Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1637: Đứng đây nổ cái gì

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… VùIÂm thanh động cơ vang lên vang khắp bốn phía.Lamborghini phi nhanh cuốn theo gió và lá rụng hung hãn dừng lại.Chiếc xe vừa xuất hiện.Khiến không khí nơi đây trong một tích tắc như ngưng đọng."Đây đây đây là... Lamborghini Reventon sao?" Mọi người không nén được sự khiếp sợ.Mọi chuyện hệt như một giấc mộng, tỉnh mộng, cái gì cũng mất.Reventon mười tám triệu tệ.Cậu ấm bí ẩn kia ban đầu cũng dùng chiếc Reventon trị giá mười tám tỷ này.Mà giờ lại xuất hiện một chiếc xe giống nó như đúc.Đây giống như một truyền thuyết, mọi người mong chờ đã lâu, họ cảm thấy vĩnh viễn sẽ không trở thành sự thật.'Thế nhưng một ngày nào đó, thứ vẫn cho là truyền thuyết bỗng nhiên biến thành hiện thực.Hơn nữa còn xuất ngay trước mắt bạn. Cậu Lục cũng mờ mịt.Cậu ta cảm thấy nháy mắt tay chân như không nghe theo lời của mình nữa.#'"Chiếc xe này, quá khí thết"Cậu Lục đó nghĩ thầm.Cậu ta định nhường lại chỗ để xe. 'Trần Khiêm đã xuống khỏi xe.'Toàn bộ sinh viên nữ hét lên rung trời.Có không ít người thì nhét cả nắm đấm vào miệng, khiến gương mặt trở nên biến dạng.Quá khí thế, thật sự!"Wow, nick wechat của anh giai là gì vậy?" "Anh ơi anh có bạn gái chưa?”Mấy cô gái xúm lại tranh nhau nói."Gậu lớn, để chúng tôi lùi xe nhường chỗ!" Có chàng trai vội vàng lái xe đi chỗ khác."Chờ một chút!"'Trần Khiêm nhìn về phía bọn họ, thét lớn.Mọi người bị tiếng quát này dọa giật mình, ai nấy đứng sững tại chỗ."Tôi hỏi các cậu, so kè nhau chuyện này thì có ý nghĩa gì?"Trần Khiêm hờ hững hỏi.Mấy chàng trai lập tức cúi đầu, không dám hó hé."Gậu có tiền, nhưng còn người khác có nhiều tít hơn cậu, khi cậu cảm thấy bản thân giàu hơn người khác. vân có người giàu hơn cậu trăm nghìn lần, các cậu vẫn cứ so đi so lại vậy sao?”"Có sức làm mấy việc đó không đi quan tâm người nhà người yêu của mình, đứng đây nổ cái gì?"Trần Khiêm thản nhiên nói.

VùI

Âm thanh động cơ vang lên vang khắp bốn phía.

Lamborghini phi nhanh cuốn theo gió và lá rụng hung hãn dừng lại.

Chiếc xe vừa xuất hiện.

Khiến không khí nơi đây trong một tích tắc như ngưng đọng.

"Đây đây đây là... Lamborghini Reventon sao?" Mọi người không nén được sự khiếp sợ.

Mọi chuyện hệt như một giấc mộng, tỉnh mộng, cái gì cũng mất.

Reventon mười tám triệu tệ.

Cậu ấm bí ẩn kia ban đầu cũng dùng chiếc Reventon trị giá mười tám tỷ này.

Mà giờ lại xuất hiện một chiếc xe giống nó như đúc.

Đây giống như một truyền thuyết, mọi người mong chờ đã lâu, họ cảm thấy vĩnh viễn sẽ không trở thành sự thật.

'Thế nhưng một ngày nào đó, thứ vẫn cho là truyền thuyết bỗng nhiên biến thành hiện thực.

Hơn nữa còn xuất ngay trước mắt bạn. Cậu Lục cũng mờ mịt.

Cậu ta cảm thấy nháy mắt tay chân như không nghe theo lời của mình nữa.

#'"Chiếc xe này, quá khí thết"

Cậu Lục đó nghĩ thầm.

Cậu ta định nhường lại chỗ để xe. 'Trần Khiêm đã xuống khỏi xe.

'Toàn bộ sinh viên nữ hét lên rung trời.

Có không ít người thì nhét cả nắm đấm vào miệng, khiến gương mặt trở nên biến dạng.

Quá khí thế, thật sự!

"Wow, nick wechat của anh giai là gì vậy?" "Anh ơi anh có bạn gái chưa?”

Mấy cô gái xúm lại tranh nhau nói.

"Gậu lớn, để chúng tôi lùi xe nhường chỗ!" Có chàng trai vội vàng lái xe đi chỗ khác.

"Chờ một chút!"

'Trần Khiêm nhìn về phía bọn họ, thét lớn.

Mọi người bị tiếng quát này dọa giật mình, ai nấy đứng sững tại chỗ.

"Tôi hỏi các cậu, so kè nhau chuyện này thì có ý nghĩa gì?"

Trần Khiêm hờ hững hỏi.

Mấy chàng trai lập tức cúi đầu, không dám hó hé.

"Gậu có tiền, nhưng còn người khác có nhiều tít hơn cậu, khi cậu cảm thấy bản thân giàu hơn người khác. vân có người giàu hơn cậu trăm nghìn lần, các cậu vẫn cứ so đi so lại vậy sao?”

"Có sức làm mấy việc đó không đi quan tâm người nhà người yêu của mình, đứng đây nổ cái gì?"

Trần Khiêm thản nhiên nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… VùIÂm thanh động cơ vang lên vang khắp bốn phía.Lamborghini phi nhanh cuốn theo gió và lá rụng hung hãn dừng lại.Chiếc xe vừa xuất hiện.Khiến không khí nơi đây trong một tích tắc như ngưng đọng."Đây đây đây là... Lamborghini Reventon sao?" Mọi người không nén được sự khiếp sợ.Mọi chuyện hệt như một giấc mộng, tỉnh mộng, cái gì cũng mất.Reventon mười tám triệu tệ.Cậu ấm bí ẩn kia ban đầu cũng dùng chiếc Reventon trị giá mười tám tỷ này.Mà giờ lại xuất hiện một chiếc xe giống nó như đúc.Đây giống như một truyền thuyết, mọi người mong chờ đã lâu, họ cảm thấy vĩnh viễn sẽ không trở thành sự thật.'Thế nhưng một ngày nào đó, thứ vẫn cho là truyền thuyết bỗng nhiên biến thành hiện thực.Hơn nữa còn xuất ngay trước mắt bạn. Cậu Lục cũng mờ mịt.Cậu ta cảm thấy nháy mắt tay chân như không nghe theo lời của mình nữa.#'"Chiếc xe này, quá khí thết"Cậu Lục đó nghĩ thầm.Cậu ta định nhường lại chỗ để xe. 'Trần Khiêm đã xuống khỏi xe.'Toàn bộ sinh viên nữ hét lên rung trời.Có không ít người thì nhét cả nắm đấm vào miệng, khiến gương mặt trở nên biến dạng.Quá khí thế, thật sự!"Wow, nick wechat của anh giai là gì vậy?" "Anh ơi anh có bạn gái chưa?”Mấy cô gái xúm lại tranh nhau nói."Gậu lớn, để chúng tôi lùi xe nhường chỗ!" Có chàng trai vội vàng lái xe đi chỗ khác."Chờ một chút!"'Trần Khiêm nhìn về phía bọn họ, thét lớn.Mọi người bị tiếng quát này dọa giật mình, ai nấy đứng sững tại chỗ."Tôi hỏi các cậu, so kè nhau chuyện này thì có ý nghĩa gì?"Trần Khiêm hờ hững hỏi.Mấy chàng trai lập tức cúi đầu, không dám hó hé."Gậu có tiền, nhưng còn người khác có nhiều tít hơn cậu, khi cậu cảm thấy bản thân giàu hơn người khác. vân có người giàu hơn cậu trăm nghìn lần, các cậu vẫn cứ so đi so lại vậy sao?”"Có sức làm mấy việc đó không đi quan tâm người nhà người yêu của mình, đứng đây nổ cái gì?"Trần Khiêm thản nhiên nói.

Chương 1637: Đứng đây nổ cái gì