Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 568

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiếng phượng kêu sắc bén vang lên, hư ảnh phượng hoàng đột nhiên hóa thành một luồng sóng âm hung hãn cực đoan, trực tiếp lao thẳng về hướng gió lốc cát bụi kia.  Phanh!  Trong nháy mắt chạm vào nhau, cơn gió lốc hoàn toàn hỏng mất, biến thành cát bụi đầy trời.  Ngay sau đó, cát bụi di chuyển, hình thành một cánh cửa bằng cát trước mặt Lâm Lăng. Thấy thế, Lâm Lăng không chút trì hoãn mà thản nhiên bước chậm vào trong đó.  Trong căn phòng đá bên ngoài, nhìn thấy Lâm Lăng dễ dàng qua ải như vậy, các chấp sự áo trắng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cảm thán.  “Không ngờ cầm thuật của tiểu tử này cao siêu như thế!”  “Chẳng lẽ học viện trước kia của hắn là học viện Cầm Linh?!”  Bọn họ ngơ ngẩn ra, cảm thấy rất nghi ngờ, hiển nhiên cũng không nghĩ tới một người đàn ông thuộc hệ chiến đấu lại có tài nghệ cầm thuật lợi hại đến như vậy.  “Ải thứ ba kế tiếp chính là Thủy Quan, ta cũng muốn xem hắn sẽ phá giải như thế nào.”  Chấp sự áo trắng rất kinh ngạc, ánh mắt cũng dời về phía quầng sáng đài đá phù văn thứ ba, chỉ thấy cảnh tượng nơi đó là một mảnh đại dương mênh mông, nước biển trong veo, lập loè ánh sáng màu lam nhạt.  Khi Lâm Lăng đi vào đường hầm trong cánh cửa thì thị giác trở nên đen tối trong giây lát rồi lại sáng lên lần nữa.  Nhưng Lâm Lăng chưa thích ứng với ánh sáng xung quanh thì đột nhiên cảm thấy dưới chân không có điểm tựa, trực tiếp rơi xuống bên dưới.  Linh lực trên người Lâm Lăng lập tức dâng trào, dưới trường năng lượng của Phong Chi Ý Cảnh, cả người hắn lơ lửng bay lên.  Hắn đưa mắt nhìn xuống, trông thấy một đại dương mênh mông lan tràn đến cuối chân trời, không khỏi hơi kinh ngạc.  “Linh khí Thủy hệ thật nồng.”  Lâm Lăng theo thói quen mà phóng ra linh thức, có thể cảm ứng được không gian này tràn ngập một luồng linh khí Thủy hệ tinh khiết đến cực đoan.  Lâm Lăng tập trung nhìn mặt nước phẳng lặng kia, cảm giác nhạy bén giúp hắn nhận ra mặt nước này cũng không tầm thường!  Mà như hắn đã đoán trước, mặt nước vốn yên lặng bắt đầu nhộn nhạo lên từng tầng gợn sóng.  Cảnh tượng quỷ dị này khiến Lâm Lăng lập tức lên tinh thần, cũng không biết kế tiếp sẽ xuất hiện kẻ địch như thế nào.  Oanh!  Nhưng chỉ thoáng chốc sau, gần như không có bất cứ dấu hiệu nào, một con Thủy Giao (Giao long nước) thật lớn đột nhiên nhảy vụt ra từ trong nước, xông thẳng lên chỗ Lâm Lăng.  Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rụt lại.  Cuộc tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Lâm Lăng không thể tung thế công nào để đón đỡ, chỉ có thể điều động linh lực cả người để chống đỡ cho cái lồng linh khí hộ thể.  “Phanh!”  Một tiếng nổ dữ dội vang lên, bọt nước bắn lên tung tóe, Lâm Lăng trực tiếp bị sức mạnh kh ủng bố kia va chạm đến bay ngược ra sau.  Sau đó thân thể hắn như đánh vào một lá chắn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiếng phượng kêu sắc bén vang lên, hư ảnh phượng hoàng đột nhiên hóa thành một luồng sóng âm hung hãn cực đoan, trực tiếp lao thẳng về hướng gió lốc cát bụi kia.  

Phanh!  

Trong nháy mắt chạm vào nhau, cơn gió lốc hoàn toàn hỏng mất, biến thành cát bụi đầy trời.  

Ngay sau đó, cát bụi di chuyển, hình thành một cánh cửa bằng cát trước mặt Lâm Lăng. Thấy thế, Lâm Lăng không chút trì hoãn mà thản nhiên bước chậm vào trong đó.  

Trong căn phòng đá bên ngoài, nhìn thấy Lâm Lăng dễ dàng qua ải như vậy, các chấp sự áo trắng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cảm thán.  

“Không ngờ cầm thuật của tiểu tử này cao siêu như thế!”  

“Chẳng lẽ học viện trước kia của hắn là học viện Cầm Linh?!”  

Bọn họ ngơ ngẩn ra, cảm thấy rất nghi ngờ, hiển nhiên cũng không nghĩ tới một người đàn ông thuộc hệ chiến đấu lại có tài nghệ cầm thuật lợi hại đến như vậy.  

“Ải thứ ba kế tiếp chính là Thủy Quan, ta cũng muốn xem hắn sẽ phá giải như thế nào.”  

Chấp sự áo trắng rất kinh ngạc, ánh mắt cũng dời về phía quầng sáng đài đá phù văn thứ ba, chỉ thấy cảnh tượng nơi đó là một mảnh đại dương mênh mông, nước biển trong veo, lập loè ánh sáng màu lam nhạt.  

Khi Lâm Lăng đi vào đường hầm trong cánh cửa thì thị giác trở nên đen tối trong giây lát rồi lại sáng lên lần nữa.  

Nhưng Lâm Lăng chưa thích ứng với ánh sáng xung quanh thì đột nhiên cảm thấy dưới chân không có điểm tựa, trực tiếp rơi xuống bên dưới.  

Linh lực trên người Lâm Lăng lập tức dâng trào, dưới trường năng lượng của Phong Chi Ý Cảnh, cả người hắn lơ lửng bay lên.  

Hắn đưa mắt nhìn xuống, trông thấy một đại dương mênh mông lan tràn đến cuối chân trời, không khỏi hơi kinh ngạc.  

“Linh khí Thủy hệ thật nồng.”  

Lâm Lăng theo thói quen mà phóng ra linh thức, có thể cảm ứng được không gian này tràn ngập một luồng linh khí Thủy hệ tinh khiết đến cực đoan.  

Lâm Lăng tập trung nhìn mặt nước phẳng lặng kia, cảm giác nhạy bén giúp hắn nhận ra mặt nước này cũng không tầm thường!  

Mà như hắn đã đoán trước, mặt nước vốn yên lặng bắt đầu nhộn nhạo lên từng tầng gợn sóng.  

Cảnh tượng quỷ dị này khiến Lâm Lăng lập tức lên tinh thần, cũng không biết kế tiếp sẽ xuất hiện kẻ địch như thế nào.  

Oanh!  

Nhưng chỉ thoáng chốc sau, gần như không có bất cứ dấu hiệu nào, một con Thủy Giao (Giao long nước) thật lớn đột nhiên nhảy vụt ra từ trong nước, xông thẳng lên chỗ Lâm Lăng.  

Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rụt lại.  

Cuộc tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Lâm Lăng không thể tung thế công nào để đón đỡ, chỉ có thể điều động linh lực cả người để chống đỡ cho cái lồng linh khí hộ thể.  

“Phanh!”  

Một tiếng nổ dữ dội vang lên, bọt nước bắn lên tung tóe, Lâm Lăng trực tiếp bị sức mạnh kh ủng bố kia va chạm đến bay ngược ra sau.  

Sau đó thân thể hắn như đánh vào một lá chắn

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiếng phượng kêu sắc bén vang lên, hư ảnh phượng hoàng đột nhiên hóa thành một luồng sóng âm hung hãn cực đoan, trực tiếp lao thẳng về hướng gió lốc cát bụi kia.  Phanh!  Trong nháy mắt chạm vào nhau, cơn gió lốc hoàn toàn hỏng mất, biến thành cát bụi đầy trời.  Ngay sau đó, cát bụi di chuyển, hình thành một cánh cửa bằng cát trước mặt Lâm Lăng. Thấy thế, Lâm Lăng không chút trì hoãn mà thản nhiên bước chậm vào trong đó.  Trong căn phòng đá bên ngoài, nhìn thấy Lâm Lăng dễ dàng qua ải như vậy, các chấp sự áo trắng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cảm thán.  “Không ngờ cầm thuật của tiểu tử này cao siêu như thế!”  “Chẳng lẽ học viện trước kia của hắn là học viện Cầm Linh?!”  Bọn họ ngơ ngẩn ra, cảm thấy rất nghi ngờ, hiển nhiên cũng không nghĩ tới một người đàn ông thuộc hệ chiến đấu lại có tài nghệ cầm thuật lợi hại đến như vậy.  “Ải thứ ba kế tiếp chính là Thủy Quan, ta cũng muốn xem hắn sẽ phá giải như thế nào.”  Chấp sự áo trắng rất kinh ngạc, ánh mắt cũng dời về phía quầng sáng đài đá phù văn thứ ba, chỉ thấy cảnh tượng nơi đó là một mảnh đại dương mênh mông, nước biển trong veo, lập loè ánh sáng màu lam nhạt.  Khi Lâm Lăng đi vào đường hầm trong cánh cửa thì thị giác trở nên đen tối trong giây lát rồi lại sáng lên lần nữa.  Nhưng Lâm Lăng chưa thích ứng với ánh sáng xung quanh thì đột nhiên cảm thấy dưới chân không có điểm tựa, trực tiếp rơi xuống bên dưới.  Linh lực trên người Lâm Lăng lập tức dâng trào, dưới trường năng lượng của Phong Chi Ý Cảnh, cả người hắn lơ lửng bay lên.  Hắn đưa mắt nhìn xuống, trông thấy một đại dương mênh mông lan tràn đến cuối chân trời, không khỏi hơi kinh ngạc.  “Linh khí Thủy hệ thật nồng.”  Lâm Lăng theo thói quen mà phóng ra linh thức, có thể cảm ứng được không gian này tràn ngập một luồng linh khí Thủy hệ tinh khiết đến cực đoan.  Lâm Lăng tập trung nhìn mặt nước phẳng lặng kia, cảm giác nhạy bén giúp hắn nhận ra mặt nước này cũng không tầm thường!  Mà như hắn đã đoán trước, mặt nước vốn yên lặng bắt đầu nhộn nhạo lên từng tầng gợn sóng.  Cảnh tượng quỷ dị này khiến Lâm Lăng lập tức lên tinh thần, cũng không biết kế tiếp sẽ xuất hiện kẻ địch như thế nào.  Oanh!  Nhưng chỉ thoáng chốc sau, gần như không có bất cứ dấu hiệu nào, một con Thủy Giao (Giao long nước) thật lớn đột nhiên nhảy vụt ra từ trong nước, xông thẳng lên chỗ Lâm Lăng.  Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rụt lại.  Cuộc tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Lâm Lăng không thể tung thế công nào để đón đỡ, chỉ có thể điều động linh lực cả người để chống đỡ cho cái lồng linh khí hộ thể.  “Phanh!”  Một tiếng nổ dữ dội vang lên, bọt nước bắn lên tung tóe, Lâm Lăng trực tiếp bị sức mạnh kh ủng bố kia va chạm đến bay ngược ra sau.  Sau đó thân thể hắn như đánh vào một lá chắn

Chương 568