Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1124
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Làm sao có thể có quen biết thân thiết gì với một vị tiểu bối nhân loại?Đối mặt với câu hỏi của u Dương Lâm, Lâm Lăng suýt chút nữa thì mắc nghẹn. Nói đúng ra thì hắn cũng từng gặp được linh thức còn sót lại của u Dương Cung, chứ cũng chưa từng tiếp xúc với u Dương Cung của vạn năm trước. “Bí mật.” Lâm Lăng bình tĩnh cười nói: “Nếu như ngươi muốn biết thì có thể quay trở về hỏi bà nội của ngươi.” Câu trả lời mơ hồ như thế nhất thời khiến cho u Dương Lâm lại càng tò mò hơn. Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta khẽ chớp, nàng ta nhìn về phía Lâm LĂng với vẻ kỳ lạ. Chẳng lẽ bà nội với người kia có bí mật gì đó không thể cho ai khác biết được? Ông nội qua đời sớm nhưng suốt bao nhiêu năm qua, mặc dù bà nội không còn ham muốn nhưng chắc ít nhiều cũng có nhu cầu sinh lý. Lẽ nào… Nghĩ vậy, hai má u Dương Lâm đỏ lên, nàng ta phát hiện mình nghĩ hơi quá. Lúc này, nàng ta lập tức lắc đầu, đè nén mọi suy nghĩ trong lòng. Thấy Lâm Lăng thật sự không muốn nói thêm, u Dương Lâm khẽ mím đôi môi đỏ mọng, đành phải từ bỏ. “Đúng rồi, ngươi có biết làm cách nào để trứng đá có thể hồi sinh và nở ra lần nữa không?” Chợt u Dương Lâm chuyển đề tài, quay sang hỏi Lâm Lăng. Trứng đá? Nghe vậy, đám người bên cạnh Lâm Lăng hơi kinh ngạc. “Loại trứng gì?” Lạc Hằng không nhịn được hỏi. “Sau khi kiểm tra một lượt, hẳn là trứng của một loài thú cấp cao hỏa hệ.” Hiển nhiên u Dương Lâm cũng không muốn để lộ quá nhiều nên giọng điệu có chút mịt mờ. Hỏa hệ…Loại thú cấp cao! Nghe vậy, Lâm Lăng đoán trong lòng. Chẳng lẽ là Hỏa Phượng hoàng? Trong phút chốc, Lâm Lăng nhớ lại khi mình ở chiến trường viễn cổ đã từng đến di tích của Viêm Phượng cung. Hồi đó, trứng đá của Hỏa Phượng hoàng đã được lấy từ nơi đó. Hay là… Ánh mắt của Lâm Lăng quét tới nhẫn không gian màu đỏ trên ngón tay của u Dương Lâm, ánh mắt có chút kỳ quái. Lẽ nào không phải là thật đấy chứ? “Quả trứng đá kia được lấy ở vực sâu của Vạn Cổ Thiên Vực lần trước.” u Dương Lâm lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc đó chỉ là trứng đá, không còn chút dao động sinh mệnh nào nữa.” “Tỷ lệ ấp trứng nở chắc hẳn vô cùng xa vời.” Hai người đàn ông thuộc tộc Hỏa Phượng âm thầm gật đầu. Tuy quả trứng đá kia cực kỳ quý hiếm nhưng chỉ là một quả trứng chết thì cho dù hiếm đến đâu cũng vô giá trị.
Làm sao có thể có quen biết thân thiết gì với một vị tiểu bối nhân loại?
Đối mặt với câu hỏi của u Dương Lâm, Lâm Lăng suýt chút nữa thì mắc nghẹn.
Nói đúng ra thì hắn cũng từng gặp được linh thức còn sót lại của u Dương Cung, chứ cũng chưa từng tiếp xúc với u Dương Cung của vạn năm trước.
“Bí mật.”
Lâm Lăng bình tĩnh cười nói: “Nếu như ngươi muốn biết thì có thể quay trở về hỏi bà nội của ngươi.”
Câu trả lời mơ hồ như thế nhất thời khiến cho u Dương Lâm lại càng tò mò hơn.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta khẽ chớp, nàng ta nhìn về phía Lâm LĂng với vẻ kỳ lạ. Chẳng lẽ bà nội với người kia có bí mật gì đó không thể cho ai khác biết được? Ông nội qua đời sớm nhưng suốt bao nhiêu năm qua, mặc dù bà nội không còn ham muốn nhưng chắc ít nhiều cũng có nhu cầu sinh lý.
Lẽ nào…
Nghĩ vậy, hai má u Dương Lâm đỏ lên, nàng ta phát hiện mình nghĩ hơi quá. Lúc này, nàng ta lập tức lắc đầu, đè nén mọi suy nghĩ trong lòng.
Thấy Lâm Lăng thật sự không muốn nói thêm, u Dương Lâm khẽ mím đôi môi đỏ mọng, đành phải từ bỏ.
“Đúng rồi, ngươi có biết làm cách nào để trứng đá có thể hồi sinh và nở ra lần nữa không?”
Chợt u Dương Lâm chuyển đề tài, quay sang hỏi Lâm Lăng.
Trứng đá?
Nghe vậy, đám người bên cạnh Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
“Loại trứng gì?”
Lạc Hằng không nhịn được hỏi.
“Sau khi kiểm tra một lượt, hẳn là trứng của một loài thú cấp cao hỏa hệ.”
Hiển nhiên u Dương Lâm cũng không muốn để lộ quá nhiều nên giọng điệu có chút mịt mờ.
Hỏa hệ…Loại thú cấp cao!
Nghe vậy, Lâm Lăng đoán trong lòng.
Chẳng lẽ là Hỏa Phượng hoàng?
Trong phút chốc, Lâm Lăng nhớ lại khi mình ở chiến trường viễn cổ đã từng đến di tích của Viêm Phượng cung.
Hồi đó, trứng đá của Hỏa Phượng hoàng đã được lấy từ nơi đó.
Hay là…
Ánh mắt của Lâm Lăng quét tới nhẫn không gian màu đỏ trên ngón tay của u Dương Lâm, ánh mắt có chút kỳ quái.
Lẽ nào không phải là thật đấy chứ?
“Quả trứng đá kia được lấy ở vực sâu của Vạn Cổ Thiên Vực lần trước.”
u Dương Lâm lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc đó chỉ là trứng đá, không còn chút dao động sinh mệnh nào nữa.”
“Tỷ lệ ấp trứng nở chắc hẳn vô cùng xa vời.”
Hai người đàn ông thuộc tộc Hỏa Phượng âm thầm gật đầu.
Tuy quả trứng đá kia cực kỳ quý hiếm nhưng chỉ là một quả trứng chết thì cho dù hiếm đến đâu cũng vô giá trị.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Làm sao có thể có quen biết thân thiết gì với một vị tiểu bối nhân loại?Đối mặt với câu hỏi của u Dương Lâm, Lâm Lăng suýt chút nữa thì mắc nghẹn. Nói đúng ra thì hắn cũng từng gặp được linh thức còn sót lại của u Dương Cung, chứ cũng chưa từng tiếp xúc với u Dương Cung của vạn năm trước. “Bí mật.” Lâm Lăng bình tĩnh cười nói: “Nếu như ngươi muốn biết thì có thể quay trở về hỏi bà nội của ngươi.” Câu trả lời mơ hồ như thế nhất thời khiến cho u Dương Lâm lại càng tò mò hơn. Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta khẽ chớp, nàng ta nhìn về phía Lâm LĂng với vẻ kỳ lạ. Chẳng lẽ bà nội với người kia có bí mật gì đó không thể cho ai khác biết được? Ông nội qua đời sớm nhưng suốt bao nhiêu năm qua, mặc dù bà nội không còn ham muốn nhưng chắc ít nhiều cũng có nhu cầu sinh lý. Lẽ nào… Nghĩ vậy, hai má u Dương Lâm đỏ lên, nàng ta phát hiện mình nghĩ hơi quá. Lúc này, nàng ta lập tức lắc đầu, đè nén mọi suy nghĩ trong lòng. Thấy Lâm Lăng thật sự không muốn nói thêm, u Dương Lâm khẽ mím đôi môi đỏ mọng, đành phải từ bỏ. “Đúng rồi, ngươi có biết làm cách nào để trứng đá có thể hồi sinh và nở ra lần nữa không?” Chợt u Dương Lâm chuyển đề tài, quay sang hỏi Lâm Lăng. Trứng đá? Nghe vậy, đám người bên cạnh Lâm Lăng hơi kinh ngạc. “Loại trứng gì?” Lạc Hằng không nhịn được hỏi. “Sau khi kiểm tra một lượt, hẳn là trứng của một loài thú cấp cao hỏa hệ.” Hiển nhiên u Dương Lâm cũng không muốn để lộ quá nhiều nên giọng điệu có chút mịt mờ. Hỏa hệ…Loại thú cấp cao! Nghe vậy, Lâm Lăng đoán trong lòng. Chẳng lẽ là Hỏa Phượng hoàng? Trong phút chốc, Lâm Lăng nhớ lại khi mình ở chiến trường viễn cổ đã từng đến di tích của Viêm Phượng cung. Hồi đó, trứng đá của Hỏa Phượng hoàng đã được lấy từ nơi đó. Hay là… Ánh mắt của Lâm Lăng quét tới nhẫn không gian màu đỏ trên ngón tay của u Dương Lâm, ánh mắt có chút kỳ quái. Lẽ nào không phải là thật đấy chứ? “Quả trứng đá kia được lấy ở vực sâu của Vạn Cổ Thiên Vực lần trước.” u Dương Lâm lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc đó chỉ là trứng đá, không còn chút dao động sinh mệnh nào nữa.” “Tỷ lệ ấp trứng nở chắc hẳn vô cùng xa vời.” Hai người đàn ông thuộc tộc Hỏa Phượng âm thầm gật đầu. Tuy quả trứng đá kia cực kỳ quý hiếm nhưng chỉ là một quả trứng chết thì cho dù hiếm đến đâu cũng vô giá trị.