Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 620

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Vệ Bình nhàn nhạt nói: “Mang toàn bộ thành viên của Trương gia về thẩm vấn, trừng phạt tùy theo cấp độ phạm tội.”  “Vâng!”  Tất cả các chấp sự đều rùng mình, ngay lập tức hành động.  Cách đó không xa, các cao thủ họ Trương đều hạ xuống mặt đất, không có bất kỳ sự phản kháng nào.  Bởi vì không biết Trương Khải Nguyên chính là chủ mưu, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ bị tính là tội đồng lõa và bị phạt nhẹ mà thôi.  Nếu như chống cự, hậu quả chắc chắn khó có thể tưởng tượng!  “Ta vô tội, ta bị vu oan hãm hại! Ta không nhận tội!”  Tới tận thời điểm này, Trương Khải Nguyên vẫn ngoan cố chống lại, trạng thái điên cuồng giận dữ hét lên.  “Trương Ngọc Long, ngươi là đồ tạp chủng vong ân phụ nghĩa, sao dám đối xử với bổn gia chủ như vậy!”  Ông ta nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán độc giận dữ trừng mắt nhìn Trương Ngọc Long.  So với việc Lâm Lăng vào phủ trộm đồ, Trương Khải Nguyên rõ ràng càng thống hận việc bị người trong nhà phản bội hơn.  Nếu không phải lúc này đang bị Vạn Giới Trấn Càn Phong áp chế, chỉ sợ đã sớm lao lên chém hắn thành vạn mảnh.  “Tại sao à?”  Trương ngọc long lạnh lùng cười, chợt tức giận nói: “Từ nhỏ đến lớn, ngươi có từng đối xử với ta như một người trong tộc chưa?”  “Ở trong mắt ngươi, ta chỉ là một con chó.”  “Một công cụ có thể để ngươi tùy ý lợi dụng mà thôi, ta đã chịu đựng đủ cái loại cuộc sống nhục nhã không thấy ánh mặt trời này rồi.”  “Đêm nay, chính là lúc kết thúc ân oán giữa chúng ta!”  Nghe thấy thế, Trương Khải Nguyên giận quá hóa thẹn, cười nói:   “Phản bội ta, ngươi cũng không thoát được tội!”  “Ngươi thật là ngu xuẩn!”  Trương Ngọc Long thoải mái cười, trên mặt tràn đầy ý quyết liệt. “Ít nhất, ta không còn bị ngươi khống chế nữa, không còn là con rối của ngươi.”  Nói xong, Trương Ngọc Long xoay người chủ động đưa tay ra, kêu một chấp sự áo trắng đến đeo xích sắt vào tay mình.  Loại xích sắt này tên là khóa Linh Liên, vô cùng cứng rắn.  Một khi bị trói, sẽ giam cầm linh lực trong cơ thể, chỉ dựa vào lựng lượng cơ thể căn bản là không có cách nào phá nát được nó.  “Nếu sớm biết sẽ như này, lúc trước lẽ ra ta nên bóp chết ngươi khi còn trong nôi.”  Nhìn vẻ mặt thong dong của Trương Ngọc Long khi bị mang đi, Trương Khải Nguyên tức đến phun máu ra một lần nữa, điên cuồng rít gào.  Nhìn toàn bộ Trương gia bị bắt hết, Lâm Lăng không khỏi âm thầm thở phào.  Nhiệm vụ lần này coi như hoàn thành.  May mà tên Trương Ngọc Long kia ra mặt chỉ tội và xác nhận, nếu không thì đêm nay không biết sẽ dây dưa với Trương gia đến khi nào.  Bên ngoài cửa lớn Đào Phủ.  Sự việc kết thúc, quần chúng hóng hớt vây xem xung quanh cũng hết hứng thú mà lục tục rời đi.  “Vệ Bình lão đệ, đã lâu không thấy ngươi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hôm nay sao lại có hứng thú xử lý loại việc vặt này.”

Vệ Bình nhàn nhạt nói: “Mang toàn bộ thành viên của Trương gia về thẩm vấn, trừng phạt tùy theo cấp độ phạm tội.”  

“Vâng!”  

Tất cả các chấp sự đều rùng mình, ngay lập tức hành động.  

Cách đó không xa, các cao thủ họ Trương đều hạ xuống mặt đất, không có bất kỳ sự phản kháng nào.  

Bởi vì không biết Trương Khải Nguyên chính là chủ mưu, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ bị tính là tội đồng lõa và bị phạt nhẹ mà thôi.  

Nếu như chống cự, hậu quả chắc chắn khó có thể tưởng tượng!  

“Ta vô tội, ta bị vu oan hãm hại! Ta không nhận tội!”  

Tới tận thời điểm này, Trương Khải Nguyên vẫn ngoan cố chống lại, trạng thái điên cuồng giận dữ hét lên.  

“Trương Ngọc Long, ngươi là đồ tạp chủng vong ân phụ nghĩa, sao dám đối xử với bổn gia chủ như vậy!”  

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán độc giận dữ trừng mắt nhìn Trương Ngọc Long.  

So với việc Lâm Lăng vào phủ trộm đồ, Trương Khải Nguyên rõ ràng càng thống hận việc bị người trong nhà phản bội hơn.  

Nếu không phải lúc này đang bị Vạn Giới Trấn Càn Phong áp chế, chỉ sợ đã sớm lao lên chém hắn thành vạn mảnh.  

“Tại sao à?”  

Trương ngọc long lạnh lùng cười, chợt tức giận nói: “Từ nhỏ đến lớn, ngươi có từng đối xử với ta như một người trong tộc chưa?”  

“Ở trong mắt ngươi, ta chỉ là một con chó.”  

“Một công cụ có thể để ngươi tùy ý lợi dụng mà thôi, ta đã chịu đựng đủ cái loại cuộc sống nhục nhã không thấy ánh mặt trời này rồi.”  

“Đêm nay, chính là lúc kết thúc ân oán giữa chúng ta!”  

Nghe thấy thế, Trương Khải Nguyên giận quá hóa thẹn, cười nói:   

“Phản bội ta, ngươi cũng không thoát được tội!”  

“Ngươi thật là ngu xuẩn!”  

Trương Ngọc Long thoải mái cười, trên mặt tràn đầy ý quyết liệt. “Ít nhất, ta không còn bị ngươi khống chế nữa, không còn là con rối của ngươi.”  

Nói xong, Trương Ngọc Long xoay người chủ động đưa tay ra, kêu một chấp sự áo trắng đến đeo xích sắt vào tay mình.  

Loại xích sắt này tên là khóa Linh Liên, vô cùng cứng rắn.  

Một khi bị trói, sẽ giam cầm linh lực trong cơ thể, chỉ dựa vào lựng lượng cơ thể căn bản là không có cách nào phá nát được nó.  

“Nếu sớm biết sẽ như này, lúc trước lẽ ra ta nên bóp chết ngươi khi còn trong nôi.”  

Nhìn vẻ mặt thong dong của Trương Ngọc Long khi bị mang đi, Trương Khải Nguyên tức đến phun máu ra một lần nữa, điên cuồng rít gào.  

Nhìn toàn bộ Trương gia bị bắt hết, Lâm Lăng không khỏi âm thầm thở phào.  

Nhiệm vụ lần này coi như hoàn thành.  

May mà tên Trương Ngọc Long kia ra mặt chỉ tội và xác nhận, nếu không thì đêm nay không biết sẽ dây dưa với Trương gia đến khi nào.  

Bên ngoài cửa lớn Đào Phủ.  

Sự việc kết thúc, quần chúng hóng hớt vây xem xung quanh cũng hết hứng thú mà lục tục rời đi.  

“Vệ Bình lão đệ, đã lâu không thấy ngươi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hôm nay sao lại có hứng thú xử lý loại việc vặt này.”

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Vệ Bình nhàn nhạt nói: “Mang toàn bộ thành viên của Trương gia về thẩm vấn, trừng phạt tùy theo cấp độ phạm tội.”  “Vâng!”  Tất cả các chấp sự đều rùng mình, ngay lập tức hành động.  Cách đó không xa, các cao thủ họ Trương đều hạ xuống mặt đất, không có bất kỳ sự phản kháng nào.  Bởi vì không biết Trương Khải Nguyên chính là chủ mưu, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ bị tính là tội đồng lõa và bị phạt nhẹ mà thôi.  Nếu như chống cự, hậu quả chắc chắn khó có thể tưởng tượng!  “Ta vô tội, ta bị vu oan hãm hại! Ta không nhận tội!”  Tới tận thời điểm này, Trương Khải Nguyên vẫn ngoan cố chống lại, trạng thái điên cuồng giận dữ hét lên.  “Trương Ngọc Long, ngươi là đồ tạp chủng vong ân phụ nghĩa, sao dám đối xử với bổn gia chủ như vậy!”  Ông ta nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán độc giận dữ trừng mắt nhìn Trương Ngọc Long.  So với việc Lâm Lăng vào phủ trộm đồ, Trương Khải Nguyên rõ ràng càng thống hận việc bị người trong nhà phản bội hơn.  Nếu không phải lúc này đang bị Vạn Giới Trấn Càn Phong áp chế, chỉ sợ đã sớm lao lên chém hắn thành vạn mảnh.  “Tại sao à?”  Trương ngọc long lạnh lùng cười, chợt tức giận nói: “Từ nhỏ đến lớn, ngươi có từng đối xử với ta như một người trong tộc chưa?”  “Ở trong mắt ngươi, ta chỉ là một con chó.”  “Một công cụ có thể để ngươi tùy ý lợi dụng mà thôi, ta đã chịu đựng đủ cái loại cuộc sống nhục nhã không thấy ánh mặt trời này rồi.”  “Đêm nay, chính là lúc kết thúc ân oán giữa chúng ta!”  Nghe thấy thế, Trương Khải Nguyên giận quá hóa thẹn, cười nói:   “Phản bội ta, ngươi cũng không thoát được tội!”  “Ngươi thật là ngu xuẩn!”  Trương Ngọc Long thoải mái cười, trên mặt tràn đầy ý quyết liệt. “Ít nhất, ta không còn bị ngươi khống chế nữa, không còn là con rối của ngươi.”  Nói xong, Trương Ngọc Long xoay người chủ động đưa tay ra, kêu một chấp sự áo trắng đến đeo xích sắt vào tay mình.  Loại xích sắt này tên là khóa Linh Liên, vô cùng cứng rắn.  Một khi bị trói, sẽ giam cầm linh lực trong cơ thể, chỉ dựa vào lựng lượng cơ thể căn bản là không có cách nào phá nát được nó.  “Nếu sớm biết sẽ như này, lúc trước lẽ ra ta nên bóp chết ngươi khi còn trong nôi.”  Nhìn vẻ mặt thong dong của Trương Ngọc Long khi bị mang đi, Trương Khải Nguyên tức đến phun máu ra một lần nữa, điên cuồng rít gào.  Nhìn toàn bộ Trương gia bị bắt hết, Lâm Lăng không khỏi âm thầm thở phào.  Nhiệm vụ lần này coi như hoàn thành.  May mà tên Trương Ngọc Long kia ra mặt chỉ tội và xác nhận, nếu không thì đêm nay không biết sẽ dây dưa với Trương gia đến khi nào.  Bên ngoài cửa lớn Đào Phủ.  Sự việc kết thúc, quần chúng hóng hớt vây xem xung quanh cũng hết hứng thú mà lục tục rời đi.  “Vệ Bình lão đệ, đã lâu không thấy ngươi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hôm nay sao lại có hứng thú xử lý loại việc vặt này.”

Chương 620