Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1197
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Sắc mặt hai gã cường giả Thiên Ma mười cánh hơi trầm xuống, liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vài phần nặng nề trong mắt đối phương. Sự nặng nề này không phải sợ hãi, mà là cảm thấy một võ tu nhân loại lại thuần dưỡng được nhiều sủng vật hùng mạnh như vậy. Cộng thêm con Long Thi kia, kế tiếp họ muốn gi ết chết Lâm Lăng có vẻ khó giải quyết hơn rất nhiều. “Ngươi chạy trước đi, mau chóng gọi viện trợ tới.” Ánh mắt Lâm Lăng hơi đanh lại, nhìn về phía Trần Tấn bên cạnh mà dặn dò. “Vậy còn ngươi?” Nghe vậy, Trần Tấn nhíu mày, trong giọng nói có chút băn khoăn. Dù sao lấy thực lực của Lâm Lăng, muốn chống chọi đến khi hắn ta gọi các cao thủ của Cửu Huyền Tông tới là chuyện cực kỳ xa vời. “Yên tâm đi, ta có cách, ngươi ở chỗ này cũng chỉ vướng chân vướng tay.” Lâm Lăng lạnh nhạt nói thẳng. Nếu Trần Tấn có năng lực lấy một địch trăm thì tất nhiên hắn sẽ không để hắn ta đi. Nhưng tình huống trước mắt cũng không thể bất chấp hậu quả mà xông qua ải chém giết giống như trên đài chiến đấu bảng xếp hạng. Phương pháp tốt nhất là trốn được người nào hay người đó. “Được.” Trần Tấn cũng không dây dưa dây cả, thân thể lập tức lao vút lên, cũng lập tức kích hoạt hóa thân Thiên Ma tám cánh. Phanh! Dòng khí hùng mạnh chấn động, Trần Tấn trực tiếp hóa thành một cái bóng sáng màu đen xông thẳng về phía sau. “Ngăn hắn lại!” Mười mấy tên cao thủ tộc Thiên Ma bao vây phía sau lập tức phát ra ma khí hùng hồn. Phanh phanh phanh...!!! Ngay sau đó, từng chiêu thức võ học Ma tộc gào thét bắn về hướng Trần Tấn. “Xông lên!” Tiểu Bạch hiểu được dụng ý của Lâm Lăng nên lập tức dẫn Nghĩ Hoàng nhào lên. Oanh ——! Hạo Thiên Huyền Bổng cấp tốc biến hình trong tay Tiểu Bạch, giống như trụ chống trời mà quét ngang ra ngoài. Tiếng chấn động của dòng khí kh ủng bố vang lên, đa số thế công võ học đều bị đập cho dập nát. Nghĩ Hoàng thì đứng mũi chịu sào, thay Trần Tấn ngăn cản công kích còn lại. Trên thú giáp dày nặng màu đỏ sậm kia, phù văn nhanh chóng mấp máy, kích hoạt ra kỹ năng thiên phú ‘Phản Giáp Thương Hại’! Căn cứ vào mức độ công kích nó phải chịu đựng, kỹ năng này bắn ngược 80% thương tổn về hướng đối thủ. “A! A...!!”
Sắc mặt hai gã cường giả Thiên Ma mười cánh hơi trầm xuống, liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vài phần nặng nề trong mắt đối phương.
Sự nặng nề này không phải sợ hãi, mà là cảm thấy một võ tu nhân loại lại thuần dưỡng được nhiều sủng vật hùng mạnh như vậy. Cộng thêm con Long Thi kia, kế tiếp họ muốn gi ết chết Lâm Lăng có vẻ khó giải quyết hơn rất nhiều.
“Ngươi chạy trước đi, mau chóng gọi viện trợ tới.” Ánh mắt Lâm Lăng hơi đanh lại, nhìn về phía Trần Tấn bên cạnh mà dặn dò.
“Vậy còn ngươi?” Nghe vậy, Trần Tấn nhíu mày, trong giọng nói có chút băn khoăn.
Dù sao lấy thực lực của Lâm Lăng, muốn chống chọi đến khi hắn ta gọi các cao thủ của Cửu Huyền Tông tới là chuyện cực kỳ xa vời.
“Yên tâm đi, ta có cách, ngươi ở chỗ này cũng chỉ vướng chân vướng tay.” Lâm Lăng lạnh nhạt nói thẳng.
Nếu Trần Tấn có năng lực lấy một địch trăm thì tất nhiên hắn sẽ không để hắn ta đi. Nhưng tình huống trước mắt cũng không thể bất chấp hậu quả mà xông qua ải chém giết giống như trên đài chiến đấu bảng xếp hạng.
Phương pháp tốt nhất là trốn được người nào hay người đó.
“Được.”
Trần Tấn cũng không dây dưa dây cả, thân thể lập tức lao vút lên, cũng lập tức kích hoạt hóa thân Thiên Ma tám cánh.
Phanh!
Dòng khí hùng mạnh chấn động, Trần Tấn trực tiếp hóa thành một cái bóng sáng màu đen xông thẳng về phía sau.
“Ngăn hắn lại!”
Mười mấy tên cao thủ tộc Thiên Ma bao vây phía sau lập tức phát ra ma khí hùng hồn.
Phanh phanh phanh...!!!
Ngay sau đó, từng chiêu thức võ học Ma tộc gào thét bắn về hướng Trần Tấn.
“Xông lên!”
Tiểu Bạch hiểu được dụng ý của Lâm Lăng nên lập tức dẫn Nghĩ Hoàng nhào lên.
Oanh ——!
Hạo Thiên Huyền Bổng cấp tốc biến hình trong tay Tiểu Bạch, giống như trụ chống trời mà quét ngang ra ngoài.
Tiếng chấn động của dòng khí kh ủng bố vang lên, đa số thế công võ học đều bị đập cho dập nát. Nghĩ Hoàng thì đứng mũi chịu sào, thay Trần Tấn ngăn cản công kích còn lại.
Trên thú giáp dày nặng màu đỏ sậm kia, phù văn nhanh chóng mấp máy, kích hoạt ra kỹ năng thiên phú ‘Phản Giáp Thương Hại’!
Căn cứ vào mức độ công kích nó phải chịu đựng, kỹ năng này bắn ngược 80% thương tổn về hướng đối thủ.
“A! A...!!”
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Sắc mặt hai gã cường giả Thiên Ma mười cánh hơi trầm xuống, liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vài phần nặng nề trong mắt đối phương. Sự nặng nề này không phải sợ hãi, mà là cảm thấy một võ tu nhân loại lại thuần dưỡng được nhiều sủng vật hùng mạnh như vậy. Cộng thêm con Long Thi kia, kế tiếp họ muốn gi ết chết Lâm Lăng có vẻ khó giải quyết hơn rất nhiều. “Ngươi chạy trước đi, mau chóng gọi viện trợ tới.” Ánh mắt Lâm Lăng hơi đanh lại, nhìn về phía Trần Tấn bên cạnh mà dặn dò. “Vậy còn ngươi?” Nghe vậy, Trần Tấn nhíu mày, trong giọng nói có chút băn khoăn. Dù sao lấy thực lực của Lâm Lăng, muốn chống chọi đến khi hắn ta gọi các cao thủ của Cửu Huyền Tông tới là chuyện cực kỳ xa vời. “Yên tâm đi, ta có cách, ngươi ở chỗ này cũng chỉ vướng chân vướng tay.” Lâm Lăng lạnh nhạt nói thẳng. Nếu Trần Tấn có năng lực lấy một địch trăm thì tất nhiên hắn sẽ không để hắn ta đi. Nhưng tình huống trước mắt cũng không thể bất chấp hậu quả mà xông qua ải chém giết giống như trên đài chiến đấu bảng xếp hạng. Phương pháp tốt nhất là trốn được người nào hay người đó. “Được.” Trần Tấn cũng không dây dưa dây cả, thân thể lập tức lao vút lên, cũng lập tức kích hoạt hóa thân Thiên Ma tám cánh. Phanh! Dòng khí hùng mạnh chấn động, Trần Tấn trực tiếp hóa thành một cái bóng sáng màu đen xông thẳng về phía sau. “Ngăn hắn lại!” Mười mấy tên cao thủ tộc Thiên Ma bao vây phía sau lập tức phát ra ma khí hùng hồn. Phanh phanh phanh...!!! Ngay sau đó, từng chiêu thức võ học Ma tộc gào thét bắn về hướng Trần Tấn. “Xông lên!” Tiểu Bạch hiểu được dụng ý của Lâm Lăng nên lập tức dẫn Nghĩ Hoàng nhào lên. Oanh ——! Hạo Thiên Huyền Bổng cấp tốc biến hình trong tay Tiểu Bạch, giống như trụ chống trời mà quét ngang ra ngoài. Tiếng chấn động của dòng khí kh ủng bố vang lên, đa số thế công võ học đều bị đập cho dập nát. Nghĩ Hoàng thì đứng mũi chịu sào, thay Trần Tấn ngăn cản công kích còn lại. Trên thú giáp dày nặng màu đỏ sậm kia, phù văn nhanh chóng mấp máy, kích hoạt ra kỹ năng thiên phú ‘Phản Giáp Thương Hại’! Căn cứ vào mức độ công kích nó phải chịu đựng, kỹ năng này bắn ngược 80% thương tổn về hướng đối thủ. “A! A...!!”