Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1114

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh mắt Trần Tấn hơi trầm xuống, tốc độ đi trước có thay đổi một chút, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.  Loại dị biến này Lâm Lăng và Lạc Hằng cũng cảm nhận được, bắt đầu đề phòng.  Vù vù vù!!!  Mà giây tiếp theo, trong tuyết lớn đột nhiên xuất hiện một bóng trắng.  Bóng trắng này vô cùng cao to, cả người tuyết trắng hình người đang đứng.  Khuôn mặt của bọn họ hoàn toàn không có bất kì ngũ quan nào, mặt phẳng như gương.  Điểm quỷ dị nhất đó là hai tay của đám tuyết quái này cũng không phải là móng vuốt mà lại là giống như hai thanh đao nhọn, hiện lên sự sắc bén bóng loáng.  Thấy thế Lâm Lăng bọn họ đều đồng thời dần hiện ra vũ khí trong tay.  “Tuyết quái kì lạ quá!”  Nhìn thấy cánh tay xuất hiện đao của tuyết quái, ánh mắt Lạc Hằng khẽ run, trường đao trong tay đã không nhịn được nôn nao muốn chiến.  Ầm!  Không có khúc nhạc dạo và lời lẽ thừa thãi nào, đám tuyết quái cánh tay đao kia vừa ra sân là xông lại phía bọn họ. Tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp, trong chớp mắt bay đến bên cạnh.  Bá-------------!  Ánh sáng trắng hiện lên, vô số cánh tay sắc bén bổ về phía Lâm Lăng bọn họ.  Có điều ánh đao đều xuyên thấu qua thân thể bọn hắn, giống như đang chém vào không khí vậy.  Vù!  Trong lúc ánh kiếm chấn động, ba bóng người đột nhiên bị tách đôi ra.  Là Tàn ảnh!  Hiển nhiên đây chỉ là tàn ảnh lúc đứng tài chốc dùng tốc độ thật nhanh tạo thành.  Ngay sau đó ba tiếng vang to lớn phát ra.  Nhìn thấy ba tuyết quái đều đồng thời bị cắt thành khúc.  Mà phía sau bọn họ thình lình xuất hiện Lâm Lăng, Lạc Hằng và Trần Tấn.  Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng, nhìn tuyết quái bị chính mình giết chết.  Ở sau cổ người đó lại hình thành một đám tuyết nhuyễn động, rồi bất ngờ tái tạo ra một cái đầu mới!  Không hề nghi ngờ, đám này giống hệt đám quái vật to lớn ở sa mạc trước đó, đều mang thân hình bất tử.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh mắt Trần Tấn hơi trầm xuống, tốc độ đi trước có thay đổi một chút, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.  

Loại dị biến này Lâm Lăng và Lạc Hằng cũng cảm nhận được, bắt đầu đề phòng.  

Vù vù vù!!!  

Mà giây tiếp theo, trong tuyết lớn đột nhiên xuất hiện một bóng trắng.  

Bóng trắng này vô cùng cao to, cả người tuyết trắng hình người đang đứng.  

Khuôn mặt của bọn họ hoàn toàn không có bất kì ngũ quan nào, mặt phẳng như gương.  

Điểm quỷ dị nhất đó là hai tay của đám tuyết quái này cũng không phải là móng vuốt mà lại là giống như hai thanh đao nhọn, hiện lên sự sắc bén bóng loáng.  

Thấy thế Lâm Lăng bọn họ đều đồng thời dần hiện ra vũ khí trong tay.  

“Tuyết quái kì lạ quá!”  

Nhìn thấy cánh tay xuất hiện đao của tuyết quái, ánh mắt Lạc Hằng khẽ run, trường đao trong tay đã không nhịn được nôn nao muốn chiến.  

Ầm!  

Không có khúc nhạc dạo và lời lẽ thừa thãi nào, đám tuyết quái cánh tay đao kia vừa ra sân là xông lại phía bọn họ. Tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp, trong chớp mắt bay đến bên cạnh.  

Bá-------------!  

Ánh sáng trắng hiện lên, vô số cánh tay sắc bén bổ về phía Lâm Lăng bọn họ.  

Có điều ánh đao đều xuyên thấu qua thân thể bọn hắn, giống như đang chém vào không khí vậy.  

Vù!  

Trong lúc ánh kiếm chấn động, ba bóng người đột nhiên bị tách đôi ra.  

Là Tàn ảnh!  

Hiển nhiên đây chỉ là tàn ảnh lúc đứng tài chốc dùng tốc độ thật nhanh tạo thành.  

Ngay sau đó ba tiếng vang to lớn phát ra.  

Nhìn thấy ba tuyết quái đều đồng thời bị cắt thành khúc.  

Mà phía sau bọn họ thình lình xuất hiện Lâm Lăng, Lạc Hằng và Trần Tấn.  

Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng, nhìn tuyết quái bị chính mình giết chết.  

Ở sau cổ người đó lại hình thành một đám tuyết nhuyễn động, rồi bất ngờ tái tạo ra một cái đầu mới!  

Không hề nghi ngờ, đám này giống hệt đám quái vật to lớn ở sa mạc trước đó, đều mang thân hình bất tử.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh mắt Trần Tấn hơi trầm xuống, tốc độ đi trước có thay đổi một chút, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.  Loại dị biến này Lâm Lăng và Lạc Hằng cũng cảm nhận được, bắt đầu đề phòng.  Vù vù vù!!!  Mà giây tiếp theo, trong tuyết lớn đột nhiên xuất hiện một bóng trắng.  Bóng trắng này vô cùng cao to, cả người tuyết trắng hình người đang đứng.  Khuôn mặt của bọn họ hoàn toàn không có bất kì ngũ quan nào, mặt phẳng như gương.  Điểm quỷ dị nhất đó là hai tay của đám tuyết quái này cũng không phải là móng vuốt mà lại là giống như hai thanh đao nhọn, hiện lên sự sắc bén bóng loáng.  Thấy thế Lâm Lăng bọn họ đều đồng thời dần hiện ra vũ khí trong tay.  “Tuyết quái kì lạ quá!”  Nhìn thấy cánh tay xuất hiện đao của tuyết quái, ánh mắt Lạc Hằng khẽ run, trường đao trong tay đã không nhịn được nôn nao muốn chiến.  Ầm!  Không có khúc nhạc dạo và lời lẽ thừa thãi nào, đám tuyết quái cánh tay đao kia vừa ra sân là xông lại phía bọn họ. Tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp, trong chớp mắt bay đến bên cạnh.  Bá-------------!  Ánh sáng trắng hiện lên, vô số cánh tay sắc bén bổ về phía Lâm Lăng bọn họ.  Có điều ánh đao đều xuyên thấu qua thân thể bọn hắn, giống như đang chém vào không khí vậy.  Vù!  Trong lúc ánh kiếm chấn động, ba bóng người đột nhiên bị tách đôi ra.  Là Tàn ảnh!  Hiển nhiên đây chỉ là tàn ảnh lúc đứng tài chốc dùng tốc độ thật nhanh tạo thành.  Ngay sau đó ba tiếng vang to lớn phát ra.  Nhìn thấy ba tuyết quái đều đồng thời bị cắt thành khúc.  Mà phía sau bọn họ thình lình xuất hiện Lâm Lăng, Lạc Hằng và Trần Tấn.  Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng, nhìn tuyết quái bị chính mình giết chết.  Ở sau cổ người đó lại hình thành một đám tuyết nhuyễn động, rồi bất ngờ tái tạo ra một cái đầu mới!  Không hề nghi ngờ, đám này giống hệt đám quái vật to lớn ở sa mạc trước đó, đều mang thân hình bất tử.  

Chương 1114