Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 618
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Vật này vô cùng quý hiếm, nếu người bị cụt mất chân tay ăn vào có thể nhanh chóng tái tạo lại máu thịt.” “Nếu có cơ hội, ngươi cũng lấy nó đưa cho bổn gia chủ.” Thanh âm nói chuyện này, âm điệu kia không thể nghi ngờ chính là Trương Khải Nguyên. Vừa nghe lời này, quần chúng vây xem lập tức ồ lên. “Gia chủ đại nhân, chuyện Huyền Hải Băng Phách bị mất, Đan Các đã báo lên Chấp Sự Đường, gần đây kiểm tra rất nghiêm ngặt.” Tiếp theo, giọng nói có chút ngập ngừng kia rõ ràng là Trương Ngọc Long. "Nếu lại trộm Vạn Huyết Linh Chi, ta sợ không ổn." “Với cả, sau này đừng bảo ta làm loại chuyện như này nữa.” “Có gì không ổn!” Trong ngọc giản, Trương Khải Nguyên đột nhiên nổi trận lôi đình, vẻ nghiêm khắc nói. “Trương Ngọc Long, ngươi đừng quên lúc trước nếu không có bổn gia chủ khoan dung độ lượng thì hiện tại mẹ con các ngươi không biết đang lưu lạc ở nơi nào.” “Nhiều năm như vậy, bổn gia chủ cho ngươi ăn cho ngươi uống, thậm chí bồi dưỡng ngươi được như ngày hôm nay, ngươi chắc cũng biết đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên của Trương gia rồi.” “Cái gọi là, chịu ơn một giọt nước, báo ơn một dòng sông.” “Bây giờ chính là thời điểm ngươi báo đáp bổn gia chủ! Nếu ngươi không muốn, vậy Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan* (đan dược ngũ hành giúp đông máu) mà mẫu thân ngươi mỗi tháng đều bị cắt bỏ hết.” Yên lặng mấy phút. Trong ngọc giản, lại lần nữa truyền ra thanh âm bất đắc dĩ của Trương Ngọc Long: “Được rồi.” Nghe thế, mọi người đều kinh ngạc nhìn Trương Khải Nguyên, trong lòng đều hiểu rõ ràng. Thậm chí là những cao thủ của Trương gia vẻ mặt cũng đều khó tin. Ban đầu họ cho rằng, chuyện này là do Trương Ngọc Long gây phiền phức, để bảo toàn danh dự của Trương gia, vừa rồi họ mới cật lực che giấu. Nhưng mà không ngờ người khởi xướng tất cả lại là gia chủ Trương gia! “Đồ khốn nạn, ngươi dám làm giả giọng nói cấu kết với người ngoài hãm hại ta!!” Nhìn thấy chuyện bị bại lộ, sắc mặt của Trương Khải Nguyên lúc này không nghi ngờ gì đã âm trầm đến cực điểm. Ông ta thẹn quá hóa giận, lập tức cầm kiếm hung hăng đâm về phía Trương Ngọc Long. Mục tiêu bị mũi kiếm chĩa vào chính là ngọc giản trên tay Trương Ngọc Long, âm mưu muốn tiêu hủy chứng cứ này. Uỳnh—! Tuy nhiên, đúng lúc này, một tảng đá đen giống ngọn núi đột nhiên từ trên trời rơi xuống. Mang theo một luồng khí thế bàng bạc trực tiếp ném xuống Trương Khải Nguyên. “Vạn Giới Trấn Càn Phong!” Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên kinh sợ trắng bệch. Nhưng mà đến giờ khắc này, ông ta đã không còn đường lui nữa, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trường kiếm trong tay vẫn nhắm thẳng vào Trương Ngọc Long. “Vạn giới, trấn áp!”
“Vật này vô cùng quý hiếm, nếu người bị cụt mất chân tay ăn vào có thể nhanh chóng tái tạo lại máu thịt.”
“Nếu có cơ hội, ngươi cũng lấy nó đưa cho bổn gia chủ.”
Thanh âm nói chuyện này, âm điệu kia không thể nghi ngờ chính là Trương Khải Nguyên.
Vừa nghe lời này, quần chúng vây xem lập tức ồ lên.
“Gia chủ đại nhân, chuyện Huyền Hải Băng Phách bị mất, Đan Các đã báo lên Chấp Sự Đường, gần đây kiểm tra rất nghiêm ngặt.”
Tiếp theo, giọng nói có chút ngập ngừng kia rõ ràng là Trương Ngọc Long.
"Nếu lại trộm Vạn Huyết Linh Chi, ta sợ không ổn."
“Với cả, sau này đừng bảo ta làm loại chuyện như này nữa.”
“Có gì không ổn!”
Trong ngọc giản, Trương Khải Nguyên đột nhiên nổi trận lôi đình, vẻ nghiêm khắc nói.
“Trương Ngọc Long, ngươi đừng quên lúc trước nếu không có bổn gia chủ khoan dung độ lượng thì hiện tại mẹ con các ngươi không biết đang lưu lạc ở nơi nào.”
“Nhiều năm như vậy, bổn gia chủ cho ngươi ăn cho ngươi uống, thậm chí bồi dưỡng ngươi được như ngày hôm nay, ngươi chắc cũng biết đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên của Trương gia rồi.”
“Cái gọi là, chịu ơn một giọt nước, báo ơn một dòng sông.”
“Bây giờ chính là thời điểm ngươi báo đáp bổn gia chủ! Nếu ngươi không muốn, vậy Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan* (đan dược ngũ hành giúp đông máu) mà mẫu thân ngươi mỗi tháng đều bị cắt bỏ hết.”
Yên lặng mấy phút.
Trong ngọc giản, lại lần nữa truyền ra thanh âm bất đắc dĩ của Trương Ngọc Long:
“Được rồi.”
Nghe thế, mọi người đều kinh ngạc nhìn Trương Khải Nguyên, trong lòng đều hiểu rõ ràng.
Thậm chí là những cao thủ của Trương gia vẻ mặt cũng đều khó tin.
Ban đầu họ cho rằng, chuyện này là do Trương Ngọc Long gây phiền phức, để bảo toàn danh dự của Trương gia, vừa rồi họ mới cật lực che giấu.
Nhưng mà không ngờ người khởi xướng tất cả lại là gia chủ Trương gia!
“Đồ khốn nạn, ngươi dám làm giả giọng nói cấu kết với người ngoài hãm hại ta!!”
Nhìn thấy chuyện bị bại lộ, sắc mặt của Trương Khải Nguyên lúc này không nghi ngờ gì đã âm trầm đến cực điểm.
Ông ta thẹn quá hóa giận, lập tức cầm kiếm hung hăng đâm về phía Trương Ngọc Long.
Mục tiêu bị mũi kiếm chĩa vào chính là ngọc giản trên tay Trương Ngọc Long, âm mưu muốn tiêu hủy chứng cứ này.
Uỳnh—!
Tuy nhiên, đúng lúc này, một tảng đá đen giống ngọn núi đột nhiên từ trên trời rơi xuống.
Mang theo một luồng khí thế bàng bạc trực tiếp ném xuống Trương Khải Nguyên.
“Vạn Giới Trấn Càn Phong!”
Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên kinh sợ trắng bệch.
Nhưng mà đến giờ khắc này, ông ta đã không còn đường lui nữa, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trường kiếm trong tay vẫn nhắm thẳng vào Trương Ngọc Long.
“Vạn giới, trấn áp!”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Vật này vô cùng quý hiếm, nếu người bị cụt mất chân tay ăn vào có thể nhanh chóng tái tạo lại máu thịt.” “Nếu có cơ hội, ngươi cũng lấy nó đưa cho bổn gia chủ.” Thanh âm nói chuyện này, âm điệu kia không thể nghi ngờ chính là Trương Khải Nguyên. Vừa nghe lời này, quần chúng vây xem lập tức ồ lên. “Gia chủ đại nhân, chuyện Huyền Hải Băng Phách bị mất, Đan Các đã báo lên Chấp Sự Đường, gần đây kiểm tra rất nghiêm ngặt.” Tiếp theo, giọng nói có chút ngập ngừng kia rõ ràng là Trương Ngọc Long. "Nếu lại trộm Vạn Huyết Linh Chi, ta sợ không ổn." “Với cả, sau này đừng bảo ta làm loại chuyện như này nữa.” “Có gì không ổn!” Trong ngọc giản, Trương Khải Nguyên đột nhiên nổi trận lôi đình, vẻ nghiêm khắc nói. “Trương Ngọc Long, ngươi đừng quên lúc trước nếu không có bổn gia chủ khoan dung độ lượng thì hiện tại mẹ con các ngươi không biết đang lưu lạc ở nơi nào.” “Nhiều năm như vậy, bổn gia chủ cho ngươi ăn cho ngươi uống, thậm chí bồi dưỡng ngươi được như ngày hôm nay, ngươi chắc cũng biết đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên của Trương gia rồi.” “Cái gọi là, chịu ơn một giọt nước, báo ơn một dòng sông.” “Bây giờ chính là thời điểm ngươi báo đáp bổn gia chủ! Nếu ngươi không muốn, vậy Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan* (đan dược ngũ hành giúp đông máu) mà mẫu thân ngươi mỗi tháng đều bị cắt bỏ hết.” Yên lặng mấy phút. Trong ngọc giản, lại lần nữa truyền ra thanh âm bất đắc dĩ của Trương Ngọc Long: “Được rồi.” Nghe thế, mọi người đều kinh ngạc nhìn Trương Khải Nguyên, trong lòng đều hiểu rõ ràng. Thậm chí là những cao thủ của Trương gia vẻ mặt cũng đều khó tin. Ban đầu họ cho rằng, chuyện này là do Trương Ngọc Long gây phiền phức, để bảo toàn danh dự của Trương gia, vừa rồi họ mới cật lực che giấu. Nhưng mà không ngờ người khởi xướng tất cả lại là gia chủ Trương gia! “Đồ khốn nạn, ngươi dám làm giả giọng nói cấu kết với người ngoài hãm hại ta!!” Nhìn thấy chuyện bị bại lộ, sắc mặt của Trương Khải Nguyên lúc này không nghi ngờ gì đã âm trầm đến cực điểm. Ông ta thẹn quá hóa giận, lập tức cầm kiếm hung hăng đâm về phía Trương Ngọc Long. Mục tiêu bị mũi kiếm chĩa vào chính là ngọc giản trên tay Trương Ngọc Long, âm mưu muốn tiêu hủy chứng cứ này. Uỳnh—! Tuy nhiên, đúng lúc này, một tảng đá đen giống ngọn núi đột nhiên từ trên trời rơi xuống. Mang theo một luồng khí thế bàng bạc trực tiếp ném xuống Trương Khải Nguyên. “Vạn Giới Trấn Càn Phong!” Thấy thế, sắc mặt Trương Khải Nguyên kinh sợ trắng bệch. Nhưng mà đến giờ khắc này, ông ta đã không còn đường lui nữa, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trường kiếm trong tay vẫn nhắm thẳng vào Trương Ngọc Long. “Vạn giới, trấn áp!”