Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 687

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Hắn ta bị sao vậy?"  Nhìn thấy Tần Vũ hành xử khác thường như vậy, đám người lập tức kinh ngạc dõi mắt theo.  “Mau đi theo xem.”  Trong phút chốc, các đệ tử nội điện ở quảng trường cũng nhao nhao bay theo.  “Không tốt rồi!”  Đôi mày rậm của điện chủ trung niên nhíu lại, dường như đã đoán được cái gì, lúc này thân hình chuyển động lập tức đuổi theo.  Cùng lúc đó, ở Hỏa Vân Tông.  Khu luyện tập của nội điện.  "Chuyện là vậy đó, cũng bởi vì Cổ Vân Nhạc kia bị sát hại mà Dương Cương điện chủ đã trở mặt với Ngô Phong trưởng lão..."  Lôi Mông đứng trong đám người, hai mắt đầy tơ máu, nắm tay nắm chặt đến run rẩy.  Khi biết được tin Cổ Vân Nhạc chết, hắn gần như nghe thấy thanh âm cả thế giới sụp đổ.  “Lão Tứ, hiện tại tam ca đi báo thù cho ngươi!”  Lôi Mông lấy huyền cung sau lưng xuống, chậm rãi tháo lớp vải bọc trên đó.  Trong lúc lẩm bẩm, lòng tức giận và ý muốn giết người báo thù dâng cao tột đỉnh, máu trong cơ thể hắn không ngừng sôi trào.  "Lôi Mông, ngươi muốn làm gì?" Một vị lão giả áo đỏ, chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lôi Mông, nghi hoặc hỏi.  Lão giả áo đỏ này chính là trưởng lão hộ điện của Hỏa Vân Tông, tên là Chu Lăng.  Trong khoảng thời gian này, ông ta vẫn luôn âm thầm chú ý đến sự phát triển trên con đường võ đạo của Lôi Mông. Tính cách trầm ổn khiêm tốn ít nói, cùng với thái độ tu luyện chăm chỉ, rất đáng để ông ta coi trọng.  "Đi đòi nợ máu."  Giọng nói Lôi Mông khàn khàn trầm thấp, bốn chữ đơn giản để lộ ra sát niệm vô tận!  Nghe vậy, trong mắt Chu Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.  Chợt nghĩ lại, phát hiện Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc đã chết ở Hắc Ám Điện Tông, đều đến từ học viện Thiên Diễn. Có thể quan hệ giữa hai người cũng không hời hợt gì.  “Lôi Mông, lão phu muốn ngươi lập tức dừng lại, đánh luyện lại một lần võ học ta vừa dạy!” Chu Lăng ý thức được có gì đó không đúng, lúc này ra lệnh nói.  Vù——!  Nhưng mà, Lôi Mông lại hoàn toàn không động đậy, đột nhiên phóng người bay đi.  “Tất cả đệ tử nghe lệnh, ngăn cản hắn lại!” Chu Lăng nhướng mày, bỗng dưng hô lên.  Thấy thế, đệ tử nội điện Hỏa Vân tông ở đây đều

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Hắn ta bị sao vậy?"  

Nhìn thấy Tần Vũ hành xử khác thường như vậy, đám người lập tức kinh ngạc dõi mắt theo.  

“Mau đi theo xem.”  

Trong phút chốc, các đệ tử nội điện ở quảng trường cũng nhao nhao bay theo.  

“Không tốt rồi!”  

Đôi mày rậm của điện chủ trung niên nhíu lại, dường như đã đoán được cái gì, lúc này thân hình chuyển động lập tức đuổi theo.  

Cùng lúc đó, ở Hỏa Vân Tông.  

Khu luyện tập của nội điện.  

"Chuyện là vậy đó, cũng bởi vì Cổ Vân Nhạc kia bị sát hại mà Dương Cương điện chủ đã trở mặt với Ngô Phong trưởng lão..."  

Lôi Mông đứng trong đám người, hai mắt đầy tơ máu, nắm tay nắm chặt đến run rẩy.  

Khi biết được tin Cổ Vân Nhạc chết, hắn gần như nghe thấy thanh âm cả thế giới sụp đổ.  

“Lão Tứ, hiện tại tam ca đi báo thù cho ngươi!”  

Lôi Mông lấy huyền cung sau lưng xuống, chậm rãi tháo lớp vải bọc trên đó.  

Trong lúc lẩm bẩm, lòng tức giận và ý muốn giết người báo thù dâng cao tột đỉnh, máu trong cơ thể hắn không ngừng sôi trào.  

"Lôi Mông, ngươi muốn làm gì?" Một vị lão giả áo đỏ, chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lôi Mông, nghi hoặc hỏi.  

Lão giả áo đỏ này chính là trưởng lão hộ điện của Hỏa Vân Tông, tên là Chu Lăng.  

Trong khoảng thời gian này, ông ta vẫn luôn âm thầm chú ý đến sự phát triển trên con đường võ đạo của Lôi Mông. Tính cách trầm ổn khiêm tốn ít nói, cùng với thái độ tu luyện chăm chỉ, rất đáng để ông ta coi trọng.  

"Đi đòi nợ máu."  

Giọng nói Lôi Mông khàn khàn trầm thấp, bốn chữ đơn giản để lộ ra sát niệm vô tận!  

Nghe vậy, trong mắt Chu Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.  

Chợt nghĩ lại, phát hiện Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc đã chết ở Hắc Ám Điện Tông, đều đến từ học viện Thiên Diễn. Có thể quan hệ giữa hai người cũng không hời hợt gì.  

“Lôi Mông, lão phu muốn ngươi lập tức dừng lại, đánh luyện lại một lần võ học ta vừa dạy!” Chu Lăng ý thức được có gì đó không đúng, lúc này ra lệnh nói.  

Vù——!  

Nhưng mà, Lôi Mông lại hoàn toàn không động đậy, đột nhiên phóng người bay đi.  

“Tất cả đệ tử nghe lệnh, ngăn cản hắn lại!” Chu Lăng nhướng mày, bỗng dưng hô lên.  

Thấy thế, đệ tử nội điện Hỏa Vân tông ở đây đều

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Hắn ta bị sao vậy?"  Nhìn thấy Tần Vũ hành xử khác thường như vậy, đám người lập tức kinh ngạc dõi mắt theo.  “Mau đi theo xem.”  Trong phút chốc, các đệ tử nội điện ở quảng trường cũng nhao nhao bay theo.  “Không tốt rồi!”  Đôi mày rậm của điện chủ trung niên nhíu lại, dường như đã đoán được cái gì, lúc này thân hình chuyển động lập tức đuổi theo.  Cùng lúc đó, ở Hỏa Vân Tông.  Khu luyện tập của nội điện.  "Chuyện là vậy đó, cũng bởi vì Cổ Vân Nhạc kia bị sát hại mà Dương Cương điện chủ đã trở mặt với Ngô Phong trưởng lão..."  Lôi Mông đứng trong đám người, hai mắt đầy tơ máu, nắm tay nắm chặt đến run rẩy.  Khi biết được tin Cổ Vân Nhạc chết, hắn gần như nghe thấy thanh âm cả thế giới sụp đổ.  “Lão Tứ, hiện tại tam ca đi báo thù cho ngươi!”  Lôi Mông lấy huyền cung sau lưng xuống, chậm rãi tháo lớp vải bọc trên đó.  Trong lúc lẩm bẩm, lòng tức giận và ý muốn giết người báo thù dâng cao tột đỉnh, máu trong cơ thể hắn không ngừng sôi trào.  "Lôi Mông, ngươi muốn làm gì?" Một vị lão giả áo đỏ, chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lôi Mông, nghi hoặc hỏi.  Lão giả áo đỏ này chính là trưởng lão hộ điện của Hỏa Vân Tông, tên là Chu Lăng.  Trong khoảng thời gian này, ông ta vẫn luôn âm thầm chú ý đến sự phát triển trên con đường võ đạo của Lôi Mông. Tính cách trầm ổn khiêm tốn ít nói, cùng với thái độ tu luyện chăm chỉ, rất đáng để ông ta coi trọng.  "Đi đòi nợ máu."  Giọng nói Lôi Mông khàn khàn trầm thấp, bốn chữ đơn giản để lộ ra sát niệm vô tận!  Nghe vậy, trong mắt Chu Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.  Chợt nghĩ lại, phát hiện Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc đã chết ở Hắc Ám Điện Tông, đều đến từ học viện Thiên Diễn. Có thể quan hệ giữa hai người cũng không hời hợt gì.  “Lôi Mông, lão phu muốn ngươi lập tức dừng lại, đánh luyện lại một lần võ học ta vừa dạy!” Chu Lăng ý thức được có gì đó không đúng, lúc này ra lệnh nói.  Vù——!  Nhưng mà, Lôi Mông lại hoàn toàn không động đậy, đột nhiên phóng người bay đi.  “Tất cả đệ tử nghe lệnh, ngăn cản hắn lại!” Chu Lăng nhướng mày, bỗng dưng hô lên.  Thấy thế, đệ tử nội điện Hỏa Vân tông ở đây đều

Chương 687