Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 344
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên quầng sáng hình chiếu của Lâm Lăng, dáng người khủng khiếp của đối thủ lập tức hấp dẫn không ít khán giả chú ý. Mọi người tấm tắc cảm thán, trong mắt hiện ra một tia thương hại và đồng tình. “Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.” Nghe thấy tên Lâm Lăng, trong mắt Trần Chân hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó bắt đầu đánh giá kỹ càng. “Đúng vậy.” Lâm Lăng thản nhiên gật đầu, cũng không có ý khinh thường. Hắn biết người có thể tới tham dự cuộc chiến xếp hạng này đều không phải là đèn cạn dầu. “Ta từng nghe không ít lời đồn về ngươi, hôm nay cũng muốn xem rốt cục năng lực của ngươi có ghê gớm như đồn đãi hay không!” Nói xong, Trần Chân cũng không hề dong dài mà bỗng đi nhanh đến. Oanh! Khi thân thể cường tráng của hắn ta lao ra, một luồng khí tức hung hãn cực đoan cũng đột nhiên bùng nổ, cây rìu lớn trong tay hắn ta vung lên, mang theo sóng gợn sức mạnh khủng bố, trực tiếp chém mạnh về hướng Lâm Lăng! Lâm Lăng tập trung nhìn lại, chỉ thấy phù văn trên lưỡi rìu kia chớp động ánh sáng đỏ, sức mạnh của lửa tràn ngập ra như làm nổ tung cả không gian. Lưỡi rìu này như chém ra một dòng khí lõm xuống, khí thế đó làm người ta cực kỳ sợ hãi! Đối mặt với thế công hung hãn đó, Lâm Lăng lập tức lui về phía sau, thi triển Du Long Bộ để né tránh. “Rẹt——!” Chỉ thoáng chốc, lưỡi rìu dày rộng trực tiếp xuyên qua tàn ảnh của Lâm Lăng, chém thật mạnh xuống đất. Đùng! Đi kèm với một tiếng vang lớn đến kinh người, lưỡi rìu đập thật mạnh xuống đất khiến đất đá lập tức nổ tung, từng cái khe chi chít lan tràn ra như mạng nhện. “Sức lực thật mạnh!” Thấy thế, vẻ mặt thản nhiên của Lâm Lăng cũng hơi rung động. Phải biết là, thiết kế của đài chiến đấu này được chuyên dùng để so đấu, nó được cố ý đúc thành từ kim loại sắt đen, vô cùng kiên cố. Nhưng dù vậy, sức mạnh một rìu của Trần Chân lại tạo thành thiệt hại như vậy, có thể thấy được hắn ta mạnh đến đáng sợ! Một rìu thất bại, Trần Chân cũng không ngừng lại mà đột nhiên nâng rìu lên lần nữa, lao thẳng về hướng Lâm Lăng. Ô ô ô!!! Lưỡi rìu vung vẫy, không ngừng truyền ra từng tiếng nổ. Nhưng thân thể Lâm Lăng lại di chuyển một cách quỷ dị, hắn thi triển ra Du Long Bộ, dần dần tạo ra một chuỗi tàn ảnh thật dài giữa sân. Mặc dù thế công của Trần Chân hung hãn, nhưng cũng khó có thể tổn thương Lâm Lăng, chỗ hắn ta chém trúng đều là tàn ảnh của hắn. Mà sau khi công kích lần lượt thất bại, biểu cảm tức giận kích động trên mặt Trần Chân đã bắt đầu hiện ra một tia không kiên nhẫn. “Chẳng lẽ thiên tài võ đạo có được thiên phú chung cực trong truyền thuyết cũng chỉ biết tránh né? Không cảm thấy mất mặt à?” Trần Chân cười nhạo một tiếng, cố ý dùng phép khích tướng.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên quầng sáng hình chiếu của Lâm Lăng, dáng người khủng khiếp của đối thủ lập tức hấp dẫn không ít khán giả chú ý. Mọi người tấm tắc cảm thán, trong mắt hiện ra một tia thương hại và đồng tình.
“Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.” Nghe thấy tên Lâm Lăng, trong mắt Trần Chân hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó bắt đầu đánh giá kỹ càng.
“Đúng vậy.” Lâm Lăng thản nhiên gật đầu, cũng không có ý khinh thường. Hắn biết người có thể tới tham dự cuộc chiến xếp hạng này đều không phải là đèn cạn dầu.
“Ta từng nghe không ít lời đồn về ngươi, hôm nay cũng muốn xem rốt cục năng lực của ngươi có ghê gớm như đồn đãi hay không!”
Nói xong, Trần Chân cũng không hề dong dài mà bỗng đi nhanh đến.
Oanh!
Khi thân thể cường tráng của hắn ta lao ra, một luồng khí tức hung hãn cực đoan cũng đột nhiên bùng nổ, cây rìu lớn trong tay hắn ta vung lên, mang theo sóng gợn sức mạnh khủng bố, trực tiếp chém mạnh về hướng Lâm Lăng!
Lâm Lăng tập trung nhìn lại, chỉ thấy phù văn trên lưỡi rìu kia chớp động ánh sáng đỏ, sức mạnh của lửa tràn ngập ra như làm nổ tung cả không gian.
Lưỡi rìu này như chém ra một dòng khí lõm xuống, khí thế đó làm người ta cực kỳ sợ hãi!
Đối mặt với thế công hung hãn đó, Lâm Lăng lập tức lui về phía sau, thi triển Du Long Bộ để né tránh.
“Rẹt——!”
Chỉ thoáng chốc, lưỡi rìu dày rộng trực tiếp xuyên qua tàn ảnh của Lâm Lăng, chém thật mạnh xuống đất.
Đùng!
Đi kèm với một tiếng vang lớn đến kinh người, lưỡi rìu đập thật mạnh xuống đất khiến đất đá lập tức nổ tung, từng cái khe chi chít lan tràn ra như mạng nhện.
“Sức lực thật mạnh!”
Thấy thế, vẻ mặt thản nhiên của Lâm Lăng cũng hơi rung động.
Phải biết là, thiết kế của đài chiến đấu này được chuyên dùng để so đấu, nó được cố ý đúc thành từ kim loại sắt đen, vô cùng kiên cố.
Nhưng dù vậy, sức mạnh một rìu của Trần Chân lại tạo thành thiệt hại như vậy, có thể thấy được hắn ta mạnh đến đáng sợ!
Một rìu thất bại, Trần Chân cũng không ngừng lại mà đột nhiên nâng rìu lên lần nữa, lao thẳng về hướng Lâm Lăng.
Ô ô ô!!!
Lưỡi rìu vung vẫy, không ngừng truyền ra từng tiếng nổ. Nhưng thân thể Lâm Lăng lại di chuyển một cách quỷ dị, hắn thi triển ra Du Long Bộ, dần dần tạo ra một chuỗi tàn ảnh thật dài giữa sân.
Mặc dù thế công của Trần Chân hung hãn, nhưng cũng khó có thể tổn thương Lâm Lăng, chỗ hắn ta chém trúng đều là tàn ảnh của hắn.
Mà sau khi công kích lần lượt thất bại, biểu cảm tức giận kích động trên mặt Trần Chân đã bắt đầu hiện ra một tia không kiên nhẫn.
“Chẳng lẽ thiên tài võ đạo có được thiên phú chung cực trong truyền thuyết cũng chỉ biết tránh né? Không cảm thấy mất mặt à?” Trần Chân cười nhạo một tiếng, cố ý dùng phép khích tướng.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên quầng sáng hình chiếu của Lâm Lăng, dáng người khủng khiếp của đối thủ lập tức hấp dẫn không ít khán giả chú ý. Mọi người tấm tắc cảm thán, trong mắt hiện ra một tia thương hại và đồng tình. “Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.” Nghe thấy tên Lâm Lăng, trong mắt Trần Chân hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó bắt đầu đánh giá kỹ càng. “Đúng vậy.” Lâm Lăng thản nhiên gật đầu, cũng không có ý khinh thường. Hắn biết người có thể tới tham dự cuộc chiến xếp hạng này đều không phải là đèn cạn dầu. “Ta từng nghe không ít lời đồn về ngươi, hôm nay cũng muốn xem rốt cục năng lực của ngươi có ghê gớm như đồn đãi hay không!” Nói xong, Trần Chân cũng không hề dong dài mà bỗng đi nhanh đến. Oanh! Khi thân thể cường tráng của hắn ta lao ra, một luồng khí tức hung hãn cực đoan cũng đột nhiên bùng nổ, cây rìu lớn trong tay hắn ta vung lên, mang theo sóng gợn sức mạnh khủng bố, trực tiếp chém mạnh về hướng Lâm Lăng! Lâm Lăng tập trung nhìn lại, chỉ thấy phù văn trên lưỡi rìu kia chớp động ánh sáng đỏ, sức mạnh của lửa tràn ngập ra như làm nổ tung cả không gian. Lưỡi rìu này như chém ra một dòng khí lõm xuống, khí thế đó làm người ta cực kỳ sợ hãi! Đối mặt với thế công hung hãn đó, Lâm Lăng lập tức lui về phía sau, thi triển Du Long Bộ để né tránh. “Rẹt——!” Chỉ thoáng chốc, lưỡi rìu dày rộng trực tiếp xuyên qua tàn ảnh của Lâm Lăng, chém thật mạnh xuống đất. Đùng! Đi kèm với một tiếng vang lớn đến kinh người, lưỡi rìu đập thật mạnh xuống đất khiến đất đá lập tức nổ tung, từng cái khe chi chít lan tràn ra như mạng nhện. “Sức lực thật mạnh!” Thấy thế, vẻ mặt thản nhiên của Lâm Lăng cũng hơi rung động. Phải biết là, thiết kế của đài chiến đấu này được chuyên dùng để so đấu, nó được cố ý đúc thành từ kim loại sắt đen, vô cùng kiên cố. Nhưng dù vậy, sức mạnh một rìu của Trần Chân lại tạo thành thiệt hại như vậy, có thể thấy được hắn ta mạnh đến đáng sợ! Một rìu thất bại, Trần Chân cũng không ngừng lại mà đột nhiên nâng rìu lên lần nữa, lao thẳng về hướng Lâm Lăng. Ô ô ô!!! Lưỡi rìu vung vẫy, không ngừng truyền ra từng tiếng nổ. Nhưng thân thể Lâm Lăng lại di chuyển một cách quỷ dị, hắn thi triển ra Du Long Bộ, dần dần tạo ra một chuỗi tàn ảnh thật dài giữa sân. Mặc dù thế công của Trần Chân hung hãn, nhưng cũng khó có thể tổn thương Lâm Lăng, chỗ hắn ta chém trúng đều là tàn ảnh của hắn. Mà sau khi công kích lần lượt thất bại, biểu cảm tức giận kích động trên mặt Trần Chân đã bắt đầu hiện ra một tia không kiên nhẫn. “Chẳng lẽ thiên tài võ đạo có được thiên phú chung cực trong truyền thuyết cũng chỉ biết tránh né? Không cảm thấy mất mặt à?” Trần Chân cười nhạo một tiếng, cố ý dùng phép khích tướng.