Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1071
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… "Lại thêm có chút rượu vang, quá tuyệt vời." Lâm Lăng đối với phương diện ăn uống này, hiển nhiên rất có kinh nghiệm, đề nghị nói. Nghe vậy, Trần Tấn bưng một bình rượu lên, uống một ngụm. Mùi rượu thịt, ở trong khoang miệng trộn lẫn vào nhau quả thật cực kỳ tuyệt vời! "A, mùi thơm thật!" Lúc này, một dáng người cường tráng đang đi lại rồi dừng lại ở góc đường cách nhà đá không xa. Mũi hắn hít sâu một hơi, sắc mặt không khỏi ngẩn ra. Lúc này đi tìm kiếm nơi phát ra mùi hương và đi lại gần nhà đá. Người này mặt đỏ có răng nanh, thân thể cường tráng có quấn quanh cơ thể một sợi dây xích sắt thô to. Hình dạng, rõ ràng là một vị chiến sĩ Viêm Ma tộc! Những ngôi nhà bằng đá cũ cửa sổ và cửa ra vào không có gì để che chắn. Chiến sĩ Viêm Ma này, nương theo ánh sáng mà viên Dạ Minh Châu phát ra ở bên trong, vừa nhìn đã biết. "Thì ra là hai tên nhân loại kia." Nhìn xuyên thấu qua cửa sổ, chiến sĩ Viêm Ma tộc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng và Trần Tấn, lập tức nhận ra. Lúc trước ở tế đàn, Trần Tấn có tranh chấp với ba gã võ giả Man Thạch tộc, sau khi tiến vào Vạn Cổ Thiên Vực chiến đấu ở trên đỉnh núi. Hắn đều tận mắt chứng kiến, nhưng mà toàn bộ quá trình cũng không có xuất hiện bất kỳ điều gì bất thường. Nhận thấy có khí tức dao động bên ngoài căn phòng, Lâm Lăng quay đầu nhìn về phía cửa sổ rồi nhìn thấy dáng người chiến sĩ Viêm Ma tộc, ánh mắt hơi ngẩn ra. Không thể tưởng tượng được, Viêm Ma nhất tộc của Đại Lục Thương Khung vẫn còn có hậu duệ! Trần Tấn vẻ mặt lạnh nhạt, vẫn không để ý tới. Nếu đối phương muốn gây chiến, hắn ta cũng không phải là người hiền lành gì. "Nguyên liệu nấu ăn rất nhiều, nếu không ghét bỏ cứ vào đây ăn cùng nhau đi." Lâm Lăng lạnh nhạt cười, cố ý mời. Nghe vậy, tên chiến sĩ Viêm Ma tộc kia hơi kinh ngạc. Trong ấn tượng của hắn nhân loại cực kỳ đề phòng và bài xích với ngoại tộc. Cũng không nghĩ tới, võ giả nhân loại này lại hào phóng với mình còn mời đi vào ăn như vậy! Sẽ không có âm mưu gì phải không? Chiến sĩ Viêm Ma Tộc trong lòng chuyển ý niệm, dường như đối với thực lực của bản thân có lòng tin tuyệt đối, trực tiếp đi vào trong căn phòng. Nhìn các loại nguyên liệu nấu ăn hắn chưa từng ăn qua cùng với phương thức nấu nướng độc đáo như vậy, hắn không khỏi giơ ngón trỏ lên. Nhưng mà lúc này, hắn nhìn thấy bàn tay Lâm Lăng vung lên, lúc này cảnh giác lui về phía sau hai bước, bên ngoài thân thể cũng trong nháy mắt ngưng hiện ra ánh sáng màu đỏ thẫm mạnh mẽ. Nhưng tiếp theo đó cũng không phải như trong tưởng tượng, ngược lại bên cạnh bàn có thêm một cái ghế lớn. "Xin lỗi, vừa rồi thất lễ." Thấy thế, chiến sĩ Viêm Ma tộc chợt cảm thấy có chút xấu hổ.
"Lại thêm có chút rượu vang, quá tuyệt vời." Lâm Lăng đối với phương diện ăn uống này, hiển nhiên rất có kinh nghiệm, đề nghị nói.
Nghe vậy, Trần Tấn bưng một bình rượu lên, uống một ngụm.
Mùi rượu thịt, ở trong khoang miệng trộn lẫn vào nhau quả thật cực kỳ tuyệt vời!
"A, mùi thơm thật!"
Lúc này, một dáng người cường tráng đang đi lại rồi dừng lại ở góc đường cách nhà đá không xa.
Mũi hắn hít sâu một hơi, sắc mặt không khỏi ngẩn ra.
Lúc này đi tìm kiếm nơi phát ra mùi hương và đi lại gần nhà đá.
Người này mặt đỏ có răng nanh, thân thể cường tráng có quấn quanh cơ thể một sợi dây xích sắt thô to. Hình dạng, rõ ràng là một vị chiến sĩ Viêm Ma tộc!
Những ngôi nhà bằng đá cũ cửa sổ và cửa ra vào không có gì để che chắn.
Chiến sĩ Viêm Ma này, nương theo ánh sáng mà viên Dạ Minh Châu phát ra ở bên trong, vừa nhìn đã biết.
"Thì ra là hai tên nhân loại kia."
Nhìn xuyên thấu qua cửa sổ, chiến sĩ Viêm Ma tộc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng và Trần Tấn, lập tức nhận ra. Lúc trước ở tế đàn, Trần Tấn có tranh chấp với ba gã võ giả Man Thạch tộc, sau khi tiến vào Vạn Cổ Thiên Vực chiến đấu ở trên đỉnh núi.
Hắn đều tận mắt chứng kiến, nhưng mà toàn bộ quá trình cũng không có xuất hiện bất kỳ điều gì bất thường.
Nhận thấy có khí tức dao động bên ngoài căn phòng, Lâm Lăng quay đầu nhìn về phía cửa sổ rồi nhìn thấy dáng người chiến sĩ Viêm Ma tộc, ánh mắt hơi ngẩn ra.
Không thể tưởng tượng được, Viêm Ma nhất tộc của Đại Lục Thương Khung vẫn còn có hậu duệ!
Trần Tấn vẻ mặt lạnh nhạt, vẫn không để ý tới. Nếu đối phương muốn gây chiến, hắn ta cũng không phải là người hiền lành gì.
"Nguyên liệu nấu ăn rất nhiều, nếu không ghét bỏ cứ vào đây ăn cùng nhau đi." Lâm Lăng lạnh nhạt cười, cố ý mời.
Nghe vậy, tên chiến sĩ Viêm Ma tộc kia hơi kinh ngạc.
Trong ấn tượng của hắn nhân loại cực kỳ đề phòng và bài xích với ngoại tộc. Cũng không nghĩ tới, võ giả nhân loại này lại hào phóng với mình còn mời đi vào ăn như vậy!
Sẽ không có âm mưu gì phải không?
Chiến sĩ Viêm Ma Tộc trong lòng chuyển ý niệm, dường như đối với thực lực của bản thân có lòng tin tuyệt đối, trực tiếp đi vào trong căn phòng.
Nhìn các loại nguyên liệu nấu ăn hắn chưa từng ăn qua cùng với phương thức nấu nướng độc đáo như vậy, hắn không khỏi giơ ngón trỏ lên.
Nhưng mà lúc này, hắn nhìn thấy bàn tay Lâm Lăng vung lên, lúc này cảnh giác lui về phía sau hai bước, bên ngoài thân thể cũng trong nháy mắt ngưng hiện ra ánh sáng màu đỏ thẫm mạnh mẽ.
Nhưng tiếp theo đó cũng không phải như trong tưởng tượng, ngược lại bên cạnh bàn có thêm một cái ghế lớn.
"Xin lỗi, vừa rồi thất lễ."
Thấy thế, chiến sĩ Viêm Ma tộc chợt cảm thấy có chút xấu hổ.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… "Lại thêm có chút rượu vang, quá tuyệt vời." Lâm Lăng đối với phương diện ăn uống này, hiển nhiên rất có kinh nghiệm, đề nghị nói. Nghe vậy, Trần Tấn bưng một bình rượu lên, uống một ngụm. Mùi rượu thịt, ở trong khoang miệng trộn lẫn vào nhau quả thật cực kỳ tuyệt vời! "A, mùi thơm thật!" Lúc này, một dáng người cường tráng đang đi lại rồi dừng lại ở góc đường cách nhà đá không xa. Mũi hắn hít sâu một hơi, sắc mặt không khỏi ngẩn ra. Lúc này đi tìm kiếm nơi phát ra mùi hương và đi lại gần nhà đá. Người này mặt đỏ có răng nanh, thân thể cường tráng có quấn quanh cơ thể một sợi dây xích sắt thô to. Hình dạng, rõ ràng là một vị chiến sĩ Viêm Ma tộc! Những ngôi nhà bằng đá cũ cửa sổ và cửa ra vào không có gì để che chắn. Chiến sĩ Viêm Ma này, nương theo ánh sáng mà viên Dạ Minh Châu phát ra ở bên trong, vừa nhìn đã biết. "Thì ra là hai tên nhân loại kia." Nhìn xuyên thấu qua cửa sổ, chiến sĩ Viêm Ma tộc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng và Trần Tấn, lập tức nhận ra. Lúc trước ở tế đàn, Trần Tấn có tranh chấp với ba gã võ giả Man Thạch tộc, sau khi tiến vào Vạn Cổ Thiên Vực chiến đấu ở trên đỉnh núi. Hắn đều tận mắt chứng kiến, nhưng mà toàn bộ quá trình cũng không có xuất hiện bất kỳ điều gì bất thường. Nhận thấy có khí tức dao động bên ngoài căn phòng, Lâm Lăng quay đầu nhìn về phía cửa sổ rồi nhìn thấy dáng người chiến sĩ Viêm Ma tộc, ánh mắt hơi ngẩn ra. Không thể tưởng tượng được, Viêm Ma nhất tộc của Đại Lục Thương Khung vẫn còn có hậu duệ! Trần Tấn vẻ mặt lạnh nhạt, vẫn không để ý tới. Nếu đối phương muốn gây chiến, hắn ta cũng không phải là người hiền lành gì. "Nguyên liệu nấu ăn rất nhiều, nếu không ghét bỏ cứ vào đây ăn cùng nhau đi." Lâm Lăng lạnh nhạt cười, cố ý mời. Nghe vậy, tên chiến sĩ Viêm Ma tộc kia hơi kinh ngạc. Trong ấn tượng của hắn nhân loại cực kỳ đề phòng và bài xích với ngoại tộc. Cũng không nghĩ tới, võ giả nhân loại này lại hào phóng với mình còn mời đi vào ăn như vậy! Sẽ không có âm mưu gì phải không? Chiến sĩ Viêm Ma Tộc trong lòng chuyển ý niệm, dường như đối với thực lực của bản thân có lòng tin tuyệt đối, trực tiếp đi vào trong căn phòng. Nhìn các loại nguyên liệu nấu ăn hắn chưa từng ăn qua cùng với phương thức nấu nướng độc đáo như vậy, hắn không khỏi giơ ngón trỏ lên. Nhưng mà lúc này, hắn nhìn thấy bàn tay Lâm Lăng vung lên, lúc này cảnh giác lui về phía sau hai bước, bên ngoài thân thể cũng trong nháy mắt ngưng hiện ra ánh sáng màu đỏ thẫm mạnh mẽ. Nhưng tiếp theo đó cũng không phải như trong tưởng tượng, ngược lại bên cạnh bàn có thêm một cái ghế lớn. "Xin lỗi, vừa rồi thất lễ." Thấy thế, chiến sĩ Viêm Ma tộc chợt cảm thấy có chút xấu hổ.