Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…
Chương 1275
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Gào gào! Dường như ở bất cứ hướng nào trong núi cũng có tiếng thú gầm hung ác vang lên. Lâm Lăng vận dụng linh lực trong cơ thể để tạo ra một cái lồng linh khí hộ thể. Tại nơi núi non rừng già viễn cổ này tồn tại đủ loại thú độc, cho dù hiện tại thực lực của hắn có cao siêu tới mức nào cũng phải thật cẩn thận. Vù! Quả nhiên, cái lồng linh khí hộ thể vừa được tạo ra thì đã có một thân ảnh nhảy ra từ trong bụi cỏ. Tốc độ của nó nhanh đến nỗi Lâm Lăng còn chưa kịp nhìn ra đó là gì thì nó đã áp sát và lao vào đánh cái lồng linh khí hộ thể. “Ầm!” Thanh âm đập phá vang lên, cái lồng linh khí bị chấn động mạnh, nhất thời nó phát lực đẩy thân ảnh kia ra xa. Lâm Lăng nheo mắt, cuối cùng hắn cũng thấy rõ được hình dáng của thân ảnh kia. Đó là một con rắn nhỏ màu xanh lục, đầu hình tam giác và toàn thân rắn được bao phủ bởi lớp vảy màu xanh gần giống với màu của cỏ và kích cỡ toàn thân của nó cực kỳ nhỏ, chỉ bằng một ngón tay. “Rắn tam giác!” Vừa nhìn thấy nó là Lâm Lăng đã nhận ra ngay. Vào thời điểm cuộc thi Bách Viện diễn ra ở di tích viễn cổ, hắn đã từng gặp qua loại rắn độc này. Mặc dù kích thước của nó chỉ nhỏ như ngón tay nhưng nó có kỹ năng Thu Phóng Hình Thể và rất giỏi trong việc ngụy trang săn mồi. Lúc đó có không ít các thí sinh của các học viện bị loại rắn độc này tấn công. Lâm Lăng nhớ mang máng lúc đó hắn còn định thu nó vào hệ thống sủng vật. Có điều sau này nó được tiến hóa hợp thành với Lang Vương nên sủng vật sau khi được tiến hóa cũng được kế thừa kỹ năng thiên phú Thu Phóng Hình Thể. Xì! Lúc này, ngay khi con rắn nhỏ màu xanh kia bị đánh bay. Dường như chỉ trong phút chốc, thân rắn đã biến lớn và biến thành một con mãng xà đầu tam giác khổng lồ! Thân rắn cao khoảng mười thước uốn éo trông vô cùng hung dữ và đáng sợ. Sau khi con rắn đầu tam giác biến hình, ánh mắt của nó lập tức trở nên hung tợn và khát máu hơn, nó gầm lên và lao về phía Lâm Lăng! Ánh mắt của Lâm Lăng trở nên lạnh lẽo, hắn thậm chí còn không sử dụng vũ khí mà chỉ dùng nắm đấm đấm mạnh vào không trung rồi đánh thẳng lên đầu rắn. Lực chấn động mạnh mẽ giống như cơn sóng đột ngột ập đến. Đối với thực lực của hắn hiện tại, hắn chỉ mất mấy giây là giết được ngay con rắn này. “Ầm!” Chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên, đầu con rắn tam giác nổ tung. Máu đỏ của thịt hòa với não văng tung tóe trông vô cùng kinh khủng! Lâm Lăng thu lại nắm đấm với vẻ mặt vô cảm, hắn huy động linh lực khiến cho máu của con rắn bốc hơi. “Đi ra ăn tiệc đi.” Suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, hắn triệu hồi tất cả sủng vật ra ngoài ngoại trừ ‘Long Nha’. Vù vù vù! Chỉ trong chốc lát, thú ảnh lần lượt xuất hiện.
Gào gào!
Dường như ở bất cứ hướng nào trong núi cũng có tiếng thú gầm hung ác vang lên.
Lâm Lăng vận dụng linh lực trong cơ thể để tạo ra một cái lồng linh khí hộ thể. Tại nơi núi non rừng già viễn cổ này tồn tại đủ loại thú độc, cho dù hiện tại thực lực của hắn có cao siêu tới mức nào cũng phải thật cẩn thận.
Vù!
Quả nhiên, cái lồng linh khí hộ thể vừa được tạo ra thì đã có một thân ảnh nhảy ra từ trong bụi cỏ. Tốc độ của nó nhanh đến nỗi Lâm Lăng còn chưa kịp nhìn ra đó là gì thì nó đã áp sát và lao vào đánh cái lồng linh khí hộ thể.
“Ầm!”
Thanh âm đập phá vang lên, cái lồng linh khí bị chấn động mạnh, nhất thời nó phát lực đẩy thân ảnh kia ra xa.
Lâm Lăng nheo mắt, cuối cùng hắn cũng thấy rõ được hình dáng của thân ảnh kia. Đó là một con rắn nhỏ màu xanh lục, đầu hình tam giác và toàn thân rắn được bao phủ bởi lớp vảy màu xanh gần giống với màu của cỏ và kích cỡ toàn thân của nó cực kỳ nhỏ, chỉ bằng một ngón tay.
“Rắn tam giác!”
Vừa nhìn thấy nó là Lâm Lăng đã nhận ra ngay.
Vào thời điểm cuộc thi Bách Viện diễn ra ở di tích viễn cổ, hắn đã từng gặp qua loại rắn độc này. Mặc dù kích thước của nó chỉ nhỏ như ngón tay nhưng nó có kỹ năng Thu Phóng Hình Thể và rất giỏi trong việc ngụy trang săn mồi. Lúc đó có không ít các thí sinh của các học viện bị loại rắn độc này tấn công. Lâm Lăng nhớ mang máng lúc đó hắn còn định thu nó vào hệ thống sủng vật.
Có điều sau này nó được tiến hóa hợp thành với Lang Vương nên sủng vật sau khi được tiến hóa cũng được kế thừa kỹ năng thiên phú Thu Phóng Hình Thể.
Xì!
Lúc này, ngay khi con rắn nhỏ màu xanh kia bị đánh bay.
Dường như chỉ trong phút chốc, thân rắn đã biến lớn và biến thành một con mãng xà đầu tam giác khổng lồ!
Thân rắn cao khoảng mười thước uốn éo trông vô cùng hung dữ và đáng sợ. Sau khi con rắn đầu tam giác biến hình, ánh mắt của nó lập tức trở nên hung tợn và khát máu hơn, nó gầm lên và lao về phía Lâm Lăng!
Ánh mắt của Lâm Lăng trở nên lạnh lẽo, hắn thậm chí còn không sử dụng vũ khí mà chỉ dùng nắm đấm đấm mạnh vào không trung rồi đánh thẳng lên đầu rắn.
Lực chấn động mạnh mẽ giống như cơn sóng đột ngột ập đến.
Đối với thực lực của hắn hiện tại, hắn chỉ mất mấy giây là giết được ngay con rắn này.
“Ầm!”
Chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên, đầu con rắn tam giác nổ tung.
Máu đỏ của thịt hòa với não văng tung tóe trông vô cùng kinh khủng!
Lâm Lăng thu lại nắm đấm với vẻ mặt vô cảm, hắn huy động linh lực khiến cho máu của con rắn bốc hơi.
“Đi ra ăn tiệc đi.”
Suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, hắn triệu hồi tất cả sủng vật ra ngoài ngoại trừ ‘Long Nha’.
Vù vù vù!
Chỉ trong chốc lát, thú ảnh lần lượt xuất hiện.
Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… Gào gào! Dường như ở bất cứ hướng nào trong núi cũng có tiếng thú gầm hung ác vang lên. Lâm Lăng vận dụng linh lực trong cơ thể để tạo ra một cái lồng linh khí hộ thể. Tại nơi núi non rừng già viễn cổ này tồn tại đủ loại thú độc, cho dù hiện tại thực lực của hắn có cao siêu tới mức nào cũng phải thật cẩn thận. Vù! Quả nhiên, cái lồng linh khí hộ thể vừa được tạo ra thì đã có một thân ảnh nhảy ra từ trong bụi cỏ. Tốc độ của nó nhanh đến nỗi Lâm Lăng còn chưa kịp nhìn ra đó là gì thì nó đã áp sát và lao vào đánh cái lồng linh khí hộ thể. “Ầm!” Thanh âm đập phá vang lên, cái lồng linh khí bị chấn động mạnh, nhất thời nó phát lực đẩy thân ảnh kia ra xa. Lâm Lăng nheo mắt, cuối cùng hắn cũng thấy rõ được hình dáng của thân ảnh kia. Đó là một con rắn nhỏ màu xanh lục, đầu hình tam giác và toàn thân rắn được bao phủ bởi lớp vảy màu xanh gần giống với màu của cỏ và kích cỡ toàn thân của nó cực kỳ nhỏ, chỉ bằng một ngón tay. “Rắn tam giác!” Vừa nhìn thấy nó là Lâm Lăng đã nhận ra ngay. Vào thời điểm cuộc thi Bách Viện diễn ra ở di tích viễn cổ, hắn đã từng gặp qua loại rắn độc này. Mặc dù kích thước của nó chỉ nhỏ như ngón tay nhưng nó có kỹ năng Thu Phóng Hình Thể và rất giỏi trong việc ngụy trang săn mồi. Lúc đó có không ít các thí sinh của các học viện bị loại rắn độc này tấn công. Lâm Lăng nhớ mang máng lúc đó hắn còn định thu nó vào hệ thống sủng vật. Có điều sau này nó được tiến hóa hợp thành với Lang Vương nên sủng vật sau khi được tiến hóa cũng được kế thừa kỹ năng thiên phú Thu Phóng Hình Thể. Xì! Lúc này, ngay khi con rắn nhỏ màu xanh kia bị đánh bay. Dường như chỉ trong phút chốc, thân rắn đã biến lớn và biến thành một con mãng xà đầu tam giác khổng lồ! Thân rắn cao khoảng mười thước uốn éo trông vô cùng hung dữ và đáng sợ. Sau khi con rắn đầu tam giác biến hình, ánh mắt của nó lập tức trở nên hung tợn và khát máu hơn, nó gầm lên và lao về phía Lâm Lăng! Ánh mắt của Lâm Lăng trở nên lạnh lẽo, hắn thậm chí còn không sử dụng vũ khí mà chỉ dùng nắm đấm đấm mạnh vào không trung rồi đánh thẳng lên đầu rắn. Lực chấn động mạnh mẽ giống như cơn sóng đột ngột ập đến. Đối với thực lực của hắn hiện tại, hắn chỉ mất mấy giây là giết được ngay con rắn này. “Ầm!” Chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên, đầu con rắn tam giác nổ tung. Máu đỏ của thịt hòa với não văng tung tóe trông vô cùng kinh khủng! Lâm Lăng thu lại nắm đấm với vẻ mặt vô cảm, hắn huy động linh lực khiến cho máu của con rắn bốc hơi. “Đi ra ăn tiệc đi.” Suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, hắn triệu hồi tất cả sủng vật ra ngoài ngoại trừ ‘Long Nha’. Vù vù vù! Chỉ trong chốc lát, thú ảnh lần lượt xuất hiện.