Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 261

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Cái miệng của con côn trùng lập tức bị nổ nát nhừ, chất lỏng màu xanh lục dính nhớt hòa lẫn với một đống thịt nát bắn vọt ra, trông cực kỳ ghê tởm.  Xèo xèo xèo!!!  Những chất lỏng đó có tính ăn mòn cực mạnh, cây cối đất đá xung quanh lập tức tỏa khói rồi nhanh chóng tan rã.  May mà Lâm Lăng đã phòng bị trước nên những chất lỏng đó đều bị chặn lại khi phun vào lồng linh khí hộ thể.  Sau đó hắn duỗi tay nắm hờ một cái, trực tiếp thu linh phù ấn ký vào tay, phù văn mấp máy rồi ngưng tụ ra hai linh ấn.  “Uy lực không tồi.”  Lâm Lăng liếc nhìn cái đầu con côn trùng bị lôi đình làm nổ tung, hắn âm thầm vừa lòng với thế công của trường thương Tử Trúc.  Đúng lúc này, con côn trùng khổng lồ đã ngã xuống đất kia đột nhiên truyền ra động tĩnh.  Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, trường thương trong tay chỉ xéo ra.  Chỉ thấy thân thể con côn trùng mấp máy quỷ dị một hồi rồi kéo lê cái đầu đã nát chui vào khe đất phía sau, nhanh chóng bỏ chạy.  “Vậy mà vẫn không chết!”  Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng xuất hiện một tia kinh ngạc. Không ngờ sức sống của loại sinh vật viễn cổ này mạnh mẽ đến thế, đã bị thương nặng vậy mà vẫn chưa chết.  Lâm Lăng cũng không đuổi bắt, chỉ chọn hướng khác rồi tiếp tục chạy sâu vào núi rừng.  Để tránh lại xuất hiện sinh vật nào đó tập kích từ lồng đất, Lâm Lăng trực tiếp nhảy lên trên cây, nhanh chóng linh hoạt lao đến phía trước giống như một con vượn.  Dưới sức mạnh tinh thần bao trùm, Lâm Lăng phát hiện sau khi thâm nhập rừng cây thì số lượng các loại bảo vật thiên địa cũng nhiều lên.  Hỏa Nguyên Quả, Thánh Linh Thảo, Tử U Đan Tham, Huyết Linh Chi trăm năm… Gần như mỗi mười trượng lại có một cây Linh Thực xuất hiện, nhiều đếm không xuể.  Dưới sự cám dỗ đó, tuy trong lòng Lâm Lăng cũng nảy ra lòng tham, nhưng cũng không liều lĩnh mà hành động.  Bởi vì hắn phát hiện, gần mỗi cây Linh Thực đều có không ít sinh vật viễn cổ không rõ đang ẩn núp. Hiển nhiên chúng tính lấy những thứ đó làm mồi để săn giết dã thú khác, hoặc là võ giả nhân loại mới đến.  Thủ đoạn ẩn núp của chúng cực kỳ cao siêu, có thể dùng hoàn cảnh xung quanh ngụy trang thành vật thể, làm người ta khó có thể phát hiện, hơi vô ý một chút sẽ trở thành thức ăn trong bụng chúng!  “Lang Vương, Kinh Kha, dọn sạch hiện trường.”  Phát hiện gần đó không có hung thú viễn cổ nào quá mạnh, suy nghĩ của Lâm Lăng lập tức dao động, lặng lẽ triệu hồi hai con sủng vật sát thủ ra.  Trong nháy mắt, dưới sự bao vây tiêu diệt của Lang Vương và Kinh Kha, sinh vật viễn cổ trong phạm vi trăm trượng đều bị diệt sạch.  Kế tiếp, Lâm Lăng có thể yên tâm thoải mái mà thu hoạch các loại bảo vật thiên địa.  “Tuyệt vời.” Lâm Lăng đi đến bụi cỏ bên cạnh, một gốc Huyết Linh Chi lập tức đập vào mắt, hắn không khỏi phát ra một tiếng tán thưởng.  Chỉ thấy hình thể cây Huyết Linh Chi kia rất to lớn, đỏ đậm như máu, tỏa ra huyết khí nồng đậm.

Cái miệng của con côn trùng lập tức bị nổ nát nhừ, chất lỏng màu xanh lục dính nhớt hòa lẫn với một đống thịt nát bắn vọt ra, trông cực kỳ ghê tởm.  

Xèo xèo xèo!!!  

Những chất lỏng đó có tính ăn mòn cực mạnh, cây cối đất đá xung quanh lập tức tỏa khói rồi nhanh chóng tan rã.  

May mà Lâm Lăng đã phòng bị trước nên những chất lỏng đó đều bị chặn lại khi phun vào lồng linh khí hộ thể.  

Sau đó hắn duỗi tay nắm hờ một cái, trực tiếp thu linh phù ấn ký vào tay, phù văn mấp máy rồi ngưng tụ ra hai linh ấn.  

“Uy lực không tồi.”  

Lâm Lăng liếc nhìn cái đầu con côn trùng bị lôi đình làm nổ tung, hắn âm thầm vừa lòng với thế công của trường thương Tử Trúc.  

Đúng lúc này, con côn trùng khổng lồ đã ngã xuống đất kia đột nhiên truyền ra động tĩnh.  

Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, trường thương trong tay chỉ xéo ra.  

Chỉ thấy thân thể con côn trùng mấp máy quỷ dị một hồi rồi kéo lê cái đầu đã nát chui vào khe đất phía sau, nhanh chóng bỏ chạy.  

“Vậy mà vẫn không chết!”  

Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng xuất hiện một tia kinh ngạc. Không ngờ sức sống của loại sinh vật viễn cổ này mạnh mẽ đến thế, đã bị thương nặng vậy mà vẫn chưa chết.  

Lâm Lăng cũng không đuổi bắt, chỉ chọn hướng khác rồi tiếp tục chạy sâu vào núi rừng.  

Để tránh lại xuất hiện sinh vật nào đó tập kích từ lồng đất, Lâm Lăng trực tiếp nhảy lên trên cây, nhanh chóng linh hoạt lao đến phía trước giống như một con vượn.  

Dưới sức mạnh tinh thần bao trùm, Lâm Lăng phát hiện sau khi thâm nhập rừng cây thì số lượng các loại bảo vật thiên địa cũng nhiều lên.  

Hỏa Nguyên Quả, Thánh Linh Thảo, Tử U Đan Tham, Huyết Linh Chi trăm năm… Gần như mỗi mười trượng lại có một cây Linh Thực xuất hiện, nhiều đếm không xuể.  

Dưới sự cám dỗ đó, tuy trong lòng Lâm Lăng cũng nảy ra lòng tham, nhưng cũng không liều lĩnh mà hành động.  

Bởi vì hắn phát hiện, gần mỗi cây Linh Thực đều có không ít sinh vật viễn cổ không rõ đang ẩn núp. Hiển nhiên chúng tính lấy những thứ đó làm mồi để săn giết dã thú khác, hoặc là võ giả nhân loại mới đến.  

Thủ đoạn ẩn núp của chúng cực kỳ cao siêu, có thể dùng hoàn cảnh xung quanh ngụy trang thành vật thể, làm người ta khó có thể phát hiện, hơi vô ý một chút sẽ trở thành thức ăn trong bụng chúng!  

“Lang Vương, Kinh Kha, dọn sạch hiện trường.”  

Phát hiện gần đó không có hung thú viễn cổ nào quá mạnh, suy nghĩ của Lâm Lăng lập tức dao động, lặng lẽ triệu hồi hai con sủng vật sát thủ ra.  

Trong nháy mắt, dưới sự bao vây tiêu diệt của Lang Vương và Kinh Kha, sinh vật viễn cổ trong phạm vi trăm trượng đều bị diệt sạch.  

Kế tiếp, Lâm Lăng có thể yên tâm thoải mái mà thu hoạch các loại bảo vật thiên địa.  

“Tuyệt vời.” Lâm Lăng đi đến bụi cỏ bên cạnh, một gốc Huyết Linh Chi lập tức đập vào mắt, hắn không khỏi phát ra một tiếng tán thưởng.  

Chỉ thấy hình thể cây Huyết Linh Chi kia rất to lớn, đỏ đậm như máu, tỏa ra huyết khí nồng đậm.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Cái miệng của con côn trùng lập tức bị nổ nát nhừ, chất lỏng màu xanh lục dính nhớt hòa lẫn với một đống thịt nát bắn vọt ra, trông cực kỳ ghê tởm.  Xèo xèo xèo!!!  Những chất lỏng đó có tính ăn mòn cực mạnh, cây cối đất đá xung quanh lập tức tỏa khói rồi nhanh chóng tan rã.  May mà Lâm Lăng đã phòng bị trước nên những chất lỏng đó đều bị chặn lại khi phun vào lồng linh khí hộ thể.  Sau đó hắn duỗi tay nắm hờ một cái, trực tiếp thu linh phù ấn ký vào tay, phù văn mấp máy rồi ngưng tụ ra hai linh ấn.  “Uy lực không tồi.”  Lâm Lăng liếc nhìn cái đầu con côn trùng bị lôi đình làm nổ tung, hắn âm thầm vừa lòng với thế công của trường thương Tử Trúc.  Đúng lúc này, con côn trùng khổng lồ đã ngã xuống đất kia đột nhiên truyền ra động tĩnh.  Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, trường thương trong tay chỉ xéo ra.  Chỉ thấy thân thể con côn trùng mấp máy quỷ dị một hồi rồi kéo lê cái đầu đã nát chui vào khe đất phía sau, nhanh chóng bỏ chạy.  “Vậy mà vẫn không chết!”  Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng xuất hiện một tia kinh ngạc. Không ngờ sức sống của loại sinh vật viễn cổ này mạnh mẽ đến thế, đã bị thương nặng vậy mà vẫn chưa chết.  Lâm Lăng cũng không đuổi bắt, chỉ chọn hướng khác rồi tiếp tục chạy sâu vào núi rừng.  Để tránh lại xuất hiện sinh vật nào đó tập kích từ lồng đất, Lâm Lăng trực tiếp nhảy lên trên cây, nhanh chóng linh hoạt lao đến phía trước giống như một con vượn.  Dưới sức mạnh tinh thần bao trùm, Lâm Lăng phát hiện sau khi thâm nhập rừng cây thì số lượng các loại bảo vật thiên địa cũng nhiều lên.  Hỏa Nguyên Quả, Thánh Linh Thảo, Tử U Đan Tham, Huyết Linh Chi trăm năm… Gần như mỗi mười trượng lại có một cây Linh Thực xuất hiện, nhiều đếm không xuể.  Dưới sự cám dỗ đó, tuy trong lòng Lâm Lăng cũng nảy ra lòng tham, nhưng cũng không liều lĩnh mà hành động.  Bởi vì hắn phát hiện, gần mỗi cây Linh Thực đều có không ít sinh vật viễn cổ không rõ đang ẩn núp. Hiển nhiên chúng tính lấy những thứ đó làm mồi để săn giết dã thú khác, hoặc là võ giả nhân loại mới đến.  Thủ đoạn ẩn núp của chúng cực kỳ cao siêu, có thể dùng hoàn cảnh xung quanh ngụy trang thành vật thể, làm người ta khó có thể phát hiện, hơi vô ý một chút sẽ trở thành thức ăn trong bụng chúng!  “Lang Vương, Kinh Kha, dọn sạch hiện trường.”  Phát hiện gần đó không có hung thú viễn cổ nào quá mạnh, suy nghĩ của Lâm Lăng lập tức dao động, lặng lẽ triệu hồi hai con sủng vật sát thủ ra.  Trong nháy mắt, dưới sự bao vây tiêu diệt của Lang Vương và Kinh Kha, sinh vật viễn cổ trong phạm vi trăm trượng đều bị diệt sạch.  Kế tiếp, Lâm Lăng có thể yên tâm thoải mái mà thu hoạch các loại bảo vật thiên địa.  “Tuyệt vời.” Lâm Lăng đi đến bụi cỏ bên cạnh, một gốc Huyết Linh Chi lập tức đập vào mắt, hắn không khỏi phát ra một tiếng tán thưởng.  Chỉ thấy hình thể cây Huyết Linh Chi kia rất to lớn, đỏ đậm như máu, tỏa ra huyết khí nồng đậm.

Chương 261