Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 635

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó trong lòng hắn khẽ dao động, mở ra thị giác dùng chung với Kinh Kha. Lúc này Kinh Kha đã đến mảnh đất quảng trường trung tâm của đảo Bạch Vụ.  Trên bầu trời đêm, ánh mắt âm u của Kinh Kha giống như sao trời, nhìn xuống đám người đang đi lại phía dưới.  Một lát sau, ánh mắt đang nhanh chóng tìm kiếm của nó đột nhiên nhắm vào một thanh niên mặc đồ đen. Người nọ chính là con mồi lần này của Kinh Kha, Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị.  Chỉ thấy hắn ta đứng trong góc tường vắng người, đang lấy ra một lá bùa truyền âm rồi đốt lên.  Nhưng đợi mười giây mà vẫn không có tin tức gì đáp lại, ánh mắt Viêm Hoằng Nghị hơi trầm xuống, mơ hồ xuất hiện một tia dự cảm chẳng lành.  Hắn lập tức xoay người, đi về hướng phía Nam bên ngoài quảng trường.  Ở đảo Bạch Vụ có tổng cộng hai Truyền Tống Trận, một cái ở phía Bắc, một cái ở phía Nam.  Phương hướng Lâm Lăng rời đi trước đó chính là phía Bắc. Vì không chạm mặt với hắn, Viêm Hoằng Nghị đành lựa chọn phía Nam.  Trải qua vài lần đánh nhau, hắn ta biết rõ tính cách của Lâm Lăng thuộc dạng sát phạt tàn nhẫn, nếu như bị phát hiện thì chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít.  Hắn ta không biết là lúc này mình sớm đã bị Kinh Kha theo dõi.  “Tạm thời đừng ra tay.” Lâm Lăng âm thầm hạ lệnh trong lòng.  Cứ như vậy, Kinh Kha mở ra trạng thái ẩn thân, theo đuôi Viêm Hoằng Nghị đi thẳng đến phía Nam hòn đảo.  Để tránh bại lộ, trên đường Viêm Hoằng Nghị luôn đi bộ mà không ngự không phi hành.  Khi hoàn toàn rời xa quảng trường, Kinh Kha vẫn luôn vận sức chờ phát động cũng phát động tập kích!  Vèo ——!  Nó đáp xuống với tốc độ của nhanh như tia chớp, cái chi sắc bén đâm thẳng vào đầu Viêm Hoằng Nghị.  Xèo!  Đứng mũi chịu sào chính là cái lồng linh khí hộ thể, nó lập tức bị cái chân kia cắt qua. Đòn tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Viêm Hoằng Nghị lập tức phản ứng lại, nhưng đã không thể bỏ chạy được nữa.  Cái chân của Kinh Kha trực tiếp đâm vào đầu hắn ta, nhưng vào khoảnh khắc chạm vào tóc thì một luồng dao động năng lượng hùng hồn kỳ lạ đến tột cùng đột nhiên bùng nổ từ trên người Viêm Hoằng Nghị.  Thân thể bé nhỏ của Kinh Kha trực tiếp bị đẩy bay ngược ra sau.  “Hả?!” Lâm Lăng hơi kinh ngạc.  Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, hắn lập tức nhìn thấy, không biết từ khi nào mà ngoài thân thể của Viêm Hoằng Nghị đã ngưng tụ ra một cái lồng phòng hộ gợn sóng lăn tăn.  Rõ ràng tầng tầng lớp lớp gợn sóng đó không phải là lồng linh khí hộ thể tầm thường, ngược lại càng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó trong lòng hắn khẽ dao động, mở ra thị giác dùng chung với Kinh Kha. Lúc này Kinh Kha đã đến mảnh đất quảng trường trung tâm của đảo Bạch Vụ.  

Trên bầu trời đêm, ánh mắt âm u của Kinh Kha giống như sao trời, nhìn xuống đám người đang đi lại phía dưới.  

Một lát sau, ánh mắt đang nhanh chóng tìm kiếm của nó đột nhiên nhắm vào một thanh niên mặc đồ đen. Người nọ chính là con mồi lần này của Kinh Kha, Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị.  

Chỉ thấy hắn ta đứng trong góc tường vắng người, đang lấy ra một lá bùa truyền âm rồi đốt lên.  

Nhưng đợi mười giây mà vẫn không có tin tức gì đáp lại, ánh mắt Viêm Hoằng Nghị hơi trầm xuống, mơ hồ xuất hiện một tia dự cảm chẳng lành.  

Hắn lập tức xoay người, đi về hướng phía Nam bên ngoài quảng trường.  

Ở đảo Bạch Vụ có tổng cộng hai Truyền Tống Trận, một cái ở phía Bắc, một cái ở phía Nam.  

Phương hướng Lâm Lăng rời đi trước đó chính là phía Bắc. Vì không chạm mặt với hắn, Viêm Hoằng Nghị đành lựa chọn phía Nam.  

Trải qua vài lần đánh nhau, hắn ta biết rõ tính cách của Lâm Lăng thuộc dạng sát phạt tàn nhẫn, nếu như bị phát hiện thì chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít.  

Hắn ta không biết là lúc này mình sớm đã bị Kinh Kha theo dõi.  

“Tạm thời đừng ra tay.” Lâm Lăng âm thầm hạ lệnh trong lòng.  

Cứ như vậy, Kinh Kha mở ra trạng thái ẩn thân, theo đuôi Viêm Hoằng Nghị đi thẳng đến phía Nam hòn đảo.  

Để tránh bại lộ, trên đường Viêm Hoằng Nghị luôn đi bộ mà không ngự không phi hành.  

Khi hoàn toàn rời xa quảng trường, Kinh Kha vẫn luôn vận sức chờ phát động cũng phát động tập kích!  

Vèo ——!  

Nó đáp xuống với tốc độ của nhanh như tia chớp, cái chi sắc bén đâm thẳng vào đầu Viêm Hoằng Nghị.  

Xèo!  

Đứng mũi chịu sào chính là cái lồng linh khí hộ thể, nó lập tức bị cái chân kia cắt qua. Đòn tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Viêm Hoằng Nghị lập tức phản ứng lại, nhưng đã không thể bỏ chạy được nữa.  

Cái chân của Kinh Kha trực tiếp đâm vào đầu hắn ta, nhưng vào khoảnh khắc chạm vào tóc thì một luồng dao động năng lượng hùng hồn kỳ lạ đến tột cùng đột nhiên bùng nổ từ trên người Viêm Hoằng Nghị.  

Thân thể bé nhỏ của Kinh Kha trực tiếp bị đẩy bay ngược ra sau.  

“Hả?!” Lâm Lăng hơi kinh ngạc.  

Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, hắn lập tức nhìn thấy, không biết từ khi nào mà ngoài thân thể của Viêm Hoằng Nghị đã ngưng tụ ra một cái lồng phòng hộ gợn sóng lăn tăn.  

Rõ ràng tầng tầng lớp lớp gợn sóng đó không phải là lồng linh khí hộ thể tầm thường, ngược lại càng

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó trong lòng hắn khẽ dao động, mở ra thị giác dùng chung với Kinh Kha. Lúc này Kinh Kha đã đến mảnh đất quảng trường trung tâm của đảo Bạch Vụ.  Trên bầu trời đêm, ánh mắt âm u của Kinh Kha giống như sao trời, nhìn xuống đám người đang đi lại phía dưới.  Một lát sau, ánh mắt đang nhanh chóng tìm kiếm của nó đột nhiên nhắm vào một thanh niên mặc đồ đen. Người nọ chính là con mồi lần này của Kinh Kha, Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị.  Chỉ thấy hắn ta đứng trong góc tường vắng người, đang lấy ra một lá bùa truyền âm rồi đốt lên.  Nhưng đợi mười giây mà vẫn không có tin tức gì đáp lại, ánh mắt Viêm Hoằng Nghị hơi trầm xuống, mơ hồ xuất hiện một tia dự cảm chẳng lành.  Hắn lập tức xoay người, đi về hướng phía Nam bên ngoài quảng trường.  Ở đảo Bạch Vụ có tổng cộng hai Truyền Tống Trận, một cái ở phía Bắc, một cái ở phía Nam.  Phương hướng Lâm Lăng rời đi trước đó chính là phía Bắc. Vì không chạm mặt với hắn, Viêm Hoằng Nghị đành lựa chọn phía Nam.  Trải qua vài lần đánh nhau, hắn ta biết rõ tính cách của Lâm Lăng thuộc dạng sát phạt tàn nhẫn, nếu như bị phát hiện thì chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít.  Hắn ta không biết là lúc này mình sớm đã bị Kinh Kha theo dõi.  “Tạm thời đừng ra tay.” Lâm Lăng âm thầm hạ lệnh trong lòng.  Cứ như vậy, Kinh Kha mở ra trạng thái ẩn thân, theo đuôi Viêm Hoằng Nghị đi thẳng đến phía Nam hòn đảo.  Để tránh bại lộ, trên đường Viêm Hoằng Nghị luôn đi bộ mà không ngự không phi hành.  Khi hoàn toàn rời xa quảng trường, Kinh Kha vẫn luôn vận sức chờ phát động cũng phát động tập kích!  Vèo ——!  Nó đáp xuống với tốc độ của nhanh như tia chớp, cái chi sắc bén đâm thẳng vào đầu Viêm Hoằng Nghị.  Xèo!  Đứng mũi chịu sào chính là cái lồng linh khí hộ thể, nó lập tức bị cái chân kia cắt qua. Đòn tập kích đột nhiên xảy ra này khiến Viêm Hoằng Nghị lập tức phản ứng lại, nhưng đã không thể bỏ chạy được nữa.  Cái chân của Kinh Kha trực tiếp đâm vào đầu hắn ta, nhưng vào khoảnh khắc chạm vào tóc thì một luồng dao động năng lượng hùng hồn kỳ lạ đến tột cùng đột nhiên bùng nổ từ trên người Viêm Hoằng Nghị.  Thân thể bé nhỏ của Kinh Kha trực tiếp bị đẩy bay ngược ra sau.  “Hả?!” Lâm Lăng hơi kinh ngạc.  Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, hắn lập tức nhìn thấy, không biết từ khi nào mà ngoài thân thể của Viêm Hoằng Nghị đã ngưng tụ ra một cái lồng phòng hộ gợn sóng lăn tăn.  Rõ ràng tầng tầng lớp lớp gợn sóng đó không phải là lồng linh khí hộ thể tầm thường, ngược lại càng

Chương 635