Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1130
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Đó là con chim kim loại khổng lồ sao? Tốc độ thật nhanh!” Thấy tình cảnh nàyàn, đông đảo người dự thi đang muốn lên đường đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Đa số họ còn chưa thấy rõ hình thể của Kim Cương thì nó đã lấy bay khỏi khu vực này với tốc độ cực nhanh. “Qúa đã!” Trên chiếc cánh, Lạc Hằng đứng thẳng vững vàng, cảm nhận được làn gió thổi đến từ trước mặt, tâm trạng của hắn ta vô và vui sướng. Một chỗ khác, khóe miệng Trần Tấn cũng mang theo một ý cười. Có dụng cụ phi hành là Kim Cương thì bọn họ tương đương có được một lối tắt trong cuộc cạnh tranh lần này. Vèo vèo vèo...!! Đúng lúc này, trong rừng cây rậm rạp đột nhiên vụt ra từng bóng đen. Những cái bóng đó không phải mãnh thú gì, chỉ là từng cây mây thô to, toàn thân đen nhánh, phủ kín tinh mịn gai ngược. Mấy chục cây mây thật dài và vụt ra, mục tiêu công kích rõ ràng là nhắm vào Kim Cương sắp chạy như bay qua. Bởi vậy có thể thấy được, trong rừng rậm mảnh đất trung tâm này, trừ yêu thú hung hãn ra, còn tồn tại sinh mệnh thực vật làm người ta không thể tưởng tượng! “Bắn!” Tring khoang hành khách, Lâm Lăng ấn vào cái nút màu đỏ. “Phanh phanh phanh phanh!!!!” Chỉ thoáng chốc, nòng súng hai bên cánh nhanh chóng kéo dài ra. Từng vệt đạn điên cuồng bắn phá trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, mấy chục cây mây vừa mới nhảy ra đều bị bắn nát. “Thật là ám khí lợi hại!” Nhìn cảnh tượng này, sắc mặt Trần Tấn và Lạc Hằng đều là hơi thay đổi. Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy loại vũ khí khoa học kỹ thuật có lực sát thương ghê gớm này, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Oanh ——! Sau khi nhanh chóng thanh trừ chướng ngại, khí thế của Kim Cương chưa giảm, lập tức bay thẳng đến ngọn núi khổng lồ ở nơi xa. Ngọn núi dùng làm chiến trường xếp hạng cuối cùng cực kỳ khổng lồ, từ dưới lên trên giống như kim tự tháp, lập ra cả trăm đài chiến đấu. Mục tiêu chuyến này của bọn Lâm Lăng chính là ba đài chiến đấu cao nhất trên đỉnh. Sau khi máy bay chiến đấu đến nơi này, ba bóng người cùng lao vút đi. Lấy Lâm Lăng cầm đầu, Trần Tấn và Lạc Hằng đứng hai bên trái phải, họ trực tiếp chiếm lấy ba đài chiến đấu trên cùng!
“Đó là con chim kim loại khổng lồ sao? Tốc độ thật nhanh!”
Thấy tình cảnh nàyàn, đông đảo người dự thi đang muốn lên đường đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Đa số họ còn chưa thấy rõ hình thể của Kim Cương thì nó đã lấy bay khỏi khu vực này với tốc độ cực nhanh.
“Qúa đã!”
Trên chiếc cánh, Lạc Hằng đứng thẳng vững vàng, cảm nhận được làn gió thổi đến từ trước mặt, tâm trạng của hắn ta vô và vui sướng.
Một chỗ khác, khóe miệng Trần Tấn cũng mang theo một ý cười. Có dụng cụ phi hành là Kim Cương thì bọn họ tương đương có được một lối tắt trong cuộc cạnh tranh lần này.
Vèo vèo vèo...!!
Đúng lúc này, trong rừng cây rậm rạp đột nhiên vụt ra từng bóng đen.
Những cái bóng đó không phải mãnh thú gì, chỉ là từng cây mây thô to, toàn thân đen nhánh, phủ kín tinh mịn gai ngược.
Mấy chục cây mây thật dài và vụt ra, mục tiêu công kích rõ ràng là nhắm vào Kim Cương sắp chạy như bay qua.
Bởi vậy có thể thấy được, trong rừng rậm mảnh đất trung tâm này, trừ yêu thú hung hãn ra, còn tồn tại sinh mệnh thực vật làm người ta không thể tưởng tượng!
“Bắn!”
Tring khoang hành khách, Lâm Lăng ấn vào cái nút màu đỏ.
“Phanh phanh phanh phanh!!!!”
Chỉ thoáng chốc, nòng súng hai bên cánh nhanh chóng kéo dài ra.
Từng vệt đạn điên cuồng bắn phá trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, mấy chục cây mây vừa mới nhảy ra đều bị bắn nát.
“Thật là ám khí lợi hại!”
Nhìn cảnh tượng này, sắc mặt Trần Tấn và Lạc Hằng đều là hơi thay đổi.
Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy loại vũ khí khoa học kỹ thuật có lực sát thương ghê gớm này, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Oanh ——!
Sau khi nhanh chóng thanh trừ chướng ngại, khí thế của Kim Cương chưa giảm, lập tức bay thẳng đến ngọn núi khổng lồ ở nơi xa.
Ngọn núi dùng làm chiến trường xếp hạng cuối cùng cực kỳ khổng lồ, từ dưới lên trên giống như kim tự tháp, lập ra cả trăm đài chiến đấu.
Mục tiêu chuyến này của bọn Lâm Lăng chính là ba đài chiến đấu cao nhất trên đỉnh.
Sau khi máy bay chiến đấu đến nơi này, ba bóng người cùng lao vút đi.
Lấy Lâm Lăng cầm đầu, Trần Tấn và Lạc Hằng đứng hai bên trái phải, họ trực tiếp chiếm lấy ba đài chiến đấu trên cùng!
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… “Đó là con chim kim loại khổng lồ sao? Tốc độ thật nhanh!” Thấy tình cảnh nàyàn, đông đảo người dự thi đang muốn lên đường đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Đa số họ còn chưa thấy rõ hình thể của Kim Cương thì nó đã lấy bay khỏi khu vực này với tốc độ cực nhanh. “Qúa đã!” Trên chiếc cánh, Lạc Hằng đứng thẳng vững vàng, cảm nhận được làn gió thổi đến từ trước mặt, tâm trạng của hắn ta vô và vui sướng. Một chỗ khác, khóe miệng Trần Tấn cũng mang theo một ý cười. Có dụng cụ phi hành là Kim Cương thì bọn họ tương đương có được một lối tắt trong cuộc cạnh tranh lần này. Vèo vèo vèo...!! Đúng lúc này, trong rừng cây rậm rạp đột nhiên vụt ra từng bóng đen. Những cái bóng đó không phải mãnh thú gì, chỉ là từng cây mây thô to, toàn thân đen nhánh, phủ kín tinh mịn gai ngược. Mấy chục cây mây thật dài và vụt ra, mục tiêu công kích rõ ràng là nhắm vào Kim Cương sắp chạy như bay qua. Bởi vậy có thể thấy được, trong rừng rậm mảnh đất trung tâm này, trừ yêu thú hung hãn ra, còn tồn tại sinh mệnh thực vật làm người ta không thể tưởng tượng! “Bắn!” Tring khoang hành khách, Lâm Lăng ấn vào cái nút màu đỏ. “Phanh phanh phanh phanh!!!!” Chỉ thoáng chốc, nòng súng hai bên cánh nhanh chóng kéo dài ra. Từng vệt đạn điên cuồng bắn phá trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, mấy chục cây mây vừa mới nhảy ra đều bị bắn nát. “Thật là ám khí lợi hại!” Nhìn cảnh tượng này, sắc mặt Trần Tấn và Lạc Hằng đều là hơi thay đổi. Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy loại vũ khí khoa học kỹ thuật có lực sát thương ghê gớm này, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Oanh ——! Sau khi nhanh chóng thanh trừ chướng ngại, khí thế của Kim Cương chưa giảm, lập tức bay thẳng đến ngọn núi khổng lồ ở nơi xa. Ngọn núi dùng làm chiến trường xếp hạng cuối cùng cực kỳ khổng lồ, từ dưới lên trên giống như kim tự tháp, lập ra cả trăm đài chiến đấu. Mục tiêu chuyến này của bọn Lâm Lăng chính là ba đài chiến đấu cao nhất trên đỉnh. Sau khi máy bay chiến đấu đến nơi này, ba bóng người cùng lao vút đi. Lấy Lâm Lăng cầm đầu, Trần Tấn và Lạc Hằng đứng hai bên trái phải, họ trực tiếp chiếm lấy ba đài chiến đấu trên cùng!