Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 422
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Ánh mắt La Hán hơi ngưng, lập tức kính sợ hành lễ. “Hàng giả đáng chết, ta thật muốn nhìn xem ngươi định ngụy biện như nào!” Ngay sau đó, gã quay đầu nhìn về phía Lâm Lăng, biểu tình trên mặt đột nhiên trở nên hung ác. “Điều này….” Lâm Lăng ngước mắt nhìn, lập tức trong lòng trùng xuống. Xem như hắn đã rõ ràng, thân phận lãnh chủ của hắn cư nhiên bị người khác tu hú chiếm tổ! Trong mắt Lâm Lăng lành lạnh kích động, nhìn chằm chằm hai người trên kia. Xem ra hai tên hàng giả này cũng rất tốn công. Cho dù là cách ăn mặc, hay là cái đầu, đều gần như tương tự Lâm Lăng bọn họ. Hơn nữa, tên cầm đầu lãnh chủ giả kia, cử chỉ lời nói cũng bắt chước cực kỳ giống. Lúc này gã như rắn độc nấp ở chỗ tối, nhìn chằm chằm Lâm Lăng mơ hồ còn có một tia hận ý. Biểu tình mịt mờ như vậy, giống như có thâm thù đại hận gì với Lâm Lăng vậy. “Ngươi là ai?” Lâm Lăng lạnh giọng chất vấn nói: “Vì sao phải mạo nhận thân phận ta?!” “Tên giả mạo này nói chuyện thật buồn cười.” Lãnh chủ giả lạnh lùng cười, nhìn xuống Lâm Lăng dưới thành, nhàn nhạt nói: “Ta chính là lãnh chủ của Lãnh Địa Hỗn Loạn, Lan Lăng Vương.” Vừa nghe lời này, hàn ý trong mắt Lâm Lăng càng thêm nồng đậm. “Viu---------!” Linh lực trên người Lâm Lăng kích động, bàn tay đưa lên, linh lực hùng mạnh nháy mắt ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn, đột nhiên bạo phát bay ra. Bên cạnh tên lãnh chủ giả, tên áo đen giả mạo Tiểu Bạch cũng đánh ra một chưởng. “Uỳnh!” Linh lực âm lãnh màu đen từ lòng bàn tay của gã kích động tuôn ra, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, dễ dàng hóa giải thế công của Lâm Lăng. Sắc mặt Lâm Lăng hơi hơi động, ánh mắt chuyển hướng sang tên tên áo đen kia. Đối với năng lực của người sau, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng hơi thở cường đại nguy hiểm. Loại cảm giác này, cho dùng là Khương Độc nửa bước Thánh Vực cũng không mãnh liệt như vậy. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của tên tên áo đen này tuyệt đối ở trên Khương Độc. Tu vi nửa bước Thánh Vực, mà còn cao hơn, chính là Thánh Vực! Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Lăng hốt hoảng. Cường giả mạnh mẽ như vậy, sao lại coi trọng cái lãnh địa nhỏ này của hắn?! “Thứ hỗn láo, giả mạo lãnh chủ đại nhân của chúng ta đã là đại tội, còn dám tập kích!”
Ánh mắt La Hán hơi ngưng, lập tức kính sợ hành lễ.
“Hàng giả đáng chết, ta thật muốn nhìn xem ngươi định ngụy biện như nào!”
Ngay sau đó, gã quay đầu nhìn về phía Lâm Lăng, biểu tình trên mặt đột nhiên trở nên hung ác.
“Điều này….”
Lâm Lăng ngước mắt nhìn, lập tức trong lòng trùng xuống.
Xem như hắn đã rõ ràng, thân phận lãnh chủ của hắn cư nhiên bị người khác tu hú chiếm tổ!
Trong mắt Lâm Lăng lành lạnh kích động, nhìn chằm chằm hai người trên kia.
Xem ra hai tên hàng giả này cũng rất tốn công.
Cho dù là cách ăn mặc, hay là cái đầu, đều gần như tương tự Lâm Lăng bọn họ.
Hơn nữa, tên cầm đầu lãnh chủ giả kia, cử chỉ lời nói cũng bắt chước cực kỳ giống.
Lúc này gã như rắn độc nấp ở chỗ tối, nhìn chằm chằm Lâm Lăng mơ hồ còn có một tia hận ý.
Biểu tình mịt mờ như vậy, giống như có thâm thù đại hận gì với Lâm Lăng vậy.
“Ngươi là ai?”
Lâm Lăng lạnh giọng chất vấn nói: “Vì sao phải mạo nhận thân phận ta?!”
“Tên giả mạo này nói chuyện thật buồn cười.”
Lãnh chủ giả lạnh lùng cười, nhìn xuống Lâm Lăng dưới thành, nhàn nhạt nói: “Ta chính là lãnh chủ của Lãnh Địa Hỗn Loạn, Lan Lăng Vương.”
Vừa nghe lời này, hàn ý trong mắt Lâm Lăng càng thêm nồng đậm.
“Viu---------!”
Linh lực trên người Lâm Lăng kích động, bàn tay đưa lên, linh lực hùng mạnh nháy mắt ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn, đột nhiên bạo phát bay ra.
Bên cạnh tên lãnh chủ giả, tên áo đen giả mạo Tiểu Bạch cũng đánh ra một chưởng.
“Uỳnh!”
Linh lực âm lãnh màu đen từ lòng bàn tay của gã kích động tuôn ra, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, dễ dàng hóa giải thế công của Lâm Lăng.
Sắc mặt Lâm Lăng hơi hơi động, ánh mắt chuyển hướng sang tên tên áo đen kia.
Đối với năng lực của người sau, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng hơi thở cường đại nguy hiểm.
Loại cảm giác này, cho dùng là Khương Độc nửa bước Thánh Vực cũng không mãnh liệt như vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của tên tên áo đen này tuyệt đối ở trên Khương Độc.
Tu vi nửa bước Thánh Vực, mà còn cao hơn, chính là Thánh Vực!
Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Lăng hốt hoảng.
Cường giả mạnh mẽ như vậy, sao lại coi trọng cái lãnh địa nhỏ này của hắn?!
“Thứ hỗn láo, giả mạo lãnh chủ đại nhân của chúng ta đã là đại tội, còn dám tập kích!”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Ánh mắt La Hán hơi ngưng, lập tức kính sợ hành lễ. “Hàng giả đáng chết, ta thật muốn nhìn xem ngươi định ngụy biện như nào!” Ngay sau đó, gã quay đầu nhìn về phía Lâm Lăng, biểu tình trên mặt đột nhiên trở nên hung ác. “Điều này….” Lâm Lăng ngước mắt nhìn, lập tức trong lòng trùng xuống. Xem như hắn đã rõ ràng, thân phận lãnh chủ của hắn cư nhiên bị người khác tu hú chiếm tổ! Trong mắt Lâm Lăng lành lạnh kích động, nhìn chằm chằm hai người trên kia. Xem ra hai tên hàng giả này cũng rất tốn công. Cho dù là cách ăn mặc, hay là cái đầu, đều gần như tương tự Lâm Lăng bọn họ. Hơn nữa, tên cầm đầu lãnh chủ giả kia, cử chỉ lời nói cũng bắt chước cực kỳ giống. Lúc này gã như rắn độc nấp ở chỗ tối, nhìn chằm chằm Lâm Lăng mơ hồ còn có một tia hận ý. Biểu tình mịt mờ như vậy, giống như có thâm thù đại hận gì với Lâm Lăng vậy. “Ngươi là ai?” Lâm Lăng lạnh giọng chất vấn nói: “Vì sao phải mạo nhận thân phận ta?!” “Tên giả mạo này nói chuyện thật buồn cười.” Lãnh chủ giả lạnh lùng cười, nhìn xuống Lâm Lăng dưới thành, nhàn nhạt nói: “Ta chính là lãnh chủ của Lãnh Địa Hỗn Loạn, Lan Lăng Vương.” Vừa nghe lời này, hàn ý trong mắt Lâm Lăng càng thêm nồng đậm. “Viu---------!” Linh lực trên người Lâm Lăng kích động, bàn tay đưa lên, linh lực hùng mạnh nháy mắt ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn, đột nhiên bạo phát bay ra. Bên cạnh tên lãnh chủ giả, tên áo đen giả mạo Tiểu Bạch cũng đánh ra một chưởng. “Uỳnh!” Linh lực âm lãnh màu đen từ lòng bàn tay của gã kích động tuôn ra, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, dễ dàng hóa giải thế công của Lâm Lăng. Sắc mặt Lâm Lăng hơi hơi động, ánh mắt chuyển hướng sang tên tên áo đen kia. Đối với năng lực của người sau, Lâm Lăng cảm nhận được một luồng hơi thở cường đại nguy hiểm. Loại cảm giác này, cho dùng là Khương Độc nửa bước Thánh Vực cũng không mãnh liệt như vậy. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của tên tên áo đen này tuyệt đối ở trên Khương Độc. Tu vi nửa bước Thánh Vực, mà còn cao hơn, chính là Thánh Vực! Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Lăng hốt hoảng. Cường giả mạnh mẽ như vậy, sao lại coi trọng cái lãnh địa nhỏ này của hắn?! “Thứ hỗn láo, giả mạo lãnh chủ đại nhân của chúng ta đã là đại tội, còn dám tập kích!”