Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 608
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay tức khắc, tiếng phá động kịch liệt vang lên trong thạch thất hết đợt này đến đợt khác. Có trận pháp ngăn cách che giấu, bên ngoài hoàn toàn không nghe được động tĩnh gì. Nhưng mà người tính không bằng trời tính. Tên cáo già Trươg Khải Nguyên kia sớm đã để lại một tai mắt cho mình. Trận pháp phù văn trong vách kia một khi gặp phải công kích, thì ngọc giản phù văn trên người ông ta sẽ cảm ứng được mà truyền đến cho ông ta ngay. Lúc này Trương Khải Nguyên đã tới khu phủ đệ phía nam. Trong đó có một người đàn ông mặc kiểu người hầu hét thảm một tiếng, ngay tức khắc phún máu ngã xuống chết tươi. “Không phải tên này.” Biểu cảm của Trương Khải Nguyên lạnh nhạt thu lại bàn tay. Vừa mới vận dụng Sưu Hồn Thuật, vẫn chưa lục soát được manh mối gì trong linh hồn tên hầu đó thì. “Ong!” Lúc này, túi trữ vật của ông ta đột nhiên phát ra ánh sáng lập lòe, một phù văn ngọc giản bay vút ra. Ngọc giản bay lơ lửng trước ngực, kịch liệt rung chuyển hơn nữa còn bắt đầu xuất hiện vết nứt nhẹ. “Không hay rồi!” Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên tức khắc biến đổi kịch liệt, tức giận phẫn nộ lạnh lùng nói: “Mọi người, ngay tức khắc đi đến bao vây quanh khu ao hồ!” Giọng nói rơi xuống trong chốc lát, thân hình của ông ta đột nhiên dựng lên, giống như đạn pháo khiến cho tiếng động luồng khí bắn ra cực mạnh rồi bay về phía khu phía bắc. Vèo vèo vèo!!! Theo sát sau đó, đông đảo những cao thủ của Trương gia và các hộ vệ cũng đều dốc toàn bộ lực lượng. Đội hình này, so với đám người Ngô Phong bị đuổi giết trước đó khủng bố hơn rất nhiều! Uỳnh——! Trong mật thất dưới nền đất, một tiếng nổ cuối cùng vang lên. Vách đá cuối cùng cũng bị nứt ra, hiện lên một phòng tối kim loại. Không gian bên trong không quá rộng. Ở trong đó chỉ đựng hai hộp ngọc tinh xảo. “Bang! Bang!” Lang Vương đi đến bên cạnh, hai tay đưa lên, hai cái hộp hiện lên tiếng mở nắp bật tung. Trong đó đặt hai đồ vật không giống nhau. Cái thứ nhất trong hộp ngọc là một vật ước chừng lớn bằng nắm tay, toàn thân băng tinh như tuyết, tản ra một dao động năng lượng cực kì âm hàn. Nhìn hình dạng này, chính là Huyền Hải Băng Phách! Còn hộp ngọc còn lại kia chính là một cây linh chi đỏ đậm như máu, tràn ngập khí huyết. Bên mặt ngoài linh chi có huyết quản phức tạp giống như huyết mạch của sinh mệnh vậy, bất thình lình bay lên. “Vạn Huyết Linh Chi!” Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi hơi co rụt lại. Căn cứ vào tư liệu Chấp Pháp Điện cung cấp, hắn chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra nó, đây chính là Vạn Huyết Linh Chi!!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay tức khắc, tiếng phá động kịch liệt vang lên trong thạch thất hết đợt này đến đợt khác.
Có trận pháp ngăn cách che giấu, bên ngoài hoàn toàn không nghe được động tĩnh gì.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính.
Tên cáo già Trươg Khải Nguyên kia sớm đã để lại một tai mắt cho mình.
Trận pháp phù văn trong vách kia một khi gặp phải công kích, thì ngọc giản phù văn trên người ông ta sẽ cảm ứng được mà truyền đến cho ông ta ngay.
Lúc này Trương Khải Nguyên đã tới khu phủ đệ phía nam.
Trong đó có một người đàn ông mặc kiểu người hầu hét thảm một tiếng, ngay tức khắc phún máu ngã xuống chết tươi.
“Không phải tên này.”
Biểu cảm của Trương Khải Nguyên lạnh nhạt thu lại bàn tay.
Vừa mới vận dụng Sưu Hồn Thuật, vẫn chưa lục soát được manh mối gì trong linh hồn tên hầu đó thì.
“Ong!”
Lúc này, túi trữ vật của ông ta đột nhiên phát ra ánh sáng lập lòe, một phù văn ngọc giản bay vút ra.
Ngọc giản bay lơ lửng trước ngực, kịch liệt rung chuyển hơn nữa còn bắt đầu xuất hiện vết nứt nhẹ.
“Không hay rồi!”
Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên tức khắc biến đổi kịch liệt, tức giận phẫn nộ lạnh lùng nói: “Mọi người, ngay tức khắc đi đến bao vây quanh khu ao hồ!”
Giọng nói rơi xuống trong chốc lát, thân hình của ông ta đột nhiên dựng lên, giống như đạn pháo khiến cho tiếng động luồng khí bắn ra cực mạnh rồi bay về phía khu phía bắc.
Vèo vèo vèo!!!
Theo sát sau đó, đông đảo những cao thủ của Trương gia và các hộ vệ cũng đều dốc toàn bộ lực lượng.
Đội hình này, so với đám người Ngô Phong bị đuổi giết trước đó khủng bố hơn rất nhiều!
Uỳnh——!
Trong mật thất dưới nền đất, một tiếng nổ cuối cùng vang lên. Vách đá cuối cùng cũng bị nứt ra, hiện lên một phòng tối kim loại.
Không gian bên trong không quá rộng. Ở trong đó chỉ đựng hai hộp ngọc tinh xảo.
“Bang! Bang!”
Lang Vương đi đến bên cạnh, hai tay đưa lên, hai cái hộp hiện lên tiếng mở nắp bật tung.
Trong đó đặt hai đồ vật không giống nhau.
Cái thứ nhất trong hộp ngọc là một vật ước chừng lớn bằng nắm tay, toàn thân băng tinh như tuyết, tản ra một dao động năng lượng cực kì âm hàn.
Nhìn hình dạng này, chính là Huyền Hải Băng Phách!
Còn hộp ngọc còn lại kia chính là một cây linh chi đỏ đậm như máu, tràn ngập khí huyết.
Bên mặt ngoài linh chi có huyết quản phức tạp giống như huyết mạch của sinh mệnh vậy, bất thình lình bay lên.
“Vạn Huyết Linh Chi!”
Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi hơi co rụt lại.
Căn cứ vào tư liệu Chấp Pháp Điện cung cấp, hắn chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra nó, đây chính là Vạn Huyết Linh Chi!!
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay tức khắc, tiếng phá động kịch liệt vang lên trong thạch thất hết đợt này đến đợt khác. Có trận pháp ngăn cách che giấu, bên ngoài hoàn toàn không nghe được động tĩnh gì. Nhưng mà người tính không bằng trời tính. Tên cáo già Trươg Khải Nguyên kia sớm đã để lại một tai mắt cho mình. Trận pháp phù văn trong vách kia một khi gặp phải công kích, thì ngọc giản phù văn trên người ông ta sẽ cảm ứng được mà truyền đến cho ông ta ngay. Lúc này Trương Khải Nguyên đã tới khu phủ đệ phía nam. Trong đó có một người đàn ông mặc kiểu người hầu hét thảm một tiếng, ngay tức khắc phún máu ngã xuống chết tươi. “Không phải tên này.” Biểu cảm của Trương Khải Nguyên lạnh nhạt thu lại bàn tay. Vừa mới vận dụng Sưu Hồn Thuật, vẫn chưa lục soát được manh mối gì trong linh hồn tên hầu đó thì. “Ong!” Lúc này, túi trữ vật của ông ta đột nhiên phát ra ánh sáng lập lòe, một phù văn ngọc giản bay vút ra. Ngọc giản bay lơ lửng trước ngực, kịch liệt rung chuyển hơn nữa còn bắt đầu xuất hiện vết nứt nhẹ. “Không hay rồi!” Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên tức khắc biến đổi kịch liệt, tức giận phẫn nộ lạnh lùng nói: “Mọi người, ngay tức khắc đi đến bao vây quanh khu ao hồ!” Giọng nói rơi xuống trong chốc lát, thân hình của ông ta đột nhiên dựng lên, giống như đạn pháo khiến cho tiếng động luồng khí bắn ra cực mạnh rồi bay về phía khu phía bắc. Vèo vèo vèo!!! Theo sát sau đó, đông đảo những cao thủ của Trương gia và các hộ vệ cũng đều dốc toàn bộ lực lượng. Đội hình này, so với đám người Ngô Phong bị đuổi giết trước đó khủng bố hơn rất nhiều! Uỳnh——! Trong mật thất dưới nền đất, một tiếng nổ cuối cùng vang lên. Vách đá cuối cùng cũng bị nứt ra, hiện lên một phòng tối kim loại. Không gian bên trong không quá rộng. Ở trong đó chỉ đựng hai hộp ngọc tinh xảo. “Bang! Bang!” Lang Vương đi đến bên cạnh, hai tay đưa lên, hai cái hộp hiện lên tiếng mở nắp bật tung. Trong đó đặt hai đồ vật không giống nhau. Cái thứ nhất trong hộp ngọc là một vật ước chừng lớn bằng nắm tay, toàn thân băng tinh như tuyết, tản ra một dao động năng lượng cực kì âm hàn. Nhìn hình dạng này, chính là Huyền Hải Băng Phách! Còn hộp ngọc còn lại kia chính là một cây linh chi đỏ đậm như máu, tràn ngập khí huyết. Bên mặt ngoài linh chi có huyết quản phức tạp giống như huyết mạch của sinh mệnh vậy, bất thình lình bay lên. “Vạn Huyết Linh Chi!” Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi hơi co rụt lại. Căn cứ vào tư liệu Chấp Pháp Điện cung cấp, hắn chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra nó, đây chính là Vạn Huyết Linh Chi!!