta, lẽ nào lại không vào trong xem?Có khi nào bên trong thực sự có gì đó khiến lão ta bị thương, cho nên mới không dám đuổi theo vào đây?Trần Khiêm thầm nói.Tiếp tục đi vào trong.Đây là một đường hành lang ngắn và bằng phẳng. Không biết đi bao lâu, cuối cùng mới sáng hơn. Một hang đá đồ sộ xuất hiện ngay trước mắt. Trong hang tối đen như mực.Hơn nữa, nơi sâu nhất trong hang hình như có hai cái động lớn.Hai cái động lớn này cao cỡ một người.Điều khiến Trần Khiêm cảm thấy lạ đó là, bên trong động hình như là một khu vực khác.Bởi vì chiếu ra ánh sáng xanh rất đậm. Cũng nhờ ánh sáng xanh trong động chiếu ra nên Trần Khiêm mới có thể nhìn rõ được một số tình hình trong hang đá.Hai bên hang đều là tượng võ sĩ được điêu khắc bằng đá.Mỗi bức tượng đều dũng mãnh, hùng tráng và uy nghiêm.Có hàng chục bức tượng.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Đang nghĩ, Mạc Thương Long định đuổi theo.Đến nửa đường thì lão dừng lại.Chạm vào hai má bị trầy xước của mình.Mặt đầy vẻ kiêng dè.“Nhóc con, khuyên cậu một câu, mau ngoan ngoãn ra đây. Vào trong hang này rồi, cho dù sức mạnh của cậu có tăng lên thì cũng đừng hòng ra được!”Mạc Thương Long đứng ở cửa hang hét lớn.Không lâu sau, bên trong truyền ra một giọng nói“Ông già, cho dù có vậy thì cũng tốt hơn là ở bên ngoài rồi bị ông giết!”“Thằng nhóc khốn nạn, vào trong nữa thì đừng trách tôi không nhắc cậu!”Mạc Thương Long cau mày.Quả thực bên trong vô cùng nguy hiểm, lão đã bước vào cấp bậc Tông sư, có thể nói là tung hoành thiên hạ. Nhưng nghĩ lại vừa nãy gặp con vật khổng lồ trong hang động mà vẫn còn thấy sợ.Sở dĩ muốn điều tra rõ ràng.Là muốn biết được, rốt cuộc thứ cất giấu ở bên trong này có đáng để mình liều mạng hay không.Nếu như không đáng, Mạc Thương Long sẽ không mạo hiểm đâu!Cũng chính vì vậy nên Mạc Thương Long mới đợi Trần Khiêm xuất hiện.“Tân nhóc này sẽ không đi được xa đâu, đến lúc đó hoặc là chạy ra ngoài hoặc là bị giết. Mình tội gì phải mạo hiểm vì nó chứ, chỉ bằng cứ ở đây đợi nó, cho dù kết quả có thể nào đi nữa thì cũng sẽ có lợi cho mình mài”Lão thầm nói.Sau đó ngồi ở một bên cửa hang, lắng nghe động tĩnh ở bên trong.Lại nói đến Trần Khiêm.Trần Khiêm tưởng rằng tên cáo già Mạc Thương Long muốn dọa dẫm mình ra ngoài.Nhưng càng vào trong thì càng có một mùi tanh nồng nặc ập đến.Khiến cho Trần Khiêm lờ mờ cảm thấy không đúng.Anh mới nghĩ lại, lúc đầu thấy Mạc Thương Long, lão. có hơi nhếch nhác.Thậm chí trên mặt còn bị thương nhẹ.Lão già này đã biết cổ mộ này không tầm thường, theo như tính cách của lão ta, lẽ nào lại không vào trong xem?Có khi nào bên trong thực sự có gì đó khiến lão ta bị thương, cho nên mới không dám đuổi theo vào đây?Trần Khiêm thầm nói.Tiếp tục đi vào trong.Đây là một đường hành lang ngắn và bằng phẳng. Không biết đi bao lâu, cuối cùng mới sáng hơn. Một hang đá đồ sộ xuất hiện ngay trước mắt. Trong hang tối đen như mực.Hơn nữa, nơi sâu nhất trong hang hình như có hai cái động lớn.Hai cái động lớn này cao cỡ một người.Điều khiến Trần Khiêm cảm thấy lạ đó là, bên trong động hình như là một khu vực khác.Bởi vì chiếu ra ánh sáng xanh rất đậm. Cũng nhờ ánh sáng xanh trong động chiếu ra nên Trần Khiêm mới có thể nhìn rõ được một số tình hình trong hang đá.Hai bên hang đều là tượng võ sĩ được điêu khắc bằng đá.Mỗi bức tượng đều dũng mãnh, hùng tráng và uy nghiêm.Có hàng chục bức tượng.

Chương 1441: Hang đá