Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 877

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thành tích không tồi, nhưng linh lực của ngươi vẫn chưa đủ ngưng tụ, cần rèn luyện nhiều hơn.”  Nhìn thấy danh tiếng của mình dường như sắp có xu thế bị vượt qua, trong lòng Hoàng Tinh Nghị âm thần khó chịu, lúc đánh giá cũng tận lực đ è xuống đôi chút.  “Đa tạ Hoàng huynh chỉ điểm, ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”  Các đối nhân xử thế của người thanh niên võ giả kia cũng rất khôn khéo, vẻ mặt khiêm tốn hành lễ nói tạ ơn.  Thái độ khiêm tốn như vậy, Hoàng Tinh Nghị hiển nhiên rất hài lòng.  “Mười một tiếng, thành tích ưu tú, đạt yêu cầu.”  Hắn ta hài lòng gật đầu một cái, trực tiếp khen ngợi.  Khảo hạch tiếp theo đó, bởi vì rất ít người có thể hơn được mười tiếng, nên toàn bộ quá trình lại rơi vào không gian bình than một lần nữa.  Mãi cho đến buổi trưa, cuối cùng cũng đến phiên đội của Lâm Lăng đang đứng.  Dị Ma sáu cánh ‘Trần Tấn’ dẫn đầu lên sân khấu trước, hắn tung người nhảy lên, như cơn gió sắc bén lướt đến phía trước, xuất hiện ở cạnh chuông.  Hoàn toàn không giống những người khác, khi đứng ở nơi này, hắn hoàn toàn làm như không thấy Hoàng Tinh Nghị đứng ở bên cạnh.  Thấy thế, trán Hoàng Tinh Nghị hơi cau lại, hiển nhiên là có chút bất mãn với cái thái độ ngạo mạn như thế này.  Bởi vì những người lên đài khảo hạch lúc khi tiến hành kiểm tra đều phải lễ độ cung kính, thái độ khách khí với hắn ta.  Nhưng hắn ta không biết rằng, người trước mặt này chính là một Dị Ma đội lốt người. Hơn nữa, còn là Dị Ma sáu cánh thuộc tầng cao cấp thuộc Ma tộc! Chỉ là một tên đệ tử cỏn con của tông môn sao hắn ta có thể để vào trong mắt chứ.  “Gõ….”  Hoàng Tinh Nghị hừ lạnh một tiếng, không đợi đối phương nói xong, Trần Tấn đã ra quyền.  Vù--------!  Quả đấm bao trùm ánh sáng màu đen trực tiếp đánh vào chuông.  Chỉ nghe ‘Phanh’ một tiếng lớn, chiếc chuông to lớn đã lắc lư, hoa văn trên nó lóe lên từng ánh sáng.  “Keng, Keng.”  Mười.  Mười một.  Mười hai…….  Mọi người ở đây đều cho rằng tiếng chuông sắp ngừng lại, nhưng nó lại vẫn tiếp tục gõ xuống không ngừng.  Tiếng sau còn vang rõ hơn tiếng trước.  Mãi đến khi được mười tám tiếng, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Người này đang có chiều hướng vượt qua được Hoàng Tinh Nghị.  Keng!  Giây phút chuông vang lên tới tiếng mười chín, giữa sân liền bộc phát từng tiếng xôn xao kinh ngạc.  “Chậc chậc, thật kinh khủng, ngay cả Hoàng Tinh Nghị cũng bị vượt qua rồi, muốn nghịch thiên à!”  “Hắn ta là đồ đệ đến từ đại gia tộc nào vậy, sao lợi hại vậy chứ?”  “Đúng vậy, ngay cả Hoàng Tinh nghị cũng đều bị đ è xuống dưới, thành tựu sau này của người này sẽ rất vượt trội đó!!”  Tiếng nghị luận trong sân rộng giống như một cơn sóng triều không ngừng vang vọng.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thành tích không tồi, nhưng linh lực của ngươi vẫn chưa đủ ngưng tụ, cần rèn luyện nhiều hơn.”  

Nhìn thấy danh tiếng của mình dường như sắp có xu thế bị vượt qua, trong lòng Hoàng Tinh Nghị âm thần khó chịu, lúc đánh giá cũng tận lực đ è xuống đôi chút.  

“Đa tạ Hoàng huynh chỉ điểm, ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”  

Các đối nhân xử thế của người thanh niên võ giả kia cũng rất khôn khéo, vẻ mặt khiêm tốn hành lễ nói tạ ơn.  

Thái độ khiêm tốn như vậy, Hoàng Tinh Nghị hiển nhiên rất hài lòng.  

“Mười một tiếng, thành tích ưu tú, đạt yêu cầu.”  

Hắn ta hài lòng gật đầu một cái, trực tiếp khen ngợi.  

Khảo hạch tiếp theo đó, bởi vì rất ít người có thể hơn được mười tiếng, nên toàn bộ quá trình lại rơi vào không gian bình than một lần nữa.  

Mãi cho đến buổi trưa, cuối cùng cũng đến phiên đội của Lâm Lăng đang đứng.  

Dị Ma sáu cánh ‘Trần Tấn’ dẫn đầu lên sân khấu trước, hắn tung người nhảy lên, như cơn gió sắc bén lướt đến phía trước, xuất hiện ở cạnh chuông.  

Hoàn toàn không giống những người khác, khi đứng ở nơi này, hắn hoàn toàn làm như không thấy Hoàng Tinh Nghị đứng ở bên cạnh.  

Thấy thế, trán Hoàng Tinh Nghị hơi cau lại, hiển nhiên là có chút bất mãn với cái thái độ ngạo mạn như thế này.  

Bởi vì những người lên đài khảo hạch lúc khi tiến hành kiểm tra đều phải lễ độ cung kính, thái độ khách khí với hắn ta.  

Nhưng hắn ta không biết rằng, người trước mặt này chính là một Dị Ma đội lốt người. Hơn nữa, còn là Dị Ma sáu cánh thuộc tầng cao cấp thuộc Ma tộc! Chỉ là một tên đệ tử cỏn con của tông môn sao hắn ta có thể để vào trong mắt chứ.  

“Gõ….”  

Hoàng Tinh Nghị hừ lạnh một tiếng, không đợi đối phương nói xong, Trần Tấn đã ra quyền.  

Vù--------!  

Quả đấm bao trùm ánh sáng màu đen trực tiếp đánh vào chuông.  

Chỉ nghe ‘Phanh’ một tiếng lớn, chiếc chuông to lớn đã lắc lư, hoa văn trên nó lóe lên từng ánh sáng.  

“Keng, Keng.”  

Mười.  

Mười một.  

Mười hai…….  

Mọi người ở đây đều cho rằng tiếng chuông sắp ngừng lại, nhưng nó lại vẫn tiếp tục gõ xuống không ngừng.  

Tiếng sau còn vang rõ hơn tiếng trước.  

Mãi đến khi được mười tám tiếng, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Người này đang có chiều hướng vượt qua được Hoàng Tinh Nghị.  

Keng!  

Giây phút chuông vang lên tới tiếng mười chín, giữa sân liền bộc phát từng tiếng xôn xao kinh ngạc.  

“Chậc chậc, thật kinh khủng, ngay cả Hoàng Tinh Nghị cũng bị vượt qua rồi, muốn nghịch thiên à!”  

“Hắn ta là đồ đệ đến từ đại gia tộc nào vậy, sao lợi hại vậy chứ?”  

“Đúng vậy, ngay cả Hoàng Tinh nghị cũng đều bị đ è xuống dưới, thành tựu sau này của người này sẽ rất vượt trội đó!!”  

Tiếng nghị luận trong sân rộng giống như một cơn sóng triều không ngừng vang vọng.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thành tích không tồi, nhưng linh lực của ngươi vẫn chưa đủ ngưng tụ, cần rèn luyện nhiều hơn.”  Nhìn thấy danh tiếng của mình dường như sắp có xu thế bị vượt qua, trong lòng Hoàng Tinh Nghị âm thần khó chịu, lúc đánh giá cũng tận lực đ è xuống đôi chút.  “Đa tạ Hoàng huynh chỉ điểm, ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”  Các đối nhân xử thế của người thanh niên võ giả kia cũng rất khôn khéo, vẻ mặt khiêm tốn hành lễ nói tạ ơn.  Thái độ khiêm tốn như vậy, Hoàng Tinh Nghị hiển nhiên rất hài lòng.  “Mười một tiếng, thành tích ưu tú, đạt yêu cầu.”  Hắn ta hài lòng gật đầu một cái, trực tiếp khen ngợi.  Khảo hạch tiếp theo đó, bởi vì rất ít người có thể hơn được mười tiếng, nên toàn bộ quá trình lại rơi vào không gian bình than một lần nữa.  Mãi cho đến buổi trưa, cuối cùng cũng đến phiên đội của Lâm Lăng đang đứng.  Dị Ma sáu cánh ‘Trần Tấn’ dẫn đầu lên sân khấu trước, hắn tung người nhảy lên, như cơn gió sắc bén lướt đến phía trước, xuất hiện ở cạnh chuông.  Hoàn toàn không giống những người khác, khi đứng ở nơi này, hắn hoàn toàn làm như không thấy Hoàng Tinh Nghị đứng ở bên cạnh.  Thấy thế, trán Hoàng Tinh Nghị hơi cau lại, hiển nhiên là có chút bất mãn với cái thái độ ngạo mạn như thế này.  Bởi vì những người lên đài khảo hạch lúc khi tiến hành kiểm tra đều phải lễ độ cung kính, thái độ khách khí với hắn ta.  Nhưng hắn ta không biết rằng, người trước mặt này chính là một Dị Ma đội lốt người. Hơn nữa, còn là Dị Ma sáu cánh thuộc tầng cao cấp thuộc Ma tộc! Chỉ là một tên đệ tử cỏn con của tông môn sao hắn ta có thể để vào trong mắt chứ.  “Gõ….”  Hoàng Tinh Nghị hừ lạnh một tiếng, không đợi đối phương nói xong, Trần Tấn đã ra quyền.  Vù--------!  Quả đấm bao trùm ánh sáng màu đen trực tiếp đánh vào chuông.  Chỉ nghe ‘Phanh’ một tiếng lớn, chiếc chuông to lớn đã lắc lư, hoa văn trên nó lóe lên từng ánh sáng.  “Keng, Keng.”  Mười.  Mười một.  Mười hai…….  Mọi người ở đây đều cho rằng tiếng chuông sắp ngừng lại, nhưng nó lại vẫn tiếp tục gõ xuống không ngừng.  Tiếng sau còn vang rõ hơn tiếng trước.  Mãi đến khi được mười tám tiếng, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Người này đang có chiều hướng vượt qua được Hoàng Tinh Nghị.  Keng!  Giây phút chuông vang lên tới tiếng mười chín, giữa sân liền bộc phát từng tiếng xôn xao kinh ngạc.  “Chậc chậc, thật kinh khủng, ngay cả Hoàng Tinh Nghị cũng bị vượt qua rồi, muốn nghịch thiên à!”  “Hắn ta là đồ đệ đến từ đại gia tộc nào vậy, sao lợi hại vậy chứ?”  “Đúng vậy, ngay cả Hoàng Tinh nghị cũng đều bị đ è xuống dưới, thành tựu sau này của người này sẽ rất vượt trội đó!!”  Tiếng nghị luận trong sân rộng giống như một cơn sóng triều không ngừng vang vọng.  

Chương 877