Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 930

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Hả?” Nghe vậy, người mặc đồ đen thần bí hơi giật mình.  “Học trộm công pháp còn chưa xong, ngươi còn biết ta họ gì luôn sao.”  “Không sai, ta tên là Cổ Hướng Dương.”  Hắn ta không tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, lập tức cảm giác sởn tóc gáy.  “Ngươi rất giống huynh đệ của ta, hắn cũng họ Cổ, tên là Cổ Vân Nhạc.” Lâm Lăng hơi mỉm cười, trong lòng đã chắc chắn.  Người này tuyệt đối là tổ tiên Cổ gia của lão tứ!  “Cổ Vân Nhạc? Không quen biết.”  Từ nhỏ Cổ Hướng Dương đã là cô nhi, hắn ta không có chút ấn tượng nào với các thánh viên chi thứ của Cổ thị.  “Ta đã giúp ngươi lấy được Lôi Đình Mật Phong, vậy dựa theo ước hẹn, ngươi phải nói tại sao ngươi biết được võ học [Ma Ảnh Che Trời]?”  Ánh mắt Cổ Hướng Dương hơi lạnh lẽo, dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Hắn ta thật sự rất tò mò về chuyện này.  Dù sao công pháp mình tự nghĩ ra mà lại bị người khác phục chế từng chiêu từng thức, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.  “Nếu ta nói, đây là công pháp do ta tự nghĩ ra, trùng hợp lại tương tự với ngươi.” Lâm Lăng cười khẽ và nói: “Ngươi có tin không?”  Cổ Hướng Dương sửng sốt, sau đó nhíu mày và nói: “Sao lại trùng hợp vậy được, đương nhiên không tin.”  “Đừng vòng vo với ta, mau nói đi.” Hắn ta cổ quái nhìn Lâm Lăng, bắt đầu thúc giục.  “Nói thế mà ngươi đã không tin, vậy nếu ăn nói thật, chỉ sợ ngươi sẽ cảm thấy càng hoang đường.” Lâm Lăng cười khẽ và lắc đầu.  “Nói với ngươi cũng không sao.”  Nhìn thấy vẻ mặt bức thiết của Cổ Hướng Dương, Lâm Lăng cũng cảm thấy không cần giấu giếm nữa.  “Thật ra ta đến từ thế giới vạn năm sau, võ học [Ma Ảnh Che Trời] này sớm đã lan truyền ra giới võ tu trong tương lai.”  “Đặc biệt là thích khách tu luyện hệ Hắc Ám, nó có tác dụng phụ trợ rất lớn khi bọn họ chấp hành nhiệm vụ ám sát.”  Vạn năm sau?!  Nghe được lời này, Cổ Hướng Dương nhịn không được hít hà một hơi.  Hắn ta khó tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, so với ‘trùng hợp’ vừa rồi, chuyện này thật sự càng xa vời thực tế!  “Căn cứ vào hiểu biết của ta đối với Cổ gia, Cổ thị các ngươi còn có một loại tuyệt kỹ tổ truyền độc đáo, tên là Nghịch Chuyển Càn Khôn.”  Lâm Lăng thản nhiên nói: “Một khi thi triển thì có thể cắn nuốt bất cứ chiêu thức võ học nào của đối thủ, sau đó tiến hành chuyển dời đòn công kích.”  Nghe thế, Cổ Hướng Dương sợ ngây người. Bởi vì võ học hắn ta sắp nghiên cứu chính là chiêu thức này. Hơn nữa vào ngày hôm qua, hắn ta cũng lấy một cái tên tự nhận là tương đối phong cách cho công pháp đó, gọi là ‘Nghịch Chuyển Càn Khôn’!  “Ngươi thật sự đến từ thế giới vạn năm sau? Có chứng cứ gì?” Cổ Hướng Dương đã bán tín bán nghi, lại ngạc nhiên dò hỏi lần nữa.

“Hả?” Nghe vậy, người mặc đồ đen thần bí hơi giật mình.  

“Học trộm công pháp còn chưa xong, ngươi còn biết ta họ gì luôn sao.”  

“Không sai, ta tên là Cổ Hướng Dương.”  

Hắn ta không tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, lập tức cảm giác sởn tóc gáy.  

“Ngươi rất giống huynh đệ của ta, hắn cũng họ Cổ, tên là Cổ Vân Nhạc.” Lâm Lăng hơi mỉm cười, trong lòng đã chắc chắn.  

Người này tuyệt đối là tổ tiên Cổ gia của lão tứ!  

“Cổ Vân Nhạc? Không quen biết.”  

Từ nhỏ Cổ Hướng Dương đã là cô nhi, hắn ta không có chút ấn tượng nào với các thánh viên chi thứ của Cổ thị.  

“Ta đã giúp ngươi lấy được Lôi Đình Mật Phong, vậy dựa theo ước hẹn, ngươi phải nói tại sao ngươi biết được võ học [Ma Ảnh Che Trời]?”  

Ánh mắt Cổ Hướng Dương hơi lạnh lẽo, dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Hắn ta thật sự rất tò mò về chuyện này.  

Dù sao công pháp mình tự nghĩ ra mà lại bị người khác phục chế từng chiêu từng thức, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.  

“Nếu ta nói, đây là công pháp do ta tự nghĩ ra, trùng hợp lại tương tự với ngươi.” Lâm Lăng cười khẽ và nói: “Ngươi có tin không?”  

Cổ Hướng Dương sửng sốt, sau đó nhíu mày và nói: “Sao lại trùng hợp vậy được, đương nhiên không tin.”  

“Đừng vòng vo với ta, mau nói đi.” Hắn ta cổ quái nhìn Lâm Lăng, bắt đầu thúc giục.  

“Nói thế mà ngươi đã không tin, vậy nếu ăn nói thật, chỉ sợ ngươi sẽ cảm thấy càng hoang đường.” Lâm Lăng cười khẽ và lắc đầu.  

“Nói với ngươi cũng không sao.”  

Nhìn thấy vẻ mặt bức thiết của Cổ Hướng Dương, Lâm Lăng cũng cảm thấy không cần giấu giếm nữa.  

“Thật ra ta đến từ thế giới vạn năm sau, võ học [Ma Ảnh Che Trời] này sớm đã lan truyền ra giới võ tu trong tương lai.”  

“Đặc biệt là thích khách tu luyện hệ Hắc Ám, nó có tác dụng phụ trợ rất lớn khi bọn họ chấp hành nhiệm vụ ám sát.”  

Vạn năm sau?!  

Nghe được lời này, Cổ Hướng Dương nhịn không được hít hà một hơi.  

Hắn ta khó tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, so với ‘trùng hợp’ vừa rồi, chuyện này thật sự càng xa vời thực tế!  

“Căn cứ vào hiểu biết của ta đối với Cổ gia, Cổ thị các ngươi còn có một loại tuyệt kỹ tổ truyền độc đáo, tên là Nghịch Chuyển Càn Khôn.”  

Lâm Lăng thản nhiên nói: “Một khi thi triển thì có thể cắn nuốt bất cứ chiêu thức võ học nào của đối thủ, sau đó tiến hành chuyển dời đòn công kích.”  

Nghe thế, Cổ Hướng Dương sợ ngây người. Bởi vì võ học hắn ta sắp nghiên cứu chính là chiêu thức này. Hơn nữa vào ngày hôm qua, hắn ta cũng lấy một cái tên tự nhận là tương đối phong cách cho công pháp đó, gọi là ‘Nghịch Chuyển Càn Khôn’!  

“Ngươi thật sự đến từ thế giới vạn năm sau? Có chứng cứ gì?” Cổ Hướng Dương đã bán tín bán nghi, lại ngạc nhiên dò hỏi lần nữa.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Hả?” Nghe vậy, người mặc đồ đen thần bí hơi giật mình.  “Học trộm công pháp còn chưa xong, ngươi còn biết ta họ gì luôn sao.”  “Không sai, ta tên là Cổ Hướng Dương.”  Hắn ta không tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, lập tức cảm giác sởn tóc gáy.  “Ngươi rất giống huynh đệ của ta, hắn cũng họ Cổ, tên là Cổ Vân Nhạc.” Lâm Lăng hơi mỉm cười, trong lòng đã chắc chắn.  Người này tuyệt đối là tổ tiên Cổ gia của lão tứ!  “Cổ Vân Nhạc? Không quen biết.”  Từ nhỏ Cổ Hướng Dương đã là cô nhi, hắn ta không có chút ấn tượng nào với các thánh viên chi thứ của Cổ thị.  “Ta đã giúp ngươi lấy được Lôi Đình Mật Phong, vậy dựa theo ước hẹn, ngươi phải nói tại sao ngươi biết được võ học [Ma Ảnh Che Trời]?”  Ánh mắt Cổ Hướng Dương hơi lạnh lẽo, dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng. Hắn ta thật sự rất tò mò về chuyện này.  Dù sao công pháp mình tự nghĩ ra mà lại bị người khác phục chế từng chiêu từng thức, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.  “Nếu ta nói, đây là công pháp do ta tự nghĩ ra, trùng hợp lại tương tự với ngươi.” Lâm Lăng cười khẽ và nói: “Ngươi có tin không?”  Cổ Hướng Dương sửng sốt, sau đó nhíu mày và nói: “Sao lại trùng hợp vậy được, đương nhiên không tin.”  “Đừng vòng vo với ta, mau nói đi.” Hắn ta cổ quái nhìn Lâm Lăng, bắt đầu thúc giục.  “Nói thế mà ngươi đã không tin, vậy nếu ăn nói thật, chỉ sợ ngươi sẽ cảm thấy càng hoang đường.” Lâm Lăng cười khẽ và lắc đầu.  “Nói với ngươi cũng không sao.”  Nhìn thấy vẻ mặt bức thiết của Cổ Hướng Dương, Lâm Lăng cũng cảm thấy không cần giấu giếm nữa.  “Thật ra ta đến từ thế giới vạn năm sau, võ học [Ma Ảnh Che Trời] này sớm đã lan truyền ra giới võ tu trong tương lai.”  “Đặc biệt là thích khách tu luyện hệ Hắc Ám, nó có tác dụng phụ trợ rất lớn khi bọn họ chấp hành nhiệm vụ ám sát.”  Vạn năm sau?!  Nghe được lời này, Cổ Hướng Dương nhịn không được hít hà một hơi.  Hắn ta khó tin nổi mà nhìn Lâm Lăng, so với ‘trùng hợp’ vừa rồi, chuyện này thật sự càng xa vời thực tế!  “Căn cứ vào hiểu biết của ta đối với Cổ gia, Cổ thị các ngươi còn có một loại tuyệt kỹ tổ truyền độc đáo, tên là Nghịch Chuyển Càn Khôn.”  Lâm Lăng thản nhiên nói: “Một khi thi triển thì có thể cắn nuốt bất cứ chiêu thức võ học nào của đối thủ, sau đó tiến hành chuyển dời đòn công kích.”  Nghe thế, Cổ Hướng Dương sợ ngây người. Bởi vì võ học hắn ta sắp nghiên cứu chính là chiêu thức này. Hơn nữa vào ngày hôm qua, hắn ta cũng lấy một cái tên tự nhận là tương đối phong cách cho công pháp đó, gọi là ‘Nghịch Chuyển Càn Khôn’!  “Ngươi thật sự đến từ thế giới vạn năm sau? Có chứng cứ gì?” Cổ Hướng Dương đã bán tín bán nghi, lại ngạc nhiên dò hỏi lần nữa.

Chương 930