Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 792
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong lúc nhất thời, tiếng công kích dày đặc, liên tiếp vang lên. Linh lực hùng hồn bắt đầu khởi động, làm cho cả tòa núi đều có chút chấn động. Xa xa, đám chiến sĩ của tộc người thú vừa mới tiến vào khu vực Viêm Phượng cung, nghe thấy động tĩnh này đều đồng loạt dừng chân lại. Đôi mắt đỏ tươi của họ, tỏa ra ánh sáng hung dữ, chiếu về phía ngọn núi hùng vĩ ở phía xa. Một người sói cường tráng, mũi ngửi ngửi không khí, trong mắt lạp tức lô ra tia hung hăn. "Con mồi, cuối cùng cũng tìm được rồi." Răng nanh trong miệng hắn há to ra, đầu lưỡi thật dài li3m một vòng quanh miệng, thấp giọng tàn bạo nói. Nghe được lời này, ánh mắt các chiến sĩ thú nhân xung quanh đầy phấn khởi, mặt thú dữ tợn, trông cực kỳ hung tàn. Lập tức, đám chiến sĩ thú nhân này, nắm chặt đao to búa lớn, bước chân thô kệch chạy như điên về phía ngọn núi kia. "Phanh --!!" Mà lúc này, nương theo một tiếng nổ kinh người, rốt cục cửa đá thật lớn cũng không chịu nổi đông đảo đòn tấn công mãnh liệt ùa đến nữa. Các vết nứt dày đặc xuất hiện và lan ra nhanh chóng. "Phong ấn sắp vỡ rồi!" Thấy một màn này, tất cả mọi người đều mừng rỡ. Tiếp theo, giữa sân nhất thời bộc phát ra một trận hoan hô. Nhìn cửa đá sụp đổ trong bụi bặm, ánh mắt của tất cả đệ tử Điện Tông, dần dần trở nên nóng bỏng tham lam. "Đi!" "Mọi người mau xông lên!!" Thoáng chốc, không khí tại hiện trường lại trở nên bùng nổ, mọi người đều hăng hái xông vào bên trong. Tình hình giống như một người đàn ông cường tráng đói khát cấm dục nhiều năm, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một mỹ nữ toàn thân tr@n trụi, nhanh chóng điên cuồng nhào tới. (Trong một thời gian ngắn tiếp nhận đồng thời hai trạng thái nóng lạnh trái ngược nhau). Sau cánh cửa là một thông đạo dài hẹp. Tường đá hai bên có khắc các loại phù văn huyền ảo, khiến cho bầu không khí càng thêm quỷ dị. Có điều, lúc này đông đảo các đệ tử điện tông vẫn tranh giành lẫn nhau dũng mãnh bước vào, một lòng một dạ muốn được là người đầu tiên lấy được tài nguyên, sao mà thèm quan tâm đ ến điều đó chứ? Mà động tĩnh như vậy dường như đã kích động cơ quan trận pháp bên trong, phù văn bên trong thông đạo trong nháy mắt ngọ nguội. Ầm-----!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc nhất thời, tiếng công kích dày đặc, liên tiếp vang lên.
Linh lực hùng hồn bắt đầu khởi động, làm cho cả tòa núi đều có chút chấn động.
Xa xa, đám chiến sĩ của tộc người thú vừa mới tiến vào khu vực Viêm Phượng cung, nghe thấy động tĩnh này đều đồng loạt dừng chân lại.
Đôi mắt đỏ tươi của họ, tỏa ra ánh sáng hung dữ, chiếu về phía ngọn núi hùng vĩ ở phía xa.
Một người sói cường tráng, mũi ngửi ngửi không khí, trong mắt lạp tức lô ra tia hung hăn.
"Con mồi, cuối cùng cũng tìm được rồi."
Răng nanh trong miệng hắn há to ra, đầu lưỡi thật dài li3m một vòng quanh miệng, thấp giọng tàn bạo nói.
Nghe được lời này, ánh mắt các chiến sĩ thú nhân xung quanh đầy phấn khởi, mặt thú dữ tợn, trông cực kỳ hung tàn.
Lập tức, đám chiến sĩ thú nhân này, nắm chặt đao to búa lớn, bước chân thô kệch chạy như điên về phía ngọn núi kia.
"Phanh --!!"
Mà lúc này, nương theo một tiếng nổ kinh người, rốt cục cửa đá thật lớn cũng không chịu nổi đông đảo đòn tấn công mãnh liệt ùa đến nữa. Các vết nứt dày đặc xuất hiện và lan ra nhanh chóng.
"Phong ấn sắp vỡ rồi!"
Thấy một màn này, tất cả mọi người đều mừng rỡ.
Tiếp theo, giữa sân nhất thời bộc phát ra một trận hoan hô.
Nhìn cửa đá sụp đổ trong bụi bặm, ánh mắt của tất cả đệ tử Điện Tông, dần dần trở nên nóng bỏng tham lam.
"Đi!"
"Mọi người mau xông lên!!"
Thoáng chốc, không khí tại hiện trường lại trở nên bùng nổ, mọi người đều hăng hái xông vào bên trong.
Tình hình giống như một người đàn ông cường tráng đói khát cấm dục nhiều năm, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một mỹ nữ toàn thân tr@n trụi, nhanh chóng điên cuồng nhào tới.
(Trong một thời gian ngắn tiếp nhận đồng thời hai trạng thái nóng lạnh trái ngược nhau).
Sau cánh cửa là một thông đạo dài hẹp.
Tường đá hai bên có khắc các loại phù văn huyền ảo, khiến cho bầu không khí càng thêm quỷ dị.
Có điều, lúc này đông đảo các đệ tử điện tông vẫn tranh giành lẫn nhau dũng mãnh bước vào, một lòng một dạ muốn được là người đầu tiên lấy được tài nguyên, sao mà thèm quan tâm đ ến điều đó chứ?
Mà động tĩnh như vậy dường như đã kích động cơ quan trận pháp bên trong, phù văn bên trong thông đạo trong nháy mắt ngọ nguội.
Ầm-----!
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong lúc nhất thời, tiếng công kích dày đặc, liên tiếp vang lên. Linh lực hùng hồn bắt đầu khởi động, làm cho cả tòa núi đều có chút chấn động. Xa xa, đám chiến sĩ của tộc người thú vừa mới tiến vào khu vực Viêm Phượng cung, nghe thấy động tĩnh này đều đồng loạt dừng chân lại. Đôi mắt đỏ tươi của họ, tỏa ra ánh sáng hung dữ, chiếu về phía ngọn núi hùng vĩ ở phía xa. Một người sói cường tráng, mũi ngửi ngửi không khí, trong mắt lạp tức lô ra tia hung hăn. "Con mồi, cuối cùng cũng tìm được rồi." Răng nanh trong miệng hắn há to ra, đầu lưỡi thật dài li3m một vòng quanh miệng, thấp giọng tàn bạo nói. Nghe được lời này, ánh mắt các chiến sĩ thú nhân xung quanh đầy phấn khởi, mặt thú dữ tợn, trông cực kỳ hung tàn. Lập tức, đám chiến sĩ thú nhân này, nắm chặt đao to búa lớn, bước chân thô kệch chạy như điên về phía ngọn núi kia. "Phanh --!!" Mà lúc này, nương theo một tiếng nổ kinh người, rốt cục cửa đá thật lớn cũng không chịu nổi đông đảo đòn tấn công mãnh liệt ùa đến nữa. Các vết nứt dày đặc xuất hiện và lan ra nhanh chóng. "Phong ấn sắp vỡ rồi!" Thấy một màn này, tất cả mọi người đều mừng rỡ. Tiếp theo, giữa sân nhất thời bộc phát ra một trận hoan hô. Nhìn cửa đá sụp đổ trong bụi bặm, ánh mắt của tất cả đệ tử Điện Tông, dần dần trở nên nóng bỏng tham lam. "Đi!" "Mọi người mau xông lên!!" Thoáng chốc, không khí tại hiện trường lại trở nên bùng nổ, mọi người đều hăng hái xông vào bên trong. Tình hình giống như một người đàn ông cường tráng đói khát cấm dục nhiều năm, đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một mỹ nữ toàn thân tr@n trụi, nhanh chóng điên cuồng nhào tới. (Trong một thời gian ngắn tiếp nhận đồng thời hai trạng thái nóng lạnh trái ngược nhau). Sau cánh cửa là một thông đạo dài hẹp. Tường đá hai bên có khắc các loại phù văn huyền ảo, khiến cho bầu không khí càng thêm quỷ dị. Có điều, lúc này đông đảo các đệ tử điện tông vẫn tranh giành lẫn nhau dũng mãnh bước vào, một lòng một dạ muốn được là người đầu tiên lấy được tài nguyên, sao mà thèm quan tâm đ ến điều đó chứ? Mà động tĩnh như vậy dường như đã kích động cơ quan trận pháp bên trong, phù văn bên trong thông đạo trong nháy mắt ngọ nguội. Ầm-----!