Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1249

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Chính như Cuồng Thần Điện và các thế lực nhỏ khác của Cuồng tộc, chỉ biết cam chịu sự chèn ép của bốn vị Cuồng Vương qua nhiều năm, căn bản sẽ không có bất kỳ cơ hội xoay người nào.   Phương án tốt nhất cuối cùng chỉ có phản kháng, cho dù cơ hội xa vời đến mức nào, ít nhất cũng có thể nhìn thấy hy vọng!   Tiếp theo, lễ tế chính thức được tổ chức. Các loại nghi thức rườm rà, có thể nói là muôn hình muôn vẻ.  Lần trước khi ám sát thành chủ Thiên La, Lâm Lăng đã thi triển Sưu Hồn Thuật. Cho nên hắn cũng hiểu biết đại khái về các lễ tiết độc đáo của Cuồng tộc, suôn sẻ quan sát toàn bộ quá trình.   Hơn nữa hiện tại hắn đã nhuộm một đầu tóc đỏ và thi triển Dịch Dung Thuật thay đổi tướng mạo, biến thành bộ dạng của thành chủ Thiên La, chắc chắn khó có người phân biệt được thật giả.   Ngoại trừ không có kỹ năng cuồng hóa ra, hoàn toàn nhìn không ra hắn chính là một tên giả mạo.   Cho đến khi hoàng hôn, lễ tế cuối cùng cũng kết thúc.   Dù thể lực Lâm Lăng rất mạnh, cũng bị những nghi thức phức tạp này tra tấn đến uể oải cả người.   Buổi tối.   Tất cả chiến sĩ cuồng tộc tham dự lễ tế lần này đều ở lại dùng cơm tại quảng trường.   Lâm Lăng ngồi xếp bằng trước bàn đá nhỏ loại một người dùng, đồ ăn đặt trước bàn nhỏ giống hệt phần ăn được làm dựa theo tiêu chuẩn của bốn vị Cuồng Vương.   Điểm này, rõ ràng là Xích Vưu cố ý chuẩn bị trước. Hắn ta muốn mượn cơ hội này, thăm dò điểm mấu chốt của mấy vị Cuồng Vương kia lần nữa.   Mà phản ứng bình tĩnh của Lâm Lăng làm Xích Vưu vô cùng hài lòng.   Nếu như tiêu phí năm ngàn vạn đá Linh Dương, để đổi lấy lá chắn chỉ biết khúm núm khi đối mặt với bốn vị Cuồng Vương thì không khác nào tốn tiền vô ích.   "Nhóc con, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi nên tự biết thân phận mình ở đâu, được ăn món gì.”   Sau khi lễ tế chấm dứt, Kình Nạp nãy giờ vẫn luôn áp chế sự bất mãn, cuối cùng cũng bộc phát ra được.   “Không biết tự lượng sức mình, cẩn thận cuối cùng gánh không nổi nữa bị ép chết nha!” Hắn ta cười lạnh một tiếng, trong lời nói tràn đầy ý khinh miệt.   "Ngươi thật sự cho rằng có thể tham dự lễ tế Cuồng Thần lần này, thì sẽ có tư cách ngồi chung đài với bọn ta sao? Quả thực buồn cười quá mức."   Đằng Hồng buông ly rượu trong tay xuống, trong lúc nói chuyện, vết sẹo trên khuôn mặt chuyển động theo từng biểu cảm, trông có chút vặn vẹo. Nhìn khuôn mặt của hắn thoạt nhìn càng thêm dữ tợn.  "Không sai, nếu bây giờ ngươi ngoan ngoãn quỳ xuống thần phục bọn ta, nộp ra tất cả gia sản ở thành Thiên La, có lẽ bọn ta còn có thể chừa lại cái mạng chó của người." Cuồng Vương Ngao Hầu mặc Cuồng Thần Chiến Khải bản mô phỏng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt có loại trêu chọc giống như mèo vờn chuột.   Đối mặt với các loại ngôn ngữ công kích của ba vị Cuồng Vương, vẻ mặt Lâm Lăng vẫn vô cùng tự nhiên mà hưởng thụ mỹ thực trên bàn, không cất tiếng đáp lời.   Theo hắn thấy, loại phương thức công kích bằng miệng này, hoàn toàn không đau không ngứa, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi với bọn họ.   

Chính như Cuồng Thần Điện và các thế lực nhỏ khác của Cuồng tộc, chỉ biết cam chịu sự chèn ép của bốn vị Cuồng Vương qua nhiều năm, căn bản sẽ không có bất kỳ cơ hội xoay người nào.   

Phương án tốt nhất cuối cùng chỉ có phản kháng, cho dù cơ hội xa vời đến mức nào, ít nhất cũng có thể nhìn thấy hy vọng!   

Tiếp theo, lễ tế chính thức được tổ chức. Các loại nghi thức rườm rà, có thể nói là muôn hình muôn vẻ.  

Lần trước khi ám sát thành chủ Thiên La, Lâm Lăng đã thi triển Sưu Hồn Thuật. Cho nên hắn cũng hiểu biết đại khái về các lễ tiết độc đáo của Cuồng tộc, suôn sẻ quan sát toàn bộ quá trình.   

Hơn nữa hiện tại hắn đã nhuộm một đầu tóc đỏ và thi triển Dịch Dung Thuật thay đổi tướng mạo, biến thành bộ dạng của thành chủ Thiên La, chắc chắn khó có người phân biệt được thật giả.   

Ngoại trừ không có kỹ năng cuồng hóa ra, hoàn toàn nhìn không ra hắn chính là một tên giả mạo.   

Cho đến khi hoàng hôn, lễ tế cuối cùng cũng kết thúc.   

Dù thể lực Lâm Lăng rất mạnh, cũng bị những nghi thức phức tạp này tra tấn đến uể oải cả người.   

Buổi tối.   

Tất cả chiến sĩ cuồng tộc tham dự lễ tế lần này đều ở lại dùng cơm tại quảng trường.   

Lâm Lăng ngồi xếp bằng trước bàn đá nhỏ loại một người dùng, đồ ăn đặt trước bàn nhỏ giống hệt phần ăn được làm dựa theo tiêu chuẩn của bốn vị Cuồng Vương.   

Điểm này, rõ ràng là Xích Vưu cố ý chuẩn bị trước. Hắn ta muốn mượn cơ hội này, thăm dò điểm mấu chốt của mấy vị Cuồng Vương kia lần nữa.   

Mà phản ứng bình tĩnh của Lâm Lăng làm Xích Vưu vô cùng hài lòng.   

Nếu như tiêu phí năm ngàn vạn đá Linh Dương, để đổi lấy lá chắn chỉ biết khúm núm khi đối mặt với bốn vị Cuồng Vương thì không khác nào tốn tiền vô ích.   

"Nhóc con, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi nên tự biết thân phận mình ở đâu, được ăn món gì.”   

Sau khi lễ tế chấm dứt, Kình Nạp nãy giờ vẫn luôn áp chế sự bất mãn, cuối cùng cũng bộc phát ra được.   

“Không biết tự lượng sức mình, cẩn thận cuối cùng gánh không nổi nữa bị ép chết nha!” Hắn ta cười lạnh một tiếng, trong lời nói tràn đầy ý khinh miệt.   

"Ngươi thật sự cho rằng có thể tham dự lễ tế Cuồng Thần lần này, thì sẽ có tư cách ngồi chung đài với bọn ta sao? Quả thực buồn cười quá mức."   

Đằng Hồng buông ly rượu trong tay xuống, trong lúc nói chuyện, vết sẹo trên khuôn mặt chuyển động theo từng biểu cảm, trông có chút vặn vẹo. Nhìn khuôn mặt của hắn thoạt nhìn càng thêm dữ tợn.  

"Không sai, nếu bây giờ ngươi ngoan ngoãn quỳ xuống thần phục bọn ta, nộp ra tất cả gia sản ở thành Thiên La, có lẽ bọn ta còn có thể chừa lại cái mạng chó của người." Cuồng Vương Ngao Hầu mặc Cuồng Thần Chiến Khải bản mô phỏng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt có loại trêu chọc giống như mèo vờn chuột.   

Đối mặt với các loại ngôn ngữ công kích của ba vị Cuồng Vương, vẻ mặt Lâm Lăng vẫn vô cùng tự nhiên mà hưởng thụ mỹ thực trên bàn, không cất tiếng đáp lời.   

Theo hắn thấy, loại phương thức công kích bằng miệng này, hoàn toàn không đau không ngứa, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi với bọn họ.   

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Chính như Cuồng Thần Điện và các thế lực nhỏ khác của Cuồng tộc, chỉ biết cam chịu sự chèn ép của bốn vị Cuồng Vương qua nhiều năm, căn bản sẽ không có bất kỳ cơ hội xoay người nào.   Phương án tốt nhất cuối cùng chỉ có phản kháng, cho dù cơ hội xa vời đến mức nào, ít nhất cũng có thể nhìn thấy hy vọng!   Tiếp theo, lễ tế chính thức được tổ chức. Các loại nghi thức rườm rà, có thể nói là muôn hình muôn vẻ.  Lần trước khi ám sát thành chủ Thiên La, Lâm Lăng đã thi triển Sưu Hồn Thuật. Cho nên hắn cũng hiểu biết đại khái về các lễ tiết độc đáo của Cuồng tộc, suôn sẻ quan sát toàn bộ quá trình.   Hơn nữa hiện tại hắn đã nhuộm một đầu tóc đỏ và thi triển Dịch Dung Thuật thay đổi tướng mạo, biến thành bộ dạng của thành chủ Thiên La, chắc chắn khó có người phân biệt được thật giả.   Ngoại trừ không có kỹ năng cuồng hóa ra, hoàn toàn nhìn không ra hắn chính là một tên giả mạo.   Cho đến khi hoàng hôn, lễ tế cuối cùng cũng kết thúc.   Dù thể lực Lâm Lăng rất mạnh, cũng bị những nghi thức phức tạp này tra tấn đến uể oải cả người.   Buổi tối.   Tất cả chiến sĩ cuồng tộc tham dự lễ tế lần này đều ở lại dùng cơm tại quảng trường.   Lâm Lăng ngồi xếp bằng trước bàn đá nhỏ loại một người dùng, đồ ăn đặt trước bàn nhỏ giống hệt phần ăn được làm dựa theo tiêu chuẩn của bốn vị Cuồng Vương.   Điểm này, rõ ràng là Xích Vưu cố ý chuẩn bị trước. Hắn ta muốn mượn cơ hội này, thăm dò điểm mấu chốt của mấy vị Cuồng Vương kia lần nữa.   Mà phản ứng bình tĩnh của Lâm Lăng làm Xích Vưu vô cùng hài lòng.   Nếu như tiêu phí năm ngàn vạn đá Linh Dương, để đổi lấy lá chắn chỉ biết khúm núm khi đối mặt với bốn vị Cuồng Vương thì không khác nào tốn tiền vô ích.   "Nhóc con, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi nên tự biết thân phận mình ở đâu, được ăn món gì.”   Sau khi lễ tế chấm dứt, Kình Nạp nãy giờ vẫn luôn áp chế sự bất mãn, cuối cùng cũng bộc phát ra được.   “Không biết tự lượng sức mình, cẩn thận cuối cùng gánh không nổi nữa bị ép chết nha!” Hắn ta cười lạnh một tiếng, trong lời nói tràn đầy ý khinh miệt.   "Ngươi thật sự cho rằng có thể tham dự lễ tế Cuồng Thần lần này, thì sẽ có tư cách ngồi chung đài với bọn ta sao? Quả thực buồn cười quá mức."   Đằng Hồng buông ly rượu trong tay xuống, trong lúc nói chuyện, vết sẹo trên khuôn mặt chuyển động theo từng biểu cảm, trông có chút vặn vẹo. Nhìn khuôn mặt của hắn thoạt nhìn càng thêm dữ tợn.  "Không sai, nếu bây giờ ngươi ngoan ngoãn quỳ xuống thần phục bọn ta, nộp ra tất cả gia sản ở thành Thiên La, có lẽ bọn ta còn có thể chừa lại cái mạng chó của người." Cuồng Vương Ngao Hầu mặc Cuồng Thần Chiến Khải bản mô phỏng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt có loại trêu chọc giống như mèo vờn chuột.   Đối mặt với các loại ngôn ngữ công kích của ba vị Cuồng Vương, vẻ mặt Lâm Lăng vẫn vô cùng tự nhiên mà hưởng thụ mỹ thực trên bàn, không cất tiếng đáp lời.   Theo hắn thấy, loại phương thức công kích bằng miệng này, hoàn toàn không đau không ngứa, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi với bọn họ.   

Chương 1249