Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 999

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Ngay khi thân hình vạm vỡ của Kình Thiên đột nhiên nhảy khỏi mặt đất, lưỡi rìu trong tay hắn ta bùng lên ngọn lửa rực rỡ chém về phía ánh sáng trận pháp ở trên đỉnh.  Tuy nhiên, Tiểu Bạch đã tới trước hắn ta một bước và xuất hiện ở phía trên đại sảnh.  Ầm!  Hạo Thiên Huyền Bổng lập tức được biến lớn thêm một vòng và mang theo nguồn sức mạnh đáng sợ đập xuống.  Thấy vậy, trong lòng Kình Thiên sợ hãi, hắn ta vội vàng rút rìu chắn trên đỉnh đầu.  “Keng!”  Khi cây gậy và chiếc rìu va vào nhau, ngọn lửa bùng lên và phát ra tiếng nổ ầm ầm.  Nguồn sức mạnh khủng khiếp trào ra từ Hạo Thiên Huyền Bổng. Kình Thiên chỉ cảm thấy có một ngọn núi đang đè thân mình khiến cho cả người hắn ta rơi xuống dưới.  Xùy!  Ngay khi thân thể hắn ta sắp chạm đất, đột nhiên một đạo lôi đình màu tím dữ dội ập đến bổ thẳng vào người hắn ta.  “A!”  Liên tục bị đánh trọng thương nặng nề, Kình Thiên hét lên đầy thảm thiết và há mồm phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên hắn ta còn chưa kịp lấy lại sức thì ba con Hổ Bá, Nghĩ Hoàng và Lang Vương tiếp tục xông tới.  “Đáng ghét!”  Kình Thiên giận dữ bổ rìu đỏ thẫm về phía Nghĩ Hoàng.  Thế nhưng kỹ năng mà Nghĩ Hoàng giỏi nhất không phải là tấn công mà là phòng thủ. Chiếc rìu bổ thẳng vào thân thể chứa đầy hỏa văn, tuy lực bổ mạnh nhưng lại bị bật ngược lại. Trên thân thể của nó chỉ lưu lại một vết lõm nhỏ, chẳng gây tổn thương gì đến nó.  “Làm sao có thể!”  Thấy vậy, Kình Thiên sợ tới mức ngây người.  Với sức mạnh cường đại của thú tướng cấp 7 cộng thêm chiếc rìu tràn ngập linh khí lại chẳng giết được một con kiến chỉ to bằng nắm tay.  Trong lòng Kình Thiên vô cùng kinh sợ, hắn ta chống hai tay xuống đất mượn lực lui về phía sau để tránh đòn tấn công của Hổ Bá và Lang Vương.  Vù!  Tuy nhiên đúng lúc này, một cỗ dao động năng lượng vô hình đột nhiên xông thẳng vào đầu của hắn ta.  Võ ý Luân Hồi!  Lúc này, hai mắt của Lâm Lăng đã biến thành vòng xoáy đen trắng. Ngay sau đó, một loạt ảo giác luân hồi xuất hiện trong Tinh Thần Huyệt Hải của Kinh Thiên! Vốn dĩ tộc người thú cũng là võ giả luyện theo một hệ thống cho nên bọn họ rất dễ bị ảnh hưởng bởi các đòn phòng thủ như Linh hồn công kích!  Tuy Kình Thiên là một thú tướng cấp 7, bình thường hắn ta cũng có thể chống lại một đòn Linh Hồn công kích nhưng chiêu tấn công cao nhất của Võ ý Luân Hồi thì hắn ta không thế chống lại nôi.  “A!”  Chỉ trong nháy mắt, hắn ta ôm đầu và gầm lên một tiếng.  “Vút!”  Lang Vương nhân cơ hội này hóa thành một đạo màu đen lao tới. Tứ chi sắc bén đâm thẳng vào lồ ng ngực hắn ta.  “Xoẹt!” 

Ngay khi thân hình vạm vỡ của Kình Thiên đột nhiên nhảy khỏi mặt đất, lưỡi rìu trong tay hắn ta bùng lên ngọn lửa rực rỡ chém về phía ánh sáng trận pháp ở trên đỉnh.  

Tuy nhiên, Tiểu Bạch đã tới trước hắn ta một bước và xuất hiện ở phía trên đại sảnh.  

Ầm!  

Hạo Thiên Huyền Bổng lập tức được biến lớn thêm một vòng và mang theo nguồn sức mạnh đáng sợ đập xuống.  

Thấy vậy, trong lòng Kình Thiên sợ hãi, hắn ta vội vàng rút rìu chắn trên đỉnh đầu.  

“Keng!”  

Khi cây gậy và chiếc rìu va vào nhau, ngọn lửa bùng lên và phát ra tiếng nổ ầm ầm.  

Nguồn sức mạnh khủng khiếp trào ra từ Hạo Thiên Huyền Bổng. Kình Thiên chỉ cảm thấy có một ngọn núi đang đè thân mình khiến cho cả người hắn ta rơi xuống dưới.  

Xùy!  

Ngay khi thân thể hắn ta sắp chạm đất, đột nhiên một đạo lôi đình màu tím dữ dội ập đến bổ thẳng vào người hắn ta.  

“A!”  

Liên tục bị đánh trọng thương nặng nề, Kình Thiên hét lên đầy thảm thiết và há mồm phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên hắn ta còn chưa kịp lấy lại sức thì ba con Hổ Bá, Nghĩ Hoàng và Lang Vương tiếp tục xông tới.  

“Đáng ghét!”  

Kình Thiên giận dữ bổ rìu đỏ thẫm về phía Nghĩ Hoàng.  

Thế nhưng kỹ năng mà Nghĩ Hoàng giỏi nhất không phải là tấn công mà là phòng thủ. Chiếc rìu bổ thẳng vào thân thể chứa đầy hỏa văn, tuy lực bổ mạnh nhưng lại bị bật ngược lại. Trên thân thể của nó chỉ lưu lại một vết lõm nhỏ, chẳng gây tổn thương gì đến nó.  

“Làm sao có thể!”  

Thấy vậy, Kình Thiên sợ tới mức ngây người.  

Với sức mạnh cường đại của thú tướng cấp 7 cộng thêm chiếc rìu tràn ngập linh khí lại chẳng giết được một con kiến chỉ to bằng nắm tay.  

Trong lòng Kình Thiên vô cùng kinh sợ, hắn ta chống hai tay xuống đất mượn lực lui về phía sau để tránh đòn tấn công của Hổ Bá và Lang Vương.  

Vù!  

Tuy nhiên đúng lúc này, một cỗ dao động năng lượng vô hình đột nhiên xông thẳng vào đầu của hắn ta.  

Võ ý Luân Hồi!  

Lúc này, hai mắt của Lâm Lăng đã biến thành vòng xoáy đen trắng. Ngay sau đó, một loạt ảo giác luân hồi xuất hiện trong Tinh Thần Huyệt Hải của Kinh Thiên! Vốn dĩ tộc người thú cũng là võ giả luyện theo một hệ thống cho nên bọn họ rất dễ bị ảnh hưởng bởi các đòn phòng thủ như Linh hồn công kích!  

Tuy Kình Thiên là một thú tướng cấp 7, bình thường hắn ta cũng có thể chống lại một đòn Linh Hồn công kích nhưng chiêu tấn công cao nhất của Võ ý Luân Hồi thì hắn ta không thế chống lại nôi.  

“A!”  

Chỉ trong nháy mắt, hắn ta ôm đầu và gầm lên một tiếng.  

“Vút!”  

Lang Vương nhân cơ hội này hóa thành một đạo màu đen lao tới. Tứ chi sắc bén đâm thẳng vào lồ ng ngực hắn ta.  

“Xoẹt!” 

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Ngay khi thân hình vạm vỡ của Kình Thiên đột nhiên nhảy khỏi mặt đất, lưỡi rìu trong tay hắn ta bùng lên ngọn lửa rực rỡ chém về phía ánh sáng trận pháp ở trên đỉnh.  Tuy nhiên, Tiểu Bạch đã tới trước hắn ta một bước và xuất hiện ở phía trên đại sảnh.  Ầm!  Hạo Thiên Huyền Bổng lập tức được biến lớn thêm một vòng và mang theo nguồn sức mạnh đáng sợ đập xuống.  Thấy vậy, trong lòng Kình Thiên sợ hãi, hắn ta vội vàng rút rìu chắn trên đỉnh đầu.  “Keng!”  Khi cây gậy và chiếc rìu va vào nhau, ngọn lửa bùng lên và phát ra tiếng nổ ầm ầm.  Nguồn sức mạnh khủng khiếp trào ra từ Hạo Thiên Huyền Bổng. Kình Thiên chỉ cảm thấy có một ngọn núi đang đè thân mình khiến cho cả người hắn ta rơi xuống dưới.  Xùy!  Ngay khi thân thể hắn ta sắp chạm đất, đột nhiên một đạo lôi đình màu tím dữ dội ập đến bổ thẳng vào người hắn ta.  “A!”  Liên tục bị đánh trọng thương nặng nề, Kình Thiên hét lên đầy thảm thiết và há mồm phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên hắn ta còn chưa kịp lấy lại sức thì ba con Hổ Bá, Nghĩ Hoàng và Lang Vương tiếp tục xông tới.  “Đáng ghét!”  Kình Thiên giận dữ bổ rìu đỏ thẫm về phía Nghĩ Hoàng.  Thế nhưng kỹ năng mà Nghĩ Hoàng giỏi nhất không phải là tấn công mà là phòng thủ. Chiếc rìu bổ thẳng vào thân thể chứa đầy hỏa văn, tuy lực bổ mạnh nhưng lại bị bật ngược lại. Trên thân thể của nó chỉ lưu lại một vết lõm nhỏ, chẳng gây tổn thương gì đến nó.  “Làm sao có thể!”  Thấy vậy, Kình Thiên sợ tới mức ngây người.  Với sức mạnh cường đại của thú tướng cấp 7 cộng thêm chiếc rìu tràn ngập linh khí lại chẳng giết được một con kiến chỉ to bằng nắm tay.  Trong lòng Kình Thiên vô cùng kinh sợ, hắn ta chống hai tay xuống đất mượn lực lui về phía sau để tránh đòn tấn công của Hổ Bá và Lang Vương.  Vù!  Tuy nhiên đúng lúc này, một cỗ dao động năng lượng vô hình đột nhiên xông thẳng vào đầu của hắn ta.  Võ ý Luân Hồi!  Lúc này, hai mắt của Lâm Lăng đã biến thành vòng xoáy đen trắng. Ngay sau đó, một loạt ảo giác luân hồi xuất hiện trong Tinh Thần Huyệt Hải của Kinh Thiên! Vốn dĩ tộc người thú cũng là võ giả luyện theo một hệ thống cho nên bọn họ rất dễ bị ảnh hưởng bởi các đòn phòng thủ như Linh hồn công kích!  Tuy Kình Thiên là một thú tướng cấp 7, bình thường hắn ta cũng có thể chống lại một đòn Linh Hồn công kích nhưng chiêu tấn công cao nhất của Võ ý Luân Hồi thì hắn ta không thế chống lại nôi.  “A!”  Chỉ trong nháy mắt, hắn ta ôm đầu và gầm lên một tiếng.  “Vút!”  Lang Vương nhân cơ hội này hóa thành một đạo màu đen lao tới. Tứ chi sắc bén đâm thẳng vào lồ ng ngực hắn ta.  “Xoẹt!” 

Chương 999