Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 494

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngươi có nghĩ tới chuyện trở về không?”  Thình lình, Đào Linh hỏi một câu như vậy.  Trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình, nhất thời rơi vào trầm mặc.  Trở lại thế giới ban đầu, trước kia hắn từng mong muốn. Nhưng mà hiện tại, hắn không có ý nghĩ đó.  Nếu trở lại địa cầu, năng lực biến mất, như vậy cũng có nghĩa là trở về thân phận nghèo hèn trước kia, hoàn toàn trở lại hình dáng ban đầu.  Mà hiện giờ hắn đã có được tất cả, so với tình cảnh kiếp trước có chênh lệch long trời lở đất.  Thiên tài võ đạo, chủ nhân một cõi, thành viên Chấp Sự Đường.....  Cho dù thế nào đi nữa, tiền đồ tương lai đều không thể đo được.  Cho dù có là kẻ ngốc, cũng không có khả năng từ bỏ mấy thứ trước mắt này.  “Tạm thời không có ý tưởng này.”  Trầm mặc một lát, khóe môi Lâm Lăng nhếch lên một nụ cười, lắc đầu.  Nghe vậy, Đào Linh dường như cũng giống vậy, cười tủm tỉm gật đầu.   "Ta cũng vậy."  “Nhưng mà, chờ đến lúc chơi chán ở thế giới này rồi, ta sẽ nghĩ cách trở về.”  Đôi mắt đẹp của Đào Linh khẽ chớp, ngữ điệu nghịch ngợm nói:   “Nhưng điều kiện trước tiên là, năng lực có được bây giờ sẽ không bị mất, sẽ không biến về lại một người bình thường.”  Nghe vậy, Lâm Lăng cười nhẹ nói: “Nếu có thể, ta cũng không thành vấn đề.”  Đêm đen.  Sau khi hai người hàn huyên nói chuyện, từng người mang theo tâm sự trở về phòng ngủ.  Cho đến tận sáng hôm sau, cửa phòng Lâm Lăng bị gõ vang.  Người gõ cửa chính là Đào Linh.  “Công việc của ta hôm nay, được phân đến Hỏa Vân Tông tháp Huyễn Minh để duy trì trật tự.”  Đào Linh lại mặc vào bộ áo bào trắng sạch sẽ đồng phục chấp sự một lần nữa, nhìn Lâm Lăng đang mở cửa, nói: “Hiện tại ngươi là chấp sự thực tập, đi làm quen môi trường cùng ta đi.”  “Nhỡ rõ, nói ít làm nhiều.”  “Ngoài ra, những bí mật chúng ta nói ra hôm qua, không được phép nói cho người bên ngoài biết nửa điểm.”  Nói xong, Đào Linh xoay người bước đi.  Đối mặt với câu nói kia, cho dù Đào Linh không nhắc, hắn đương nhiên cũng hiểu rõ.  Ngay lập tức, Lâm Lăng mang theo Tiểu Bạch theo sát bước chân của Đào Linh, rời khỏi không gian của tòa tháp.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ngươi có nghĩ tới chuyện trở về không?”  

Thình lình, Đào Linh hỏi một câu như vậy.  

Trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình, nhất thời rơi vào trầm mặc.  

Trở lại thế giới ban đầu, trước kia hắn từng mong muốn. Nhưng mà hiện tại, hắn không có ý nghĩ đó.  

Nếu trở lại địa cầu, năng lực biến mất, như vậy cũng có nghĩa là trở về thân phận nghèo hèn trước kia, hoàn toàn trở lại hình dáng ban đầu.  

Mà hiện giờ hắn đã có được tất cả, so với tình cảnh kiếp trước có chênh lệch long trời lở đất.  

Thiên tài võ đạo, chủ nhân một cõi, thành viên Chấp Sự Đường.....  

Cho dù thế nào đi nữa, tiền đồ tương lai đều không thể đo được.  

Cho dù có là kẻ ngốc, cũng không có khả năng từ bỏ mấy thứ trước mắt này.  

“Tạm thời không có ý tưởng này.”  

Trầm mặc một lát, khóe môi Lâm Lăng nhếch lên một nụ cười, lắc đầu.  

Nghe vậy, Đào Linh dường như cũng giống vậy, cười tủm tỉm gật đầu.   

"Ta cũng vậy."  

“Nhưng mà, chờ đến lúc chơi chán ở thế giới này rồi, ta sẽ nghĩ cách trở về.”  

Đôi mắt đẹp của Đào Linh khẽ chớp, ngữ điệu nghịch ngợm nói:   

“Nhưng điều kiện trước tiên là, năng lực có được bây giờ sẽ không bị mất, sẽ không biến về lại một người bình thường.”  

Nghe vậy, Lâm Lăng cười nhẹ nói: “Nếu có thể, ta cũng không thành vấn đề.”  

Đêm đen.  

Sau khi hai người hàn huyên nói chuyện, từng người mang theo tâm sự trở về phòng ngủ.  

Cho đến tận sáng hôm sau, cửa phòng Lâm Lăng bị gõ vang.  

Người gõ cửa chính là Đào Linh.  

“Công việc của ta hôm nay, được phân đến Hỏa Vân Tông tháp Huyễn Minh để duy trì trật tự.”  

Đào Linh lại mặc vào bộ áo bào trắng sạch sẽ đồng phục chấp sự một lần nữa, nhìn Lâm Lăng đang mở cửa, nói: “Hiện tại ngươi là chấp sự thực tập, đi làm quen môi trường cùng ta đi.”  

“Nhỡ rõ, nói ít làm nhiều.”  

“Ngoài ra, những bí mật chúng ta nói ra hôm qua, không được phép nói cho người bên ngoài biết nửa điểm.”  

Nói xong, Đào Linh xoay người bước đi.  

Đối mặt với câu nói kia, cho dù Đào Linh không nhắc, hắn đương nhiên cũng hiểu rõ.  

Ngay lập tức, Lâm Lăng mang theo Tiểu Bạch theo sát bước chân của Đào Linh, rời khỏi không gian của tòa tháp.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngươi có nghĩ tới chuyện trở về không?”  Thình lình, Đào Linh hỏi một câu như vậy.  Trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình, nhất thời rơi vào trầm mặc.  Trở lại thế giới ban đầu, trước kia hắn từng mong muốn. Nhưng mà hiện tại, hắn không có ý nghĩ đó.  Nếu trở lại địa cầu, năng lực biến mất, như vậy cũng có nghĩa là trở về thân phận nghèo hèn trước kia, hoàn toàn trở lại hình dáng ban đầu.  Mà hiện giờ hắn đã có được tất cả, so với tình cảnh kiếp trước có chênh lệch long trời lở đất.  Thiên tài võ đạo, chủ nhân một cõi, thành viên Chấp Sự Đường.....  Cho dù thế nào đi nữa, tiền đồ tương lai đều không thể đo được.  Cho dù có là kẻ ngốc, cũng không có khả năng từ bỏ mấy thứ trước mắt này.  “Tạm thời không có ý tưởng này.”  Trầm mặc một lát, khóe môi Lâm Lăng nhếch lên một nụ cười, lắc đầu.  Nghe vậy, Đào Linh dường như cũng giống vậy, cười tủm tỉm gật đầu.   "Ta cũng vậy."  “Nhưng mà, chờ đến lúc chơi chán ở thế giới này rồi, ta sẽ nghĩ cách trở về.”  Đôi mắt đẹp của Đào Linh khẽ chớp, ngữ điệu nghịch ngợm nói:   “Nhưng điều kiện trước tiên là, năng lực có được bây giờ sẽ không bị mất, sẽ không biến về lại một người bình thường.”  Nghe vậy, Lâm Lăng cười nhẹ nói: “Nếu có thể, ta cũng không thành vấn đề.”  Đêm đen.  Sau khi hai người hàn huyên nói chuyện, từng người mang theo tâm sự trở về phòng ngủ.  Cho đến tận sáng hôm sau, cửa phòng Lâm Lăng bị gõ vang.  Người gõ cửa chính là Đào Linh.  “Công việc của ta hôm nay, được phân đến Hỏa Vân Tông tháp Huyễn Minh để duy trì trật tự.”  Đào Linh lại mặc vào bộ áo bào trắng sạch sẽ đồng phục chấp sự một lần nữa, nhìn Lâm Lăng đang mở cửa, nói: “Hiện tại ngươi là chấp sự thực tập, đi làm quen môi trường cùng ta đi.”  “Nhỡ rõ, nói ít làm nhiều.”  “Ngoài ra, những bí mật chúng ta nói ra hôm qua, không được phép nói cho người bên ngoài biết nửa điểm.”  Nói xong, Đào Linh xoay người bước đi.  Đối mặt với câu nói kia, cho dù Đào Linh không nhắc, hắn đương nhiên cũng hiểu rõ.  Ngay lập tức, Lâm Lăng mang theo Tiểu Bạch theo sát bước chân của Đào Linh, rời khỏi không gian của tòa tháp.  

Chương 494