Bà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và…

Chương 1501: Bây giờ là thời điểm tốt nhất

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Đương nhiên Hạ Diệp Chi phải đứng ở góc độ của Thẩm Lệ để suy nghĩ.Với chuyện giữa Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, Thẩm Lệ có quyết định của mình, Hạ Diệp Chi tôn trọng quyết định của cô, cũng sẽ không nói nhiều.Tuy sẽ không nói nhiều, nhưng trong lòng cô vẫn hơi lo lắng.Lo lắng vì Thẩm Lệ.Tuy bây giờ Thẩm Lệ tỏ vẻ rất bình tĩnh, như không có chuyện gì cả.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, chắc chắn Thẩm Lệ đã rất quyết tâm mới có thể ở bên Cố Tri Dân lần nữa.Chắc chắn cô từng suy nghĩ kỹ càng, nghĩ tới rất nhiều chuyện, cuối cùng mới đưa ra quyết định này.Thẩm Lệ đưa ra quyết định này đã rất khó khăn rồi, nhưng bây giờ cô còn muốn công khai với Cố Tri Dân.Tiết tấu quá nhanh, Hạ Diệp Chi lo lắng cho cô.Sao Thẩm Lệ có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng Hạ Diệp Chi được, nhưng cô cũng không nói tiếp theo suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Diệp Chi, mà chỉ cười nói: “Ai biết khi nào mới là thời điểm tốt nhất chứ? Nếu không biết, vậy bây giờ chính là thời điểm tốt nhất rồi.”“Diệp Chi, cậu cảm thấy thế nào.” Thẩm Lệ hỏi.Hạ Diệp Chi chần chừ một lát rồi từ từ gật đậu: “Phải.”Cô biết, Thẩm Lệ là đã quyết tâm rồi.Đã quyết tâm, cũng đã chuẩn bị gánh vác hậu quả.Lúc này, Hạ Diệp Chi nghe thấy bên Thẩm Lệ vang lên tiếng đập cửa.Sắc mặt Thẩm Lệ trở nên hơi kỳ lạ: “Cố Tri Dân đến gọi tớ đi ăn sáng…”Quả nhiên, ngay sau đó, giọng nói của Cố Tri Dân vang lên từ ngoài cửa.“Thẩm Tiểu Lệ, nấu bữa sáng xong rồi, mau ra đây, nếu không sẽ bị nguội đấy.”“Ra ngay.”Thẩm Lệ đáp lại một tiếng.Cố Tri Dân nghe thấy cô trả lời mới xoay người rời khỏi.Thẩm Lệ nghiêng tai lắng nghe, không nghe thấy bên ngoài có tiếng động gì, đoán được Cố Tri Dân đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Hạ Diệp Chi: “Cứ thế nhé, tớ phải đi thử độc rồi, nếu tớ còn có thể thấy ánh mặt trời ngày mai, tớ sẽ mời cậu ăn cơm.”Thẩm Lệ lại bổ sung một câu: “Mời cậu là Tổng Giám đốc Mạc ăn cơm.”Cho dù nói thế nào, cô và Cố Tri Dân ở bên nhau là chuyện lớn, cũng phải mời hai vợ chồng Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên ăn một bữa cơm.Hạ Diệp Chi cười: “Được thôi, tớ đợi cậu.”…Thẩm Lệ rửa mặt xong thì thay quần áo, đi ra khỏi phòng ngủ.Cố Tri Dân đã ngồi trước bàn ăn, đang bày đồ ra.Thẩm Lệ đi qua xem thử, phát hiện Cố Tri Dân làm món sandwich, cũng không tệ lắm.Cô ngạc nhiên nhìn anh.Cố Tri Dân cười kéo ghế cho cô: “Mau nếm thử đi, món này anh đã học lâu lắm rồi, nhưng vẫn không có cơ hội trổ tài, sợ cũng lụt nghề rồi.”Tuy anh nói khiêm tốn như vậy, nhưng sự chờ mong trong giọng điệu vẫn để lộ suy nghĩ của anh.Rõ ràng là chờ được khen mà cứ làm ra vẻ ung dung.Thẩm Lệ ngồi xuống, cảm thấy nấu cũng đẹp, bèn cầm điện thoại ra chụp ảnh lại.Cố Tri Dân ngồi xuống đối diện cô, cười nhìn cô.Thẩm Lệ bình tĩnh chụp ảnh, nhanh chóng gửi cho Hạ Diệp Chi, sau đó để điện thoại lên mặt bàn như không có chuyện gì, bắt đầu ăn sandwich Cố Tri Dân làm.“Thế nào?” Cố Tri Dân vội vàng hỏi.Thật ra loại đồ ăn như sandwich cũng không cần tốn bao nhiêu kỹ xảo.Thẩm Lệ cũng từng ăn không ít sandwich, có đủ loại kiểu dáng.Cũng không biết có phải vì tâm lý không, cứ cảm thấy sandwich Cố Tri Dân làm không giống.Rất đặc biệt.Đặc biệt ngon.“Tàm tạm.”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Đương nhiên Hạ Diệp Chi phải đứng ở góc độ của Thẩm Lệ để suy nghĩ.Với chuyện giữa Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, Thẩm Lệ có quyết định của mình, Hạ Diệp Chi tôn trọng quyết định của cô, cũng sẽ không nói nhiều.Tuy sẽ không nói nhiều, nhưng trong lòng cô vẫn hơi lo lắng.Lo lắng vì Thẩm Lệ.Tuy bây giờ Thẩm Lệ tỏ vẻ rất bình tĩnh, như không có chuyện gì cả.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, chắc chắn Thẩm Lệ đã rất quyết tâm mới có thể ở bên Cố Tri Dân lần nữa.Chắc chắn cô từng suy nghĩ kỹ càng, nghĩ tới rất nhiều chuyện, cuối cùng mới đưa ra quyết định này.Thẩm Lệ đưa ra quyết định này đã rất khó khăn rồi, nhưng bây giờ cô còn muốn công khai với Cố Tri Dân.Tiết tấu quá nhanh, Hạ Diệp Chi lo lắng cho cô.Sao Thẩm Lệ có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng Hạ Diệp Chi được, nhưng cô cũng không nói tiếp theo suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Diệp Chi, mà chỉ cười nói: “Ai biết khi nào mới là thời điểm tốt nhất chứ? Nếu không biết, vậy bây giờ chính là thời điểm tốt nhất rồi.”“Diệp Chi, cậu cảm thấy thế nào.” Thẩm Lệ hỏi.Hạ Diệp Chi chần chừ một lát rồi từ từ gật đậu: “Phải.”Cô biết, Thẩm Lệ là đã quyết tâm rồi.Đã quyết tâm, cũng đã chuẩn bị gánh vác hậu quả.Lúc này, Hạ Diệp Chi nghe thấy bên Thẩm Lệ vang lên tiếng đập cửa.Sắc mặt Thẩm Lệ trở nên hơi kỳ lạ: “Cố Tri Dân đến gọi tớ đi ăn sáng…”Quả nhiên, ngay sau đó, giọng nói của Cố Tri Dân vang lên từ ngoài cửa.“Thẩm Tiểu Lệ, nấu bữa sáng xong rồi, mau ra đây, nếu không sẽ bị nguội đấy.”“Ra ngay.”Thẩm Lệ đáp lại một tiếng.Cố Tri Dân nghe thấy cô trả lời mới xoay người rời khỏi.Thẩm Lệ nghiêng tai lắng nghe, không nghe thấy bên ngoài có tiếng động gì, đoán được Cố Tri Dân đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Hạ Diệp Chi: “Cứ thế nhé, tớ phải đi thử độc rồi, nếu tớ còn có thể thấy ánh mặt trời ngày mai, tớ sẽ mời cậu ăn cơm.”Thẩm Lệ lại bổ sung một câu: “Mời cậu là Tổng Giám đốc Mạc ăn cơm.”Cho dù nói thế nào, cô và Cố Tri Dân ở bên nhau là chuyện lớn, cũng phải mời hai vợ chồng Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên ăn một bữa cơm.Hạ Diệp Chi cười: “Được thôi, tớ đợi cậu.”…Thẩm Lệ rửa mặt xong thì thay quần áo, đi ra khỏi phòng ngủ.Cố Tri Dân đã ngồi trước bàn ăn, đang bày đồ ra.Thẩm Lệ đi qua xem thử, phát hiện Cố Tri Dân làm món sandwich, cũng không tệ lắm.Cô ngạc nhiên nhìn anh.Cố Tri Dân cười kéo ghế cho cô: “Mau nếm thử đi, món này anh đã học lâu lắm rồi, nhưng vẫn không có cơ hội trổ tài, sợ cũng lụt nghề rồi.”Tuy anh nói khiêm tốn như vậy, nhưng sự chờ mong trong giọng điệu vẫn để lộ suy nghĩ của anh.Rõ ràng là chờ được khen mà cứ làm ra vẻ ung dung.Thẩm Lệ ngồi xuống, cảm thấy nấu cũng đẹp, bèn cầm điện thoại ra chụp ảnh lại.Cố Tri Dân ngồi xuống đối diện cô, cười nhìn cô.Thẩm Lệ bình tĩnh chụp ảnh, nhanh chóng gửi cho Hạ Diệp Chi, sau đó để điện thoại lên mặt bàn như không có chuyện gì, bắt đầu ăn sandwich Cố Tri Dân làm.“Thế nào?” Cố Tri Dân vội vàng hỏi.Thật ra loại đồ ăn như sandwich cũng không cần tốn bao nhiêu kỹ xảo.Thẩm Lệ cũng từng ăn không ít sandwich, có đủ loại kiểu dáng.Cũng không biết có phải vì tâm lý không, cứ cảm thấy sandwich Cố Tri Dân làm không giống.Rất đặc biệt.Đặc biệt ngon.“Tàm tạm.”

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời ĐồnTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngBà ta vội vàng quỳ xuống trước mặt Mộ Tương Tương: “Tương Tương, mẹ cầu xin con đấy, chị gái con xứng đáng được thứ tốt hơn, con hãy giúp chị con đi!”Đôi mắt trống rỗng của Mộ Tương Tương dần trở nên lạnh lẽo, dù Tiêu Sở Hà là mẹ ruột của cô, nhưng bà ta lại dành tất cả tình yêu thương cho con gái của người vợ cũ đã khuất của cha cô.Thế nên khi Sở Tiêu Hà biết chồng chưa cưới của chị gái cô vừa xấu vừa vô nhân tính, thì bà ta lập tức bảo Mộc Tương Tương kết hôn thay chị gái.Âm thanh thúc giục của người làm vang lên ngoài cửa: “Bà chủ, cô ba, người nhà họ Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương không đưa tay ra đỡ Tiêu Sở Hà, cô lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, con đi đây”.Lần này lòng cô thật sự đã chết lặng rồi.Cô vừa mở cửa ra đã thấy một nhóm vệ sĩ nổi bật đứng bên ngoài, đây là những người được nhà họ Mộ cử đi đón cô.Không có đám cưới cũng không có chú rể. Hôm nay cô phải gả cho người ta rồi.“Đi thôi”, cô đi xuống lầu trước.Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có hàng đầu của thành phố Hộ Dương, và… Đương nhiên Hạ Diệp Chi phải đứng ở góc độ của Thẩm Lệ để suy nghĩ.Với chuyện giữa Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, Thẩm Lệ có quyết định của mình, Hạ Diệp Chi tôn trọng quyết định của cô, cũng sẽ không nói nhiều.Tuy sẽ không nói nhiều, nhưng trong lòng cô vẫn hơi lo lắng.Lo lắng vì Thẩm Lệ.Tuy bây giờ Thẩm Lệ tỏ vẻ rất bình tĩnh, như không có chuyện gì cả.Nhưng Hạ Diệp Chi biết, chắc chắn Thẩm Lệ đã rất quyết tâm mới có thể ở bên Cố Tri Dân lần nữa.Chắc chắn cô từng suy nghĩ kỹ càng, nghĩ tới rất nhiều chuyện, cuối cùng mới đưa ra quyết định này.Thẩm Lệ đưa ra quyết định này đã rất khó khăn rồi, nhưng bây giờ cô còn muốn công khai với Cố Tri Dân.Tiết tấu quá nhanh, Hạ Diệp Chi lo lắng cho cô.Sao Thẩm Lệ có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng Hạ Diệp Chi được, nhưng cô cũng không nói tiếp theo suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Diệp Chi, mà chỉ cười nói: “Ai biết khi nào mới là thời điểm tốt nhất chứ? Nếu không biết, vậy bây giờ chính là thời điểm tốt nhất rồi.”“Diệp Chi, cậu cảm thấy thế nào.” Thẩm Lệ hỏi.Hạ Diệp Chi chần chừ một lát rồi từ từ gật đậu: “Phải.”Cô biết, Thẩm Lệ là đã quyết tâm rồi.Đã quyết tâm, cũng đã chuẩn bị gánh vác hậu quả.Lúc này, Hạ Diệp Chi nghe thấy bên Thẩm Lệ vang lên tiếng đập cửa.Sắc mặt Thẩm Lệ trở nên hơi kỳ lạ: “Cố Tri Dân đến gọi tớ đi ăn sáng…”Quả nhiên, ngay sau đó, giọng nói của Cố Tri Dân vang lên từ ngoài cửa.“Thẩm Tiểu Lệ, nấu bữa sáng xong rồi, mau ra đây, nếu không sẽ bị nguội đấy.”“Ra ngay.”Thẩm Lệ đáp lại một tiếng.Cố Tri Dân nghe thấy cô trả lời mới xoay người rời khỏi.Thẩm Lệ nghiêng tai lắng nghe, không nghe thấy bên ngoài có tiếng động gì, đoán được Cố Tri Dân đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm, nói với Hạ Diệp Chi: “Cứ thế nhé, tớ phải đi thử độc rồi, nếu tớ còn có thể thấy ánh mặt trời ngày mai, tớ sẽ mời cậu ăn cơm.”Thẩm Lệ lại bổ sung một câu: “Mời cậu là Tổng Giám đốc Mạc ăn cơm.”Cho dù nói thế nào, cô và Cố Tri Dân ở bên nhau là chuyện lớn, cũng phải mời hai vợ chồng Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên ăn một bữa cơm.Hạ Diệp Chi cười: “Được thôi, tớ đợi cậu.”…Thẩm Lệ rửa mặt xong thì thay quần áo, đi ra khỏi phòng ngủ.Cố Tri Dân đã ngồi trước bàn ăn, đang bày đồ ra.Thẩm Lệ đi qua xem thử, phát hiện Cố Tri Dân làm món sandwich, cũng không tệ lắm.Cô ngạc nhiên nhìn anh.Cố Tri Dân cười kéo ghế cho cô: “Mau nếm thử đi, món này anh đã học lâu lắm rồi, nhưng vẫn không có cơ hội trổ tài, sợ cũng lụt nghề rồi.”Tuy anh nói khiêm tốn như vậy, nhưng sự chờ mong trong giọng điệu vẫn để lộ suy nghĩ của anh.Rõ ràng là chờ được khen mà cứ làm ra vẻ ung dung.Thẩm Lệ ngồi xuống, cảm thấy nấu cũng đẹp, bèn cầm điện thoại ra chụp ảnh lại.Cố Tri Dân ngồi xuống đối diện cô, cười nhìn cô.Thẩm Lệ bình tĩnh chụp ảnh, nhanh chóng gửi cho Hạ Diệp Chi, sau đó để điện thoại lên mặt bàn như không có chuyện gì, bắt đầu ăn sandwich Cố Tri Dân làm.“Thế nào?” Cố Tri Dân vội vàng hỏi.Thật ra loại đồ ăn như sandwich cũng không cần tốn bao nhiêu kỹ xảo.Thẩm Lệ cũng từng ăn không ít sandwich, có đủ loại kiểu dáng.Cũng không biết có phải vì tâm lý không, cứ cảm thấy sandwich Cố Tri Dân làm không giống.Rất đặc biệt.Đặc biệt ngon.“Tàm tạm.”

Chương 1501: Bây giờ là thời điểm tốt nhất