Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1673: Mất thứ quan trọng nào đó

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Chỉ cần Trần Khiêm vui vẻ, tất nhiên cô ấy hy vọng mình có thể làm gì đó cho Trần Khiêm.Thậm chí, hy vọng của Thẩm Nam là có thể tiến thêm một bước.Trần Khiêm thấy cô ấy đồng ý rồi. Anh cực kỳ kích động.“Nhưng anh cũng phải đồng ý với tôi một chuyện!”Thẩm Nam lại nói.“Cô nói đi!”“Sau khi tôi giúp anh thì anh phải nói thân phận thật của anh cho tôi biết, tôi không muốn anh giấu diếm tôi nữa, được không?”Thẩm Nam nhìn Trần Khiêm cười hỏi.“Được!”Trần Khiêm vui vẻ đồng ý.Khi Trần Khiêm đưa ra yêu cầu nói anh muốn một giọt máu trên tay Thẩm Nam, mặc dù Thẩm Nam và nhóm Vương Quế Phương cực kỳ khó hiểu.Nhưng cũng không ảnh hưởng gì.Đưa một giọt máu Chí Âm cho Trần Khiêm.Tất cả mọi người đều mong chờ Trần Khiêm có thể tiến hành giải thích chuyện vừa rồi.Trần Khiêm cũng sẽ không nuốt lời. Ngay lập tức, anh cười gượng. Lấy thiết bị nhỏ trong túi ra.Bấm nhẹ.Tít tít!Hai tiếng vang nhỏ.Sau đó mọi người nghe trên mái nhà có tiếng ong ong.Hình như... Hình như là tiếng máy bay trực thăng. Sau đó quan sát.Quả nhiên nhìn thấy một chiếc trực thăng đang bay từ mái nhà lên.Đang bay đến chỗ của Trần Khiêm, tự bay, từ từ đáp xuống.Màu đen, chiếc máy bay trực thăng giống như chim ưng. Nó vừa xuất hiện, trong nháy mắt làm tất cả mọi người ở đây kinh ngạc.Máy bay này, ít nhất cũng phải một trăm triệu nhỉ?Mà Trần Khiêm, lái máy bay trực thăng sao?Thẩm Nam cũng ngạc nhiên đến mức che miệng.Dường như tất cả mọi thứ đều đã được chứng minh.Máy bay trực thăng đáp xuống, Trần Khiêm bước. vào khoang điều khiển.Nhìn Thẩm Nam cười nói: “Đáp án, tôi đã nói cho cô rồi nhé. Sau này có chuyện gì thì có thể tìm Lý Chấn Quốc!”Trần Khiêm khế mỉm cười, sau đó lái máy bay rời đi. “Trời ơi, cậu Trần của Kim Lăng! Trần Khiêm là cậu Trần của Kim Lăng thật. Phát tài rồi, nhà họ Thẩm chúng †a phát tài rồiVương Quế Phương vui vẻ huơ tay múa chân.Chỉ có Thẩm Nam là thấy buồn man mác, giống như mình đã đánh mất thứ quan trọng nào đó...

Chỉ cần Trần Khiêm vui vẻ, tất nhiên cô ấy hy vọng mình có thể làm gì đó cho Trần Khiêm.

Thậm chí, hy vọng của Thẩm Nam là có thể tiến thêm một bước.

Trần Khiêm thấy cô ấy đồng ý rồi. Anh cực kỳ kích động.

“Nhưng anh cũng phải đồng ý với tôi một chuyện!”

Thẩm Nam lại nói.

“Cô nói đi!”

“Sau khi tôi giúp anh thì anh phải nói thân phận thật của anh cho tôi biết, tôi không muốn anh giấu diếm tôi nữa, được không?”

Thẩm Nam nhìn Trần Khiêm cười hỏi.

“Được!”

Trần Khiêm vui vẻ đồng ý.

Khi Trần Khiêm đưa ra yêu cầu nói anh muốn một giọt máu trên tay Thẩm Nam, mặc dù Thẩm Nam và nhóm Vương Quế Phương cực kỳ khó hiểu.

Nhưng cũng không ảnh hưởng gì.

Đưa một giọt máu Chí Âm cho Trần Khiêm.

Tất cả mọi người đều mong chờ Trần Khiêm có thể tiến hành giải thích chuyện vừa rồi.

Trần Khiêm cũng sẽ không nuốt lời. Ngay lập tức, anh cười gượng. Lấy thiết bị nhỏ trong túi ra.

Bấm nhẹ.

Tít tít!

Hai tiếng vang nhỏ.

Sau đó mọi người nghe trên mái nhà có tiếng ong ong.

Hình như... Hình như là tiếng máy bay trực thăng. Sau đó quan sát.

Quả nhiên nhìn thấy một chiếc trực thăng đang bay từ mái nhà lên.

Đang bay đến chỗ của Trần Khiêm, tự bay, từ từ đáp xuống.

Màu đen, chiếc máy bay trực thăng giống như chim ưng. Nó vừa xuất hiện, trong nháy mắt làm tất cả mọi người ở đây kinh ngạc.

Máy bay này, ít nhất cũng phải một trăm triệu nhỉ?

Mà Trần Khiêm, lái máy bay trực thăng sao?

Thẩm Nam cũng ngạc nhiên đến mức che miệng.

Dường như tất cả mọi thứ đều đã được chứng minh.

Máy bay trực thăng đáp xuống, Trần Khiêm bước. vào khoang điều khiển.

Nhìn Thẩm Nam cười nói: “Đáp án, tôi đã nói cho cô rồi nhé. Sau này có chuyện gì thì có thể tìm Lý Chấn Quốc!”

Trần Khiêm khế mỉm cười, sau đó lái máy bay rời đi. “Trời ơi, cậu Trần của Kim Lăng! Trần Khiêm là cậu Trần của Kim Lăng thật. Phát tài rồi, nhà họ Thẩm chúng †a phát tài rồi

Vương Quế Phương vui vẻ huơ tay múa chân.

Chỉ có Thẩm Nam là thấy buồn man mác, giống như mình đã đánh mất thứ quan trọng nào đó...

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Chỉ cần Trần Khiêm vui vẻ, tất nhiên cô ấy hy vọng mình có thể làm gì đó cho Trần Khiêm.Thậm chí, hy vọng của Thẩm Nam là có thể tiến thêm một bước.Trần Khiêm thấy cô ấy đồng ý rồi. Anh cực kỳ kích động.“Nhưng anh cũng phải đồng ý với tôi một chuyện!”Thẩm Nam lại nói.“Cô nói đi!”“Sau khi tôi giúp anh thì anh phải nói thân phận thật của anh cho tôi biết, tôi không muốn anh giấu diếm tôi nữa, được không?”Thẩm Nam nhìn Trần Khiêm cười hỏi.“Được!”Trần Khiêm vui vẻ đồng ý.Khi Trần Khiêm đưa ra yêu cầu nói anh muốn một giọt máu trên tay Thẩm Nam, mặc dù Thẩm Nam và nhóm Vương Quế Phương cực kỳ khó hiểu.Nhưng cũng không ảnh hưởng gì.Đưa một giọt máu Chí Âm cho Trần Khiêm.Tất cả mọi người đều mong chờ Trần Khiêm có thể tiến hành giải thích chuyện vừa rồi.Trần Khiêm cũng sẽ không nuốt lời. Ngay lập tức, anh cười gượng. Lấy thiết bị nhỏ trong túi ra.Bấm nhẹ.Tít tít!Hai tiếng vang nhỏ.Sau đó mọi người nghe trên mái nhà có tiếng ong ong.Hình như... Hình như là tiếng máy bay trực thăng. Sau đó quan sát.Quả nhiên nhìn thấy một chiếc trực thăng đang bay từ mái nhà lên.Đang bay đến chỗ của Trần Khiêm, tự bay, từ từ đáp xuống.Màu đen, chiếc máy bay trực thăng giống như chim ưng. Nó vừa xuất hiện, trong nháy mắt làm tất cả mọi người ở đây kinh ngạc.Máy bay này, ít nhất cũng phải một trăm triệu nhỉ?Mà Trần Khiêm, lái máy bay trực thăng sao?Thẩm Nam cũng ngạc nhiên đến mức che miệng.Dường như tất cả mọi thứ đều đã được chứng minh.Máy bay trực thăng đáp xuống, Trần Khiêm bước. vào khoang điều khiển.Nhìn Thẩm Nam cười nói: “Đáp án, tôi đã nói cho cô rồi nhé. Sau này có chuyện gì thì có thể tìm Lý Chấn Quốc!”Trần Khiêm khế mỉm cười, sau đó lái máy bay rời đi. “Trời ơi, cậu Trần của Kim Lăng! Trần Khiêm là cậu Trần của Kim Lăng thật. Phát tài rồi, nhà họ Thẩm chúng †a phát tài rồiVương Quế Phương vui vẻ huơ tay múa chân.Chỉ có Thẩm Nam là thấy buồn man mác, giống như mình đã đánh mất thứ quan trọng nào đó...

Chương 1673: Mất thứ quan trọng nào đó