Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 700
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là dùng máu của hai cha con giả các ngươi để tế quan tài của tứ đệ ta!” Nói xong, Phệ Long Kiếm thoáng hiện trong tay hắn, thân kiếm sắc bén tràn ngập khí đen nhàn nhạt. “Cha con giả?” Trong mắt Ngô Phong hiện lên một tia nghi ngờ, đột nhiên quay về hướng Viêm Hoằng Nghị bên cạnh. Nghe thấy lời này, trái tim Viêm Hoằng Nghị lộp bộp nhảy dựng. Đặc biệt là khi nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Ngô Phong, trong lòng hắn càng kinh hoảng. Nếu để lão già này biết được sự thật, không cần Lâm Lăng ra tay thì với thủ đoạn tàn độc của Ngô Phong, kết cục của hắn ta cũng sẽ thảm không nỡ nhìn. “Cha, tiểu tử này muốn châm ngòi ly gián, đừng trúng kế của hắn.” Viêm Hoằng Nghị vội vàng lên tiếng, sau đó dùng ánh mắt oán độc trừng Lâm Lăng. “Đúng không? Xem ra tiếng ‘Cha’ này của ngươi cũng gọi càng ngày càng thuận miệng.” Lâm Lăng lạnh lùng cười: “Cắn nuốt linh hồn, đoạt xá thân xác, sau đó giả mạo thân phận trà trộn vào Hắc Ám Điện Tông, mưu kế rất không tồi.” Thấy Lâm Lăng thật sự vạch trần mọi chuyện, Viêm Hoằng Nghị nóng nảy. “Nói năng bậy bạ, tình cảm hai cha con chúng ta sâu đậm, sao lại bị ngươi châm ngòi!” Hắn ta cố trấn định, mặt đỏ tai hồng nổi giận quát về phía Lâm Lăng. “Cáo già, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không ngờ được.” Lâm Lăng lại không để ý đến Viêm Hoằng Nghị, chỉ nhìn về phía Ngô Phong và châm chọc: “Đứa con mà mình dồn hết tài nguyên để bồi dưỡng chỉ là thể xác bị người khác đoạt xá mà thôi.” “Thân phận thật sự của hắn là Viêm Hoằng Nghị, Tam hoàng tử của vương triều Đại Viêm.” Vừa nghe lời này, cả sân lập tức ồ lên. Ánh mắt bọn họ chớp động, hiển nhiên cũng không ngờ trưởng lão hộ điện của bọn họ lại nhận một đứa con giả, tin tức này thật sự quá vượt qua tưởng tượng. “Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị...” Ngô Phong hơi giật mình, ánh mắt dần dần trở nên âm u hung tàn. Sau đó ông ta chau mày, thâm trầm đánh giá Viêm Hoằng Nghị. Hai năm trước lúc tìm được đứa con trai này, thật ra ông ta cũng cảm thấy hoài nghi trước sự thay đổi kinh người của hắn ta. Nhưng sau đó khi vận dụng kiểm tra huyết mạch, ông ta xác định đây là cốt nhục của mình nên cũng không nghĩ nhiều, nhưng lại hoàn toàn bỏ qua một điểm, đó chính là ý thức linh hồn! “Cha, đừng nghe tên chết tiệt này nói.” Tim Viêm Hoằng Nghị đập càng lúc càng nhanh, hắn ta mơ hồ cảm nhận được Ngô Phong đã bắt đầu sinh nghi. “Nếu ngươi không tin, vậy vận dụng Sưu Hồn Thuật là biết thôi.” Lâm Lăng híp hai mắt lại, trực tiếp tung ra một phương pháp âm độc. Sưu Hồn Thuật?! Nghe thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị trở nên tái nhợt. Nếu thật sự vận dụng chiêu này thì con đường võ tu của hắn ta nhất định sẽ bị phế đi. “Khốn nạn, ta muốn xé nát cái miệng của ngươi!!” Càng nghĩ càng kinh hãi, rốt cuộc Viêm Hoằng Nghị cũng tự làm rối loạn đội hình, trực tiếp thoát khỏi đám người Ngô Phong, lao thẳng về hướng Lâm Lăng. Xẹt ——! Kiếm khí sắc bén điên cuồng bùng nổ trên trường kiếm trong tay Viêm Hoằng Nghị. Hắn ta đang đánh cược, cược Ngô Phong sẽ ra tay cứu giúp, sau đó giế t chết Lâm Lăng, vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng hắn ta lại không biết hành vi của mình lại rơi thẳng vào bẫy của Lâm Lăng. “Mắc câu.”
Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là dùng máu của hai cha con giả các ngươi để tế quan tài của tứ đệ ta!”
Nói xong, Phệ Long Kiếm thoáng hiện trong tay hắn, thân kiếm sắc bén tràn ngập khí đen nhàn nhạt.
“Cha con giả?”
Trong mắt Ngô Phong hiện lên một tia nghi ngờ, đột nhiên quay về hướng Viêm Hoằng Nghị bên cạnh.
Nghe thấy lời này, trái tim Viêm Hoằng Nghị lộp bộp nhảy dựng. Đặc biệt là khi nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Ngô Phong, trong lòng hắn càng kinh hoảng.
Nếu để lão già này biết được sự thật, không cần Lâm Lăng ra tay thì với thủ đoạn tàn độc của Ngô Phong, kết cục của hắn ta cũng sẽ thảm không nỡ nhìn.
“Cha, tiểu tử này muốn châm ngòi ly gián, đừng trúng kế của hắn.”
Viêm Hoằng Nghị vội vàng lên tiếng, sau đó dùng ánh mắt oán độc trừng Lâm Lăng.
“Đúng không? Xem ra tiếng ‘Cha’ này của ngươi cũng gọi càng ngày càng thuận miệng.” Lâm Lăng lạnh lùng cười: “Cắn nuốt linh hồn, đoạt xá thân xác, sau đó giả mạo thân phận trà trộn vào Hắc Ám Điện Tông, mưu kế rất không tồi.”
Thấy Lâm Lăng thật sự vạch trần mọi chuyện, Viêm Hoằng Nghị nóng nảy.
“Nói năng bậy bạ, tình cảm hai cha con chúng ta sâu đậm, sao lại bị ngươi châm ngòi!” Hắn ta cố trấn định, mặt đỏ tai hồng nổi giận quát về phía Lâm Lăng.
“Cáo già, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không ngờ được.” Lâm Lăng lại không để ý đến Viêm Hoằng Nghị, chỉ nhìn về phía Ngô Phong và châm chọc: “Đứa con mà mình dồn hết tài nguyên để bồi dưỡng chỉ là thể xác bị người khác đoạt xá mà thôi.”
“Thân phận thật sự của hắn là Viêm Hoằng Nghị, Tam hoàng tử của vương triều Đại Viêm.”
Vừa nghe lời này, cả sân lập tức ồ lên.
Ánh mắt bọn họ chớp động, hiển nhiên cũng không ngờ trưởng lão hộ điện của bọn họ lại nhận một đứa con giả, tin tức này thật sự quá vượt qua tưởng tượng.
“Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị...”
Ngô Phong hơi giật mình, ánh mắt dần dần trở nên âm u hung tàn. Sau đó ông ta chau mày, thâm trầm đánh giá Viêm Hoằng Nghị.
Hai năm trước lúc tìm được đứa con trai này, thật ra ông ta cũng cảm thấy hoài nghi trước sự thay đổi kinh người của hắn ta. Nhưng sau đó khi vận dụng kiểm tra huyết mạch, ông ta xác định đây là cốt nhục của mình nên cũng không nghĩ nhiều, nhưng lại hoàn toàn bỏ qua một điểm, đó chính là ý thức linh hồn!
“Cha, đừng nghe tên chết tiệt này nói.” Tim Viêm Hoằng Nghị đập càng lúc càng nhanh, hắn ta mơ hồ cảm nhận được Ngô Phong đã bắt đầu sinh nghi.
“Nếu ngươi không tin, vậy vận dụng Sưu Hồn Thuật là biết thôi.”
Lâm Lăng híp hai mắt lại, trực tiếp tung ra một phương pháp âm độc.
Sưu Hồn Thuật?!
Nghe thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị trở nên tái nhợt. Nếu thật sự vận dụng chiêu này thì con đường võ tu của hắn ta nhất định sẽ bị phế đi.
“Khốn nạn, ta muốn xé nát cái miệng của ngươi!!”
Càng nghĩ càng kinh hãi, rốt cuộc Viêm Hoằng Nghị cũng tự làm rối loạn đội hình, trực tiếp thoát khỏi đám người Ngô Phong, lao thẳng về hướng Lâm Lăng.
Xẹt ——!
Kiếm khí sắc bén điên cuồng bùng nổ trên trường kiếm trong tay Viêm Hoằng Nghị. Hắn ta đang đánh cược, cược Ngô Phong sẽ ra tay cứu giúp, sau đó giế t chết Lâm Lăng, vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Nhưng hắn ta lại không biết hành vi của mình lại rơi thẳng vào bẫy của Lâm Lăng.
“Mắc câu.”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là dùng máu của hai cha con giả các ngươi để tế quan tài của tứ đệ ta!” Nói xong, Phệ Long Kiếm thoáng hiện trong tay hắn, thân kiếm sắc bén tràn ngập khí đen nhàn nhạt. “Cha con giả?” Trong mắt Ngô Phong hiện lên một tia nghi ngờ, đột nhiên quay về hướng Viêm Hoằng Nghị bên cạnh. Nghe thấy lời này, trái tim Viêm Hoằng Nghị lộp bộp nhảy dựng. Đặc biệt là khi nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Ngô Phong, trong lòng hắn càng kinh hoảng. Nếu để lão già này biết được sự thật, không cần Lâm Lăng ra tay thì với thủ đoạn tàn độc của Ngô Phong, kết cục của hắn ta cũng sẽ thảm không nỡ nhìn. “Cha, tiểu tử này muốn châm ngòi ly gián, đừng trúng kế của hắn.” Viêm Hoằng Nghị vội vàng lên tiếng, sau đó dùng ánh mắt oán độc trừng Lâm Lăng. “Đúng không? Xem ra tiếng ‘Cha’ này của ngươi cũng gọi càng ngày càng thuận miệng.” Lâm Lăng lạnh lùng cười: “Cắn nuốt linh hồn, đoạt xá thân xác, sau đó giả mạo thân phận trà trộn vào Hắc Ám Điện Tông, mưu kế rất không tồi.” Thấy Lâm Lăng thật sự vạch trần mọi chuyện, Viêm Hoằng Nghị nóng nảy. “Nói năng bậy bạ, tình cảm hai cha con chúng ta sâu đậm, sao lại bị ngươi châm ngòi!” Hắn ta cố trấn định, mặt đỏ tai hồng nổi giận quát về phía Lâm Lăng. “Cáo già, có lẽ ngươi nằm mơ cũng không ngờ được.” Lâm Lăng lại không để ý đến Viêm Hoằng Nghị, chỉ nhìn về phía Ngô Phong và châm chọc: “Đứa con mà mình dồn hết tài nguyên để bồi dưỡng chỉ là thể xác bị người khác đoạt xá mà thôi.” “Thân phận thật sự của hắn là Viêm Hoằng Nghị, Tam hoàng tử của vương triều Đại Viêm.” Vừa nghe lời này, cả sân lập tức ồ lên. Ánh mắt bọn họ chớp động, hiển nhiên cũng không ngờ trưởng lão hộ điện của bọn họ lại nhận một đứa con giả, tin tức này thật sự quá vượt qua tưởng tượng. “Tam hoàng tử, Viêm Hoằng Nghị...” Ngô Phong hơi giật mình, ánh mắt dần dần trở nên âm u hung tàn. Sau đó ông ta chau mày, thâm trầm đánh giá Viêm Hoằng Nghị. Hai năm trước lúc tìm được đứa con trai này, thật ra ông ta cũng cảm thấy hoài nghi trước sự thay đổi kinh người của hắn ta. Nhưng sau đó khi vận dụng kiểm tra huyết mạch, ông ta xác định đây là cốt nhục của mình nên cũng không nghĩ nhiều, nhưng lại hoàn toàn bỏ qua một điểm, đó chính là ý thức linh hồn! “Cha, đừng nghe tên chết tiệt này nói.” Tim Viêm Hoằng Nghị đập càng lúc càng nhanh, hắn ta mơ hồ cảm nhận được Ngô Phong đã bắt đầu sinh nghi. “Nếu ngươi không tin, vậy vận dụng Sưu Hồn Thuật là biết thôi.” Lâm Lăng híp hai mắt lại, trực tiếp tung ra một phương pháp âm độc. Sưu Hồn Thuật?! Nghe thế, sắc mặt Viêm Hoằng Nghị trở nên tái nhợt. Nếu thật sự vận dụng chiêu này thì con đường võ tu của hắn ta nhất định sẽ bị phế đi. “Khốn nạn, ta muốn xé nát cái miệng của ngươi!!” Càng nghĩ càng kinh hãi, rốt cuộc Viêm Hoằng Nghị cũng tự làm rối loạn đội hình, trực tiếp thoát khỏi đám người Ngô Phong, lao thẳng về hướng Lâm Lăng. Xẹt ——! Kiếm khí sắc bén điên cuồng bùng nổ trên trường kiếm trong tay Viêm Hoằng Nghị. Hắn ta đang đánh cược, cược Ngô Phong sẽ ra tay cứu giúp, sau đó giế t chết Lâm Lăng, vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng hắn ta lại không biết hành vi của mình lại rơi thẳng vào bẫy của Lâm Lăng. “Mắc câu.”