Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 289
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn hoàn cảnh này thì hình như là ký túc xá của những đệ tử hậu bối của thế lực viễn cổ. Lâm Lăng nhìn quét qua một lượt, xác định không có khác thường gì lập tức đi vào một gian phòng ngủ gần nhất. Cùng lúc đó, Kinh Kha cũng được Lâm Lăng triệu hồi ra, ẩn núp ở góc âm u nào đó trong phòng, nếu có người xông vào thì nó có thể lập tức ngăn chặn! Lấy chiến lực của Kinh Kha, Lâm Lăng cũng không cần băn khoăn về quá trình ẩn nấp tu luyện của mình. Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, lấy ra Linh Nguyên Quả ngàn năm trong nhẫn không gian. Linh quả cực phẩm này ẩn chứa sức mạnh căn nguyên của đại đạo thiên địa, nếu là ở bên ngoài thì nhất định sẽ khiến rất nhiều thế lực đỏ mắt ganh ghét, chỉ sợ cả học viện Thiên Diễn cũng không lấy ra được. Sau khi đánh giá một hồi, Lâm Lăng trực tiếp cắn một ngụm thịt quả. Vào miệng chua ngọt, mềm mại nhiều nước, giống như linh khí hoá lỏng, chảy vào khoang miệng thì tràn ra một luồng dao động năng lượng nồng đậm cực đoan, ùa thẳng từ cổ họng xuống dạ dày. Trong nhất thời, Lâm Lăng cảm thấy toàn thân như được luồng năng lượng này tẩy rửa. Cả người đột nhiên trở nên tỉnh táo sảng khoái, gân mạch, mạch máu, xương cốt thậm chí tất cả tế bào trong cơ thể đều run lên nhè nhẹ, tham lam hấp thu năng lượng trong Linh Nguyên Quả. Trong tình huống bình thường, đa số bảo vật thiên địa và đan dược đều tồn tại tạp chất hoặc nhiều hoặc ít. Nhưng năng lượng của Linh Nguyên Quả này không chỉ nồng đậm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, quá trình hấp thu không cần luyện hóa gì cũng có thể trực tiếp cắn nuốt. “Linh Nguyên Quả ngàn năm quả nhiên là cực phẩm!” Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng. Sau đó hắn mở to miệng, cắn hai ba cái đã nuốt trọn Nguyên Quả vào bụng. Oanh ——! Chỉ thoáng chốc, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng năng lượng mênh mông cực đoan giống như thủy triều đi dọc theo dạ dày tràn vào kinh mạch mạch máu, điên cuồng chảy khắp cơ thể! Năng lượng khổng lồ tràn ngập toàn thân, Lâm Lăng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhưng không hề đau đớn, cảm giác này giống như ăn quá no. Bởi vì năng lượng thật sự quá nhiều, lỗ chân lông cả người hắn bắt đầu thẩm thấu ra một chút linh khí. Nhận thấy điểm này, Lâm Lăng lập tức đóng lỗ chân lông toàn thân lại, tránh để linh khí tràn ra ngoài. Những linh khí chảy ra đều là năng lượng quý giá ẩn chứa trong Linh Nguyên Quả, mỗi một luồng đều được dựng dục cả ngàn năm, nếu lãng phí thì quá đáng tiếc! So với các loại bảo vật thiên địa hoặc là đan dược tẩy gân phạt tủy, năng lượng của Linh Nguyên Quả ôn hòa hơn rất nhiều. Sau khi phong bế lỗ chân lông toàn thân, Lâm Lăng cũng không trì hoãn nữa, hắn lập tức vận chuyển công pháp Thôn Phệ Tinh Không, lôi kéo những năng lượng linh nguyên đó trào dâng trong cơ thể, đồng thời hấp thu với tốc độ đều đều. Lúc này màn đêm đã buông xuống, Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, dao động khí tức trên người không ngừng tăng trưởng.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn hoàn cảnh này thì hình như là ký túc xá của những đệ tử hậu bối của thế lực viễn cổ.
Lâm Lăng nhìn quét qua một lượt, xác định không có khác thường gì lập tức đi vào một gian phòng ngủ gần nhất.
Cùng lúc đó, Kinh Kha cũng được Lâm Lăng triệu hồi ra, ẩn núp ở góc âm u nào đó trong phòng, nếu có người xông vào thì nó có thể lập tức ngăn chặn!
Lấy chiến lực của Kinh Kha, Lâm Lăng cũng không cần băn khoăn về quá trình ẩn nấp tu luyện của mình. Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, lấy ra Linh Nguyên Quả ngàn năm trong nhẫn không gian.
Linh quả cực phẩm này ẩn chứa sức mạnh căn nguyên của đại đạo thiên địa, nếu là ở bên ngoài thì nhất định sẽ khiến rất nhiều thế lực đỏ mắt ganh ghét, chỉ sợ cả học viện Thiên Diễn cũng không lấy ra được.
Sau khi đánh giá một hồi, Lâm Lăng trực tiếp cắn một ngụm thịt quả.
Vào miệng chua ngọt, mềm mại nhiều nước, giống như linh khí hoá lỏng, chảy vào khoang miệng thì tràn ra một luồng dao động năng lượng nồng đậm cực đoan, ùa thẳng từ cổ họng xuống dạ dày.
Trong nhất thời, Lâm Lăng cảm thấy toàn thân như được luồng năng lượng này tẩy rửa. Cả người đột nhiên trở nên tỉnh táo sảng khoái, gân mạch, mạch máu, xương cốt thậm chí tất cả tế bào trong cơ thể đều run lên nhè nhẹ, tham lam hấp thu năng lượng trong Linh Nguyên Quả.
Trong tình huống bình thường, đa số bảo vật thiên địa và đan dược đều tồn tại tạp chất hoặc nhiều hoặc ít.
Nhưng năng lượng của Linh Nguyên Quả này không chỉ nồng đậm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, quá trình hấp thu không cần luyện hóa gì cũng có thể trực tiếp cắn nuốt.
“Linh Nguyên Quả ngàn năm quả nhiên là cực phẩm!” Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng.
Sau đó hắn mở to miệng, cắn hai ba cái đã nuốt trọn Nguyên Quả vào bụng.
Oanh ——!
Chỉ thoáng chốc, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng năng lượng mênh mông cực đoan giống như thủy triều đi dọc theo dạ dày tràn vào kinh mạch mạch máu, điên cuồng chảy khắp cơ thể!
Năng lượng khổng lồ tràn ngập toàn thân, Lâm Lăng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhưng không hề đau đớn, cảm giác này giống như ăn quá no.
Bởi vì năng lượng thật sự quá nhiều, lỗ chân lông cả người hắn bắt đầu thẩm thấu ra một chút linh khí. Nhận thấy điểm này, Lâm Lăng lập tức đóng lỗ chân lông toàn thân lại, tránh để linh khí tràn ra ngoài.
Những linh khí chảy ra đều là năng lượng quý giá ẩn chứa trong Linh Nguyên Quả, mỗi một luồng đều được dựng dục cả ngàn năm, nếu lãng phí thì quá đáng tiếc!
So với các loại bảo vật thiên địa hoặc là đan dược tẩy gân phạt tủy, năng lượng của Linh Nguyên Quả ôn hòa hơn rất nhiều.
Sau khi phong bế lỗ chân lông toàn thân, Lâm Lăng cũng không trì hoãn nữa, hắn lập tức vận chuyển công pháp Thôn Phệ Tinh Không, lôi kéo những năng lượng linh nguyên đó trào dâng trong cơ thể, đồng thời hấp thu với tốc độ đều đều.
Lúc này màn đêm đã buông xuống, Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, dao động khí tức trên người không ngừng tăng trưởng.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn hoàn cảnh này thì hình như là ký túc xá của những đệ tử hậu bối của thế lực viễn cổ. Lâm Lăng nhìn quét qua một lượt, xác định không có khác thường gì lập tức đi vào một gian phòng ngủ gần nhất. Cùng lúc đó, Kinh Kha cũng được Lâm Lăng triệu hồi ra, ẩn núp ở góc âm u nào đó trong phòng, nếu có người xông vào thì nó có thể lập tức ngăn chặn! Lấy chiến lực của Kinh Kha, Lâm Lăng cũng không cần băn khoăn về quá trình ẩn nấp tu luyện của mình. Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, lấy ra Linh Nguyên Quả ngàn năm trong nhẫn không gian. Linh quả cực phẩm này ẩn chứa sức mạnh căn nguyên của đại đạo thiên địa, nếu là ở bên ngoài thì nhất định sẽ khiến rất nhiều thế lực đỏ mắt ganh ghét, chỉ sợ cả học viện Thiên Diễn cũng không lấy ra được. Sau khi đánh giá một hồi, Lâm Lăng trực tiếp cắn một ngụm thịt quả. Vào miệng chua ngọt, mềm mại nhiều nước, giống như linh khí hoá lỏng, chảy vào khoang miệng thì tràn ra một luồng dao động năng lượng nồng đậm cực đoan, ùa thẳng từ cổ họng xuống dạ dày. Trong nhất thời, Lâm Lăng cảm thấy toàn thân như được luồng năng lượng này tẩy rửa. Cả người đột nhiên trở nên tỉnh táo sảng khoái, gân mạch, mạch máu, xương cốt thậm chí tất cả tế bào trong cơ thể đều run lên nhè nhẹ, tham lam hấp thu năng lượng trong Linh Nguyên Quả. Trong tình huống bình thường, đa số bảo vật thiên địa và đan dược đều tồn tại tạp chất hoặc nhiều hoặc ít. Nhưng năng lượng của Linh Nguyên Quả này không chỉ nồng đậm, hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, quá trình hấp thu không cần luyện hóa gì cũng có thể trực tiếp cắn nuốt. “Linh Nguyên Quả ngàn năm quả nhiên là cực phẩm!” Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng. Sau đó hắn mở to miệng, cắn hai ba cái đã nuốt trọn Nguyên Quả vào bụng. Oanh ——! Chỉ thoáng chốc, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng năng lượng mênh mông cực đoan giống như thủy triều đi dọc theo dạ dày tràn vào kinh mạch mạch máu, điên cuồng chảy khắp cơ thể! Năng lượng khổng lồ tràn ngập toàn thân, Lâm Lăng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhưng không hề đau đớn, cảm giác này giống như ăn quá no. Bởi vì năng lượng thật sự quá nhiều, lỗ chân lông cả người hắn bắt đầu thẩm thấu ra một chút linh khí. Nhận thấy điểm này, Lâm Lăng lập tức đóng lỗ chân lông toàn thân lại, tránh để linh khí tràn ra ngoài. Những linh khí chảy ra đều là năng lượng quý giá ẩn chứa trong Linh Nguyên Quả, mỗi một luồng đều được dựng dục cả ngàn năm, nếu lãng phí thì quá đáng tiếc! So với các loại bảo vật thiên địa hoặc là đan dược tẩy gân phạt tủy, năng lượng của Linh Nguyên Quả ôn hòa hơn rất nhiều. Sau khi phong bế lỗ chân lông toàn thân, Lâm Lăng cũng không trì hoãn nữa, hắn lập tức vận chuyển công pháp Thôn Phệ Tinh Không, lôi kéo những năng lượng linh nguyên đó trào dâng trong cơ thể, đồng thời hấp thu với tốc độ đều đều. Lúc này màn đêm đã buông xuống, Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường đá, dao động khí tức trên người không ngừng tăng trưởng.