Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 604

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thấy một màn như vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống.  Tuy cách mở hắn đã biết nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ.  Nhưng chuyện đến nước này rồi, đã không còn đường lui nữa. Hiện giờ chỉ có thể dọc theo manh mối này mà tiếp tục tìm thôi.  Nếu thực sự nơi này có bảo vật thì cũng có nghĩa là nhiệm vụ của hắn lần này xem như đã hoàn thành.  Đến lúc đó chỉ cần thông báo Chấp Sự Đường là được rồi.  Trong lúc suy nghĩ, tai mắt Lâm Lăng để lại là Kinh Kha chưa nhận được lệnh nhưng vẫn tới tra xét.  Nhân lúc hộ vệ của Trương gia đang vội vàng điều tra, hắn chui ra từ trong lỗ kiến.  Sau đó thi triển công pháp ‘Ám Ảnh Hành Tung’ nhập vào bóng ngược của những vật thể dưới ánh trăng.  Mà giờ phút này đang là đêm khuya, kiến trúc xung quanh đổ rất nhiều bóng, điều này cung cấp cho hắn nơi ẩn nấp hiệu quả nhất.  ‘Ám Ảnh Hành Tung’ chính là võ học hệ hắc ám lúc trước hắn giết ngược lại tên thích khách ở Lãnh Địa Hỗn Loạn kia đã thu hoạch được, có kỹ năng ẩn nấp cực đỉnh.  Chỉ cần dung nhập cơ thể bên trong cái bóng, thì cho dù dùng linh lực dò xét đến mức nào cũng khó có thể phát hiện.  Cứ như vậy, Lâm Lăng lợi dụng những bóng ngược của các vật thể khác nhau, dọc theo con đường nhanh chóng đi qua.  Mỗi lần nghe thấy tiếng bước chân thì yên lặng không nhúc nhích bên trong cái bóng.  Cứ như vậy từng bước một, toàn bộ quá trình coi như thành công mỹ mãn không có nguy hiểm.  Chỉ chốc lát, Lâm Lăng đã thuận lợi đến nơi đó.  Bên bờ hồ, một khối nham thạch cao nửa trượng ngả bóng ở dưới ánh trăng.  Bỗng nhiên, một bóng đen lao ra, thoáng hiện vài cái đứng ở trong đình hóng gió giữa hồ. Bóng đen đó chính là Lâm Lăng.  Dựa theo cách thức mở cửa trước đó Trương Khải Nguyên làm, chân hắn đạp lên viên gạch thứ sáu bên trái.  Trong thoáng chốc, lối vào thông đạo dưới nền đất từ từ mở ra.  Hiện ra trước mắt Lâm Lăng là một cái cầu thang đá lớn nghiêng nối thẳng nền đất.  Không do dự nữa, cơ thể Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp đi vào.  Tinh thần lực vô hình mở ra lan tràn khắp nơi, ở trong môi trường tối tăm dường như nhìn cũng không thấy được.  Rất nhanh sau, Lâm Lăng đi tới mật thất dưới nền đất.  Nhưng mà một màn trước mắt này lại khiến đồng tử trong mắt hắn ngay lập tức hơi hơi co rút lại.  Hắn thấy trong thạch thất trống rỗng, cũng không có bảo vật chồng chất như trong tưởng tượng. Ngược lại trên mặt đất có nằm năm cỗ hài cốt.  Nhìn hình dạng này, hiển nhiên là đã chết trong khoảng thời gian nhất định rồi, quần áo đã mục nát, rõ ràng là chấp sự áo xanh của Chấp Sự Đường.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống.  

Tuy cách mở hắn đã biết nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ.  

Nhưng chuyện đến nước này rồi, đã không còn đường lui nữa. Hiện giờ chỉ có thể dọc theo manh mối này mà tiếp tục tìm thôi.  

Nếu thực sự nơi này có bảo vật thì cũng có nghĩa là nhiệm vụ của hắn lần này xem như đã hoàn thành.  

Đến lúc đó chỉ cần thông báo Chấp Sự Đường là được rồi.  

Trong lúc suy nghĩ, tai mắt Lâm Lăng để lại là Kinh Kha chưa nhận được lệnh nhưng vẫn tới tra xét.  

Nhân lúc hộ vệ của Trương gia đang vội vàng điều tra, hắn chui ra từ trong lỗ kiến.  

Sau đó thi triển công pháp ‘Ám Ảnh Hành Tung’ nhập vào bóng ngược của những vật thể dưới ánh trăng.  

Mà giờ phút này đang là đêm khuya, kiến trúc xung quanh đổ rất nhiều bóng, điều này cung cấp cho hắn nơi ẩn nấp hiệu quả nhất.  

‘Ám Ảnh Hành Tung’ chính là võ học hệ hắc ám lúc trước hắn giết ngược lại tên thích khách ở Lãnh Địa Hỗn Loạn kia đã thu hoạch được, có kỹ năng ẩn nấp cực đỉnh.  

Chỉ cần dung nhập cơ thể bên trong cái bóng, thì cho dù dùng linh lực dò xét đến mức nào cũng khó có thể phát hiện.  

Cứ như vậy, Lâm Lăng lợi dụng những bóng ngược của các vật thể khác nhau, dọc theo con đường nhanh chóng đi qua.  

Mỗi lần nghe thấy tiếng bước chân thì yên lặng không nhúc nhích bên trong cái bóng.  

Cứ như vậy từng bước một, toàn bộ quá trình coi như thành công mỹ mãn không có nguy hiểm.  

Chỉ chốc lát, Lâm Lăng đã thuận lợi đến nơi đó.  

Bên bờ hồ, một khối nham thạch cao nửa trượng ngả bóng ở dưới ánh trăng.  

Bỗng nhiên, một bóng đen lao ra, thoáng hiện vài cái đứng ở trong đình hóng gió giữa hồ. Bóng đen đó chính là Lâm Lăng.  

Dựa theo cách thức mở cửa trước đó Trương Khải Nguyên làm, chân hắn đạp lên viên gạch thứ sáu bên trái.  

Trong thoáng chốc, lối vào thông đạo dưới nền đất từ từ mở ra.  

Hiện ra trước mắt Lâm Lăng là một cái cầu thang đá lớn nghiêng nối thẳng nền đất.  

Không do dự nữa, cơ thể Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp đi vào.  

Tinh thần lực vô hình mở ra lan tràn khắp nơi, ở trong môi trường tối tăm dường như nhìn cũng không thấy được.  

Rất nhanh sau, Lâm Lăng đi tới mật thất dưới nền đất.  

Nhưng mà một màn trước mắt này lại khiến đồng tử trong mắt hắn ngay lập tức hơi hơi co rút lại.  

Hắn thấy trong thạch thất trống rỗng, cũng không có bảo vật chồng chất như trong tưởng tượng. Ngược lại trên mặt đất có nằm năm cỗ hài cốt.  

Nhìn hình dạng này, hiển nhiên là đã chết trong khoảng thời gian nhất định rồi, quần áo đã mục nát, rõ ràng là chấp sự áo xanh của Chấp Sự Đường.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thấy một màn như vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống.  Tuy cách mở hắn đã biết nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ.  Nhưng chuyện đến nước này rồi, đã không còn đường lui nữa. Hiện giờ chỉ có thể dọc theo manh mối này mà tiếp tục tìm thôi.  Nếu thực sự nơi này có bảo vật thì cũng có nghĩa là nhiệm vụ của hắn lần này xem như đã hoàn thành.  Đến lúc đó chỉ cần thông báo Chấp Sự Đường là được rồi.  Trong lúc suy nghĩ, tai mắt Lâm Lăng để lại là Kinh Kha chưa nhận được lệnh nhưng vẫn tới tra xét.  Nhân lúc hộ vệ của Trương gia đang vội vàng điều tra, hắn chui ra từ trong lỗ kiến.  Sau đó thi triển công pháp ‘Ám Ảnh Hành Tung’ nhập vào bóng ngược của những vật thể dưới ánh trăng.  Mà giờ phút này đang là đêm khuya, kiến trúc xung quanh đổ rất nhiều bóng, điều này cung cấp cho hắn nơi ẩn nấp hiệu quả nhất.  ‘Ám Ảnh Hành Tung’ chính là võ học hệ hắc ám lúc trước hắn giết ngược lại tên thích khách ở Lãnh Địa Hỗn Loạn kia đã thu hoạch được, có kỹ năng ẩn nấp cực đỉnh.  Chỉ cần dung nhập cơ thể bên trong cái bóng, thì cho dù dùng linh lực dò xét đến mức nào cũng khó có thể phát hiện.  Cứ như vậy, Lâm Lăng lợi dụng những bóng ngược của các vật thể khác nhau, dọc theo con đường nhanh chóng đi qua.  Mỗi lần nghe thấy tiếng bước chân thì yên lặng không nhúc nhích bên trong cái bóng.  Cứ như vậy từng bước một, toàn bộ quá trình coi như thành công mỹ mãn không có nguy hiểm.  Chỉ chốc lát, Lâm Lăng đã thuận lợi đến nơi đó.  Bên bờ hồ, một khối nham thạch cao nửa trượng ngả bóng ở dưới ánh trăng.  Bỗng nhiên, một bóng đen lao ra, thoáng hiện vài cái đứng ở trong đình hóng gió giữa hồ. Bóng đen đó chính là Lâm Lăng.  Dựa theo cách thức mở cửa trước đó Trương Khải Nguyên làm, chân hắn đạp lên viên gạch thứ sáu bên trái.  Trong thoáng chốc, lối vào thông đạo dưới nền đất từ từ mở ra.  Hiện ra trước mắt Lâm Lăng là một cái cầu thang đá lớn nghiêng nối thẳng nền đất.  Không do dự nữa, cơ thể Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp đi vào.  Tinh thần lực vô hình mở ra lan tràn khắp nơi, ở trong môi trường tối tăm dường như nhìn cũng không thấy được.  Rất nhanh sau, Lâm Lăng đi tới mật thất dưới nền đất.  Nhưng mà một màn trước mắt này lại khiến đồng tử trong mắt hắn ngay lập tức hơi hơi co rút lại.  Hắn thấy trong thạch thất trống rỗng, cũng không có bảo vật chồng chất như trong tưởng tượng. Ngược lại trên mặt đất có nằm năm cỗ hài cốt.  Nhìn hình dạng này, hiển nhiên là đã chết trong khoảng thời gian nhất định rồi, quần áo đã mục nát, rõ ràng là chấp sự áo xanh của Chấp Sự Đường.  

Chương 604