Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.…
Chương 1810: Rốt cuộc mấy người là ai
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hang động đó ở đâu?”Trần Khiêm nhìn chằm chằm hỏi.Thế giới này thực sự rất thú vị, chẳng hạn như gặp được đôi tai nghe thấy nghìn dặm của Thủy Căn, trong hang đó chắc chắn có bí mật chưa được biết đến.'Trần Khiêm thầm suy đoán.Nếu thật vậy thì mình không thể bỏ qua cái hang này được, nhất định phải đến đó.“Là ở bên trong núi, em còn nhớ chỗ đó. Anh Trần, anh muốn đi thì lát nữa em dẫn hai người đi!”Thủy Căn nói. “Được, phiền em rồi!” Trần Khiêm gật đầu.Thủy Căn tên là Lý Thủy Căn, chị cậu ta là Lý Thủy. Hà.Ba mẹ đi vắng quanh năm, thường ở với ông nội.Nhưng ông nội cậu ta ốm đau bệnh tật, cần thuốc để sống tiếp.Trong cuộc trò chuyện, Thủy Căn nhiều lần nhắc đến một chị gái họ Tô, tên là Tô Nhược Hi, Lý Thủy Hà là thư ký của Tô Nhược Hi. Số tiền mà ông nội cậu ta cần để chữa bệnh đều do Tô Nhược Hi chỉ trả.Cho nên Thủy Căn luôn xem Tô Nhược Hi là ân nhân cứu mạng.Nếu Trần Khiêm đoán không lầm thì Tô Nhược Hi chắc chắn là người mà mình muốn tìm. Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được nguồn gốc linh khí của thể thích ứng trên người Lý Thủy Hà.“Chị, mau xem ai đến này!”Thủy Căn đứng trong sân hét lên.Không lâu sau, Lý Thủy Hà từ trong phòng đi ra, cả khoảnh sân nồng nặc mùi thuốc.“Em lại đi đâu đấy, bác sĩ Hồ đang bắt mạch cho ông nội, em nhỏ tiếng một chút.” Lý Thủy Hà nói.Nói xong thì thấy Trần Khiêm với Lực Bá đứng sau Thủy Căn.Lúc này mới sửng sốt: “Là hai người...”Có thể thấy được trong mắt Lý Thủy Hà vẫn có cảm giác sợ hãi.Mặc dù Trần Khiêm cứu mình, nhưng thủ đoạn động một tý là giết người của họ, e là đã khiến cho bất kì cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.Đúng như những gì Trần Khiêm đoán, lúc này, trên người Lý Thủy Hà đã không còn loại linh khí kia nữa rồi. “Cô Lý, chúng tôi đến đây không hề có ác ý, chỉ muốn nhờ cô giúp một chuyện. Cô giúp tôi một chuyện thì tôi cũng giúp lại cô một chuyện, thế nào?” Trần Khiêm cười nói.“Tôi. tôi có thể giúp gì cho các người?”Lý Thủy Hà kéo em trai đến bên cạnh mình.“Tôi nghe Thủy Căn nói, hôm qua cô chỉ tiếp xúc với một người là giám đốc Tô - Tô Nhược Hi, tôi muốn nhờ cô giới thiệu!”Trần Khiêm nói.“Các người muốn tìm giám đốc Tô?” Lý Thủy Hà có hơi kiêng dè. Trần Khiêm chỉ gật đầu, sau đó đi tới bên cạnh ấm thuốc đang được sắc.“Toa thuốc này của cô chỉ chữa được phần ngọn chứ không chữa được phần gốc. Nếu uống lâu ngày, thứ nhất ông cụ sẽ sinh ra tính lệ thuộc vào thuốc, thứ hai là cơ thể sẽ ngày càng yếu!”Trần Khiêm nói.“Anh... Rốt cuộc mấy người là ai?”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hang động đó ở đâu?”Trần Khiêm nhìn chằm chằm hỏi.Thế giới này thực sự rất thú vị, chẳng hạn như gặp được đôi tai nghe thấy nghìn dặm của Thủy Căn, trong hang đó chắc chắn có bí mật chưa được biết đến.'Trần Khiêm thầm suy đoán.Nếu thật vậy thì mình không thể bỏ qua cái hang này được, nhất định phải đến đó.“Là ở bên trong núi, em còn nhớ chỗ đó. Anh Trần, anh muốn đi thì lát nữa em dẫn hai người đi!”Thủy Căn nói. “Được, phiền em rồi!” Trần Khiêm gật đầu.Thủy Căn tên là Lý Thủy Căn, chị cậu ta là Lý Thủy. Hà.Ba mẹ đi vắng quanh năm, thường ở với ông nội.Nhưng ông nội cậu ta ốm đau bệnh tật, cần thuốc để sống tiếp.Trong cuộc trò chuyện, Thủy Căn nhiều lần nhắc đến một chị gái họ Tô, tên là Tô Nhược Hi, Lý Thủy Hà là thư ký của Tô Nhược Hi. Số tiền mà ông nội cậu ta cần để chữa bệnh đều do Tô Nhược Hi chỉ trả.Cho nên Thủy Căn luôn xem Tô Nhược Hi là ân nhân cứu mạng.Nếu Trần Khiêm đoán không lầm thì Tô Nhược Hi chắc chắn là người mà mình muốn tìm. Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được nguồn gốc linh khí của thể thích ứng trên người Lý Thủy Hà.“Chị, mau xem ai đến này!”Thủy Căn đứng trong sân hét lên.Không lâu sau, Lý Thủy Hà từ trong phòng đi ra, cả khoảnh sân nồng nặc mùi thuốc.“Em lại đi đâu đấy, bác sĩ Hồ đang bắt mạch cho ông nội, em nhỏ tiếng một chút.” Lý Thủy Hà nói.Nói xong thì thấy Trần Khiêm với Lực Bá đứng sau Thủy Căn.Lúc này mới sửng sốt: “Là hai người...”Có thể thấy được trong mắt Lý Thủy Hà vẫn có cảm giác sợ hãi.Mặc dù Trần Khiêm cứu mình, nhưng thủ đoạn động một tý là giết người của họ, e là đã khiến cho bất kì cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.Đúng như những gì Trần Khiêm đoán, lúc này, trên người Lý Thủy Hà đã không còn loại linh khí kia nữa rồi. “Cô Lý, chúng tôi đến đây không hề có ác ý, chỉ muốn nhờ cô giúp một chuyện. Cô giúp tôi một chuyện thì tôi cũng giúp lại cô một chuyện, thế nào?” Trần Khiêm cười nói.“Tôi. tôi có thể giúp gì cho các người?”Lý Thủy Hà kéo em trai đến bên cạnh mình.“Tôi nghe Thủy Căn nói, hôm qua cô chỉ tiếp xúc với một người là giám đốc Tô - Tô Nhược Hi, tôi muốn nhờ cô giới thiệu!”Trần Khiêm nói.“Các người muốn tìm giám đốc Tô?” Lý Thủy Hà có hơi kiêng dè. Trần Khiêm chỉ gật đầu, sau đó đi tới bên cạnh ấm thuốc đang được sắc.“Toa thuốc này của cô chỉ chữa được phần ngọn chứ không chữa được phần gốc. Nếu uống lâu ngày, thứ nhất ông cụ sẽ sinh ra tính lệ thuộc vào thuốc, thứ hai là cơ thể sẽ ngày càng yếu!”Trần Khiêm nói.“Anh... Rốt cuộc mấy người là ai?”
Thiên Mệnh Chí TônTác giả: Vô ƯuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenHoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi. Trần Khiêm mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ lên.Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói:Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi!“Trần Khiêm... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trả!”Ký túc xá trưởng không nhịn được thương cảm nói.Trần Khiêm cười khổ lắc đầu: “Không cần đâu ký túc xá trưởng...”Nói xong anh xoay người đi ra ngoài.Các bạn cùng phòng nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, đều läc đầu thương hại.Thật ra Trần Khiêm cũng không muốn làm chân chạy vặt cho người khác, anh cũng muốn giống mọi người, có thể vui vẻ sống trong quãng đời sinh viên.Nhưng có thể tiếp tục học đại học đã là tốt lảm rồi.Anh thật sự nghèo!Mặc dù các bạn cùng phòng đối xử với anh cực kỳ tốt nhưng càng như vậy, anh càng không muốn nhận sự giúp đỡ từ họ, nếu không dù tình bạn có tốt hơn nữa sớm muộn gì cũng xuất hiện khoảng cách.… “Hang động đó ở đâu?”Trần Khiêm nhìn chằm chằm hỏi.Thế giới này thực sự rất thú vị, chẳng hạn như gặp được đôi tai nghe thấy nghìn dặm của Thủy Căn, trong hang đó chắc chắn có bí mật chưa được biết đến.'Trần Khiêm thầm suy đoán.Nếu thật vậy thì mình không thể bỏ qua cái hang này được, nhất định phải đến đó.“Là ở bên trong núi, em còn nhớ chỗ đó. Anh Trần, anh muốn đi thì lát nữa em dẫn hai người đi!”Thủy Căn nói. “Được, phiền em rồi!” Trần Khiêm gật đầu.Thủy Căn tên là Lý Thủy Căn, chị cậu ta là Lý Thủy. Hà.Ba mẹ đi vắng quanh năm, thường ở với ông nội.Nhưng ông nội cậu ta ốm đau bệnh tật, cần thuốc để sống tiếp.Trong cuộc trò chuyện, Thủy Căn nhiều lần nhắc đến một chị gái họ Tô, tên là Tô Nhược Hi, Lý Thủy Hà là thư ký của Tô Nhược Hi. Số tiền mà ông nội cậu ta cần để chữa bệnh đều do Tô Nhược Hi chỉ trả.Cho nên Thủy Căn luôn xem Tô Nhược Hi là ân nhân cứu mạng.Nếu Trần Khiêm đoán không lầm thì Tô Nhược Hi chắc chắn là người mà mình muốn tìm. Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được nguồn gốc linh khí của thể thích ứng trên người Lý Thủy Hà.“Chị, mau xem ai đến này!”Thủy Căn đứng trong sân hét lên.Không lâu sau, Lý Thủy Hà từ trong phòng đi ra, cả khoảnh sân nồng nặc mùi thuốc.“Em lại đi đâu đấy, bác sĩ Hồ đang bắt mạch cho ông nội, em nhỏ tiếng một chút.” Lý Thủy Hà nói.Nói xong thì thấy Trần Khiêm với Lực Bá đứng sau Thủy Căn.Lúc này mới sửng sốt: “Là hai người...”Có thể thấy được trong mắt Lý Thủy Hà vẫn có cảm giác sợ hãi.Mặc dù Trần Khiêm cứu mình, nhưng thủ đoạn động một tý là giết người của họ, e là đã khiến cho bất kì cô gái nào nhìn thấy cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.Đúng như những gì Trần Khiêm đoán, lúc này, trên người Lý Thủy Hà đã không còn loại linh khí kia nữa rồi. “Cô Lý, chúng tôi đến đây không hề có ác ý, chỉ muốn nhờ cô giúp một chuyện. Cô giúp tôi một chuyện thì tôi cũng giúp lại cô một chuyện, thế nào?” Trần Khiêm cười nói.“Tôi. tôi có thể giúp gì cho các người?”Lý Thủy Hà kéo em trai đến bên cạnh mình.“Tôi nghe Thủy Căn nói, hôm qua cô chỉ tiếp xúc với một người là giám đốc Tô - Tô Nhược Hi, tôi muốn nhờ cô giới thiệu!”Trần Khiêm nói.“Các người muốn tìm giám đốc Tô?” Lý Thủy Hà có hơi kiêng dè. Trần Khiêm chỉ gật đầu, sau đó đi tới bên cạnh ấm thuốc đang được sắc.“Toa thuốc này của cô chỉ chữa được phần ngọn chứ không chữa được phần gốc. Nếu uống lâu ngày, thứ nhất ông cụ sẽ sinh ra tính lệ thuộc vào thuốc, thứ hai là cơ thể sẽ ngày càng yếu!”Trần Khiêm nói.“Anh... Rốt cuộc mấy người là ai?”