Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1486: Nhà họ minh gặp nạn
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trên đó viết:“Tôi muốn cả gia tộc nhà họ MinhI”“Hừ, thằng ngốc này, e rằng không biết thực lực của nhà họ Minh chúng ta nhỉ? Lại dám mơ tưởng đến gia tộc chúng ta?”“Giỏi lắm giỏi lắm, đưa nó vào đây, để nó biết được sự lợi hại của nhà họ Minh chúng ta. Chuyện hôm nay, nếu không có mười tỷ thì không xong đâu!”Con cháu nhà họ Minh làm ầm lên.Dưới sự dẫn đường của người làm, Trần Khiêm bước vào.Người nhà họ Minh, thậm chí đám khách khứa của nhà họ Minh, đều ở đây, chia ra ngồi hai bên trái phải, ai nấy đều nhìn Trần Khiêm mỉa mai.“Đã chuẩn bị xong chưa? Nếu như xong rồi, vậy thì ký tên lên đơn thỏa thuận này, ngày mai tôi bận xong sẽ cho người trong gia tộc đến tiếp quản!"Trần Khiêm hỏi.Có một gã khách, thực ra là cao thủ do nhà họ Minh mời tới, đã lẻn ra sau lưng Trần Khiêm từ sớm.“Thằng oắt, bước qua xác ông đây trước đãi”Nói xong, gã khách cao lớn thô kệch bắt lấy vai Trần j_ Khiêm, có lẽ là định quật anh xuống.Gã thấy Trần Khiêm quá gầy, khó mà chịu được một đòn của gã.Nhưng ai ngờ rằng, mặc cho gã dùng hết sức bình sinh thì Trần Khiêm vẫn đứng im không nhúc nhích.Mặt gã tím tái nhưng Trần Khiêm vẫn đứng sừng sững như cây đỉnh vậy.“Cứ tiếp tục như vậy, mày sẽ nôn ra máu đấy!”Trần Khiêm nói.“Mày... mày nói cái gì?”Gã khách ngẩn ra. “Mày muốn như thế này?” Trần Khiêm thản nhiên nói.Còn chưa dứt lời, anh đã túm lấy vai tên khách hất ra bên ngoài!Đầu tiên là đập nát cửa phòng, sau đó cơ thể bay ra ngoài rồi đâm gãy cây cột, đập mạnh vào ngọn núi giả ngoài cửa rồi mới dừng lại hẳn.Nhìn ra bên ngoài, cơ thể gã đó đã đẫm máu, nằm co quắp! "ụ“Cái gìVốn dĩ ông cụ Minh và người nhà họ Minh còn cười cợt nhưng bây giờ mặt họ đã cứng đờ.Chàng trai này lại mạnh đến như vậy.'Tên cháu chắt nhà họ Minh ban nấy còn ầm ï bây giờ đã rối rít đẩy người bên cạnh.“Các vị cao thủ, các vị cùng xông lên đi!”Minh Châu cũng không ngờ, sợ hãi kêu lên.Khách khứa nhà họ Minh đang ngồi nhìn nhau, sau đó muốn bao vây đánh Trần Khiêm.VùIChỉ thấy Trần Khiêm quay về phía cột đá bên cạnh, cong ngón tay búng một cái, một luồng khí bắn ra ngay.Uỳnh! Cột đá trong căn phòng lập tức bị đâm thủng.Sau đó nứt ra, từng đường nứt vỡ giống như mạng nhện. . Cop q𝘂a cop lại, 𝒕𝐫ở lại 𝒕𝐫a𝓃g chí𝓃h { T R Ù 𝑀 T R U 𝑌 Ệ N.v𝓃 }Cuối cùng vỡ tung ra, khói trắng mịt mù, cứ như mới đặt một quả bom.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trên đó viết:“Tôi muốn cả gia tộc nhà họ MinhI”“Hừ, thằng ngốc này, e rằng không biết thực lực của nhà họ Minh chúng ta nhỉ? Lại dám mơ tưởng đến gia tộc chúng ta?”“Giỏi lắm giỏi lắm, đưa nó vào đây, để nó biết được sự lợi hại của nhà họ Minh chúng ta. Chuyện hôm nay, nếu không có mười tỷ thì không xong đâu!”Con cháu nhà họ Minh làm ầm lên.Dưới sự dẫn đường của người làm, Trần Khiêm bước vào.Người nhà họ Minh, thậm chí đám khách khứa của nhà họ Minh, đều ở đây, chia ra ngồi hai bên trái phải, ai nấy đều nhìn Trần Khiêm mỉa mai.“Đã chuẩn bị xong chưa? Nếu như xong rồi, vậy thì ký tên lên đơn thỏa thuận này, ngày mai tôi bận xong sẽ cho người trong gia tộc đến tiếp quản!"Trần Khiêm hỏi.Có một gã khách, thực ra là cao thủ do nhà họ Minh mời tới, đã lẻn ra sau lưng Trần Khiêm từ sớm.“Thằng oắt, bước qua xác ông đây trước đãi”Nói xong, gã khách cao lớn thô kệch bắt lấy vai Trần j_ Khiêm, có lẽ là định quật anh xuống.Gã thấy Trần Khiêm quá gầy, khó mà chịu được một đòn của gã.Nhưng ai ngờ rằng, mặc cho gã dùng hết sức bình sinh thì Trần Khiêm vẫn đứng im không nhúc nhích.Mặt gã tím tái nhưng Trần Khiêm vẫn đứng sừng sững như cây đỉnh vậy.“Cứ tiếp tục như vậy, mày sẽ nôn ra máu đấy!”Trần Khiêm nói.“Mày... mày nói cái gì?”Gã khách ngẩn ra. “Mày muốn như thế này?” Trần Khiêm thản nhiên nói.Còn chưa dứt lời, anh đã túm lấy vai tên khách hất ra bên ngoài!Đầu tiên là đập nát cửa phòng, sau đó cơ thể bay ra ngoài rồi đâm gãy cây cột, đập mạnh vào ngọn núi giả ngoài cửa rồi mới dừng lại hẳn.Nhìn ra bên ngoài, cơ thể gã đó đã đẫm máu, nằm co quắp! "ụ“Cái gìVốn dĩ ông cụ Minh và người nhà họ Minh còn cười cợt nhưng bây giờ mặt họ đã cứng đờ.Chàng trai này lại mạnh đến như vậy.'Tên cháu chắt nhà họ Minh ban nấy còn ầm ï bây giờ đã rối rít đẩy người bên cạnh.“Các vị cao thủ, các vị cùng xông lên đi!”Minh Châu cũng không ngờ, sợ hãi kêu lên.Khách khứa nhà họ Minh đang ngồi nhìn nhau, sau đó muốn bao vây đánh Trần Khiêm.VùIChỉ thấy Trần Khiêm quay về phía cột đá bên cạnh, cong ngón tay búng một cái, một luồng khí bắn ra ngay.Uỳnh! Cột đá trong căn phòng lập tức bị đâm thủng.Sau đó nứt ra, từng đường nứt vỡ giống như mạng nhện. . Cop q𝘂a cop lại, 𝒕𝐫ở lại 𝒕𝐫a𝓃g chí𝓃h { T R Ù 𝑀 T R U 𝑌 Ệ N.v𝓃 }Cuối cùng vỡ tung ra, khói trắng mịt mù, cứ như mới đặt một quả bom.
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Trên đó viết:“Tôi muốn cả gia tộc nhà họ MinhI”“Hừ, thằng ngốc này, e rằng không biết thực lực của nhà họ Minh chúng ta nhỉ? Lại dám mơ tưởng đến gia tộc chúng ta?”“Giỏi lắm giỏi lắm, đưa nó vào đây, để nó biết được sự lợi hại của nhà họ Minh chúng ta. Chuyện hôm nay, nếu không có mười tỷ thì không xong đâu!”Con cháu nhà họ Minh làm ầm lên.Dưới sự dẫn đường của người làm, Trần Khiêm bước vào.Người nhà họ Minh, thậm chí đám khách khứa của nhà họ Minh, đều ở đây, chia ra ngồi hai bên trái phải, ai nấy đều nhìn Trần Khiêm mỉa mai.“Đã chuẩn bị xong chưa? Nếu như xong rồi, vậy thì ký tên lên đơn thỏa thuận này, ngày mai tôi bận xong sẽ cho người trong gia tộc đến tiếp quản!"Trần Khiêm hỏi.Có một gã khách, thực ra là cao thủ do nhà họ Minh mời tới, đã lẻn ra sau lưng Trần Khiêm từ sớm.“Thằng oắt, bước qua xác ông đây trước đãi”Nói xong, gã khách cao lớn thô kệch bắt lấy vai Trần j_ Khiêm, có lẽ là định quật anh xuống.Gã thấy Trần Khiêm quá gầy, khó mà chịu được một đòn của gã.Nhưng ai ngờ rằng, mặc cho gã dùng hết sức bình sinh thì Trần Khiêm vẫn đứng im không nhúc nhích.Mặt gã tím tái nhưng Trần Khiêm vẫn đứng sừng sững như cây đỉnh vậy.“Cứ tiếp tục như vậy, mày sẽ nôn ra máu đấy!”Trần Khiêm nói.“Mày... mày nói cái gì?”Gã khách ngẩn ra. “Mày muốn như thế này?” Trần Khiêm thản nhiên nói.Còn chưa dứt lời, anh đã túm lấy vai tên khách hất ra bên ngoài!Đầu tiên là đập nát cửa phòng, sau đó cơ thể bay ra ngoài rồi đâm gãy cây cột, đập mạnh vào ngọn núi giả ngoài cửa rồi mới dừng lại hẳn.Nhìn ra bên ngoài, cơ thể gã đó đã đẫm máu, nằm co quắp! "ụ“Cái gìVốn dĩ ông cụ Minh và người nhà họ Minh còn cười cợt nhưng bây giờ mặt họ đã cứng đờ.Chàng trai này lại mạnh đến như vậy.'Tên cháu chắt nhà họ Minh ban nấy còn ầm ï bây giờ đã rối rít đẩy người bên cạnh.“Các vị cao thủ, các vị cùng xông lên đi!”Minh Châu cũng không ngờ, sợ hãi kêu lên.Khách khứa nhà họ Minh đang ngồi nhìn nhau, sau đó muốn bao vây đánh Trần Khiêm.VùIChỉ thấy Trần Khiêm quay về phía cột đá bên cạnh, cong ngón tay búng một cái, một luồng khí bắn ra ngay.Uỳnh! Cột đá trong căn phòng lập tức bị đâm thủng.Sau đó nứt ra, từng đường nứt vỡ giống như mạng nhện. . Cop q𝘂a cop lại, 𝒕𝐫ở lại 𝒕𝐫a𝓃g chí𝓃h { T R Ù 𝑀 T R U 𝑌 Ệ N.v𝓃 }Cuối cùng vỡ tung ra, khói trắng mịt mù, cứ như mới đặt một quả bom.