Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 461

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay sau đó, từng bóng dáng ma thú khổng lồ bỗng nhiên lao ra từ rừng rậm, trực tiếp vây xung quanh đám người Lâm Lăng. Hơn nữa, đám ma thú này không phải cùng một loại.  Thiết Giáp Cuồng Sư, Huyền Băng Linh Hổ, Ngân Hoàn Huyết Lân Hùng, Ám Ảnh Ma Báo…… *  (sư tử điên giáp sắt, hổ linh băng, gấu bạc vòng huyết lân, ma báo ảo ảnh)  Nhìn thoáng qua, tất cả đều là ma thú có hơi thở mạnh mẽ, mỗi con đều mang vẻ mặt dữ tợn, số lượng khoảng hơn hai mươi con!  Lúc này, bốn huynh đệ Lâm Lăng lập tức khởi động linh khí hộ thể, đồng thời cực kỳ ăn ý bảo hộ xung quanh Viêm Tâm Nguyệt.  “Đừng căng thẳng, chúng nó đều là ma thú do Điện Tông nuôi dưỡng bảo vệ ở chỗ này.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười. “Như vậy để tránh một số người muốn mạo hiểm tiến vào làm hỏng trận pháp.”  Nghe vậy, đám người Lâm Lăng chợt bừng tỉnh, vẻ mặt cũng khôi phục một chút bình tĩnh.  Ngay sau đó, trong bàn tay ngọc của Viêm Tâm Nguyệt chợt xuất hiện một khối đa giác hình thoi gần như trong suốt.  Hình thoi này, ước chừng có kích thước bằng một quả trứng gà, khi ánh sáng lưu thông nó tản ra một sự dao động năng lượng mờ mịt.  Chỉ trong chốc lát, hai mươi con ma thú cấp chín xung quanh đều đồng loạt nằm sấp xuống, cúi đầu gầm nhẹ.  Biểu cảm như vậy, giống như là những con thú đã được thuần hóa, không hề có một chút hoang dã nào.  Lâm Lăng cùng với Tần Vũ bọn họ nhìn thấy một màn như vậy liền có chút ngạc nhiên.  Nhiều ma thú cấp chín như vậy cùng một lúc bị khuất phục, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lâm Lăng và những người khác.  “Những con này thực ra đều là Phù Khôi Thú.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười giải thích nói: “Năng lượng dao động của hình thoi này có thể làm cho chúng nó cảm ứng được rằng mình không phải là kẻ thù.”  Phù Khôi Thú?!  Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng khẽ chớp động, vẻ ngạc nhiên trong đôi mắt ngay lập tức nhiều hơn một chút. Bởi vì, hắn có thể từ trên người Phù Khôi Thú cảm ứng chính xác được sự dao động của hơi thở.  Trước đây, ấn tượng của hắn đối với Phù Khôi Thú là nhìn giống như người máy vậy, chỉ dựa theo hành động đã định sẵn để làm việc chứ không hề có ý thức của riêng mình.  Nhưng mà Phù Khôi Thú trước mắt này lại có thể luyện đúc trông thật như thế, hoàn toàn làn thay đổi nhận thức của hắn đối với Phù Khôi Thú trong quá khứ.  Bởi vậy có thể thấy được, luyện khí sư của Điện Tông đó có tài năng đáng kinh ngạc như thế nào!  “Lúc mới đầu, ta cũng có chút kinh ngạc.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười nói: “Sau khi nghe được sư phụ giải thích ta mới biết được rằng hóa ra Phù Khôi có hai loại.”  “Hai loại?”  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau đó, từng bóng dáng ma thú khổng lồ bỗng nhiên lao ra từ rừng rậm, trực tiếp vây xung quanh đám người Lâm Lăng. Hơn nữa, đám ma thú này không phải cùng một loại.  

Thiết Giáp Cuồng Sư, Huyền Băng Linh Hổ, Ngân Hoàn Huyết Lân Hùng, Ám Ảnh Ma Báo…… *  

(sư tử điên giáp sắt, hổ linh băng, gấu bạc vòng huyết lân, ma báo ảo ảnh)  

Nhìn thoáng qua, tất cả đều là ma thú có hơi thở mạnh mẽ, mỗi con đều mang vẻ mặt dữ tợn, số lượng khoảng hơn hai mươi con!  

Lúc này, bốn huynh đệ Lâm Lăng lập tức khởi động linh khí hộ thể, đồng thời cực kỳ ăn ý bảo hộ xung quanh Viêm Tâm Nguyệt.  

“Đừng căng thẳng, chúng nó đều là ma thú do Điện Tông nuôi dưỡng bảo vệ ở chỗ này.”  

Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười. “Như vậy để tránh một số người muốn mạo hiểm tiến vào làm hỏng trận pháp.”  

Nghe vậy, đám người Lâm Lăng chợt bừng tỉnh, vẻ mặt cũng khôi phục một chút bình tĩnh.  

Ngay sau đó, trong bàn tay ngọc của Viêm Tâm Nguyệt chợt xuất hiện một khối đa giác hình thoi gần như trong suốt.  

Hình thoi này, ước chừng có kích thước bằng một quả trứng gà, khi ánh sáng lưu thông nó tản ra một sự dao động năng lượng mờ mịt.  

Chỉ trong chốc lát, hai mươi con ma thú cấp chín xung quanh đều đồng loạt nằm sấp xuống, cúi đầu gầm nhẹ.  

Biểu cảm như vậy, giống như là những con thú đã được thuần hóa, không hề có một chút hoang dã nào.  

Lâm Lăng cùng với Tần Vũ bọn họ nhìn thấy một màn như vậy liền có chút ngạc nhiên.  

Nhiều ma thú cấp chín như vậy cùng một lúc bị khuất phục, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lâm Lăng và những người khác.  

“Những con này thực ra đều là Phù Khôi Thú.”  

Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười giải thích nói: “Năng lượng dao động của hình thoi này có thể làm cho chúng nó cảm ứng được rằng mình không phải là kẻ thù.”  

Phù Khôi Thú?!  

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng khẽ chớp động, vẻ ngạc nhiên trong đôi mắt ngay lập tức nhiều hơn một chút. Bởi vì, hắn có thể từ trên người Phù Khôi Thú cảm ứng chính xác được sự dao động của hơi thở.  

Trước đây, ấn tượng của hắn đối với Phù Khôi Thú là nhìn giống như người máy vậy, chỉ dựa theo hành động đã định sẵn để làm việc chứ không hề có ý thức của riêng mình.  

Nhưng mà Phù Khôi Thú trước mắt này lại có thể luyện đúc trông thật như thế, hoàn toàn làn thay đổi nhận thức của hắn đối với Phù Khôi Thú trong quá khứ.  

Bởi vậy có thể thấy được, luyện khí sư của Điện Tông đó có tài năng đáng kinh ngạc như thế nào!  

“Lúc mới đầu, ta cũng có chút kinh ngạc.”  

Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười nói: “Sau khi nghe được sư phụ giải thích ta mới biết được rằng hóa ra Phù Khôi có hai loại.”  

“Hai loại?”  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay sau đó, từng bóng dáng ma thú khổng lồ bỗng nhiên lao ra từ rừng rậm, trực tiếp vây xung quanh đám người Lâm Lăng. Hơn nữa, đám ma thú này không phải cùng một loại.  Thiết Giáp Cuồng Sư, Huyền Băng Linh Hổ, Ngân Hoàn Huyết Lân Hùng, Ám Ảnh Ma Báo…… *  (sư tử điên giáp sắt, hổ linh băng, gấu bạc vòng huyết lân, ma báo ảo ảnh)  Nhìn thoáng qua, tất cả đều là ma thú có hơi thở mạnh mẽ, mỗi con đều mang vẻ mặt dữ tợn, số lượng khoảng hơn hai mươi con!  Lúc này, bốn huynh đệ Lâm Lăng lập tức khởi động linh khí hộ thể, đồng thời cực kỳ ăn ý bảo hộ xung quanh Viêm Tâm Nguyệt.  “Đừng căng thẳng, chúng nó đều là ma thú do Điện Tông nuôi dưỡng bảo vệ ở chỗ này.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười. “Như vậy để tránh một số người muốn mạo hiểm tiến vào làm hỏng trận pháp.”  Nghe vậy, đám người Lâm Lăng chợt bừng tỉnh, vẻ mặt cũng khôi phục một chút bình tĩnh.  Ngay sau đó, trong bàn tay ngọc của Viêm Tâm Nguyệt chợt xuất hiện một khối đa giác hình thoi gần như trong suốt.  Hình thoi này, ước chừng có kích thước bằng một quả trứng gà, khi ánh sáng lưu thông nó tản ra một sự dao động năng lượng mờ mịt.  Chỉ trong chốc lát, hai mươi con ma thú cấp chín xung quanh đều đồng loạt nằm sấp xuống, cúi đầu gầm nhẹ.  Biểu cảm như vậy, giống như là những con thú đã được thuần hóa, không hề có một chút hoang dã nào.  Lâm Lăng cùng với Tần Vũ bọn họ nhìn thấy một màn như vậy liền có chút ngạc nhiên.  Nhiều ma thú cấp chín như vậy cùng một lúc bị khuất phục, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lâm Lăng và những người khác.  “Những con này thực ra đều là Phù Khôi Thú.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười giải thích nói: “Năng lượng dao động của hình thoi này có thể làm cho chúng nó cảm ứng được rằng mình không phải là kẻ thù.”  Phù Khôi Thú?!  Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng khẽ chớp động, vẻ ngạc nhiên trong đôi mắt ngay lập tức nhiều hơn một chút. Bởi vì, hắn có thể từ trên người Phù Khôi Thú cảm ứng chính xác được sự dao động của hơi thở.  Trước đây, ấn tượng của hắn đối với Phù Khôi Thú là nhìn giống như người máy vậy, chỉ dựa theo hành động đã định sẵn để làm việc chứ không hề có ý thức của riêng mình.  Nhưng mà Phù Khôi Thú trước mắt này lại có thể luyện đúc trông thật như thế, hoàn toàn làn thay đổi nhận thức của hắn đối với Phù Khôi Thú trong quá khứ.  Bởi vậy có thể thấy được, luyện khí sư của Điện Tông đó có tài năng đáng kinh ngạc như thế nào!  “Lúc mới đầu, ta cũng có chút kinh ngạc.”  Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười nói: “Sau khi nghe được sư phụ giải thích ta mới biết được rằng hóa ra Phù Khôi có hai loại.”  “Hai loại?”  

Chương 461