Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 464
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Còn có ta, ngươi tùy ý lựa chọn.” Cổ Vân Nhạc cũng đứng dậy, trên gương mặt thanh tú hiện lên ý cười không thể kiềm chế được. Còn Lôi Mông, bởi vì tính cách của hắn cho nên hắn ở bên cạnh Lâm Lăng, cũng không kiêu ngạo huyên náo giống như Tần Vũ bọn họ. Đương nhiên, nếu là thực sự có việc gì xảy ra, sức bùng nổ của hắn chỉ sợ là sẽ đên cuồng hơn so với người khác! Bị Tần Vũ cùng Cổ Vân Nhạc bọn họ kêu gào như vậy, sắc mắt tên thanh niên áo tím kia ngay lập tức hơi tối sầm lại. Nhìn chằm chằm hai người bọn họ, trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo. “Chỉ bằng các ngươi, hai người cùng nhau tới cũng không đủ cho ta chơi.” Không thể nghi ngờ là biểu hiện của thanh niên áo tím càng thêm kiêu ngạo, hắn ta duỗi một ngón tay ra lắc lắc, không coi ai ra gì nói. Bên ngoài hang động, nhìn thấy thanh niên áo tím và đám người Lâm Lăng học viện Thiên Diễn bùng nổ xung đột, những tán tu trẻ tuổi xung quanh lập tức cảm thấy hứng thú. “Hai người cũng không đủ để đánh, độ khiêu khích này mạnh thật.” “Nếu nhịn nữa thì cũng quá hèn!” Bọn họ đứng vây quanh gần đó, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm, thậm chí bắt đầu ồn ào đổ dầu vào lửa. Hiển nhiên, đám tán tu trẻ tuổi không thật sự công nhận bốn người đứng đầu trong cuộc thi Bách Viện lần này, chỉ khi nào ra tay đánh thật mới coi như tâm phục khẩu phục. Hơn nữa, bọn họ cũng có chút hiểu biết đối với thanh niên áo tím trong giới tán tu. Người này tên là ‘Tưởng Vân’, xuất thân từ gia tộc vương hậu của đế quốc Tinh Vũ, từ nhỏ đã có thiên phú xuất chúng, ngông nghênh cứng rắn. Bởi vì gia tộc có tài nguyên hùng hậu, gã cũng không tiến vào bất cứ học viện nào tu tập, chỉ dựa vào bản lĩnh để đi rèn luyện khắp nơi, hiện giờ đã đạt tới đỉnh cao cấp 9. “Nếu ngươi muốn hai đánh một, vậy như ngươi mong muốn.” Tần Vũ khẽ nhếch khóe miệng, lấy tính tình của hắn thì cũng chẳng để ý gì đến mấy thứ vô dụng như võ đức. Chỉ cần có thể ức hiếp người khác, cho dù bốn đánh một thì Tần Vũ cũng vui lòng. “Có gì không thể.” Khóe miệng Tưởng Vân hiện ra một nụ cười lạnh, sự ngông cuồng vẫn không suy giảm. “Tần Vũ, bỏ đi.” Viêm Tâm Nguyệt đã đi tới, lên tiếng nói nhắc nhở: “Người của Chấp Sự Đường đã đi qua.” Chỉ thấy ba chấp sự mặc áo trắng cách đó không xa phát hiện động tĩnh nơi này nên nghiêm trang đi đến. Tuy chấp sự áo trắng là chức vị cấp thấp nhất trong Chấp Sự Đường, nhưng cũng không thể khinh thường thực lực của họ, họ đều đạt tới tu vi bậc 1 của Thánh Vực, là cường giả cảnh giới Linh Anh! “Nữ tử này quá đẹp!” Khi chú ý tới dung nhan tuyệt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt, Tưởng Vân lập tức ngây dại. Gã dán mắt nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt, trào phúng trong mắt tiêu tán, dần lên một tia lửa nóng bỏng. “Cô nương này, có lẽ đôi mắt ta xuất hiện vấn đề.” Ánh mắt Tưởng Vân chớp động, ôn hòa mà tiếp lời.
“Còn có ta, ngươi tùy ý lựa chọn.”
Cổ Vân Nhạc cũng đứng dậy, trên gương mặt thanh tú hiện lên ý cười không thể kiềm chế được.
Còn Lôi Mông, bởi vì tính cách của hắn cho nên hắn ở bên cạnh Lâm Lăng, cũng không kiêu ngạo huyên náo giống như Tần Vũ bọn họ.
Đương nhiên, nếu là thực sự có việc gì xảy ra, sức bùng nổ của hắn chỉ sợ là sẽ đên cuồng hơn so với người khác!
Bị Tần Vũ cùng Cổ Vân Nhạc bọn họ kêu gào như vậy, sắc mắt tên thanh niên áo tím kia ngay lập tức hơi tối sầm lại.
Nhìn chằm chằm hai người bọn họ, trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo.
“Chỉ bằng các ngươi, hai người cùng nhau tới cũng không đủ cho ta chơi.”
Không thể nghi ngờ là biểu hiện của thanh niên áo tím càng thêm kiêu ngạo, hắn ta duỗi một ngón tay ra lắc lắc, không coi ai ra gì nói.
Bên ngoài hang động, nhìn thấy thanh niên áo tím và đám người Lâm Lăng học viện Thiên Diễn bùng nổ xung đột, những tán tu trẻ tuổi xung quanh lập tức cảm thấy hứng thú.
“Hai người cũng không đủ để đánh, độ khiêu khích này mạnh thật.”
“Nếu nhịn nữa thì cũng quá hèn!”
Bọn họ đứng vây quanh gần đó, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm, thậm chí bắt đầu ồn ào đổ dầu vào lửa.
Hiển nhiên, đám tán tu trẻ tuổi không thật sự công nhận bốn người đứng đầu trong cuộc thi Bách Viện lần này, chỉ khi nào ra tay đánh thật mới coi như tâm phục khẩu phục.
Hơn nữa, bọn họ cũng có chút hiểu biết đối với thanh niên áo tím trong giới tán tu. Người này tên là ‘Tưởng Vân’, xuất thân từ gia tộc vương hậu của đế quốc Tinh Vũ, từ nhỏ đã có thiên phú xuất chúng, ngông nghênh cứng rắn.
Bởi vì gia tộc có tài nguyên hùng hậu, gã cũng không tiến vào bất cứ học viện nào tu tập, chỉ dựa vào bản lĩnh để đi rèn luyện khắp nơi, hiện giờ đã đạt tới đỉnh cao cấp 9.
“Nếu ngươi muốn hai đánh một, vậy như ngươi mong muốn.” Tần Vũ khẽ nhếch khóe miệng, lấy tính tình của hắn thì cũng chẳng để ý gì đến mấy thứ vô dụng như võ đức.
Chỉ cần có thể ức hiếp người khác, cho dù bốn đánh một thì Tần Vũ cũng vui lòng.
“Có gì không thể.” Khóe miệng Tưởng Vân hiện ra một nụ cười lạnh, sự ngông cuồng vẫn không suy giảm.
“Tần Vũ, bỏ đi.” Viêm Tâm Nguyệt đã đi tới, lên tiếng nói nhắc nhở: “Người của Chấp Sự Đường đã đi qua.”
Chỉ thấy ba chấp sự mặc áo trắng cách đó không xa phát hiện động tĩnh nơi này nên nghiêm trang đi đến. Tuy chấp sự áo trắng là chức vị cấp thấp nhất trong Chấp Sự Đường, nhưng cũng không thể khinh thường thực lực của họ, họ đều đạt tới tu vi bậc 1 của Thánh Vực, là cường giả cảnh giới Linh Anh!
“Nữ tử này quá đẹp!”
Khi chú ý tới dung nhan tuyệt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt, Tưởng Vân lập tức ngây dại. Gã dán mắt nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt, trào phúng trong mắt tiêu tán, dần lên một tia lửa nóng bỏng.
“Cô nương này, có lẽ đôi mắt ta xuất hiện vấn đề.” Ánh mắt Tưởng Vân chớp động, ôn hòa mà tiếp lời.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Còn có ta, ngươi tùy ý lựa chọn.” Cổ Vân Nhạc cũng đứng dậy, trên gương mặt thanh tú hiện lên ý cười không thể kiềm chế được. Còn Lôi Mông, bởi vì tính cách của hắn cho nên hắn ở bên cạnh Lâm Lăng, cũng không kiêu ngạo huyên náo giống như Tần Vũ bọn họ. Đương nhiên, nếu là thực sự có việc gì xảy ra, sức bùng nổ của hắn chỉ sợ là sẽ đên cuồng hơn so với người khác! Bị Tần Vũ cùng Cổ Vân Nhạc bọn họ kêu gào như vậy, sắc mắt tên thanh niên áo tím kia ngay lập tức hơi tối sầm lại. Nhìn chằm chằm hai người bọn họ, trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo. “Chỉ bằng các ngươi, hai người cùng nhau tới cũng không đủ cho ta chơi.” Không thể nghi ngờ là biểu hiện của thanh niên áo tím càng thêm kiêu ngạo, hắn ta duỗi một ngón tay ra lắc lắc, không coi ai ra gì nói. Bên ngoài hang động, nhìn thấy thanh niên áo tím và đám người Lâm Lăng học viện Thiên Diễn bùng nổ xung đột, những tán tu trẻ tuổi xung quanh lập tức cảm thấy hứng thú. “Hai người cũng không đủ để đánh, độ khiêu khích này mạnh thật.” “Nếu nhịn nữa thì cũng quá hèn!” Bọn họ đứng vây quanh gần đó, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm, thậm chí bắt đầu ồn ào đổ dầu vào lửa. Hiển nhiên, đám tán tu trẻ tuổi không thật sự công nhận bốn người đứng đầu trong cuộc thi Bách Viện lần này, chỉ khi nào ra tay đánh thật mới coi như tâm phục khẩu phục. Hơn nữa, bọn họ cũng có chút hiểu biết đối với thanh niên áo tím trong giới tán tu. Người này tên là ‘Tưởng Vân’, xuất thân từ gia tộc vương hậu của đế quốc Tinh Vũ, từ nhỏ đã có thiên phú xuất chúng, ngông nghênh cứng rắn. Bởi vì gia tộc có tài nguyên hùng hậu, gã cũng không tiến vào bất cứ học viện nào tu tập, chỉ dựa vào bản lĩnh để đi rèn luyện khắp nơi, hiện giờ đã đạt tới đỉnh cao cấp 9. “Nếu ngươi muốn hai đánh một, vậy như ngươi mong muốn.” Tần Vũ khẽ nhếch khóe miệng, lấy tính tình của hắn thì cũng chẳng để ý gì đến mấy thứ vô dụng như võ đức. Chỉ cần có thể ức hiếp người khác, cho dù bốn đánh một thì Tần Vũ cũng vui lòng. “Có gì không thể.” Khóe miệng Tưởng Vân hiện ra một nụ cười lạnh, sự ngông cuồng vẫn không suy giảm. “Tần Vũ, bỏ đi.” Viêm Tâm Nguyệt đã đi tới, lên tiếng nói nhắc nhở: “Người của Chấp Sự Đường đã đi qua.” Chỉ thấy ba chấp sự mặc áo trắng cách đó không xa phát hiện động tĩnh nơi này nên nghiêm trang đi đến. Tuy chấp sự áo trắng là chức vị cấp thấp nhất trong Chấp Sự Đường, nhưng cũng không thể khinh thường thực lực của họ, họ đều đạt tới tu vi bậc 1 của Thánh Vực, là cường giả cảnh giới Linh Anh! “Nữ tử này quá đẹp!” Khi chú ý tới dung nhan tuyệt đẹp của Viêm Tâm Nguyệt, Tưởng Vân lập tức ngây dại. Gã dán mắt nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt, trào phúng trong mắt tiêu tán, dần lên một tia lửa nóng bỏng. “Cô nương này, có lẽ đôi mắt ta xuất hiện vấn đề.” Ánh mắt Tưởng Vân chớp động, ôn hòa mà tiếp lời.