Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 810
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoa Phong thầm than thở một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Vốn tưởng rằng Chiến Trường Viễn Cỗ này, đơn thuần một trận thí luyện không nghĩ tới sẽ nguy hiểm như vậy..." Nghe đến đây, những đệ tử Điện Tông xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau. Ngoại tộc cường đại chỉ tồn tại thời viễn cổ, đột nhiên gặp phải ở chỗ này hiển nhiên bọn họ cũng chưa thích ứng được. Uỳnh! Đúng lúc này, Lâm Lăng đứng trên mặt đất, đất đai đột nhiên hơi nhô lên. Cảm nhận được động tĩnh rất nhỏ dưới chân, ánh mắt Lâm Lăng khẽ rùng mình, nhiều năm qua trải qua nhiều nguy hiểm khiến hắn theo bản năng lúc này bật lên. "——!" Trong phút chốc, một con Hắc Văn Xà to bằng bàn tay đột nhiên chui ra! Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, Trường Thương Tử Trúc trong tay lóe lên mang theo một cỗ điện mang nhanh chóng đâm tới! "Phụt!" Mũi thương đâm vào đầu Hắc Văn Xà, trực tiếp đem con rắn này đâm mạnh vào trên mặt đất! Bỗng nhiên trường thương của Lâm Lăng run lên, mũi thương vặn quặn trực tiếp đâm vào đầu rắn, xoắn đến da thịt tơi bời. Một ngụm máu đen phun ra, rắc lên mặt đất xung quanh. Đã thấy những ngọn cỏ kia bị dính máu đen giống như bị ăn mòn mãnh liệt quỷ dị nhanh chóng khô héo! "Độc tố thật mạnh!" Một màn bất thình lình xảy ra này làm đám người Hoa Phong toát ra mồ hôi lạnh. Tốc độ công kích của Hắc Văn Xà này nhanh như tia chớp, đợi mọi người phản ứng lại đã bị Lâm Lăng một thương đâm chết. Bởi vậy có thể thấy được năng lực phản ứng của bọn họ so với Lâm Lăng, không thể nghi ngờ là kém xa. Hừ...!!!. Lúc này, mặt đất lại có mấy con Hắc Văn Xà từ dưới lòng đất chui lên, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều. Linh thức dò thăm quét ra, có chừng hơn trăm con! Chúng nó vừa xuất hiện, liền dùng một đoàn sấm sét mạnh mẽ đánh về phía đám người Lâm Lăng. Hiển nhiên răng nanh của Hắc Văn Xà có chứa độc tố cực mạnh, vòng hộ thể linh khí bị cắn một cái rách ngay lập tức. Có một đệ tử Phong Linh tông né tránh không kịp, vòng bảo vệ bị phá hỏng mà rắn độc bò vào trực tiếp cắn vào cổ một phát. "A….a.. a!" Trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên. Khuôn mặt của đệ tử Điện Tông dưới sự lan truyền nhanh chóng của độc tố, trong nháy mắt chuyển thành màu tím đen.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Phong thầm than thở một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Vốn tưởng rằng Chiến Trường Viễn Cỗ này, đơn thuần một trận thí luyện không nghĩ tới sẽ nguy hiểm như vậy..."
Nghe đến đây, những đệ tử Điện Tông xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau.
Ngoại tộc cường đại chỉ tồn tại thời viễn cổ, đột nhiên gặp phải ở chỗ này hiển nhiên bọn họ cũng chưa thích ứng được.
Uỳnh!
Đúng lúc này, Lâm Lăng đứng trên mặt đất, đất đai đột nhiên hơi nhô lên.
Cảm nhận được động tĩnh rất nhỏ dưới chân, ánh mắt Lâm Lăng khẽ rùng mình, nhiều năm qua trải qua nhiều nguy hiểm khiến hắn theo bản năng lúc này bật lên.
"——!"
Trong phút chốc, một con Hắc Văn Xà to bằng bàn tay đột nhiên chui ra!
Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, Trường Thương Tử Trúc trong tay lóe lên mang theo một cỗ điện mang nhanh chóng đâm tới!
"Phụt!"
Mũi thương đâm vào đầu Hắc Văn Xà, trực tiếp đem con rắn này đâm mạnh vào trên mặt đất!
Bỗng nhiên trường thương của Lâm Lăng run lên, mũi thương vặn quặn trực tiếp đâm vào đầu rắn, xoắn đến da thịt tơi bời.
Một ngụm máu đen phun ra, rắc lên mặt đất xung quanh.
Đã thấy những ngọn cỏ kia bị dính máu đen giống như bị ăn mòn mãnh liệt quỷ dị nhanh chóng khô héo!
"Độc tố thật mạnh!"
Một màn bất thình lình xảy ra này làm đám người Hoa Phong toát ra mồ hôi lạnh.
Tốc độ công kích của Hắc Văn Xà này nhanh như tia chớp, đợi mọi người phản ứng lại đã bị Lâm Lăng một thương đâm chết. Bởi vậy có thể thấy được năng lực phản ứng của bọn họ so với Lâm Lăng, không thể nghi ngờ là kém xa.
Hừ...!!!.
Lúc này, mặt đất lại có mấy con Hắc Văn Xà từ dưới lòng đất chui lên, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều.
Linh thức dò thăm quét ra, có chừng hơn trăm con!
Chúng nó vừa xuất hiện, liền dùng một đoàn sấm sét mạnh mẽ đánh về phía đám người Lâm Lăng.
Hiển nhiên răng nanh của Hắc Văn Xà có chứa độc tố cực mạnh, vòng hộ thể linh khí bị cắn một cái rách ngay lập tức.
Có một đệ tử Phong Linh tông né tránh không kịp, vòng bảo vệ bị phá hỏng mà rắn độc bò vào trực tiếp cắn vào cổ một phát.
"A….a.. a!"
Trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên. Khuôn mặt của đệ tử Điện Tông dưới sự lan truyền nhanh chóng của độc tố, trong nháy mắt chuyển thành màu tím đen.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoa Phong thầm than thở một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Vốn tưởng rằng Chiến Trường Viễn Cỗ này, đơn thuần một trận thí luyện không nghĩ tới sẽ nguy hiểm như vậy..." Nghe đến đây, những đệ tử Điện Tông xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau. Ngoại tộc cường đại chỉ tồn tại thời viễn cổ, đột nhiên gặp phải ở chỗ này hiển nhiên bọn họ cũng chưa thích ứng được. Uỳnh! Đúng lúc này, Lâm Lăng đứng trên mặt đất, đất đai đột nhiên hơi nhô lên. Cảm nhận được động tĩnh rất nhỏ dưới chân, ánh mắt Lâm Lăng khẽ rùng mình, nhiều năm qua trải qua nhiều nguy hiểm khiến hắn theo bản năng lúc này bật lên. "——!" Trong phút chốc, một con Hắc Văn Xà to bằng bàn tay đột nhiên chui ra! Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, Trường Thương Tử Trúc trong tay lóe lên mang theo một cỗ điện mang nhanh chóng đâm tới! "Phụt!" Mũi thương đâm vào đầu Hắc Văn Xà, trực tiếp đem con rắn này đâm mạnh vào trên mặt đất! Bỗng nhiên trường thương của Lâm Lăng run lên, mũi thương vặn quặn trực tiếp đâm vào đầu rắn, xoắn đến da thịt tơi bời. Một ngụm máu đen phun ra, rắc lên mặt đất xung quanh. Đã thấy những ngọn cỏ kia bị dính máu đen giống như bị ăn mòn mãnh liệt quỷ dị nhanh chóng khô héo! "Độc tố thật mạnh!" Một màn bất thình lình xảy ra này làm đám người Hoa Phong toát ra mồ hôi lạnh. Tốc độ công kích của Hắc Văn Xà này nhanh như tia chớp, đợi mọi người phản ứng lại đã bị Lâm Lăng một thương đâm chết. Bởi vậy có thể thấy được năng lực phản ứng của bọn họ so với Lâm Lăng, không thể nghi ngờ là kém xa. Hừ...!!!. Lúc này, mặt đất lại có mấy con Hắc Văn Xà từ dưới lòng đất chui lên, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều. Linh thức dò thăm quét ra, có chừng hơn trăm con! Chúng nó vừa xuất hiện, liền dùng một đoàn sấm sét mạnh mẽ đánh về phía đám người Lâm Lăng. Hiển nhiên răng nanh của Hắc Văn Xà có chứa độc tố cực mạnh, vòng hộ thể linh khí bị cắn một cái rách ngay lập tức. Có một đệ tử Phong Linh tông né tránh không kịp, vòng bảo vệ bị phá hỏng mà rắn độc bò vào trực tiếp cắn vào cổ một phát. "A….a.. a!" Trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên. Khuôn mặt của đệ tử Điện Tông dưới sự lan truyền nhanh chóng của độc tố, trong nháy mắt chuyển thành màu tím đen.