Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1010
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Trong mê cung dưới lòng đất. Lúc võ giả Tử tộc triệt để mất phương hướng, Lâm Lăng đã dựa vào bản đồ đi ra khỏi mê cung. Tầm nhìn trước mắt của hắn nhất thời trở nên rộng rãi. Tình cảnh như này giống như tìm ra được một vùng đất mới. Ở chỗ sâu nhất trong bình nguyên bát ngát, tia sáng chói lóa mơ hồ có một tòa cung điện màu đỏ sậm sừng sững ở đó. Có lẽ là có có niên đại rất lâu rồi, kiến trúc bên ngoài thoạt nhìn có chút nứt nẻ. Thấy thế ánh mắt Lâm Lăng chớp động. Đây chắc là cung điện dưới lòng đất của võ giả Tử tộc lúc trước. Vùng đất ở trung tâm bản đồ bảo vật. Theo cự ly ngày càng gần, quy mô cũng điện cũng dần rõ ràng trong tầm mắt. Tường vây bao quanh đều được xây bằng đá Hỏa Nguyên Tinh, mặt ngoài khắc đầy cũng hình thủ quỷ dị. Những hình thù này không phải là hoa cỏ hay là yêu thú. Mà là những ác ma có diện mạo dữ tợn, ai cũng mặt đỏ răng nanh, tay cầm búa lớn, thân thể cường tráng quấn quanh xích sắt thô to. Dáng dấp như vậy thoạt nhìn có chút cuồng dã hung hãn! “Tộc Viêm Ma sao?” Thấy thế con ngươi trong mắt Lâm Lăng hơi co rút lại. Từ ngày xuyên đến thời đại này, hắn từng ở chỗ Vệ Quý Nguyên lấy được thư tịch ghi lại ‘bách khoa toàn thư chủng tộc’. Thông tin tư liệu về các chủng tộc ở đại lục Thương Khung được ghi lại một cách toàn diện vô cùng. Mà thông tin về tộc Viêm Ma trong đó giống như những bức họa đồ đằng ở trước mắt. giống y hệt nhau. Về phần chiến trường viễn cổ gặp được những Ma tộc có cánh thì được gọi là ‘tộc Thiên Ma’. Nhưng ở trong nhánh tất cả Ma tộc, tộc Viêm Ma là cường đại nhất. Có điều sau khi ngã xuống lại bị cho tộc Thiên Ma triệt để thay thế, đứng đầu Ma tộc. “Tộc Viêm Ma sao lại có thể xây dựng được cung điện trong không gian lòng đất như thế này chứ?” Trong lòng Lâm Lặng thầm suy tư, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Hơn nữa bên ngoài tường vây của cung điện đều có kiến trúc vây kín. Mặc dù Lâm Lăng phái Kinh Kha cùng Lang Vương bay vòng kiểm tra hai lần nhưng cũng không phát hiện được lối vào. Đối với điều này ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, xem ra muốn vào chỉ có thể dùng bạo lực thôi. Ngay lập tức linh lực của hắn phóng ra. Uỳnh! Nắm tay đấm oanh tạc không khí mang theo một lực chấn động cực kỳ kinh khủng hung hăng bay về phía tường vây. Nhưng mà sức mạnh to lớn tưởng chừng đủ để phá tung một ngọn núi đó lại trong giây phút tấn công không hề có chút phản hồi nào, cứ như là mang muối bỏ biển. Vù------------!
Trong mê cung dưới lòng đất.
Lúc võ giả Tử tộc triệt để mất phương hướng, Lâm Lăng đã dựa vào bản đồ đi ra khỏi mê cung.
Tầm nhìn trước mắt của hắn nhất thời trở nên rộng rãi.
Tình cảnh như này giống như tìm ra được một vùng đất mới.
Ở chỗ sâu nhất trong bình nguyên bát ngát, tia sáng chói lóa mơ hồ có một tòa cung điện màu đỏ sậm sừng sững ở đó.
Có lẽ là có có niên đại rất lâu rồi, kiến trúc bên ngoài thoạt nhìn có chút nứt nẻ.
Thấy thế ánh mắt Lâm Lăng chớp động.
Đây chắc là cung điện dưới lòng đất của võ giả Tử tộc lúc trước.
Vùng đất ở trung tâm bản đồ bảo vật. Theo cự ly ngày càng gần, quy mô cũng điện cũng dần rõ ràng trong tầm mắt.
Tường vây bao quanh đều được xây bằng đá Hỏa Nguyên Tinh, mặt ngoài khắc đầy cũng hình thủ quỷ dị.
Những hình thù này không phải là hoa cỏ hay là yêu thú. Mà là những ác ma có diện mạo dữ tợn, ai cũng mặt đỏ răng nanh, tay cầm búa lớn, thân thể cường tráng quấn quanh xích sắt thô to.
Dáng dấp như vậy thoạt nhìn có chút cuồng dã hung hãn!
“Tộc Viêm Ma sao?”
Thấy thế con ngươi trong mắt Lâm Lăng hơi co rút lại.
Từ ngày xuyên đến thời đại này, hắn từng ở chỗ Vệ Quý Nguyên lấy được thư tịch ghi lại ‘bách khoa toàn thư chủng tộc’.
Thông tin tư liệu về các chủng tộc ở đại lục Thương Khung được ghi lại một cách toàn diện vô cùng.
Mà thông tin về tộc Viêm Ma trong đó giống như những bức họa đồ đằng ở trước mắt. giống y hệt nhau.
Về phần chiến trường viễn cổ gặp được những Ma tộc có cánh thì được gọi là ‘tộc Thiên Ma’.
Nhưng ở trong nhánh tất cả Ma tộc, tộc Viêm Ma là cường đại nhất.
Có điều sau khi ngã xuống lại bị cho tộc Thiên Ma triệt để thay thế, đứng đầu Ma tộc.
“Tộc Viêm Ma sao lại có thể xây dựng được cung điện trong không gian lòng đất như thế này chứ?”
Trong lòng Lâm Lặng thầm suy tư, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Hơn nữa bên ngoài tường vây của cung điện đều có kiến trúc vây kín.
Mặc dù Lâm Lăng phái Kinh Kha cùng Lang Vương bay vòng kiểm tra hai lần nhưng cũng không phát hiện được lối vào.
Đối với điều này ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, xem ra muốn vào chỉ có thể dùng bạo lực thôi.
Ngay lập tức linh lực của hắn phóng ra.
Uỳnh!
Nắm tay đấm oanh tạc không khí mang theo một lực chấn động cực kỳ kinh khủng hung hăng bay về phía tường vây.
Nhưng mà sức mạnh to lớn tưởng chừng đủ để phá tung một ngọn núi đó lại trong giây phút tấn công không hề có chút phản hồi nào, cứ như là mang muối bỏ biển.
Vù------------!
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Trong mê cung dưới lòng đất. Lúc võ giả Tử tộc triệt để mất phương hướng, Lâm Lăng đã dựa vào bản đồ đi ra khỏi mê cung. Tầm nhìn trước mắt của hắn nhất thời trở nên rộng rãi. Tình cảnh như này giống như tìm ra được một vùng đất mới. Ở chỗ sâu nhất trong bình nguyên bát ngát, tia sáng chói lóa mơ hồ có một tòa cung điện màu đỏ sậm sừng sững ở đó. Có lẽ là có có niên đại rất lâu rồi, kiến trúc bên ngoài thoạt nhìn có chút nứt nẻ. Thấy thế ánh mắt Lâm Lăng chớp động. Đây chắc là cung điện dưới lòng đất của võ giả Tử tộc lúc trước. Vùng đất ở trung tâm bản đồ bảo vật. Theo cự ly ngày càng gần, quy mô cũng điện cũng dần rõ ràng trong tầm mắt. Tường vây bao quanh đều được xây bằng đá Hỏa Nguyên Tinh, mặt ngoài khắc đầy cũng hình thủ quỷ dị. Những hình thù này không phải là hoa cỏ hay là yêu thú. Mà là những ác ma có diện mạo dữ tợn, ai cũng mặt đỏ răng nanh, tay cầm búa lớn, thân thể cường tráng quấn quanh xích sắt thô to. Dáng dấp như vậy thoạt nhìn có chút cuồng dã hung hãn! “Tộc Viêm Ma sao?” Thấy thế con ngươi trong mắt Lâm Lăng hơi co rút lại. Từ ngày xuyên đến thời đại này, hắn từng ở chỗ Vệ Quý Nguyên lấy được thư tịch ghi lại ‘bách khoa toàn thư chủng tộc’. Thông tin tư liệu về các chủng tộc ở đại lục Thương Khung được ghi lại một cách toàn diện vô cùng. Mà thông tin về tộc Viêm Ma trong đó giống như những bức họa đồ đằng ở trước mắt. giống y hệt nhau. Về phần chiến trường viễn cổ gặp được những Ma tộc có cánh thì được gọi là ‘tộc Thiên Ma’. Nhưng ở trong nhánh tất cả Ma tộc, tộc Viêm Ma là cường đại nhất. Có điều sau khi ngã xuống lại bị cho tộc Thiên Ma triệt để thay thế, đứng đầu Ma tộc. “Tộc Viêm Ma sao lại có thể xây dựng được cung điện trong không gian lòng đất như thế này chứ?” Trong lòng Lâm Lặng thầm suy tư, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Hơn nữa bên ngoài tường vây của cung điện đều có kiến trúc vây kín. Mặc dù Lâm Lăng phái Kinh Kha cùng Lang Vương bay vòng kiểm tra hai lần nhưng cũng không phát hiện được lối vào. Đối với điều này ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, xem ra muốn vào chỉ có thể dùng bạo lực thôi. Ngay lập tức linh lực của hắn phóng ra. Uỳnh! Nắm tay đấm oanh tạc không khí mang theo một lực chấn động cực kỳ kinh khủng hung hăng bay về phía tường vây. Nhưng mà sức mạnh to lớn tưởng chừng đủ để phá tung một ngọn núi đó lại trong giây phút tấn công không hề có chút phản hồi nào, cứ như là mang muối bỏ biển. Vù------------!