Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 841
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Vào lúc này, những vết nứt xuất hiện trên bề mặt Linh Anh đã đạt đến cực hạn, cuối cùng nó nổ tung như một bao thuốc nổ ở trong Huyệt Hải Đan Điền. Dao động năng lượng kinh kh ủng bốc lên dữ dội trong chốc lát. “Ầm!” Tuy nhiên luồng ma khí kia đột nhiên co rút lại nhanh chóng giống như một lỗ đen. Chỉ trong tích tắc, nó đã nuốt hết những năng lượng hỗn loạn trong vụ nổ vừa rồi. “A!” Cơ thể của đội trưởng Huyết Bào chấn động mạnh, hắn ta không chịu được kêu lên một tiếng. Tuy đã bạo nổ nguyên thần nhưng thân thể của hắn ta vẫn chưa nổ hoàn toàn. Loại đau đớn này còn khó chịu hơn vạn lần so với cái chết. “Làm sao có thể…” Sắc mặt của đội trưởng Huyết Bào xám như tro tàn, hắn ta không ngờ cách thức tự sát bạo nổ Linh Anh vẫn thất bại! Tới lúc này, hắn ta mới nhận ra sự đáng sợ của tộc Dị Ma còn kinh khủng hơn nhiều so với tưởng tượng! Tên Dị Ma sáu cánh nhếch miệng cười lạnh, dường như hắn ta rất hưởng thụ thủ đoạn hành hạ tâm lý đối phương như thế này. Chợt hắn ta dùng sức bóp cổ, xương cổ họng của đội trưởng Huyết Bào vỡ nát, hắn ta đã không còn chút sinh khí nào. Lâm Lăng đứng ở phía xa chứng kiến hết tất cả mọi chuyện, sự nghiêm trọng trong mắt càng nhiều hơn. Vừa rồi khi đội trưởng Huyết Bào bị chế ngự, hắn cũng đã đoán trước được người sẽ không thể sống sót được. Tên Dị Ma sáu cánh này thật sự quá mạnh! Có lẽ cũng chỉ có cường giả võ đạo như Vệ Bình mới có năng lực chống lại đối phương. “Lui!” Nhìn tình hình chiến đấu hiện tại, cách duy nhất mà Lâm Lăng có thể nghĩ ra chính là rút lui! Cứ liều chết như vậy cũng chẳng có ích lợi gì, e rằng đến cuối cùng ngay cả sức lực thoát thân cũng không có. Thường lòng dũng cảm chỉ dành để khen ngợi người đã chết. Lâm Lăng cũng không muốn vì hai chữ ‘dũng cảm’ mà dùng tính mạng của bản thân đi giao tranh với đám người dị tộc này. “Lão Nhị, lão Tam, lão Tứ đưa cả tiểu muội đi theo, chúng ta cùng nhau liều chết xông ra ngoài.” Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng dứt khoát đưa ra quyết định và nói với đám người Lôi Mông: “Mau đi tới lối vào không gian truyền tống càng sớm càng tốt và rời khỏi chiến trường viễn cổ này!” Về phần các đệ tử Điện Tông khác, hiện tại đến bản thân mình bọn họ còn khó bảo toàn cho nên cũng không quản được nhiều như vậy. “Được!” Nghe vậy, đám người Tần Vũ cùng với Lôi Oánh Oánh cũng ngầm hiểu. Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau rất ăn ý. Ầm ầm ầm! Các chiêu thức võ học sắc bén bùng phát dữ dội từ vũ khí trong tay bọn họ khiến cho các chiến sĩ tộc Người thú ở khu vực xung quanh đều bị đẩy lùi. Ngay sau đó, Lâm Lăng dẫn đầu năm người bay lên thuận thế nhanh chóng rời khỏi vòng chiến đấu! “Muốn chạy sao, đừng có mơ.”
Vào lúc này, những vết nứt xuất hiện trên bề mặt Linh Anh đã đạt đến cực hạn, cuối cùng nó nổ tung như một bao thuốc nổ ở trong Huyệt Hải Đan Điền. Dao động năng lượng kinh kh ủng bốc lên dữ dội trong chốc lát.
“Ầm!”
Tuy nhiên luồng ma khí kia đột nhiên co rút lại nhanh chóng giống như một lỗ đen. Chỉ trong tích tắc, nó đã nuốt hết những năng lượng hỗn loạn trong vụ nổ vừa rồi.
“A!”
Cơ thể của đội trưởng Huyết Bào chấn động mạnh, hắn ta không chịu được kêu lên một tiếng.
Tuy đã bạo nổ nguyên thần nhưng thân thể của hắn ta vẫn chưa nổ hoàn toàn. Loại đau đớn này còn khó chịu hơn vạn lần so với cái chết.
“Làm sao có thể…”
Sắc mặt của đội trưởng Huyết Bào xám như tro tàn, hắn ta không ngờ cách thức tự sát bạo nổ Linh Anh vẫn thất bại! Tới lúc này, hắn ta mới nhận ra sự đáng sợ của tộc Dị Ma còn kinh khủng hơn nhiều so với tưởng tượng!
Tên Dị Ma sáu cánh nhếch miệng cười lạnh, dường như hắn ta rất hưởng thụ thủ đoạn hành hạ tâm lý đối phương như thế này. Chợt hắn ta dùng sức bóp cổ, xương cổ họng của đội trưởng Huyết Bào vỡ nát, hắn ta đã không còn chút sinh khí nào.
Lâm Lăng đứng ở phía xa chứng kiến hết tất cả mọi chuyện, sự nghiêm trọng trong mắt càng nhiều hơn. Vừa rồi khi đội trưởng Huyết Bào bị chế ngự, hắn cũng đã đoán trước được người sẽ không thể sống sót được.
Tên Dị Ma sáu cánh này thật sự quá mạnh!
Có lẽ cũng chỉ có cường giả võ đạo như Vệ Bình mới có năng lực chống lại đối phương.
“Lui!”
Nhìn tình hình chiến đấu hiện tại, cách duy nhất mà Lâm Lăng có thể nghĩ ra chính là rút lui! Cứ liều chết như vậy cũng chẳng có ích lợi gì, e rằng đến cuối cùng ngay cả sức lực thoát thân cũng không có.
Thường lòng dũng cảm chỉ dành để khen ngợi người đã chết. Lâm Lăng cũng không muốn vì hai chữ ‘dũng cảm’ mà dùng tính mạng của bản thân đi giao tranh với đám người dị tộc này.
“Lão Nhị, lão Tam, lão Tứ đưa cả tiểu muội đi theo, chúng ta cùng nhau liều chết xông ra ngoài.”
Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng dứt khoát đưa ra quyết định và nói với đám người Lôi Mông: “Mau đi tới lối vào không gian truyền tống càng sớm càng tốt và rời khỏi chiến trường viễn cổ này!”
Về phần các đệ tử Điện Tông khác, hiện tại đến bản thân mình bọn họ còn khó bảo toàn cho nên cũng không quản được nhiều như vậy.
“Được!”
Nghe vậy, đám người Tần Vũ cùng với Lôi Oánh Oánh cũng ngầm hiểu. Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau rất ăn ý.
Ầm ầm ầm!
Các chiêu thức võ học sắc bén bùng phát dữ dội từ vũ khí trong tay bọn họ khiến cho các chiến sĩ tộc Người thú ở khu vực xung quanh đều bị đẩy lùi.
Ngay sau đó, Lâm Lăng dẫn đầu năm người bay lên thuận thế nhanh chóng rời khỏi vòng chiến đấu!
“Muốn chạy sao, đừng có mơ.”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Vào lúc này, những vết nứt xuất hiện trên bề mặt Linh Anh đã đạt đến cực hạn, cuối cùng nó nổ tung như một bao thuốc nổ ở trong Huyệt Hải Đan Điền. Dao động năng lượng kinh kh ủng bốc lên dữ dội trong chốc lát. “Ầm!” Tuy nhiên luồng ma khí kia đột nhiên co rút lại nhanh chóng giống như một lỗ đen. Chỉ trong tích tắc, nó đã nuốt hết những năng lượng hỗn loạn trong vụ nổ vừa rồi. “A!” Cơ thể của đội trưởng Huyết Bào chấn động mạnh, hắn ta không chịu được kêu lên một tiếng. Tuy đã bạo nổ nguyên thần nhưng thân thể của hắn ta vẫn chưa nổ hoàn toàn. Loại đau đớn này còn khó chịu hơn vạn lần so với cái chết. “Làm sao có thể…” Sắc mặt của đội trưởng Huyết Bào xám như tro tàn, hắn ta không ngờ cách thức tự sát bạo nổ Linh Anh vẫn thất bại! Tới lúc này, hắn ta mới nhận ra sự đáng sợ của tộc Dị Ma còn kinh khủng hơn nhiều so với tưởng tượng! Tên Dị Ma sáu cánh nhếch miệng cười lạnh, dường như hắn ta rất hưởng thụ thủ đoạn hành hạ tâm lý đối phương như thế này. Chợt hắn ta dùng sức bóp cổ, xương cổ họng của đội trưởng Huyết Bào vỡ nát, hắn ta đã không còn chút sinh khí nào. Lâm Lăng đứng ở phía xa chứng kiến hết tất cả mọi chuyện, sự nghiêm trọng trong mắt càng nhiều hơn. Vừa rồi khi đội trưởng Huyết Bào bị chế ngự, hắn cũng đã đoán trước được người sẽ không thể sống sót được. Tên Dị Ma sáu cánh này thật sự quá mạnh! Có lẽ cũng chỉ có cường giả võ đạo như Vệ Bình mới có năng lực chống lại đối phương. “Lui!” Nhìn tình hình chiến đấu hiện tại, cách duy nhất mà Lâm Lăng có thể nghĩ ra chính là rút lui! Cứ liều chết như vậy cũng chẳng có ích lợi gì, e rằng đến cuối cùng ngay cả sức lực thoát thân cũng không có. Thường lòng dũng cảm chỉ dành để khen ngợi người đã chết. Lâm Lăng cũng không muốn vì hai chữ ‘dũng cảm’ mà dùng tính mạng của bản thân đi giao tranh với đám người dị tộc này. “Lão Nhị, lão Tam, lão Tứ đưa cả tiểu muội đi theo, chúng ta cùng nhau liều chết xông ra ngoài.” Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng dứt khoát đưa ra quyết định và nói với đám người Lôi Mông: “Mau đi tới lối vào không gian truyền tống càng sớm càng tốt và rời khỏi chiến trường viễn cổ này!” Về phần các đệ tử Điện Tông khác, hiện tại đến bản thân mình bọn họ còn khó bảo toàn cho nên cũng không quản được nhiều như vậy. “Được!” Nghe vậy, đám người Tần Vũ cùng với Lôi Oánh Oánh cũng ngầm hiểu. Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau rất ăn ý. Ầm ầm ầm! Các chiêu thức võ học sắc bén bùng phát dữ dội từ vũ khí trong tay bọn họ khiến cho các chiến sĩ tộc Người thú ở khu vực xung quanh đều bị đẩy lùi. Ngay sau đó, Lâm Lăng dẫn đầu năm người bay lên thuận thế nhanh chóng rời khỏi vòng chiến đấu! “Muốn chạy sao, đừng có mơ.”