Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 804
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thấy tình cảnh này, trong mắt Lâm Lăng lóe lên tia sắc lạnh, không ngờ đám tộc Thú Nhân kia không rút lui hết mà để lại một tên săn lùng tại nơi này. “Ta đoán không sai, quả nhiên nhân loại đeo mặt nạ kim loại vừa rồi còn nấp bên trong.” Một tiếng cười dữ tợn tục tằng vang lên, một chiến sĩ Người Sói tay cầm trường đao răng cưa bổng xuất hiện ở cửa đá. Thân thể cao lớn cường tráng nọ trực tiếp chặn hơn phân nửa cánh cửa. Ánh nắng chiếu xuống làm hiện ra một cái bóng thật dài mà nghiêng nghiêng từ cửa đường hầm! “Chính là hương vị này, mùi máu thịt tỏa ra trên người ngươi thật sự làm ta mê muội.” Chiến sĩ Người Sói hít một hơi thật sâu, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt tràn ngập phấn khởi. Trong các tộc Thú Nhân, cho dù là khứu giác hay tốc độ thì bộ lạc Người Sói là nhạy bén nhất. Thật ra ngay từ lúc tiến vào đường hầm bao vây tiêu diệt đệ tử của Điện Tông, chiến sĩ Người Sói này đã nhận thấy khí tức của Lâm Lăng là đặc thù nhất, vì thế đã coi hắn là con mồi mục tiêu. Loại đặc thù này rất có khả năng là do Lâm Lăng dung hợp tinh huyết Hỏa Phượng nên thể chất không tầm thường. Nhưng khi trong đường hầm bùng nổ cuộc chiến nảy lửa, chiến sĩ Người Sói lại kinh dị phát hiện Lâm Lăng đột nhiên biến mất. Hắn ta suy đoán, rất có khả năng nhân loại này đã trốn vào làn khói độc. Cho nên hắn ta luôn mai phục ở nơi đây, mang tâm lý là ôm cây đợi thỏ. Trong đường hầm, Lâm Lăng lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào chiến sĩ Người Sói trước mắt, sau đó tầm mắt quét ra ngoài cửa, không nhìn thấy bóng dáng những tộc Thú Nhân khác. Chỉ có một tên? Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy thật nhàm chán, nhưng trái lại, tên chiến sĩ Người Sói kia lai lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt đến dị thường, hắn ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, sát ý tàn bạo hiện hết cả ra. Chiến sĩ Người Sói vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi thật dài ra li3m lên lưỡi dao. Oanh! Sau đó, một luồng sức mạnh cuồng bạo cực đoan bùng nổ từ trên người hắn ta, dao động năng lượng hung hãn này có thể sánh ngang với cường giả võ tu Thánh Vực của nhân loại! Hô ——! Sau đó, thân thể chiến sĩ Người Sói lao thẳng lên, trường đao trong tay vang lên tiếng rít bén nhọn, hung hăng bổ vào đầu Lâm Lăng đầu. Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh lẽo, đồng tử trong hai mắt lập tức biến thành hình dạng lốc xoáy trắng đen. Trực tiếp kích hoạt đôi mắt Luân Hồi! Ong ——! Ngay sau đó, ánh mắt hung ác điên cuồng của chiến sĩ Người Sói đột nhiên trở nên dại ra. Dưới đòn công kích linh hồn của võ ý Luân Hồi, dạng chiến sĩ như hắn ta gần như không có khả năng phòng bị, linh hồn lập tức ăn trọn một đòn nghiêm trọng, thống khổ gào rống lên. “Vèo!” Tiếp theo, Viêm Độc Hỏa Châm bắn vụt ra, ánh đỏ xẹt qua, lập tức xuyên thẳng qua cái đầu to lớn của chiến sĩ Người Sói. Một kích mất mạng! “Tiểu Bạch.”
Thấy tình cảnh này, trong mắt Lâm Lăng lóe lên tia sắc lạnh, không ngờ đám tộc Thú Nhân kia không rút lui hết mà để lại một tên săn lùng tại nơi này.
“Ta đoán không sai, quả nhiên nhân loại đeo mặt nạ kim loại vừa rồi còn nấp bên trong.” Một tiếng cười dữ tợn tục tằng vang lên, một chiến sĩ Người Sói tay cầm trường đao răng cưa bổng xuất hiện ở cửa đá.
Thân thể cao lớn cường tráng nọ trực tiếp chặn hơn phân nửa cánh cửa. Ánh nắng chiếu xuống làm hiện ra một cái bóng thật dài mà nghiêng nghiêng từ cửa đường hầm!
“Chính là hương vị này, mùi máu thịt tỏa ra trên người ngươi thật sự làm ta mê muội.” Chiến sĩ Người Sói hít một hơi thật sâu, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt tràn ngập phấn khởi.
Trong các tộc Thú Nhân, cho dù là khứu giác hay tốc độ thì bộ lạc Người Sói là nhạy bén nhất.
Thật ra ngay từ lúc tiến vào đường hầm bao vây tiêu diệt đệ tử của Điện Tông, chiến sĩ Người Sói này đã nhận thấy khí tức của Lâm Lăng là đặc thù nhất, vì thế đã coi hắn là con mồi mục tiêu.
Loại đặc thù này rất có khả năng là do Lâm Lăng dung hợp tinh huyết Hỏa Phượng nên thể chất không tầm thường.
Nhưng khi trong đường hầm bùng nổ cuộc chiến nảy lửa, chiến sĩ Người Sói lại kinh dị phát hiện Lâm Lăng đột nhiên biến mất. Hắn ta suy đoán, rất có khả năng nhân loại này đã trốn vào làn khói độc.
Cho nên hắn ta luôn mai phục ở nơi đây, mang tâm lý là ôm cây đợi thỏ.
Trong đường hầm, Lâm Lăng lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào chiến sĩ Người Sói trước mắt, sau đó tầm mắt quét ra ngoài cửa, không nhìn thấy bóng dáng những tộc Thú Nhân khác.
Chỉ có một tên?
Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy thật nhàm chán, nhưng trái lại, tên chiến sĩ Người Sói kia lai lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt đến dị thường, hắn ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, sát ý tàn bạo hiện hết cả ra.
Chiến sĩ Người Sói vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi thật dài ra li3m lên lưỡi dao.
Oanh!
Sau đó, một luồng sức mạnh cuồng bạo cực đoan bùng nổ từ trên người hắn ta, dao động năng lượng hung hãn này có thể sánh ngang với cường giả võ tu Thánh Vực của nhân loại!
Hô ——!
Sau đó, thân thể chiến sĩ Người Sói lao thẳng lên, trường đao trong tay vang lên tiếng rít bén nhọn, hung hăng bổ vào đầu Lâm Lăng đầu.
Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh lẽo, đồng tử trong hai mắt lập tức biến thành hình dạng lốc xoáy trắng đen.
Trực tiếp kích hoạt đôi mắt Luân Hồi!
Ong ——!
Ngay sau đó, ánh mắt hung ác điên cuồng của chiến sĩ Người Sói đột nhiên trở nên dại ra. Dưới đòn công kích linh hồn của võ ý Luân Hồi, dạng chiến sĩ như hắn ta gần như không có khả năng phòng bị, linh hồn lập tức ăn trọn một đòn nghiêm trọng, thống khổ gào rống lên.
“Vèo!”
Tiếp theo, Viêm Độc Hỏa Châm bắn vụt ra, ánh đỏ xẹt qua, lập tức xuyên thẳng qua cái đầu to lớn của chiến sĩ Người Sói.
Một kích mất mạng!
“Tiểu Bạch.”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thấy tình cảnh này, trong mắt Lâm Lăng lóe lên tia sắc lạnh, không ngờ đám tộc Thú Nhân kia không rút lui hết mà để lại một tên săn lùng tại nơi này. “Ta đoán không sai, quả nhiên nhân loại đeo mặt nạ kim loại vừa rồi còn nấp bên trong.” Một tiếng cười dữ tợn tục tằng vang lên, một chiến sĩ Người Sói tay cầm trường đao răng cưa bổng xuất hiện ở cửa đá. Thân thể cao lớn cường tráng nọ trực tiếp chặn hơn phân nửa cánh cửa. Ánh nắng chiếu xuống làm hiện ra một cái bóng thật dài mà nghiêng nghiêng từ cửa đường hầm! “Chính là hương vị này, mùi máu thịt tỏa ra trên người ngươi thật sự làm ta mê muội.” Chiến sĩ Người Sói hít một hơi thật sâu, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt tràn ngập phấn khởi. Trong các tộc Thú Nhân, cho dù là khứu giác hay tốc độ thì bộ lạc Người Sói là nhạy bén nhất. Thật ra ngay từ lúc tiến vào đường hầm bao vây tiêu diệt đệ tử của Điện Tông, chiến sĩ Người Sói này đã nhận thấy khí tức của Lâm Lăng là đặc thù nhất, vì thế đã coi hắn là con mồi mục tiêu. Loại đặc thù này rất có khả năng là do Lâm Lăng dung hợp tinh huyết Hỏa Phượng nên thể chất không tầm thường. Nhưng khi trong đường hầm bùng nổ cuộc chiến nảy lửa, chiến sĩ Người Sói lại kinh dị phát hiện Lâm Lăng đột nhiên biến mất. Hắn ta suy đoán, rất có khả năng nhân loại này đã trốn vào làn khói độc. Cho nên hắn ta luôn mai phục ở nơi đây, mang tâm lý là ôm cây đợi thỏ. Trong đường hầm, Lâm Lăng lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào chiến sĩ Người Sói trước mắt, sau đó tầm mắt quét ra ngoài cửa, không nhìn thấy bóng dáng những tộc Thú Nhân khác. Chỉ có một tên? Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy thật nhàm chán, nhưng trái lại, tên chiến sĩ Người Sói kia lai lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt đến dị thường, hắn ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, sát ý tàn bạo hiện hết cả ra. Chiến sĩ Người Sói vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi thật dài ra li3m lên lưỡi dao. Oanh! Sau đó, một luồng sức mạnh cuồng bạo cực đoan bùng nổ từ trên người hắn ta, dao động năng lượng hung hãn này có thể sánh ngang với cường giả võ tu Thánh Vực của nhân loại! Hô ——! Sau đó, thân thể chiến sĩ Người Sói lao thẳng lên, trường đao trong tay vang lên tiếng rít bén nhọn, hung hăng bổ vào đầu Lâm Lăng đầu. Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh lẽo, đồng tử trong hai mắt lập tức biến thành hình dạng lốc xoáy trắng đen. Trực tiếp kích hoạt đôi mắt Luân Hồi! Ong ——! Ngay sau đó, ánh mắt hung ác điên cuồng của chiến sĩ Người Sói đột nhiên trở nên dại ra. Dưới đòn công kích linh hồn của võ ý Luân Hồi, dạng chiến sĩ như hắn ta gần như không có khả năng phòng bị, linh hồn lập tức ăn trọn một đòn nghiêm trọng, thống khổ gào rống lên. “Vèo!” Tiếp theo, Viêm Độc Hỏa Châm bắn vụt ra, ánh đỏ xẹt qua, lập tức xuyên thẳng qua cái đầu to lớn của chiến sĩ Người Sói. Một kích mất mạng! “Tiểu Bạch.”