Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 890

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thương tốt!” Lâm Lăng bắt lấy Hỏa Lân Long Thương, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng.  Bên cạnh, trong mắt Hậu Thiên Thành hiện lên một tia kinh ngạc. Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ tới, chỉ hơn mười giây ngắn ngủn mà Hỏa Lân Long Thương đã bị Lâm Lăng thu phục.  Dạng năng lực này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta.  Lần trước, Hậu Thiên Thành cố ý đưa thương này cho đồ đệ thân truyền duy nhất. Tuy người đó là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ ở phương diện thiên phú, nhưng trước sau vẫn không thể thu phục được Hỏa Lân Long Thương.  Rơi vào đường cùng, tên đồ đệ thân truyền kia đành phải trả lại.  Mà hôm nay gặp được Lâm Lăng, vốn tính toán thử một chút, không ngờ lại bị dễ dàng thu phục như vậy, đúng là hiếm thấy!  “Hy vọng sau khi Lữ Tá biết được chuyện này thì đừng sinh lòng ghen ghét.”  Hậu Thiên Thành âm thầm vui mừng, đồng thời cũng không khỏi thở dài một tiếng.  Vèo ——!  Đúng lúc này, một bóng trắng bay vút đến, sau đó dừng lại ở gần hai người.  Họ đều nhìn lại, chỉ thấy người đến là một thanh niên tóc dài mặc một bộ đồng phục tông môn của đệ tử thân truyền, khuôn mặt tuấn tú, khí chất phi phàm.  “Đồ đệ của chưởng giáo, Lữ Tá.”  Ánh mắt Lâm Lăng dời xuống, nhìn chằm chằm vào ký hiện thân phận trước ngực áo của thanh niên.  Xem ra thân phận của tên này cũng không đơn giản. Có thể trở thành đồ đệ thân truyền của chưởng giáo thì địa vị nghiễm nhiên đã cao hơn bất cứ đại đệ tử thủ tịch nào của ba điện sáu các.  Nếu không lập Thánh Tử thì hắn ta chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ trên dưới tông môn!  “Tham kiến sư phụ.” Lữ Tá nâng đôi tay lên, cung kính hành lễ đệ tử với Hậu Thiên Thành.  Sau đó, hắn ta chuyển mắt nhìn về phía Lâm Lăng bên cạnh. Trong lúc đánh giá, trong ánh mắt đó lại dâng thêm vài phần sắc bén, hiển nhiên hắn ta đã thu được tiếng gió về thông tin sát hạch vừa rồi ngoài đảo, vì thế mới cố ý tới đây để xem thử Lâm Lăng được tuyển thẳng làm ‘Thánh Tử’ này là như thế nào.  Lâm Lăng rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt mà đối diện, không có chút trốn tránh nào.  “Hả?” Khi chú ý tới Hỏa Lân Long Thương trong tay Lâm Lăng, đồng tử trong mắt Lữ Tá đột nhiên co chặt lại.  “Sư phụ lại đưa linh thương này cho hắn?!”  Ánh mắt Lữ Tá khẽ run lên. Hơn nữa, nhìn hắn thong dong nắm trong tay như vậy thì hình như Hỏa Lân Long Thương đã bị tiểu tử này thu phục?  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thương tốt!” Lâm Lăng bắt lấy Hỏa Lân Long Thương, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng.  

Bên cạnh, trong mắt Hậu Thiên Thành hiện lên một tia kinh ngạc. Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ tới, chỉ hơn mười giây ngắn ngủn mà Hỏa Lân Long Thương đã bị Lâm Lăng thu phục.  

Dạng năng lực này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta.  

Lần trước, Hậu Thiên Thành cố ý đưa thương này cho đồ đệ thân truyền duy nhất. Tuy người đó là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ ở phương diện thiên phú, nhưng trước sau vẫn không thể thu phục được Hỏa Lân Long Thương.  

Rơi vào đường cùng, tên đồ đệ thân truyền kia đành phải trả lại.  

Mà hôm nay gặp được Lâm Lăng, vốn tính toán thử một chút, không ngờ lại bị dễ dàng thu phục như vậy, đúng là hiếm thấy!  

“Hy vọng sau khi Lữ Tá biết được chuyện này thì đừng sinh lòng ghen ghét.”  

Hậu Thiên Thành âm thầm vui mừng, đồng thời cũng không khỏi thở dài một tiếng.  

Vèo ——!  

Đúng lúc này, một bóng trắng bay vút đến, sau đó dừng lại ở gần hai người.  

Họ đều nhìn lại, chỉ thấy người đến là một thanh niên tóc dài mặc một bộ đồng phục tông môn của đệ tử thân truyền, khuôn mặt tuấn tú, khí chất phi phàm.  

“Đồ đệ của chưởng giáo, Lữ Tá.”  

Ánh mắt Lâm Lăng dời xuống, nhìn chằm chằm vào ký hiện thân phận trước ngực áo của thanh niên.  

Xem ra thân phận của tên này cũng không đơn giản. Có thể trở thành đồ đệ thân truyền của chưởng giáo thì địa vị nghiễm nhiên đã cao hơn bất cứ đại đệ tử thủ tịch nào của ba điện sáu các.  

Nếu không lập Thánh Tử thì hắn ta chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ trên dưới tông môn!  

“Tham kiến sư phụ.” Lữ Tá nâng đôi tay lên, cung kính hành lễ đệ tử với Hậu Thiên Thành.  

Sau đó, hắn ta chuyển mắt nhìn về phía Lâm Lăng bên cạnh. Trong lúc đánh giá, trong ánh mắt đó lại dâng thêm vài phần sắc bén, hiển nhiên hắn ta đã thu được tiếng gió về thông tin sát hạch vừa rồi ngoài đảo, vì thế mới cố ý tới đây để xem thử Lâm Lăng được tuyển thẳng làm ‘Thánh Tử’ này là như thế nào.  

Lâm Lăng rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt mà đối diện, không có chút trốn tránh nào.  

“Hả?” Khi chú ý tới Hỏa Lân Long Thương trong tay Lâm Lăng, đồng tử trong mắt Lữ Tá đột nhiên co chặt lại.  

“Sư phụ lại đưa linh thương này cho hắn?!”  

Ánh mắt Lữ Tá khẽ run lên. Hơn nữa, nhìn hắn thong dong nắm trong tay như vậy thì hình như Hỏa Lân Long Thương đã bị tiểu tử này thu phục?  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thương tốt!” Lâm Lăng bắt lấy Hỏa Lân Long Thương, nhịn không được phát ra một tiếng tán thưởng.  Bên cạnh, trong mắt Hậu Thiên Thành hiện lên một tia kinh ngạc. Hiển nhiên ông ta cũng không nghĩ tới, chỉ hơn mười giây ngắn ngủn mà Hỏa Lân Long Thương đã bị Lâm Lăng thu phục.  Dạng năng lực này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta.  Lần trước, Hậu Thiên Thành cố ý đưa thương này cho đồ đệ thân truyền duy nhất. Tuy người đó là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ ở phương diện thiên phú, nhưng trước sau vẫn không thể thu phục được Hỏa Lân Long Thương.  Rơi vào đường cùng, tên đồ đệ thân truyền kia đành phải trả lại.  Mà hôm nay gặp được Lâm Lăng, vốn tính toán thử một chút, không ngờ lại bị dễ dàng thu phục như vậy, đúng là hiếm thấy!  “Hy vọng sau khi Lữ Tá biết được chuyện này thì đừng sinh lòng ghen ghét.”  Hậu Thiên Thành âm thầm vui mừng, đồng thời cũng không khỏi thở dài một tiếng.  Vèo ——!  Đúng lúc này, một bóng trắng bay vút đến, sau đó dừng lại ở gần hai người.  Họ đều nhìn lại, chỉ thấy người đến là một thanh niên tóc dài mặc một bộ đồng phục tông môn của đệ tử thân truyền, khuôn mặt tuấn tú, khí chất phi phàm.  “Đồ đệ của chưởng giáo, Lữ Tá.”  Ánh mắt Lâm Lăng dời xuống, nhìn chằm chằm vào ký hiện thân phận trước ngực áo của thanh niên.  Xem ra thân phận của tên này cũng không đơn giản. Có thể trở thành đồ đệ thân truyền của chưởng giáo thì địa vị nghiễm nhiên đã cao hơn bất cứ đại đệ tử thủ tịch nào của ba điện sáu các.  Nếu không lập Thánh Tử thì hắn ta chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ trên dưới tông môn!  “Tham kiến sư phụ.” Lữ Tá nâng đôi tay lên, cung kính hành lễ đệ tử với Hậu Thiên Thành.  Sau đó, hắn ta chuyển mắt nhìn về phía Lâm Lăng bên cạnh. Trong lúc đánh giá, trong ánh mắt đó lại dâng thêm vài phần sắc bén, hiển nhiên hắn ta đã thu được tiếng gió về thông tin sát hạch vừa rồi ngoài đảo, vì thế mới cố ý tới đây để xem thử Lâm Lăng được tuyển thẳng làm ‘Thánh Tử’ này là như thế nào.  Lâm Lăng rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt mà đối diện, không có chút trốn tránh nào.  “Hả?” Khi chú ý tới Hỏa Lân Long Thương trong tay Lâm Lăng, đồng tử trong mắt Lữ Tá đột nhiên co chặt lại.  “Sư phụ lại đưa linh thương này cho hắn?!”  Ánh mắt Lữ Tá khẽ run lên. Hơn nữa, nhìn hắn thong dong nắm trong tay như vậy thì hình như Hỏa Lân Long Thương đã bị tiểu tử này thu phục?  

Chương 890