Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1182

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chiêu thức của ngươi xem ra cũng chỉ giới hạn vậy thôi, rồi xem ngươi sẽ chống đỡ được bao lâu!”  Hai mắt Mặc Thương híp lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Lăng.  Hủy Diệt Ý Cảnh trước nay luôn là niềm kiêu ngạo của hắn ta lúc này lại không có được nửa điểm ưu thế hiển nhiên là không thỏa mãn được sự tự cao trong lòng hắn.  “Luận về thực lực thì tộc Thiên Ma chúng ta chính là chủng tộc mạnh nhất ở đại lục Thương khung này, mạnh hơn loài người các ngươi rất nhiều”  Mặc Thương lạnh lùng cười, quanh thân bắt đầu khởi động ra lãnh vực hắc ám, nhất thời bộc phát ra sức mạnh hủy diệt càng thêm mãnh liệt hơn.  “Mấy lời vô ích của ngươi, thật nhiều.”  Con ngươi Lâm Lăng ám ánh vàng, lạnh lùng nhìn đối phương, hoàn toàn không có hứng thú để đấu võ mồm.  Lúc này thân hình hắn ta khẽ động, giống như người kiếm hợp nhất, mang theo kiếm ý hùng hồn mạnh bạo đâm ra.  “Tìm chết đi!”  Nghe vậy, sắc mặt Mặc Thương dâng lên một vẻ xám ngắt, thẹn quá hóa giận hừ lạnh một tiếng.  Nhìn bóng Lâm Lăng đang cầm kiếm bạo đâm tới, trường trương khảm đầy vảy lân nhỏ màu đen của hắn ta bỗng nhiên vung lên.  Vút--------!  Nhưng mà trường thương vừa chém ra được một nửa đường thì biểu cảm trên mặt Mặc Thương đột nhiên ngưng đọng lại.  Thế kiếm Lâm Lăng mặc dù nhanh nhưng tốc độ của hắn ta hoàn toàn đủ tự tin để kịp thời đỡ được.  Nhưng không biết vì sao, thương thức của hắn ta lại không thi triển ra được trọn vẹn, không gian xung quanh và cả âm thanh giống như đang dừng lại.  Ngay cả lãnh vực hủy diệt hắc ám đang tràn ngập quanh thân cũng đều triệt để trở nên yên tĩnh…(* Đồng thuật là thiên phú rất hiếm nằm ở mắt, trùng đồng là có đồng thời hai đồng tử cùng lúc).  “Thời gian dừng lại rồi?”  Nhớ lại cái cảnh tượng giao thủ với Khải Thác ở đài chiến đấu tầng thứ hai của Lâm Lăng trước đó, hắn ta nhất thời hiểu đang xảy ra chuyện gì.  “Chết tiệt!’  Nhìn thấy mũi kiếm gần đâm thẳng vào cổ họng mình, sắc mặt Mặc Thương thay đổi kịch liệt, đồng tử trong mắt kinh sợ thình lình tách đôi ra.  Trùng đồng!  Nhìn thấy trong mỗi con mắt của của Mắc Thương đều có thêm hai con ngươi màu đen, nhìn qua yêu dị không gì sánh được.  Loại đồng thuật này không những xuyên qua được tất cả các quy tắc phép thuật, sau khi luyện thành còn có thể tiến hành dịch chuyển được vật chất.  Ầm!  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Chiêu thức của ngươi xem ra cũng chỉ giới hạn vậy thôi, rồi xem ngươi sẽ chống đỡ được bao lâu!”  

Hai mắt Mặc Thương híp lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Lăng.  

Hủy Diệt Ý Cảnh trước nay luôn là niềm kiêu ngạo của hắn ta lúc này lại không có được nửa điểm ưu thế hiển nhiên là không thỏa mãn được sự tự cao trong lòng hắn.  

“Luận về thực lực thì tộc Thiên Ma chúng ta chính là chủng tộc mạnh nhất ở đại lục Thương khung này, mạnh hơn loài người các ngươi rất nhiều”  

Mặc Thương lạnh lùng cười, quanh thân bắt đầu khởi động ra lãnh vực hắc ám, nhất thời bộc phát ra sức mạnh hủy diệt càng thêm mãnh liệt hơn.  

“Mấy lời vô ích của ngươi, thật nhiều.”  

Con ngươi Lâm Lăng ám ánh vàng, lạnh lùng nhìn đối phương, hoàn toàn không có hứng thú để đấu võ mồm.  

Lúc này thân hình hắn ta khẽ động, giống như người kiếm hợp nhất, mang theo kiếm ý hùng hồn mạnh bạo đâm ra.  

“Tìm chết đi!”  

Nghe vậy, sắc mặt Mặc Thương dâng lên một vẻ xám ngắt, thẹn quá hóa giận hừ lạnh một tiếng.  

Nhìn bóng Lâm Lăng đang cầm kiếm bạo đâm tới, trường trương khảm đầy vảy lân nhỏ màu đen của hắn ta bỗng nhiên vung lên.  

Vút--------!  

Nhưng mà trường thương vừa chém ra được một nửa đường thì biểu cảm trên mặt Mặc Thương đột nhiên ngưng đọng lại.  

Thế kiếm Lâm Lăng mặc dù nhanh nhưng tốc độ của hắn ta hoàn toàn đủ tự tin để kịp thời đỡ được.  

Nhưng không biết vì sao, thương thức của hắn ta lại không thi triển ra được trọn vẹn, không gian xung quanh và cả âm thanh giống như đang dừng lại.  

Ngay cả lãnh vực hủy diệt hắc ám đang tràn ngập quanh thân cũng đều triệt để trở nên yên tĩnh…

(* Đồng thuật là thiên phú rất hiếm nằm ở mắt, trùng đồng là có đồng thời hai đồng tử cùng lúc).  

“Thời gian dừng lại rồi?”  

Nhớ lại cái cảnh tượng giao thủ với Khải Thác ở đài chiến đấu tầng thứ hai của Lâm Lăng trước đó, hắn ta nhất thời hiểu đang xảy ra chuyện gì.  

“Chết tiệt!’  

Nhìn thấy mũi kiếm gần đâm thẳng vào cổ họng mình, sắc mặt Mặc Thương thay đổi kịch liệt, đồng tử trong mắt kinh sợ thình lình tách đôi ra.  

Trùng đồng!  

Nhìn thấy trong mỗi con mắt của của Mắc Thương đều có thêm hai con ngươi màu đen, nhìn qua yêu dị không gì sánh được.  

Loại đồng thuật này không những xuyên qua được tất cả các quy tắc phép thuật, sau khi luyện thành còn có thể tiến hành dịch chuyển được vật chất.  

Ầm!  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chiêu thức của ngươi xem ra cũng chỉ giới hạn vậy thôi, rồi xem ngươi sẽ chống đỡ được bao lâu!”  Hai mắt Mặc Thương híp lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Lăng.  Hủy Diệt Ý Cảnh trước nay luôn là niềm kiêu ngạo của hắn ta lúc này lại không có được nửa điểm ưu thế hiển nhiên là không thỏa mãn được sự tự cao trong lòng hắn.  “Luận về thực lực thì tộc Thiên Ma chúng ta chính là chủng tộc mạnh nhất ở đại lục Thương khung này, mạnh hơn loài người các ngươi rất nhiều”  Mặc Thương lạnh lùng cười, quanh thân bắt đầu khởi động ra lãnh vực hắc ám, nhất thời bộc phát ra sức mạnh hủy diệt càng thêm mãnh liệt hơn.  “Mấy lời vô ích của ngươi, thật nhiều.”  Con ngươi Lâm Lăng ám ánh vàng, lạnh lùng nhìn đối phương, hoàn toàn không có hứng thú để đấu võ mồm.  Lúc này thân hình hắn ta khẽ động, giống như người kiếm hợp nhất, mang theo kiếm ý hùng hồn mạnh bạo đâm ra.  “Tìm chết đi!”  Nghe vậy, sắc mặt Mặc Thương dâng lên một vẻ xám ngắt, thẹn quá hóa giận hừ lạnh một tiếng.  Nhìn bóng Lâm Lăng đang cầm kiếm bạo đâm tới, trường trương khảm đầy vảy lân nhỏ màu đen của hắn ta bỗng nhiên vung lên.  Vút--------!  Nhưng mà trường thương vừa chém ra được một nửa đường thì biểu cảm trên mặt Mặc Thương đột nhiên ngưng đọng lại.  Thế kiếm Lâm Lăng mặc dù nhanh nhưng tốc độ của hắn ta hoàn toàn đủ tự tin để kịp thời đỡ được.  Nhưng không biết vì sao, thương thức của hắn ta lại không thi triển ra được trọn vẹn, không gian xung quanh và cả âm thanh giống như đang dừng lại.  Ngay cả lãnh vực hủy diệt hắc ám đang tràn ngập quanh thân cũng đều triệt để trở nên yên tĩnh…(* Đồng thuật là thiên phú rất hiếm nằm ở mắt, trùng đồng là có đồng thời hai đồng tử cùng lúc).  “Thời gian dừng lại rồi?”  Nhớ lại cái cảnh tượng giao thủ với Khải Thác ở đài chiến đấu tầng thứ hai của Lâm Lăng trước đó, hắn ta nhất thời hiểu đang xảy ra chuyện gì.  “Chết tiệt!’  Nhìn thấy mũi kiếm gần đâm thẳng vào cổ họng mình, sắc mặt Mặc Thương thay đổi kịch liệt, đồng tử trong mắt kinh sợ thình lình tách đôi ra.  Trùng đồng!  Nhìn thấy trong mỗi con mắt của của Mắc Thương đều có thêm hai con ngươi màu đen, nhìn qua yêu dị không gì sánh được.  Loại đồng thuật này không những xuyên qua được tất cả các quy tắc phép thuật, sau khi luyện thành còn có thể tiến hành dịch chuyển được vật chất.  Ầm!  

Chương 1182