Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 430
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Hồi tưởng lại hành vi vô lễ vừa rồi với Lâm Lăng, hắn nhịn không được hít sâu một hơi, trong lòng thầm mắng bản thân một tiếng: "Đồ khốn kiếp!" Nghĩ như vậy, sắc mặt La Hán tái mét, trong nháy mắt thẹn quá hóa giận, quát to: "Bắt hai tên giả mạo kia lại, nếu dám cãi lại giết không tha!" Giọng nói vừa dứt. Mấy ngàn cung tiễn thủ điều tập trung hướng về phía của Viêm Hoằng Nghị và vị sư phụ thần bí kia. Ngay sau đó, mấy trăm thành phòng quân trang bị vũ trang hạng nặng xông tới. Hai người trên tường thành cũng không thèm dây dưa nhiều, chỉ thấy thân hình bọn họ vừa động trực tiếp bay vút lên giữa không trung. "Phóng tên!" Ánh mắt La Hán nghẹn lại, quát lớn. Chíu… chíu…chíu…!!! Trong lúc nhất thời, hàng ngàn mũi tên bắn về phía hai bóng đen trên bầu trời. Bừm——! Nhưng mà tiếp theo đó, chỉ thấy bàn tay của Viêm Hoằng Nghị thò ra lan tràn một cỗ khí tức màu đen đậm đặc, trực tiếp nuốt chửng hết tất cả mũi tên. "Đây là... Võ học Thôn Phệ Tinh Không!" Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi suy tư, hắn quá quen thuộc với công pháp này. "Ngươi quả thật rất may mắn, đến lúc này mà ngươi còn có thể lật ngược ván cờ!" Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng, giống như một con rắn độc nhìn Lâm Lăng ở phía dưới. Lật ngược ván cờ? Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ rùng mình. Không lẽ hai bên có ân oán nào đó mà hắn không nhớ! Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Lăng chăm chú nhìn Viêm Hoằng Nghị, trong đầu hắn nhanh chóng tìm kiếm đám người có ân oán với mình. Nhưng từ trước đến nay hắn luôn giữ vững lập trường diệt cỏ tận gốc, phần lớn người có thù với hắn đều đã được hắn đón đầu xử lý trước. Cho nên trong lúc nhất thời, Lâm Lăng cũng nghĩ không ra nguyên nhân dẫn đến mối thù này. "Đúng rồi, Thôn Phệ võ học!" Lâm Lăng suy nghĩ thật kỹ. Sau khi đã tổng hợp tất cả các thông tin, người duy nhất có khả năng... Là Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị! Làm thế nào có thể như vậy được?! Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, chợt cảm thấy hơi kinh ngạc. Bởi vì, từ hơn nửa năm trước, Viêm Hoằng Nghị đã bị hắn giế t chết ở thông đạo của phòng đấu giá ở Vạn Long các. Hơn nữa hắn còn vận dụng sưu hồn thuật, triệt để đánh tan linh hồn của hắn ta, làm sao hắn ta có thể còn sống? Lâm Lăng kinh ngạc, trong đầu lại điều động ra những ký ức từ lần Sưu Hồn Thuật đó. Rất nhanh, từ một đoạn ký ức của quá khứ, rốt cục Lâm Lăng cũng đã phát hiện tình huống liên quan đến việc Viêm Hoằng Nghị có thể hồi sinh. Linh hồn đoạt xá! Không thể tưởng được tên này lại giữ một chiêu độc ác như vậy!! "Thì ra là ngươi." Ánh mắt Lâm Lăng khẽ suy tư, lạnh lùng nhìn Viêm Hoằng Nghị đang lơ lửng ở trên bầu trời. "Hahaha, vì trả thù ngươi trong nửa năm nay mỗi ngày ta đều mất ăn mất ngủ, chờ đợi cơ hội báo thù." Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng cười. Tuy rằng thân phận hai bên đều chưa chính thức lên tiếng nói rõ, nhưng qua nhiều lần giao đấu như vậy, trong lòng sớm đã biết rõ đây là ai. "Đáng tiếc, cơ hội lần này lại chết non." Lâm Lăng cười lạnh một tiếng, cố ý k1ch thích đối phương: "Ta thật sự muốn nhìn xem, rốt cục thân thể hiện tại của ngươi có bộ dạng như thế nào đó."
Hồi tưởng lại hành vi vô lễ vừa rồi với Lâm Lăng, hắn nhịn không được hít sâu một hơi, trong lòng thầm mắng bản thân một tiếng: "Đồ khốn kiếp!"
Nghĩ như vậy, sắc mặt La Hán tái mét, trong nháy mắt thẹn quá hóa giận, quát to: "Bắt hai tên giả mạo kia lại, nếu dám cãi lại giết không tha!"
Giọng nói vừa dứt.
Mấy ngàn cung tiễn thủ điều tập trung hướng về phía của Viêm Hoằng Nghị và vị sư phụ thần bí kia. Ngay sau đó, mấy trăm thành phòng quân trang bị vũ trang hạng nặng xông tới.
Hai người trên tường thành cũng không thèm dây dưa nhiều, chỉ thấy thân hình bọn họ vừa động trực tiếp bay vút lên giữa không trung.
"Phóng tên!" Ánh mắt La Hán nghẹn lại, quát lớn.
Chíu… chíu…chíu…!!!
Trong lúc nhất thời, hàng ngàn mũi tên bắn về phía hai bóng đen trên bầu trời.
Bừm——!
Nhưng mà tiếp theo đó, chỉ thấy bàn tay của Viêm Hoằng Nghị thò ra lan tràn một cỗ khí tức màu đen đậm đặc, trực tiếp nuốt chửng hết tất cả mũi tên.
"Đây là... Võ học Thôn Phệ Tinh Không!"
Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi suy tư, hắn quá quen thuộc với công pháp này.
"Ngươi quả thật rất may mắn, đến lúc này mà ngươi còn có thể lật ngược ván cờ!" Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng, giống như một con rắn độc nhìn Lâm Lăng ở phía dưới.
Lật ngược ván cờ? Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ rùng mình.
Không lẽ hai bên có ân oán nào đó mà hắn không nhớ!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Lăng chăm chú nhìn Viêm Hoằng Nghị, trong đầu hắn nhanh chóng tìm kiếm đám người có ân oán với mình.
Nhưng từ trước đến nay hắn luôn giữ vững lập trường diệt cỏ tận gốc, phần lớn người có thù với hắn đều đã được hắn đón đầu xử lý trước. Cho nên trong lúc nhất thời, Lâm Lăng cũng nghĩ không ra nguyên nhân dẫn đến mối thù này.
"Đúng rồi, Thôn Phệ võ học!"
Lâm Lăng suy nghĩ thật kỹ. Sau khi đã tổng hợp tất cả các thông tin, người duy nhất có khả năng...
Là Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị!
Làm thế nào có thể như vậy được?!
Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, chợt cảm thấy hơi kinh ngạc. Bởi vì, từ hơn nửa năm trước, Viêm Hoằng Nghị đã bị hắn giế t chết ở thông đạo của phòng đấu giá ở Vạn Long các. Hơn nữa hắn còn vận dụng sưu hồn thuật, triệt để đánh tan linh hồn của hắn ta, làm sao hắn ta có thể còn sống?
Lâm Lăng kinh ngạc, trong đầu lại điều động ra những ký ức từ lần Sưu Hồn Thuật đó. Rất nhanh, từ một đoạn ký ức của quá khứ, rốt cục Lâm Lăng cũng đã phát hiện tình huống liên quan đến việc Viêm Hoằng Nghị có thể hồi sinh.
Linh hồn đoạt xá!
Không thể tưởng được tên này lại giữ một chiêu độc ác như vậy!!
"Thì ra là ngươi." Ánh mắt Lâm Lăng khẽ suy tư, lạnh lùng nhìn Viêm Hoằng Nghị đang lơ lửng ở trên bầu trời.
"Hahaha, vì trả thù ngươi trong nửa năm nay mỗi ngày ta đều mất ăn mất ngủ, chờ đợi cơ hội báo thù." Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng cười.
Tuy rằng thân phận hai bên đều chưa chính thức lên tiếng nói rõ, nhưng qua nhiều lần giao đấu như vậy, trong lòng sớm đã biết rõ đây là ai.
"Đáng tiếc, cơ hội lần này lại chết non."
Lâm Lăng cười lạnh một tiếng, cố ý k1ch thích đối phương: "Ta thật sự muốn nhìn xem, rốt cục thân thể hiện tại của ngươi có bộ dạng như thế nào đó."
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Hồi tưởng lại hành vi vô lễ vừa rồi với Lâm Lăng, hắn nhịn không được hít sâu một hơi, trong lòng thầm mắng bản thân một tiếng: "Đồ khốn kiếp!" Nghĩ như vậy, sắc mặt La Hán tái mét, trong nháy mắt thẹn quá hóa giận, quát to: "Bắt hai tên giả mạo kia lại, nếu dám cãi lại giết không tha!" Giọng nói vừa dứt. Mấy ngàn cung tiễn thủ điều tập trung hướng về phía của Viêm Hoằng Nghị và vị sư phụ thần bí kia. Ngay sau đó, mấy trăm thành phòng quân trang bị vũ trang hạng nặng xông tới. Hai người trên tường thành cũng không thèm dây dưa nhiều, chỉ thấy thân hình bọn họ vừa động trực tiếp bay vút lên giữa không trung. "Phóng tên!" Ánh mắt La Hán nghẹn lại, quát lớn. Chíu… chíu…chíu…!!! Trong lúc nhất thời, hàng ngàn mũi tên bắn về phía hai bóng đen trên bầu trời. Bừm——! Nhưng mà tiếp theo đó, chỉ thấy bàn tay của Viêm Hoằng Nghị thò ra lan tràn một cỗ khí tức màu đen đậm đặc, trực tiếp nuốt chửng hết tất cả mũi tên. "Đây là... Võ học Thôn Phệ Tinh Không!" Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi suy tư, hắn quá quen thuộc với công pháp này. "Ngươi quả thật rất may mắn, đến lúc này mà ngươi còn có thể lật ngược ván cờ!" Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng, giống như một con rắn độc nhìn Lâm Lăng ở phía dưới. Lật ngược ván cờ? Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ rùng mình. Không lẽ hai bên có ân oán nào đó mà hắn không nhớ! Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Lăng chăm chú nhìn Viêm Hoằng Nghị, trong đầu hắn nhanh chóng tìm kiếm đám người có ân oán với mình. Nhưng từ trước đến nay hắn luôn giữ vững lập trường diệt cỏ tận gốc, phần lớn người có thù với hắn đều đã được hắn đón đầu xử lý trước. Cho nên trong lúc nhất thời, Lâm Lăng cũng nghĩ không ra nguyên nhân dẫn đến mối thù này. "Đúng rồi, Thôn Phệ võ học!" Lâm Lăng suy nghĩ thật kỹ. Sau khi đã tổng hợp tất cả các thông tin, người duy nhất có khả năng... Là Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị! Làm thế nào có thể như vậy được?! Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, chợt cảm thấy hơi kinh ngạc. Bởi vì, từ hơn nửa năm trước, Viêm Hoằng Nghị đã bị hắn giế t chết ở thông đạo của phòng đấu giá ở Vạn Long các. Hơn nữa hắn còn vận dụng sưu hồn thuật, triệt để đánh tan linh hồn của hắn ta, làm sao hắn ta có thể còn sống? Lâm Lăng kinh ngạc, trong đầu lại điều động ra những ký ức từ lần Sưu Hồn Thuật đó. Rất nhanh, từ một đoạn ký ức của quá khứ, rốt cục Lâm Lăng cũng đã phát hiện tình huống liên quan đến việc Viêm Hoằng Nghị có thể hồi sinh. Linh hồn đoạt xá! Không thể tưởng được tên này lại giữ một chiêu độc ác như vậy!! "Thì ra là ngươi." Ánh mắt Lâm Lăng khẽ suy tư, lạnh lùng nhìn Viêm Hoằng Nghị đang lơ lửng ở trên bầu trời. "Hahaha, vì trả thù ngươi trong nửa năm nay mỗi ngày ta đều mất ăn mất ngủ, chờ đợi cơ hội báo thù." Viêm Hoằng Nghị lạnh lùng cười. Tuy rằng thân phận hai bên đều chưa chính thức lên tiếng nói rõ, nhưng qua nhiều lần giao đấu như vậy, trong lòng sớm đã biết rõ đây là ai. "Đáng tiếc, cơ hội lần này lại chết non." Lâm Lăng cười lạnh một tiếng, cố ý k1ch thích đối phương: "Ta thật sự muốn nhìn xem, rốt cục thân thể hiện tại của ngươi có bộ dạng như thế nào đó."