Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 898

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phòng bán đấu giá ở tầng cao nhất, bốn tầng lầu còn lại thì bố trí các cửa hàng rực rỡ xa hoa.   Hoành tráng y như một siêu thị bách hóa, những võ giả đi vào bên trong để mua bán nhiều vô số kể.  Nhìn số người đông như trẩy hội này liền có thể thấy được nơi này vô cùng hót.  Đúng lúc này, trong đám người đó có một người thần bí thu hút sự chú ý của Lâm Lăng.  Người này mặc áo choàng lớn màu đen, khuôn mặt đều bị che lại, trên tay còn cầm một cái hộp sắt nhỏ.  Điều khiến Lâm Lăng chú ý nhất chính là cái hộp sắt nhỏ kia, trên mặt hiện lên sự sáng bóng đen kịt của kim loại, trên đó bày trí nhiều phù văn.  Lúc năng lượng lưu chuyển, vật đang được đặt trong đó trong mơ hồ giống như có thể nhìn thấy được sấm sét màu tím nho nhỏ nhè nhẹ lóe ra bên ngoài hộp sắt.  Hơn nữa trong hộp sắt không ngừng truyền ra tiếng va chạm quỷ dị.  Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lại, thất bên ngoài hộp sắt cứ mỗi lần va chạm đều sẽ hiện lên một nốt phồng nhỏ lồi ra ngoài.  Có điều dưới sự áp chế của năng lượng phù văn, cái điểm lồi kia rất nhanh lại bị đ è xuống.  Là vật sống sao?  Ánh mắt Lâm Lăng lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc.  “Chẳng lẽ là lôi phong?”  Bên cạnh, Vệ Quý Nguyên cũng nhìn thấy chiếc hộp sắt nhỏ trong ta người thần bí kia, thấp giọng ngạc nhiên nói.  “Ngươi biết cái gì sao?”  Lâm Lăng hiếu kì hỏi.  “Ừ, mấy hôm trước ta có nghe được tin tức đầu bảng là vật đấu giá áp đảo của Đào Phách Các tối nay chính là một con mãnh thú.”  Vệ Quý Nguyên gật đầu một cái nói. “Con thú này thiên về sấm sét, cơ thể rất nhỏ, nghe nói có thể nuốt được lôi đình sản sinh biến dị.”  “Nhưng vì tính cách quá hung hãn khó có thể khuất phục, cho nên cố gắng bắt đến buổi đấu giá.”  Lôi Phong Biến Dị sao?  Nghe thấy nói như vậy, sắc mặt Lâm Lăng hơi rung động, vô cùng hứng thú.  Sủng vật hắn thích nhất thực ra cũng không phải là kiểu hung thú to lớn như loại Hổ, Phượng, Long. Mà những loại động vật quái lạ, hình thể nhỏ mới là điều hắn mong muốn thu phục.  Có điều loại con vật là át chủ bài của buổi đấu giá như này tất nhiên cũng không tránh được sự tranh giành kịch liệt.  Với số đá Linh Dương hiện giờ của hắn cộng thêm của Thánh Linh Đan muốn đi bán đấu giá này chỉ sợ rằng chỉ có thể giơ tay được đôi ba lần.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phòng bán đấu giá ở tầng cao nhất, bốn tầng lầu còn lại thì bố trí các cửa hàng rực rỡ xa hoa.   

Hoành tráng y như một siêu thị bách hóa, những võ giả đi vào bên trong để mua bán nhiều vô số kể.  

Nhìn số người đông như trẩy hội này liền có thể thấy được nơi này vô cùng hót.  

Đúng lúc này, trong đám người đó có một người thần bí thu hút sự chú ý của Lâm Lăng.  

Người này mặc áo choàng lớn màu đen, khuôn mặt đều bị che lại, trên tay còn cầm một cái hộp sắt nhỏ.  

Điều khiến Lâm Lăng chú ý nhất chính là cái hộp sắt nhỏ kia, trên mặt hiện lên sự sáng bóng đen kịt của kim loại, trên đó bày trí nhiều phù văn.  

Lúc năng lượng lưu chuyển, vật đang được đặt trong đó trong mơ hồ giống như có thể nhìn thấy được sấm sét màu tím nho nhỏ nhè nhẹ lóe ra bên ngoài hộp sắt.  

Hơn nữa trong hộp sắt không ngừng truyền ra tiếng va chạm quỷ dị.  

Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lại, thất bên ngoài hộp sắt cứ mỗi lần va chạm đều sẽ hiện lên một nốt phồng nhỏ lồi ra ngoài.  

Có điều dưới sự áp chế của năng lượng phù văn, cái điểm lồi kia rất nhanh lại bị đ è xuống.  

Là vật sống sao?  

Ánh mắt Lâm Lăng lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc.  

“Chẳng lẽ là lôi phong?”  

Bên cạnh, Vệ Quý Nguyên cũng nhìn thấy chiếc hộp sắt nhỏ trong ta người thần bí kia, thấp giọng ngạc nhiên nói.  

“Ngươi biết cái gì sao?”  

Lâm Lăng hiếu kì hỏi.  

“Ừ, mấy hôm trước ta có nghe được tin tức đầu bảng là vật đấu giá áp đảo của Đào Phách Các tối nay chính là một con mãnh thú.”  

Vệ Quý Nguyên gật đầu một cái nói. “Con thú này thiên về sấm sét, cơ thể rất nhỏ, nghe nói có thể nuốt được lôi đình sản sinh biến dị.”  

“Nhưng vì tính cách quá hung hãn khó có thể khuất phục, cho nên cố gắng bắt đến buổi đấu giá.”  

Lôi Phong Biến Dị sao?  

Nghe thấy nói như vậy, sắc mặt Lâm Lăng hơi rung động, vô cùng hứng thú.  

Sủng vật hắn thích nhất thực ra cũng không phải là kiểu hung thú to lớn như loại Hổ, Phượng, Long. Mà những loại động vật quái lạ, hình thể nhỏ mới là điều hắn mong muốn thu phục.  

Có điều loại con vật là át chủ bài của buổi đấu giá như này tất nhiên cũng không tránh được sự tranh giành kịch liệt.  

Với số đá Linh Dương hiện giờ của hắn cộng thêm của Thánh Linh Đan muốn đi bán đấu giá này chỉ sợ rằng chỉ có thể giơ tay được đôi ba lần.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phòng bán đấu giá ở tầng cao nhất, bốn tầng lầu còn lại thì bố trí các cửa hàng rực rỡ xa hoa.   Hoành tráng y như một siêu thị bách hóa, những võ giả đi vào bên trong để mua bán nhiều vô số kể.  Nhìn số người đông như trẩy hội này liền có thể thấy được nơi này vô cùng hót.  Đúng lúc này, trong đám người đó có một người thần bí thu hút sự chú ý của Lâm Lăng.  Người này mặc áo choàng lớn màu đen, khuôn mặt đều bị che lại, trên tay còn cầm một cái hộp sắt nhỏ.  Điều khiến Lâm Lăng chú ý nhất chính là cái hộp sắt nhỏ kia, trên mặt hiện lên sự sáng bóng đen kịt của kim loại, trên đó bày trí nhiều phù văn.  Lúc năng lượng lưu chuyển, vật đang được đặt trong đó trong mơ hồ giống như có thể nhìn thấy được sấm sét màu tím nho nhỏ nhè nhẹ lóe ra bên ngoài hộp sắt.  Hơn nữa trong hộp sắt không ngừng truyền ra tiếng va chạm quỷ dị.  Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lại, thất bên ngoài hộp sắt cứ mỗi lần va chạm đều sẽ hiện lên một nốt phồng nhỏ lồi ra ngoài.  Có điều dưới sự áp chế của năng lượng phù văn, cái điểm lồi kia rất nhanh lại bị đ è xuống.  Là vật sống sao?  Ánh mắt Lâm Lăng lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc.  “Chẳng lẽ là lôi phong?”  Bên cạnh, Vệ Quý Nguyên cũng nhìn thấy chiếc hộp sắt nhỏ trong ta người thần bí kia, thấp giọng ngạc nhiên nói.  “Ngươi biết cái gì sao?”  Lâm Lăng hiếu kì hỏi.  “Ừ, mấy hôm trước ta có nghe được tin tức đầu bảng là vật đấu giá áp đảo của Đào Phách Các tối nay chính là một con mãnh thú.”  Vệ Quý Nguyên gật đầu một cái nói. “Con thú này thiên về sấm sét, cơ thể rất nhỏ, nghe nói có thể nuốt được lôi đình sản sinh biến dị.”  “Nhưng vì tính cách quá hung hãn khó có thể khuất phục, cho nên cố gắng bắt đến buổi đấu giá.”  Lôi Phong Biến Dị sao?  Nghe thấy nói như vậy, sắc mặt Lâm Lăng hơi rung động, vô cùng hứng thú.  Sủng vật hắn thích nhất thực ra cũng không phải là kiểu hung thú to lớn như loại Hổ, Phượng, Long. Mà những loại động vật quái lạ, hình thể nhỏ mới là điều hắn mong muốn thu phục.  Có điều loại con vật là át chủ bài của buổi đấu giá như này tất nhiên cũng không tránh được sự tranh giành kịch liệt.  Với số đá Linh Dương hiện giờ của hắn cộng thêm của Thánh Linh Đan muốn đi bán đấu giá này chỉ sợ rằng chỉ có thể giơ tay được đôi ba lần.  

Chương 898