Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1672: Cực kỳ mong

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Trần Khiêm, cháu đã ăn no chưa?”Sau đó, rõ ràng tiệc sinh nhật đã vội vàng hơn nhiều.Chủ yếu là sau chuyện ban nấy, không còn ai dám nói nữa, đặc biệt là Vương Quế Phương cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại.“No rồi!"Lúc ra khỏi cửa, Thẩm Nam gọi anh lại.“Mẹ tôi muốn tôi hỏi cậu `là Trần Khiêm anh làm nghề gì vậy?”Thẩm Nam khẽ hỏi. Gô ta cũng cực kỳ tò mò.Dù gì ban nãy mọi người đều thấy được thái độ của vị chủ tịch Vương Hoa với Trần Khiêm.“Tôi? Cụ thể nghề gì thì tôi cũng không biết!” “Phụt!”Thẩm Nam lại cười.Càng cảm thấy Trần Khiêm bí ẩn.“Lẽ... lẽ nào anh chính là cậu Trần bí ẩn của trong truyền thuyết của Kim Lăng?”Thẩm Nam khẽ hỏi.Mà tất cả nhóm người Vương Quế Phương đều đứng sau lưng Thẩm Nam, giờ phút này mọi người đều ngưng thở tập trung nhìn Trần Khiêm.Mọi người đang sốt ruột chờ đợi đáp án này.Trần Khiêm cười gượng lắc đầu.“Phải hay không đều không quan trọng, bạn Thẩm Nam, thật ra cho đến nay, tôi muốn cô giúp tôi một chuyện, không biết cô có xem tôi là bạn không?”Trần Khiêm nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Nam. Xi𝙣 ủ𝙣g hộ chú𝙣g tôi tại ﹛ T𝗋ùⅿT 𝗋u𝑦ệ𝙣.v𝙣 ﹜Anh cảm thấy thời cơ đã đến, từ ánh mắt nhìn anh của Thẩm Nam, có thể dễ dàng phát hiện.Dường như cô gái này đã nảy sinh một số cảm xúc đặc biệt với anh.Nếu cứ tiếp tục như vậy, không thể phủ nhận, Trần Khiêm sẽ làm cô gái này tổn thương.“Nhà họ Thẩm các cô không bao lâu sau sẽ nhận được một số vốn để giải quyết nguy cơ, khi đó, Thẩm Nam cô sẽ không cần phải băn khoăn nhiều như vậy nữa, có thể làm chuyện mình thích!”Trần Khiêm nói.Nhóm Vương Quế Phương hít một hơi thât sâu.Nếu như một tiếng trước, Trần Khiêm nói ra câu này, chắc chắn Vương Quế Phương sẽ nghĩ nó là giả.Nhưng bây giờ, thật đến mức không thể thật hơn.“Tất nhiên tôi xem anh là bạn rồi, hơn nữa bắt đầu từ khoảnh khắc anh cứu tôi, tôi đã xem anh là bạn thân, một người bạn thân đầy rẫy những bí ẩn. Bây giờ anh lại giúp đỡ gia đình tôi, nếu như có cơ hội, tôi rất mong mình sẽ làm được điều gì đó, cực kỳ mong!”Ba chữ cuối cùng của Thẩm Nam, nhấn rất mạnh.Bởi vì lúc trước, cô ấy chỉ cảm thấy biết ơn Trần Khiêm chứ không hề có tình cảm đó. Nhưng bây giờ, đặc biệt là ban nãy, Thẩm Nam được chứng kiến một phong thái khác của Trần Khiêm.bị thu hút, bị thu hút bởi cảm giác thần bí và khí thế mạnh mẽ của chàng trai này.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Trần Khiêm, cháu đã ăn no chưa?”Sau đó, rõ ràng tiệc sinh nhật đã vội vàng hơn nhiều.Chủ yếu là sau chuyện ban nấy, không còn ai dám nói nữa, đặc biệt là Vương Quế Phương cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại.“No rồi!"Lúc ra khỏi cửa, Thẩm Nam gọi anh lại.“Mẹ tôi muốn tôi hỏi cậu `là Trần Khiêm anh làm nghề gì vậy?”Thẩm Nam khẽ hỏi. Gô ta cũng cực kỳ tò mò.Dù gì ban nãy mọi người đều thấy được thái độ của vị chủ tịch Vương Hoa với Trần Khiêm.“Tôi? Cụ thể nghề gì thì tôi cũng không biết!” “Phụt!”Thẩm Nam lại cười.Càng cảm thấy Trần Khiêm bí ẩn.“Lẽ... lẽ nào anh chính là cậu Trần bí ẩn của trong truyền thuyết của Kim Lăng?”Thẩm Nam khẽ hỏi.Mà tất cả nhóm người Vương Quế Phương đều đứng sau lưng Thẩm Nam, giờ phút này mọi người đều ngưng thở tập trung nhìn Trần Khiêm.Mọi người đang sốt ruột chờ đợi đáp án này.Trần Khiêm cười gượng lắc đầu.“Phải hay không đều không quan trọng, bạn Thẩm Nam, thật ra cho đến nay, tôi muốn cô giúp tôi một chuyện, không biết cô có xem tôi là bạn không?”Trần Khiêm nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Nam. Xi𝙣 ủ𝙣g hộ chú𝙣g tôi tại ﹛ T𝗋ùⅿT 𝗋u𝑦ệ𝙣.v𝙣 ﹜Anh cảm thấy thời cơ đã đến, từ ánh mắt nhìn anh của Thẩm Nam, có thể dễ dàng phát hiện.Dường như cô gái này đã nảy sinh một số cảm xúc đặc biệt với anh.Nếu cứ tiếp tục như vậy, không thể phủ nhận, Trần Khiêm sẽ làm cô gái này tổn thương.“Nhà họ Thẩm các cô không bao lâu sau sẽ nhận được một số vốn để giải quyết nguy cơ, khi đó, Thẩm Nam cô sẽ không cần phải băn khoăn nhiều như vậy nữa, có thể làm chuyện mình thích!”Trần Khiêm nói.Nhóm Vương Quế Phương hít một hơi thât sâu.Nếu như một tiếng trước, Trần Khiêm nói ra câu này, chắc chắn Vương Quế Phương sẽ nghĩ nó là giả.Nhưng bây giờ, thật đến mức không thể thật hơn.“Tất nhiên tôi xem anh là bạn rồi, hơn nữa bắt đầu từ khoảnh khắc anh cứu tôi, tôi đã xem anh là bạn thân, một người bạn thân đầy rẫy những bí ẩn. Bây giờ anh lại giúp đỡ gia đình tôi, nếu như có cơ hội, tôi rất mong mình sẽ làm được điều gì đó, cực kỳ mong!”Ba chữ cuối cùng của Thẩm Nam, nhấn rất mạnh.Bởi vì lúc trước, cô ấy chỉ cảm thấy biết ơn Trần Khiêm chứ không hề có tình cảm đó. Nhưng bây giờ, đặc biệt là ban nãy, Thẩm Nam được chứng kiến một phong thái khác của Trần Khiêm.bị thu hút, bị thu hút bởi cảm giác thần bí và khí thế mạnh mẽ của chàng trai này.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Trần Khiêm, cháu đã ăn no chưa?”Sau đó, rõ ràng tiệc sinh nhật đã vội vàng hơn nhiều.Chủ yếu là sau chuyện ban nấy, không còn ai dám nói nữa, đặc biệt là Vương Quế Phương cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại.“No rồi!"Lúc ra khỏi cửa, Thẩm Nam gọi anh lại.“Mẹ tôi muốn tôi hỏi cậu `là Trần Khiêm anh làm nghề gì vậy?”Thẩm Nam khẽ hỏi. Gô ta cũng cực kỳ tò mò.Dù gì ban nãy mọi người đều thấy được thái độ của vị chủ tịch Vương Hoa với Trần Khiêm.“Tôi? Cụ thể nghề gì thì tôi cũng không biết!” “Phụt!”Thẩm Nam lại cười.Càng cảm thấy Trần Khiêm bí ẩn.“Lẽ... lẽ nào anh chính là cậu Trần bí ẩn của trong truyền thuyết của Kim Lăng?”Thẩm Nam khẽ hỏi.Mà tất cả nhóm người Vương Quế Phương đều đứng sau lưng Thẩm Nam, giờ phút này mọi người đều ngưng thở tập trung nhìn Trần Khiêm.Mọi người đang sốt ruột chờ đợi đáp án này.Trần Khiêm cười gượng lắc đầu.“Phải hay không đều không quan trọng, bạn Thẩm Nam, thật ra cho đến nay, tôi muốn cô giúp tôi một chuyện, không biết cô có xem tôi là bạn không?”Trần Khiêm nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Nam. Xi𝙣 ủ𝙣g hộ chú𝙣g tôi tại ﹛ T𝗋ùⅿT 𝗋u𝑦ệ𝙣.v𝙣 ﹜Anh cảm thấy thời cơ đã đến, từ ánh mắt nhìn anh của Thẩm Nam, có thể dễ dàng phát hiện.Dường như cô gái này đã nảy sinh một số cảm xúc đặc biệt với anh.Nếu cứ tiếp tục như vậy, không thể phủ nhận, Trần Khiêm sẽ làm cô gái này tổn thương.“Nhà họ Thẩm các cô không bao lâu sau sẽ nhận được một số vốn để giải quyết nguy cơ, khi đó, Thẩm Nam cô sẽ không cần phải băn khoăn nhiều như vậy nữa, có thể làm chuyện mình thích!”Trần Khiêm nói.Nhóm Vương Quế Phương hít một hơi thât sâu.Nếu như một tiếng trước, Trần Khiêm nói ra câu này, chắc chắn Vương Quế Phương sẽ nghĩ nó là giả.Nhưng bây giờ, thật đến mức không thể thật hơn.“Tất nhiên tôi xem anh là bạn rồi, hơn nữa bắt đầu từ khoảnh khắc anh cứu tôi, tôi đã xem anh là bạn thân, một người bạn thân đầy rẫy những bí ẩn. Bây giờ anh lại giúp đỡ gia đình tôi, nếu như có cơ hội, tôi rất mong mình sẽ làm được điều gì đó, cực kỳ mong!”Ba chữ cuối cùng của Thẩm Nam, nhấn rất mạnh.Bởi vì lúc trước, cô ấy chỉ cảm thấy biết ơn Trần Khiêm chứ không hề có tình cảm đó. Nhưng bây giờ, đặc biệt là ban nãy, Thẩm Nam được chứng kiến một phong thái khác của Trần Khiêm.bị thu hút, bị thu hút bởi cảm giác thần bí và khí thế mạnh mẽ của chàng trai này.

Chương 1672: Cực kỳ mong