Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 719

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy trên không trung có một bóng người mặc áo màu tím đang lơ lửng.  “Vệ Bình!”  Tầm mắt Ngụy Bách hơi trầm xuống, ánh mắt bén nhọn trực tiếp đặt trên người Vệ Bình.  “Vệ đại thúc cuối cùng đã tới rồi!”  Thấy thế, đôi mắt đẹp của Đào Linh lập tức sáng ngời trên mặt lóe lên sự vui sướng mừng rỡ.  “Ngụy tông chủ, làm khó đám tiểu bối như vậy có hơi không hợp tình hợp lí đó.”  Giọng nói của Vệ Bình nhàn nhạt, ở dưới sự hỗ trợ của linh lực truyền ra khắp nơi, giống như tiếng sấm, khiến cho trong hư không cũng cảm thấy run rẩy.  “Không hợp tình hợp lý sao? Lời này của ngươi thật là có chút nực cười đó.”  Đối mặt với sự xuất hiện của Vệ Bình, sắc mặt Ngụy Bách cuối cùng cũng trở nên từ từ khó coi một chút.  Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ rằng, chỉ vì mấy nhân vật cỏn con này mà cái tên xưa nay khiêm tốn kia phải đích thân ra tay.  “Bọn chúng xâm nhập vào Hắc Ám Điện Tông, tàn sát một trưởng lão hộ điện, nhiều đệ tử nội tông, ngươi nghĩ xem phải bị chịu tội gì đây?”  Ánh mắt Ngụy Bách ngước lên cao nhìn thẳng Vệ Bình, lạnh giọng chất vấn.  “Tội quả thực rất lớn.”  Nét mặt Vệ Bình bình thản, nói: “Nhưng cơ sở xây dựng Chấp Sự Đường, vốn là để có chế độ trừng phạt Cửu Đại Điện Tông.”  “Nếu thành viên của Chấp Sự Đường chúng ta đã lộ diện rồi thì không phiền Ngụy Tông Chủ động thủ đâu.”  Nghe vậy, hai mắt băng lãnh của Ngụy Bách sao lại không thể nhìn ra Vệ Bình đây là đang cố tình bảo vệ đám người Lâm Lăng bọn chúng chứ?  Vậy thì thể diện của ông ta còn ở đâu nữa?!  “Nếu như bản tọa cứ muốn động thủ thì ngươi có thể làm gì ta nào?”  Sự lạnh lẽo trong mắt Ngụy Bách bắt đầu nhìn chằm chằm Vệ Bình, lạnh giọng cười nói.  “Ta luôn không thích sự tranh chấp giữa người với người, nhưng nếu Ngụy tông chủ cố tình làm vậy, ta cũng không thể coi như không thấy gì.”  Vệ Bình lắc đầu, than nhẹ một tiếng.  “Có điều, nếu ta cố ý muốn đưa bọn chúng rời đi, Ngụy tông chủ sẽ tính làm gì?”  Bất chợt, lời nói của ông ấy thay đổi, giọng điệu cũng đột nhiên trở nên cương quyết.  Lời này vừa nói ra, bầu không khí giữa đôi bên vào thời khắc này nhất thời trở nên căng thẳng.  Vô số ánh mắt đều dùng vẻ ngạc nhiên nhìn một màn này.  Hai người bọn họ một là người nắm quyền Hắc Ám Điện Tông, một tuy là Chấp Sự áo tím nhưng lại là kẻ mạnh có khả năng sẽ trở thành Chấp Sự Trưởng.  Đối mặt với sự giằng co của hai nhân vật lớn như vậy, mọi người ở

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy trên không trung có một bóng người mặc áo màu tím đang lơ lửng.  

“Vệ Bình!”  

Tầm mắt Ngụy Bách hơi trầm xuống, ánh mắt bén nhọn trực tiếp đặt trên người Vệ Bình.  

“Vệ đại thúc cuối cùng đã tới rồi!”  

Thấy thế, đôi mắt đẹp của Đào Linh lập tức sáng ngời trên mặt lóe lên sự vui sướng mừng rỡ.  

“Ngụy tông chủ, làm khó đám tiểu bối như vậy có hơi không hợp tình hợp lí đó.”  

Giọng nói của Vệ Bình nhàn nhạt, ở dưới sự hỗ trợ của linh lực truyền ra khắp nơi, giống như tiếng sấm, khiến cho trong hư không cũng cảm thấy run rẩy.  

“Không hợp tình hợp lý sao? Lời này của ngươi thật là có chút nực cười đó.”  

Đối mặt với sự xuất hiện của Vệ Bình, sắc mặt Ngụy Bách cuối cùng cũng trở nên từ từ khó coi một chút.  

Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ rằng, chỉ vì mấy nhân vật cỏn con này mà cái tên xưa nay khiêm tốn kia phải đích thân ra tay.  

“Bọn chúng xâm nhập vào Hắc Ám Điện Tông, tàn sát một trưởng lão hộ điện, nhiều đệ tử nội tông, ngươi nghĩ xem phải bị chịu tội gì đây?”  

Ánh mắt Ngụy Bách ngước lên cao nhìn thẳng Vệ Bình, lạnh giọng chất vấn.  

“Tội quả thực rất lớn.”  

Nét mặt Vệ Bình bình thản, nói: “Nhưng cơ sở xây dựng Chấp Sự Đường, vốn là để có chế độ trừng phạt Cửu Đại Điện Tông.”  

“Nếu thành viên của Chấp Sự Đường chúng ta đã lộ diện rồi thì không phiền Ngụy Tông Chủ động thủ đâu.”  

Nghe vậy, hai mắt băng lãnh của Ngụy Bách sao lại không thể nhìn ra Vệ Bình đây là đang cố tình bảo vệ đám người Lâm Lăng bọn chúng chứ?  

Vậy thì thể diện của ông ta còn ở đâu nữa?!  

“Nếu như bản tọa cứ muốn động thủ thì ngươi có thể làm gì ta nào?”  

Sự lạnh lẽo trong mắt Ngụy Bách bắt đầu nhìn chằm chằm Vệ Bình, lạnh giọng cười nói.  

“Ta luôn không thích sự tranh chấp giữa người với người, nhưng nếu Ngụy tông chủ cố tình làm vậy, ta cũng không thể coi như không thấy gì.”  

Vệ Bình lắc đầu, than nhẹ một tiếng.  

“Có điều, nếu ta cố ý muốn đưa bọn chúng rời đi, Ngụy tông chủ sẽ tính làm gì?”  

Bất chợt, lời nói của ông ấy thay đổi, giọng điệu cũng đột nhiên trở nên cương quyết.  

Lời này vừa nói ra, bầu không khí giữa đôi bên vào thời khắc này nhất thời trở nên căng thẳng.  

Vô số ánh mắt đều dùng vẻ ngạc nhiên nhìn một màn này.  

Hai người bọn họ một là người nắm quyền Hắc Ám Điện Tông, một tuy là Chấp Sự áo tím nhưng lại là kẻ mạnh có khả năng sẽ trở thành Chấp Sự Trưởng.  

Đối mặt với sự giằng co của hai nhân vật lớn như vậy, mọi người ở

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy trên không trung có một bóng người mặc áo màu tím đang lơ lửng.  “Vệ Bình!”  Tầm mắt Ngụy Bách hơi trầm xuống, ánh mắt bén nhọn trực tiếp đặt trên người Vệ Bình.  “Vệ đại thúc cuối cùng đã tới rồi!”  Thấy thế, đôi mắt đẹp của Đào Linh lập tức sáng ngời trên mặt lóe lên sự vui sướng mừng rỡ.  “Ngụy tông chủ, làm khó đám tiểu bối như vậy có hơi không hợp tình hợp lí đó.”  Giọng nói của Vệ Bình nhàn nhạt, ở dưới sự hỗ trợ của linh lực truyền ra khắp nơi, giống như tiếng sấm, khiến cho trong hư không cũng cảm thấy run rẩy.  “Không hợp tình hợp lý sao? Lời này của ngươi thật là có chút nực cười đó.”  Đối mặt với sự xuất hiện của Vệ Bình, sắc mặt Ngụy Bách cuối cùng cũng trở nên từ từ khó coi một chút.  Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ rằng, chỉ vì mấy nhân vật cỏn con này mà cái tên xưa nay khiêm tốn kia phải đích thân ra tay.  “Bọn chúng xâm nhập vào Hắc Ám Điện Tông, tàn sát một trưởng lão hộ điện, nhiều đệ tử nội tông, ngươi nghĩ xem phải bị chịu tội gì đây?”  Ánh mắt Ngụy Bách ngước lên cao nhìn thẳng Vệ Bình, lạnh giọng chất vấn.  “Tội quả thực rất lớn.”  Nét mặt Vệ Bình bình thản, nói: “Nhưng cơ sở xây dựng Chấp Sự Đường, vốn là để có chế độ trừng phạt Cửu Đại Điện Tông.”  “Nếu thành viên của Chấp Sự Đường chúng ta đã lộ diện rồi thì không phiền Ngụy Tông Chủ động thủ đâu.”  Nghe vậy, hai mắt băng lãnh của Ngụy Bách sao lại không thể nhìn ra Vệ Bình đây là đang cố tình bảo vệ đám người Lâm Lăng bọn chúng chứ?  Vậy thì thể diện của ông ta còn ở đâu nữa?!  “Nếu như bản tọa cứ muốn động thủ thì ngươi có thể làm gì ta nào?”  Sự lạnh lẽo trong mắt Ngụy Bách bắt đầu nhìn chằm chằm Vệ Bình, lạnh giọng cười nói.  “Ta luôn không thích sự tranh chấp giữa người với người, nhưng nếu Ngụy tông chủ cố tình làm vậy, ta cũng không thể coi như không thấy gì.”  Vệ Bình lắc đầu, than nhẹ một tiếng.  “Có điều, nếu ta cố ý muốn đưa bọn chúng rời đi, Ngụy tông chủ sẽ tính làm gì?”  Bất chợt, lời nói của ông ấy thay đổi, giọng điệu cũng đột nhiên trở nên cương quyết.  Lời này vừa nói ra, bầu không khí giữa đôi bên vào thời khắc này nhất thời trở nên căng thẳng.  Vô số ánh mắt đều dùng vẻ ngạc nhiên nhìn một màn này.  Hai người bọn họ một là người nắm quyền Hắc Ám Điện Tông, một tuy là Chấp Sự áo tím nhưng lại là kẻ mạnh có khả năng sẽ trở thành Chấp Sự Trưởng.  Đối mặt với sự giằng co của hai nhân vật lớn như vậy, mọi người ở

Chương 719