Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 624
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Ngươi biết thì tốt rồi.” Vệ Bình vui mừng cười, trong lòng có vẻ rất mong đợi sự phát triển võ đạo của Lâm Lăng. Chợt bóng dáng ông ấy khẽ lóe lên giống như một bóng ma rồi đột nhiên biến mất tại chỗ. “Lần này lại bị ngươi chiếm được lợi rồi.” Đôi môi đỏ của Đào Linh khẽ mím, không lấy được nửa xu nào nàng dường như có một chút không vui. Lâm Lăng khẽ cười nói: “Đừng nói chua thế, đợi lát nữa mời ngươi ăn một bữa lớn nhé!” Nghe được hai chữ ‘ bữa lớn ’, mắt đẹp của Đào Linh sáng ngời. “Được, ta biết một nơi cũng khá ngon, bây giờ chúng ta đi luôn.” Nàng vui vẻ đồng ý ngay lập tức. “Gấp cái gì, trước tiên phải chờ ta bàn giao xong nhiệm vụ đã chứ.” Vẻ mặt Lâm Lăng trở nên bất lực, nâng hai hộp ngọc trong tay lên. Bởi vì Vạn Huyết Linh Chi với Huyền Hải Băng Phách đều không thể thu vào túi trữ vật, nên mang theo trên người thì cũng rất bất tiện. “Nói ngươi là đồ ngốc cũng có sai đâu.” Đào Linh duỗi ngón tay ngọc nhẹ nhàng gõ trên đầu Lâm Lăng. “Chẳng lẽ ngươi không biết không gian hệ thống cũng có thể tích trữ sao?” Tích trữ? Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình. Cho tới bây giờ, bởi vì có túi trữ vật nên không gian hệ thống của hắn cũng chỉ dùng để thu nạp sủng vật, đúng là chưa từng thử lưu trữ những thứ khác. “Cái loại có hơi thở như Vạn Huyết Linh Chi cũng được sao?” Lâm Lăng kinh ngạc hỏi. “Hệ thống của chúng ta khác nhau, ngươi thử liền biết ngay thôi.” Đào Linh lắc đầu, không có chắc chắn. “Hệ thống, mở không gian lưu trữ ra.” Suy nghĩ của Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, ra lệnh nói. “Bing, đã mở ra hình thức lưu trữ cho ký chủ, có thể tùy ý lưu trữ bất cứ thứ gì.” Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng nắm chặt hai hộp ngọc trong tay, bắt đầu suy nghĩ. Vèo! Thoáng chốc, chiếc hộp ngọc biến mất không thấy đâu nữa. Trong đầu Lâm Lăng cũng dần hiện ra một loạt ô đựng đồ. Ba ô vuông phía trước dùng để phân biệt các vật. Vạn Huyết Linh Chi 1 cái. Huyền Hải Băng Phách 1 cái. Hộp ngọc 2 cái. Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy vô cùng vui vẻ. Loại lưu trữ phân loại rõ ràng này so với túi trữ vật phân loại hỗn độn cao cấp hơn nhiều.
“Ngươi biết thì tốt rồi.”
Vệ Bình vui mừng cười, trong lòng có vẻ rất mong đợi sự phát triển võ đạo của Lâm Lăng.
Chợt bóng dáng ông ấy khẽ lóe lên giống như một bóng ma rồi đột nhiên biến mất tại chỗ.
“Lần này lại bị ngươi chiếm được lợi rồi.”
Đôi môi đỏ của Đào Linh khẽ mím, không lấy được nửa xu nào nàng dường như có một chút không vui.
Lâm Lăng khẽ cười nói: “Đừng nói chua thế, đợi lát nữa mời ngươi ăn một bữa lớn nhé!”
Nghe được hai chữ ‘ bữa lớn ’, mắt đẹp của Đào Linh sáng ngời.
“Được, ta biết một nơi cũng khá ngon, bây giờ chúng ta đi luôn.”
Nàng vui vẻ đồng ý ngay lập tức.
“Gấp cái gì, trước tiên phải chờ ta bàn giao xong nhiệm vụ đã chứ.”
Vẻ mặt Lâm Lăng trở nên bất lực, nâng hai hộp ngọc trong tay lên.
Bởi vì Vạn Huyết Linh Chi với Huyền Hải Băng Phách đều không thể thu vào túi trữ vật, nên mang theo trên người thì cũng rất bất tiện.
“Nói ngươi là đồ ngốc cũng có sai đâu.”
Đào Linh duỗi ngón tay ngọc nhẹ nhàng gõ trên đầu Lâm Lăng.
“Chẳng lẽ ngươi không biết không gian hệ thống cũng có thể tích trữ sao?”
Tích trữ?
Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình.
Cho tới bây giờ, bởi vì có túi trữ vật nên không gian hệ thống của hắn cũng chỉ dùng để thu nạp sủng vật, đúng là chưa từng thử lưu trữ những thứ khác.
“Cái loại có hơi thở như Vạn Huyết Linh Chi cũng được sao?”
Lâm Lăng kinh ngạc hỏi.
“Hệ thống của chúng ta khác nhau, ngươi thử liền biết ngay thôi.”
Đào Linh lắc đầu, không có chắc chắn.
“Hệ thống, mở không gian lưu trữ ra.”
Suy nghĩ của Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, ra lệnh nói.
“Bing, đã mở ra hình thức lưu trữ cho ký chủ, có thể tùy ý lưu trữ bất cứ thứ gì.”
Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng nắm chặt hai hộp ngọc trong tay, bắt đầu suy nghĩ.
Vèo!
Thoáng chốc, chiếc hộp ngọc biến mất không thấy đâu nữa.
Trong đầu Lâm Lăng cũng dần hiện ra một loạt ô đựng đồ.
Ba ô vuông phía trước dùng để phân biệt các vật.
Vạn Huyết Linh Chi 1 cái.
Huyền Hải Băng Phách 1 cái.
Hộp ngọc 2 cái.
Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Loại lưu trữ phân loại rõ ràng này so với túi trữ vật phân loại hỗn độn cao cấp hơn nhiều.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Ngươi biết thì tốt rồi.” Vệ Bình vui mừng cười, trong lòng có vẻ rất mong đợi sự phát triển võ đạo của Lâm Lăng. Chợt bóng dáng ông ấy khẽ lóe lên giống như một bóng ma rồi đột nhiên biến mất tại chỗ. “Lần này lại bị ngươi chiếm được lợi rồi.” Đôi môi đỏ của Đào Linh khẽ mím, không lấy được nửa xu nào nàng dường như có một chút không vui. Lâm Lăng khẽ cười nói: “Đừng nói chua thế, đợi lát nữa mời ngươi ăn một bữa lớn nhé!” Nghe được hai chữ ‘ bữa lớn ’, mắt đẹp của Đào Linh sáng ngời. “Được, ta biết một nơi cũng khá ngon, bây giờ chúng ta đi luôn.” Nàng vui vẻ đồng ý ngay lập tức. “Gấp cái gì, trước tiên phải chờ ta bàn giao xong nhiệm vụ đã chứ.” Vẻ mặt Lâm Lăng trở nên bất lực, nâng hai hộp ngọc trong tay lên. Bởi vì Vạn Huyết Linh Chi với Huyền Hải Băng Phách đều không thể thu vào túi trữ vật, nên mang theo trên người thì cũng rất bất tiện. “Nói ngươi là đồ ngốc cũng có sai đâu.” Đào Linh duỗi ngón tay ngọc nhẹ nhàng gõ trên đầu Lâm Lăng. “Chẳng lẽ ngươi không biết không gian hệ thống cũng có thể tích trữ sao?” Tích trữ? Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình. Cho tới bây giờ, bởi vì có túi trữ vật nên không gian hệ thống của hắn cũng chỉ dùng để thu nạp sủng vật, đúng là chưa từng thử lưu trữ những thứ khác. “Cái loại có hơi thở như Vạn Huyết Linh Chi cũng được sao?” Lâm Lăng kinh ngạc hỏi. “Hệ thống của chúng ta khác nhau, ngươi thử liền biết ngay thôi.” Đào Linh lắc đầu, không có chắc chắn. “Hệ thống, mở không gian lưu trữ ra.” Suy nghĩ của Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, ra lệnh nói. “Bing, đã mở ra hình thức lưu trữ cho ký chủ, có thể tùy ý lưu trữ bất cứ thứ gì.” Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng nắm chặt hai hộp ngọc trong tay, bắt đầu suy nghĩ. Vèo! Thoáng chốc, chiếc hộp ngọc biến mất không thấy đâu nữa. Trong đầu Lâm Lăng cũng dần hiện ra một loạt ô đựng đồ. Ba ô vuông phía trước dùng để phân biệt các vật. Vạn Huyết Linh Chi 1 cái. Huyền Hải Băng Phách 1 cái. Hộp ngọc 2 cái. Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy vô cùng vui vẻ. Loại lưu trữ phân loại rõ ràng này so với túi trữ vật phân loại hỗn độn cao cấp hơn nhiều.