Tác giả:

Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…

Chương 1727: Ông nói chuyện với họ đi

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vốn dĩ Trần Khiêm không muốn làm loạn lên, chỉ định dạy dỗ Vương Tiểu Mỹ với người đàn ông trung niên kia một bài học.Nhưng bây giờ, có người muốn làm lớn chuyện nên Trần Khiêm cũng chẳng nể nang làm gì.Nhìn ánh mắt khiêu khích của Trần Khiêm.Ngô Đại Vinh cười nhạt: "Được lắm, vậy cậu cứ gọi đi, tôi muốn xem thử thế nào!"Nói xong, Trần Khiêm bấm số và đi ra ngoài. Và mười phút sau.Có rất nhiều chiếc xe cùng xuất hiện, thậm chí đến xe của ZF cũng vội vàng chạy đến.Mà những người này là ai?Gần như tất cả các ông trùm trong ngành kinh doanh của Kim Lăng đều đã đến."Tổng giám đốc Lý?"Mặt của Ngô Đại Vinh đã cứng đờ từ lâu rồi, còn Vương Tiểu Mỹ cũng sợ đến sốc nặng.Cuối cùng người này là ai vậy? Ngô Đại Vinh nuốt nước bọt, thầm thở dài."Tôi gọi người đến rồi đó, ông nói chuyện với họ đi?"Trần Khiêm cười nhạt, nhìn Ngô Đại Vinh với vẻ mặt chế nhạo."Cậu Trần, ông ta đã đắc tội với cậu sao?” Lý Chấn Quốc tiến lên phía trước hỏi.Vừa nghe thấy hai chữ “cậu Trần”, Ngô Đại Vinh sợ đến mức gần như muốn tè ra quần.Chết tiệt, cậu Trần?Đúng rồi, trước đó bác sĩ Mã Tiến đã nhắc rồi, cậu Trần cũng ở đây.Mình đã cật lực mời mọc.Vậy mà bây giờ, người mà mình đắc tội lại chính là cậu Trân?Chuyện này...Ngô Đại Vinh bị dọa đến nỗi thở không ra hơi.Còn những người xung quanh, cũng ầm ầm cả lên. Vốn dĩ những người xung quanh đã không ít rồi.Sau khi nghe xong thân thế của Trần Khiêm, đều kính nể nhường đường.Trần Khiêm đưa Mã Hân Nhiên và nhóm học sinh quay lại chỗ ngồi ban đầu."Hóa ra cậu ấy là cậu Trần, thì ra Mã Hân Nhiên lại có người chống lưng quyền lực đến vậy!"Vương Tiểu Mỹ cũng kinh hãi. Bốp! Ngô Đại Vinh giơ tay lên và quát."Mẹ kiếp, con đàn bà thối, lần này hại tao thê thảm rồi!"Ngô Đại Vinh thẹn quá hóa giận. Ông ta còn có suy nghĩ muốn giết Vương Tiểu Mỹ. Chuyện lần này chỉ là khúc dạo đầu.Kết quả đang chờ Ngô Đại Vinh là gì, trong lòng ông ta hiểu rõ hơn ai hết.Còn buổi tọa đàm, mặc dù bên phía chủ nhà đã làm chuyện ngu ngốc nhưng buổi tọa đàm vẫn tiếp tục tổ chức như cũ.Thoáng chốc, hai tiếng đồng hồ trôi qua.Mã Tiến nghe nói chuyện đã xảy ra ban nấy, vội vàng đi về phía Trần Khiêm."Cậu Trần, thực sự xin lỗi cậu, suýt chút nữa để cậu chịu thiệt rồi!"Mã Tiến nói thêm: "Tên Ngô Đại Vinh này đáng chết thật!""Thôi, chuyện đã rồi, à đúng rồi, bên phía đại sư Ninh Viễn thế nào?”Trần Khiêm hỏi."Đại sư Ninh Viễn đã ngồi đợi cậu chủ Trần ở phòng riêng rồi!"Mã Tiến nói.

Vốn dĩ Trần Khiêm không muốn làm loạn lên, chỉ định dạy dỗ Vương Tiểu Mỹ với người đàn ông trung niên kia một bài học.

Nhưng bây giờ, có người muốn làm lớn chuyện nên Trần Khiêm cũng chẳng nể nang làm gì.

Nhìn ánh mắt khiêu khích của Trần Khiêm.

Ngô Đại Vinh cười nhạt: "Được lắm, vậy cậu cứ gọi đi, tôi muốn xem thử thế nào!"

Nói xong, Trần Khiêm bấm số và đi ra ngoài. Và mười phút sau.

Có rất nhiều chiếc xe cùng xuất hiện, thậm chí đến xe của ZF cũng vội vàng chạy đến.

Mà những người này là ai?

Gần như tất cả các ông trùm trong ngành kinh doanh của Kim Lăng đều đã đến.

"Tổng giám đốc Lý?"

Mặt của Ngô Đại Vinh đã cứng đờ từ lâu rồi, còn Vương Tiểu Mỹ cũng sợ đến sốc nặng.

Cuối cùng người này là ai vậy? Ngô Đại Vinh nuốt nước bọt, thầm thở dài.

"Tôi gọi người đến rồi đó, ông nói chuyện với họ đi?"

Trần Khiêm cười nhạt, nhìn Ngô Đại Vinh với vẻ mặt chế nhạo.

"Cậu Trần, ông ta đã đắc tội với cậu sao?” Lý Chấn Quốc tiến lên phía trước hỏi.

Vừa nghe thấy hai chữ “cậu Trần”, Ngô Đại Vinh sợ đến mức gần như muốn tè ra quần.

Chết tiệt, cậu Trần?

Đúng rồi, trước đó bác sĩ Mã Tiến đã nhắc rồi, cậu Trần cũng ở đây.

Mình đã cật lực mời mọc.

Vậy mà bây giờ, người mà mình đắc tội lại chính là cậu Trân?

Chuyện này...

Ngô Đại Vinh bị dọa đến nỗi thở không ra hơi.

Còn những người xung quanh, cũng ầm ầm cả lên. Vốn dĩ những người xung quanh đã không ít rồi.

Sau khi nghe xong thân thế của Trần Khiêm, đều kính nể nhường đường.

Trần Khiêm đưa Mã Hân Nhiên và nhóm học sinh quay lại chỗ ngồi ban đầu.

"Hóa ra cậu ấy là cậu Trần, thì ra Mã Hân Nhiên lại có người chống lưng quyền lực đến vậy!"

Vương Tiểu Mỹ cũng kinh hãi. Bốp! Ngô Đại Vinh giơ tay lên và quát.

"Mẹ kiếp, con đàn bà thối, lần này hại tao thê thảm rồi!"

Ngô Đại Vinh thẹn quá hóa giận. Ông ta còn có suy nghĩ muốn giết Vương Tiểu Mỹ. Chuyện lần này chỉ là khúc dạo đầu.

Kết quả đang chờ Ngô Đại Vinh là gì, trong lòng ông ta hiểu rõ hơn ai hết.

Còn buổi tọa đàm, mặc dù bên phía chủ nhà đã làm chuyện ngu ngốc nhưng buổi tọa đàm vẫn tiếp tục tổ chức như cũ.

Thoáng chốc, hai tiếng đồng hồ trôi qua.

Mã Tiến nghe nói chuyện đã xảy ra ban nấy, vội vàng đi về phía Trần Khiêm.

"Cậu Trần, thực sự xin lỗi cậu, suýt chút nữa để cậu chịu thiệt rồi!"

Mã Tiến nói thêm: "Tên Ngô Đại Vinh này đáng chết thật!"

"Thôi, chuyện đã rồi, à đúng rồi, bên phía đại sư Ninh Viễn thế nào?”

Trần Khiêm hỏi.

"Đại sư Ninh Viễn đã ngồi đợi cậu chủ Trần ở phòng riêng rồi!"

Mã Tiến nói.

Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… Vốn dĩ Trần Khiêm không muốn làm loạn lên, chỉ định dạy dỗ Vương Tiểu Mỹ với người đàn ông trung niên kia một bài học.Nhưng bây giờ, có người muốn làm lớn chuyện nên Trần Khiêm cũng chẳng nể nang làm gì.Nhìn ánh mắt khiêu khích của Trần Khiêm.Ngô Đại Vinh cười nhạt: "Được lắm, vậy cậu cứ gọi đi, tôi muốn xem thử thế nào!"Nói xong, Trần Khiêm bấm số và đi ra ngoài. Và mười phút sau.Có rất nhiều chiếc xe cùng xuất hiện, thậm chí đến xe của ZF cũng vội vàng chạy đến.Mà những người này là ai?Gần như tất cả các ông trùm trong ngành kinh doanh của Kim Lăng đều đã đến."Tổng giám đốc Lý?"Mặt của Ngô Đại Vinh đã cứng đờ từ lâu rồi, còn Vương Tiểu Mỹ cũng sợ đến sốc nặng.Cuối cùng người này là ai vậy? Ngô Đại Vinh nuốt nước bọt, thầm thở dài."Tôi gọi người đến rồi đó, ông nói chuyện với họ đi?"Trần Khiêm cười nhạt, nhìn Ngô Đại Vinh với vẻ mặt chế nhạo."Cậu Trần, ông ta đã đắc tội với cậu sao?” Lý Chấn Quốc tiến lên phía trước hỏi.Vừa nghe thấy hai chữ “cậu Trần”, Ngô Đại Vinh sợ đến mức gần như muốn tè ra quần.Chết tiệt, cậu Trần?Đúng rồi, trước đó bác sĩ Mã Tiến đã nhắc rồi, cậu Trần cũng ở đây.Mình đã cật lực mời mọc.Vậy mà bây giờ, người mà mình đắc tội lại chính là cậu Trân?Chuyện này...Ngô Đại Vinh bị dọa đến nỗi thở không ra hơi.Còn những người xung quanh, cũng ầm ầm cả lên. Vốn dĩ những người xung quanh đã không ít rồi.Sau khi nghe xong thân thế của Trần Khiêm, đều kính nể nhường đường.Trần Khiêm đưa Mã Hân Nhiên và nhóm học sinh quay lại chỗ ngồi ban đầu."Hóa ra cậu ấy là cậu Trần, thì ra Mã Hân Nhiên lại có người chống lưng quyền lực đến vậy!"Vương Tiểu Mỹ cũng kinh hãi. Bốp! Ngô Đại Vinh giơ tay lên và quát."Mẹ kiếp, con đàn bà thối, lần này hại tao thê thảm rồi!"Ngô Đại Vinh thẹn quá hóa giận. Ông ta còn có suy nghĩ muốn giết Vương Tiểu Mỹ. Chuyện lần này chỉ là khúc dạo đầu.Kết quả đang chờ Ngô Đại Vinh là gì, trong lòng ông ta hiểu rõ hơn ai hết.Còn buổi tọa đàm, mặc dù bên phía chủ nhà đã làm chuyện ngu ngốc nhưng buổi tọa đàm vẫn tiếp tục tổ chức như cũ.Thoáng chốc, hai tiếng đồng hồ trôi qua.Mã Tiến nghe nói chuyện đã xảy ra ban nấy, vội vàng đi về phía Trần Khiêm."Cậu Trần, thực sự xin lỗi cậu, suýt chút nữa để cậu chịu thiệt rồi!"Mã Tiến nói thêm: "Tên Ngô Đại Vinh này đáng chết thật!""Thôi, chuyện đã rồi, à đúng rồi, bên phía đại sư Ninh Viễn thế nào?”Trần Khiêm hỏi."Đại sư Ninh Viễn đã ngồi đợi cậu chủ Trần ở phòng riêng rồi!"Mã Tiến nói.

Chương 1727: Ông nói chuyện với họ đi