Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1037

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thành Hắc Lăng.  Thân thể của Long Nhất được bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực bay giữa không trung. Khí thế trên người không hề thua kém người đàn ông thô lỗ ở bên phía địch.  Sau khi chia tay Lâm Lăng mấy tháng trước, mười hai Huyết Vệ quay trở về lãnh địa Cuồng tộc. Với tài nguyên tu luyện Lâm Lăng tặng, thực lực của bọn họ tăng lên nhanh chóng và đã không chế được thành Hắc Lăng. Các khu vực hẻm núi xung quanh đều được nhập vào thành.  Lúc này, vốn dĩ mười hai Huyết Vệ định nghỉ ngơi dưỡng sức gia tăng tu vi để theo kịp bước chân của chủ nhân ‘Lâm Lăng’. Tuy nhiên gần đây, thế lực của ‘thành Chiêu Dương’ cách thành Hắc Lăng không xa liên tục đến gây sự. Lúc này, thành chủ ‘Diệp Khâu’ đã đích thân dẫn đầu với một số lượng lớn chiến sĩ Cuồng tộc tấn công thành Hắc Lăng.  “Thằng nhãi, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn chịu trói đi để đỡ phải chịu khổ!”  Diệp Khâu cầm thanh đao trong tay, ông ta nhìn Long Nhất và nói chuyện với giọng điệu đùa giỡn.  “Ta không cần biết các ngươi đạt được cơ duyên ở đâu nhưng chỉ cần giao đồ ra đây và nghe lệnh của bọn ta trong vòng 10 năm thì bọn ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, các ngươi thấy sao?”  Long Nhất hừ lạnh: “Chỉ bằng chút năng lực ấy của ngươi mà cũng dám bắt chúng ta nghe theo lời ngươi, đúng là ảo tưởng!”  Trong khi nói chuyện, hắn ta nhìn về phía bầu trời đêm ở phía xa.  Chắc hẳn chủ nhân sắp tới đây. Bọn họ đã lâu không gặp mặt, không thể để chủ nhân nhìn thấy bọn họ ở trong tình trạng khốn đốn như thế này được! Trong lòng bọn họ rất vui mừng khi Lâm Lăng đến nhưng bọn họ chưa từng mong sự viện trợ của chủ nhân. Nếu như ngay cả kẻ địch ở cấp độ này mà bọn họ còn không đánh bại được thì sau này làm sao có thể đi theo chủ nhân chinh chiến khắp nơi!  Sau khi suy nghĩ xong, đột nhiên ánh mắt của Long Nhất trở nên hung tợn.  Ầm!  Ngay lập tức, ánh sáng màu đỏ bùng nổ từ trong cơ thể hắn ta khiến cho ngọn lửa trên thân thể hắn ta càng mạnh mẽ hơn.  Một luồng năng lượng cực nóng quét qua khiến cho không gian xung quang có chút biến dạng.  Xoẹt!  Ngay tức khắc, trong lòng bàn tay hắn ta xuất hiện một thanh đao màu đỏ thẫm. Phù văn trên thanh đao lóe ra ánh sáng tản ra dao động linh lực hỏa hệ kinh người.  “Đúng là một thanh đao tốt!”  Thấy vậy, Diệp Khâu hơi kinh ngạc, ông ta nhìn chằm chằm thanh đao rực lửa trong tay Long Nhất với vẻ tham lam.  Chợt ông ta chuyển tầm nhìn thì trông thấy mười một HUyết Vệ khác đang lần lượt rút vũ khí ra để chiến đấu.  Dựa vào dao động linh lực trên mỗi vũ khí, có thể cảm nhận được đều là vũ khí cấp Linh bảo!  “Quả nhiên trong tay đám người kia đều là bảo vật!”  Khuôn mặt thô kệch của Diệp Khâu dần trở nên dữ tợn cùng với sựu tham lam trên gương mặt.  “Chỉ cần g iết chết bọn họ thì cho dù là bảo vật gì thì đều nằm trong tay ta!”  Nghĩ vậy, ông ta bước lên từng bước, thanh đao trong tay rung lên mãnh liệt.  Xoẹt xoẹt! 

Thành Hắc Lăng.  

Thân thể của Long Nhất được bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực bay giữa không trung. Khí thế trên người không hề thua kém người đàn ông thô lỗ ở bên phía địch.  

Sau khi chia tay Lâm Lăng mấy tháng trước, mười hai Huyết Vệ quay trở về lãnh địa Cuồng tộc. Với tài nguyên tu luyện Lâm Lăng tặng, thực lực của bọn họ tăng lên nhanh chóng và đã không chế được thành Hắc Lăng. Các khu vực hẻm núi xung quanh đều được nhập vào thành.  

Lúc này, vốn dĩ mười hai Huyết Vệ định nghỉ ngơi dưỡng sức gia tăng tu vi để theo kịp bước chân của chủ nhân ‘Lâm Lăng’. Tuy nhiên gần đây, thế lực của ‘thành Chiêu Dương’ cách thành Hắc Lăng không xa liên tục đến gây sự. Lúc này, thành chủ ‘Diệp Khâu’ đã đích thân dẫn đầu với một số lượng lớn chiến sĩ Cuồng tộc tấn công thành Hắc Lăng.  

“Thằng nhãi, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn chịu trói đi để đỡ phải chịu khổ!”  

Diệp Khâu cầm thanh đao trong tay, ông ta nhìn Long Nhất và nói chuyện với giọng điệu đùa giỡn.  

“Ta không cần biết các ngươi đạt được cơ duyên ở đâu nhưng chỉ cần giao đồ ra đây và nghe lệnh của bọn ta trong vòng 10 năm thì bọn ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, các ngươi thấy sao?”  

Long Nhất hừ lạnh: “Chỉ bằng chút năng lực ấy của ngươi mà cũng dám bắt chúng ta nghe theo lời ngươi, đúng là ảo tưởng!”  

Trong khi nói chuyện, hắn ta nhìn về phía bầu trời đêm ở phía xa.  

Chắc hẳn chủ nhân sắp tới đây. Bọn họ đã lâu không gặp mặt, không thể để chủ nhân nhìn thấy bọn họ ở trong tình trạng khốn đốn như thế này được! Trong lòng bọn họ rất vui mừng khi Lâm Lăng đến nhưng bọn họ chưa từng mong sự viện trợ của chủ nhân. Nếu như ngay cả kẻ địch ở cấp độ này mà bọn họ còn không đánh bại được thì sau này làm sao có thể đi theo chủ nhân chinh chiến khắp nơi!  

Sau khi suy nghĩ xong, đột nhiên ánh mắt của Long Nhất trở nên hung tợn.  

Ầm!  

Ngay lập tức, ánh sáng màu đỏ bùng nổ từ trong cơ thể hắn ta khiến cho ngọn lửa trên thân thể hắn ta càng mạnh mẽ hơn.  

Một luồng năng lượng cực nóng quét qua khiến cho không gian xung quang có chút biến dạng.  

Xoẹt!  

Ngay tức khắc, trong lòng bàn tay hắn ta xuất hiện một thanh đao màu đỏ thẫm. Phù văn trên thanh đao lóe ra ánh sáng tản ra dao động linh lực hỏa hệ kinh người.  

“Đúng là một thanh đao tốt!”  

Thấy vậy, Diệp Khâu hơi kinh ngạc, ông ta nhìn chằm chằm thanh đao rực lửa trong tay Long Nhất với vẻ tham lam.  

Chợt ông ta chuyển tầm nhìn thì trông thấy mười một HUyết Vệ khác đang lần lượt rút vũ khí ra để chiến đấu.  

Dựa vào dao động linh lực trên mỗi vũ khí, có thể cảm nhận được đều là vũ khí cấp Linh bảo!  

“Quả nhiên trong tay đám người kia đều là bảo vật!”  

Khuôn mặt thô kệch của Diệp Khâu dần trở nên dữ tợn cùng với sựu tham lam trên gương mặt.  

“Chỉ cần g iết chết bọn họ thì cho dù là bảo vật gì thì đều nằm trong tay ta!”  

Nghĩ vậy, ông ta bước lên từng bước, thanh đao trong tay rung lên mãnh liệt.  

Xoẹt xoẹt! 

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Thành Hắc Lăng.  Thân thể của Long Nhất được bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực bay giữa không trung. Khí thế trên người không hề thua kém người đàn ông thô lỗ ở bên phía địch.  Sau khi chia tay Lâm Lăng mấy tháng trước, mười hai Huyết Vệ quay trở về lãnh địa Cuồng tộc. Với tài nguyên tu luyện Lâm Lăng tặng, thực lực của bọn họ tăng lên nhanh chóng và đã không chế được thành Hắc Lăng. Các khu vực hẻm núi xung quanh đều được nhập vào thành.  Lúc này, vốn dĩ mười hai Huyết Vệ định nghỉ ngơi dưỡng sức gia tăng tu vi để theo kịp bước chân của chủ nhân ‘Lâm Lăng’. Tuy nhiên gần đây, thế lực của ‘thành Chiêu Dương’ cách thành Hắc Lăng không xa liên tục đến gây sự. Lúc này, thành chủ ‘Diệp Khâu’ đã đích thân dẫn đầu với một số lượng lớn chiến sĩ Cuồng tộc tấn công thành Hắc Lăng.  “Thằng nhãi, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn chịu trói đi để đỡ phải chịu khổ!”  Diệp Khâu cầm thanh đao trong tay, ông ta nhìn Long Nhất và nói chuyện với giọng điệu đùa giỡn.  “Ta không cần biết các ngươi đạt được cơ duyên ở đâu nhưng chỉ cần giao đồ ra đây và nghe lệnh của bọn ta trong vòng 10 năm thì bọn ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, các ngươi thấy sao?”  Long Nhất hừ lạnh: “Chỉ bằng chút năng lực ấy của ngươi mà cũng dám bắt chúng ta nghe theo lời ngươi, đúng là ảo tưởng!”  Trong khi nói chuyện, hắn ta nhìn về phía bầu trời đêm ở phía xa.  Chắc hẳn chủ nhân sắp tới đây. Bọn họ đã lâu không gặp mặt, không thể để chủ nhân nhìn thấy bọn họ ở trong tình trạng khốn đốn như thế này được! Trong lòng bọn họ rất vui mừng khi Lâm Lăng đến nhưng bọn họ chưa từng mong sự viện trợ của chủ nhân. Nếu như ngay cả kẻ địch ở cấp độ này mà bọn họ còn không đánh bại được thì sau này làm sao có thể đi theo chủ nhân chinh chiến khắp nơi!  Sau khi suy nghĩ xong, đột nhiên ánh mắt của Long Nhất trở nên hung tợn.  Ầm!  Ngay lập tức, ánh sáng màu đỏ bùng nổ từ trong cơ thể hắn ta khiến cho ngọn lửa trên thân thể hắn ta càng mạnh mẽ hơn.  Một luồng năng lượng cực nóng quét qua khiến cho không gian xung quang có chút biến dạng.  Xoẹt!  Ngay tức khắc, trong lòng bàn tay hắn ta xuất hiện một thanh đao màu đỏ thẫm. Phù văn trên thanh đao lóe ra ánh sáng tản ra dao động linh lực hỏa hệ kinh người.  “Đúng là một thanh đao tốt!”  Thấy vậy, Diệp Khâu hơi kinh ngạc, ông ta nhìn chằm chằm thanh đao rực lửa trong tay Long Nhất với vẻ tham lam.  Chợt ông ta chuyển tầm nhìn thì trông thấy mười một HUyết Vệ khác đang lần lượt rút vũ khí ra để chiến đấu.  Dựa vào dao động linh lực trên mỗi vũ khí, có thể cảm nhận được đều là vũ khí cấp Linh bảo!  “Quả nhiên trong tay đám người kia đều là bảo vật!”  Khuôn mặt thô kệch của Diệp Khâu dần trở nên dữ tợn cùng với sựu tham lam trên gương mặt.  “Chỉ cần g iết chết bọn họ thì cho dù là bảo vật gì thì đều nằm trong tay ta!”  Nghĩ vậy, ông ta bước lên từng bước, thanh đao trong tay rung lên mãnh liệt.  Xoẹt xoẹt! 

Chương 1037