Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1139
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Nhưng quy tắc của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng là do tháp Thông Thiên đặt ta, tuy Hậu Thiên Thành thân là chưởng giáo của một tộc loài người nhưng cũng không thể làm gì được. Chỉ có thể như những người ở đây, đứng nguyên một chỗ quan sát tình tiết tiếp theo thôi…(*Tộc Dực Cốt: cánh xương cốt). Ở giải đất trung tâm dưới chân núi. Lâm Lăng, Lạc Hằng, Trần Tấn, ba người bọn họ đứng song song. Vù! Hầu như trong tay bọn họ cùng đồng thời xuất hiện ra vũ khí. “Quy tắc tiếp theo chúng ta là giết từng điểm một hay là đồng thời cùng tiến hành?” Lâm Lăng ngước mắt nhìn lên phía Bỉ Mông Ngụy Thần tộc trước mặt dò hỏi. Trước đó cố gắng ngậm bồ hòn làm ngọt, lúc này hắn không nghi ngờ là cẩn trọng hơn chút. Ánh mắt lạnh lùng của Bỉ Mông Ngụy Thần tộc hăng hái liếc mắt nhìn Lâm Lăng thản nhiên nói. “Các ngươi có thể đồng thời lên một lượt nhưng không thể cùng một đài chiến đấu.” “Hiểu rồi.” Lúc hỏi rõ sự tình, Lâm Lăng nhìn về phía Lạc Hằng và Trần Tấn bên cạnh hỏi. “Hai người đã chuẩn bị xong chưa?” “Đang đợi lời này của huynh đó.” Hai người bọn họ nhếch khóe miệng lên. Sau đó ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao tới không thể leo lên nổi này, chiến ý dào dạt. “Giết----!” Sau đó một tiếng quát lạnh vang lên. Ba thân hình mạnh bạo vọt lên. Tách nhau ra bay tới ba đài chiến đầu ở dưới tầng núi thấp nhất. Đối thủ đầu tiên của Lâm Lăng chính là một võ giả tộc Dực Cốt. Vóc người thon dài tráng kiện, sau lưng có đôi cánh bằng xương cốt, khớp xương tái nhợt lột ra sự láng bóng như kim loại. Mặt ngoài cánh xương còn hiện đầy phù vặn tràn ngập ra một luồng dao động năng lượng cổ quái quỷ dị. Trước đó xem quá trình diễn ra cuộc chiến, Lâm Lăng biết được phương thức chiến đấu của tộc Dực Cốt, am hiểu vũ khí cận chiến. Hơn nữa, đôi cánh xương cốt kia có thể nói chính là chiêu thức mạnh nhất của họ. Chúng có thể trong nháy mắt dẫn động linh khí thiên địa quanh mình, giam cầm quỹ đạo di chuyển của đối thủ, rồi xuất ra thế tấn công trí mạng. Nhưng nhược điểm của nó là sau khi thi triển kỹ năng đó, thể lực tiêu hao quá lớn, nên trong khoảng thời gian lớn khó lòng khôi phục lại được. Số lượng dẫn động tối đa không vượt quá ba lần. Đây cũng là lý do vì sao trong cuộc chiến tranh đoạt vừa rồi người này liên tiếp đẩy lùi ba người khiêu chiến.
Nhưng quy tắc của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng là do tháp Thông Thiên đặt ta, tuy Hậu Thiên Thành thân là chưởng giáo của một tộc loài người nhưng cũng không thể làm gì được.
Chỉ có thể như những người ở đây, đứng nguyên một chỗ quan sát tình tiết tiếp theo thôi…
(*Tộc Dực Cốt: cánh xương cốt).
Ở giải đất trung tâm dưới chân núi.
Lâm Lăng, Lạc Hằng, Trần Tấn, ba người bọn họ đứng song song.
Vù!
Hầu như trong tay bọn họ cùng đồng thời xuất hiện ra vũ khí.
“Quy tắc tiếp theo chúng ta là giết từng điểm một hay là đồng thời cùng tiến hành?”
Lâm Lăng ngước mắt nhìn lên phía Bỉ Mông Ngụy Thần tộc trước mặt dò hỏi.
Trước đó cố gắng ngậm bồ hòn làm ngọt, lúc này hắn không nghi ngờ là cẩn trọng hơn chút.
Ánh mắt lạnh lùng của Bỉ Mông Ngụy Thần tộc hăng hái liếc mắt nhìn Lâm Lăng thản nhiên nói. “Các ngươi có thể đồng thời lên một lượt nhưng không thể cùng một đài chiến đấu.”
“Hiểu rồi.”
Lúc hỏi rõ sự tình, Lâm Lăng nhìn về phía Lạc Hằng và Trần Tấn bên cạnh hỏi. “Hai người đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đang đợi lời này của huynh đó.”
Hai người bọn họ nhếch khóe miệng lên. Sau đó ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao tới không thể leo lên nổi này, chiến ý dào dạt.
“Giết----!”
Sau đó một tiếng quát lạnh vang lên.
Ba thân hình mạnh bạo vọt lên.
Tách nhau ra bay tới ba đài chiến đầu ở dưới tầng núi thấp nhất.
Đối thủ đầu tiên của Lâm Lăng chính là một võ giả tộc Dực Cốt.
Vóc người thon dài tráng kiện, sau lưng có đôi cánh bằng xương cốt, khớp xương tái nhợt lột ra sự láng bóng như kim loại.
Mặt ngoài cánh xương còn hiện đầy phù vặn tràn ngập ra một luồng dao động năng lượng cổ quái quỷ dị.
Trước đó xem quá trình diễn ra cuộc chiến, Lâm Lăng biết được phương thức chiến đấu của tộc Dực Cốt, am hiểu vũ khí cận chiến.
Hơn nữa, đôi cánh xương cốt kia có thể nói chính là chiêu thức mạnh nhất của họ.
Chúng có thể trong nháy mắt dẫn động linh khí thiên địa quanh mình, giam cầm quỹ đạo di chuyển của đối thủ, rồi xuất ra thế tấn công trí mạng.
Nhưng nhược điểm của nó là sau khi thi triển kỹ năng đó, thể lực tiêu hao quá lớn, nên trong khoảng thời gian lớn khó lòng khôi phục lại được.
Số lượng dẫn động tối đa không vượt quá ba lần.
Đây cũng là lý do vì sao trong cuộc chiến tranh đoạt vừa rồi người này liên tiếp đẩy lùi ba người khiêu chiến.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Nhưng quy tắc của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng là do tháp Thông Thiên đặt ta, tuy Hậu Thiên Thành thân là chưởng giáo của một tộc loài người nhưng cũng không thể làm gì được. Chỉ có thể như những người ở đây, đứng nguyên một chỗ quan sát tình tiết tiếp theo thôi…(*Tộc Dực Cốt: cánh xương cốt). Ở giải đất trung tâm dưới chân núi. Lâm Lăng, Lạc Hằng, Trần Tấn, ba người bọn họ đứng song song. Vù! Hầu như trong tay bọn họ cùng đồng thời xuất hiện ra vũ khí. “Quy tắc tiếp theo chúng ta là giết từng điểm một hay là đồng thời cùng tiến hành?” Lâm Lăng ngước mắt nhìn lên phía Bỉ Mông Ngụy Thần tộc trước mặt dò hỏi. Trước đó cố gắng ngậm bồ hòn làm ngọt, lúc này hắn không nghi ngờ là cẩn trọng hơn chút. Ánh mắt lạnh lùng của Bỉ Mông Ngụy Thần tộc hăng hái liếc mắt nhìn Lâm Lăng thản nhiên nói. “Các ngươi có thể đồng thời lên một lượt nhưng không thể cùng một đài chiến đấu.” “Hiểu rồi.” Lúc hỏi rõ sự tình, Lâm Lăng nhìn về phía Lạc Hằng và Trần Tấn bên cạnh hỏi. “Hai người đã chuẩn bị xong chưa?” “Đang đợi lời này của huynh đó.” Hai người bọn họ nhếch khóe miệng lên. Sau đó ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao tới không thể leo lên nổi này, chiến ý dào dạt. “Giết----!” Sau đó một tiếng quát lạnh vang lên. Ba thân hình mạnh bạo vọt lên. Tách nhau ra bay tới ba đài chiến đầu ở dưới tầng núi thấp nhất. Đối thủ đầu tiên của Lâm Lăng chính là một võ giả tộc Dực Cốt. Vóc người thon dài tráng kiện, sau lưng có đôi cánh bằng xương cốt, khớp xương tái nhợt lột ra sự láng bóng như kim loại. Mặt ngoài cánh xương còn hiện đầy phù vặn tràn ngập ra một luồng dao động năng lượng cổ quái quỷ dị. Trước đó xem quá trình diễn ra cuộc chiến, Lâm Lăng biết được phương thức chiến đấu của tộc Dực Cốt, am hiểu vũ khí cận chiến. Hơn nữa, đôi cánh xương cốt kia có thể nói chính là chiêu thức mạnh nhất của họ. Chúng có thể trong nháy mắt dẫn động linh khí thiên địa quanh mình, giam cầm quỹ đạo di chuyển của đối thủ, rồi xuất ra thế tấn công trí mạng. Nhưng nhược điểm của nó là sau khi thi triển kỹ năng đó, thể lực tiêu hao quá lớn, nên trong khoảng thời gian lớn khó lòng khôi phục lại được. Số lượng dẫn động tối đa không vượt quá ba lần. Đây cũng là lý do vì sao trong cuộc chiến tranh đoạt vừa rồi người này liên tiếp đẩy lùi ba người khiêu chiến.