Tác giả:

Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện…

Chương 1282

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng loại Thời Không Nghịch Chuyển quỷ dị này chỉ duy trì mấy phút, sau đó thì ầm ầm hỏng mất, khôi phục quy tắc sinh thái ban đầu.  “Thành công!”  Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, trong lòng rất vui sướng.  Tuy Thời Không Nghịch Chuyển không kéo dài, nhưng bước đầu tiên này là bắt đầu rất tốt.  Hắn tin chắc ngày sau khi khả năng khống chế ý cảnh của mình càng thành thục thì nhất định có thể kiên trì càng lâu.  “Lão đại, vừa rồi là chuyện gì? Sao thác nước lại chảy ngược lên, không phải ta hoa mắt đó chứ?!”  Bên bờ hồ cách đó không xa, hiển nhiên Tiểu Bạch đã thấy được cảnh tượng lúc nãy, lập tức ngạc nhiên hỏi: “Hay là ảo cảnh gì?”  Thân thể Lâm Lăng di động, trực tiếp lướt đến bên bờ, đứng bên cạnh Tiểu Bạch, cười khẽ và nói: “Ngươi không nhìn lầm, cũng không phải ảo cảnh.”  Khi nói chuyện, Lâm Lăng cúi người xuống, hái một đóa hoa đỏ trong đống cỏ dại rồi trực tiếp bóp nát trong tay.  Gì đây?  Nhìn hành vi hái hoa bẻ cành này, Tiểu Bạch đứng bên cạnh nhìn mà ngơ ra.  Nhưng cảnh tượng xảy ra kế tiếp lại khiến vẻ mặt nó dần dần trở nên kinh ngạc.  Chỉ thấy đóa hoa bị Lâm Lăng bóp nhừ trong tay đang khôi phục thành hình dạng hoàn chỉnh ban đầu với một tốc độ mắt thường có thể thấy được.  Gì?!  Hai mắt Tiểu Bạch trợn to, khó có thể tin mà nhìn biến hóa trước mắt. Nó nhịn không được đoạt lấy đóa hoa trong tay Lâm Lăng, thử ngắt xuống một mảnh cánh hoa.  Hiển nhiên, hoa này thật sự tồn tại, không phải là năng lượng biến ảo thành.  “Lão đại, rốt cục người làm được bằng cách nào?” Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt kinh nghi.  “Ta vừa học được một kỹ năng, Thời Không Nghịch Chuyển.” Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười, “Có thể khống chế thời gian chảy ngược trong phạm vi không gian hữu hạn, làm tất cả lui về điểm thời gian hữu hạn.”  Thời Không Nghịch Chuyển?!  Chiêu này cũng quá thần kỳ!  Nghe thế, Tiểu Bạch vô cùng mừng rỡ. Tuy rằng không hiểu huyền ảo trong đó, nhưng chỉ dựa vào thủ đoạn khôi phục đóa hoa nhỏ thành nguyên vẹn như vừa rồi thì có thể nhận ra sự lợi hại của nó.(*Khu vực an táng của thần)  Trong sơn cốc, khói bếp mịt mù.  Trên bờ hồ có tám lò nướng thịt, những viên thịt thú hình tròn, không ngừng nướng trên ngọn lửa.  Những thịt thú này chắc chắn là Ngân Giáp Long Giao trước đó vừa đánh chết.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng loại Thời Không Nghịch Chuyển quỷ dị này chỉ duy trì mấy phút, sau đó thì ầm ầm hỏng mất, khôi phục quy tắc sinh thái ban đầu.  

“Thành công!”  

Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, trong lòng rất vui sướng.  

Tuy Thời Không Nghịch Chuyển không kéo dài, nhưng bước đầu tiên này là bắt đầu rất tốt.  

Hắn tin chắc ngày sau khi khả năng khống chế ý cảnh của mình càng thành thục thì nhất định có thể kiên trì càng lâu.  

“Lão đại, vừa rồi là chuyện gì? Sao thác nước lại chảy ngược lên, không phải ta hoa mắt đó chứ?!”  

Bên bờ hồ cách đó không xa, hiển nhiên Tiểu Bạch đã thấy được cảnh tượng lúc nãy, lập tức ngạc nhiên hỏi: “Hay là ảo cảnh gì?”  

Thân thể Lâm Lăng di động, trực tiếp lướt đến bên bờ, đứng bên cạnh Tiểu Bạch, cười khẽ và nói: “Ngươi không nhìn lầm, cũng không phải ảo cảnh.”  

Khi nói chuyện, Lâm Lăng cúi người xuống, hái một đóa hoa đỏ trong đống cỏ dại rồi trực tiếp bóp nát trong tay.  

Gì đây?  

Nhìn hành vi hái hoa bẻ cành này, Tiểu Bạch đứng bên cạnh nhìn mà ngơ ra.  

Nhưng cảnh tượng xảy ra kế tiếp lại khiến vẻ mặt nó dần dần trở nên kinh ngạc.  

Chỉ thấy đóa hoa bị Lâm Lăng bóp nhừ trong tay đang khôi phục thành hình dạng hoàn chỉnh ban đầu với một tốc độ mắt thường có thể thấy được.  

Gì?!  

Hai mắt Tiểu Bạch trợn to, khó có thể tin mà nhìn biến hóa trước mắt. Nó nhịn không được đoạt lấy đóa hoa trong tay Lâm Lăng, thử ngắt xuống một mảnh cánh hoa.  

Hiển nhiên, hoa này thật sự tồn tại, không phải là năng lượng biến ảo thành.  

“Lão đại, rốt cục người làm được bằng cách nào?” Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt kinh nghi.  

“Ta vừa học được một kỹ năng, Thời Không Nghịch Chuyển.” Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười, “Có thể khống chế thời gian chảy ngược trong phạm vi không gian hữu hạn, làm tất cả lui về điểm thời gian hữu hạn.”  

Thời Không Nghịch Chuyển?!  

Chiêu này cũng quá thần kỳ!  

Nghe thế, Tiểu Bạch vô cùng mừng rỡ. Tuy rằng không hiểu huyền ảo trong đó, nhưng chỉ dựa vào thủ đoạn khôi phục đóa hoa nhỏ thành nguyên vẹn như vừa rồi thì có thể nhận ra sự lợi hại của nó.

(*Khu vực an táng của thần)  

Trong sơn cốc, khói bếp mịt mù.  

Trên bờ hồ có tám lò nướng thịt, những viên thịt thú hình tròn, không ngừng nướng trên ngọn lửa.  

Những thịt thú này chắc chắn là Ngân Giáp Long Giao trước đó vừa đánh chết.  

Image removed.

Vũ Khí Thần Bí Của Sát ThủTác giả: Hỏa ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTrong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!” Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi. Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì. Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết. Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống. Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt. Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng loại Thời Không Nghịch Chuyển quỷ dị này chỉ duy trì mấy phút, sau đó thì ầm ầm hỏng mất, khôi phục quy tắc sinh thái ban đầu.  “Thành công!”  Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, trong lòng rất vui sướng.  Tuy Thời Không Nghịch Chuyển không kéo dài, nhưng bước đầu tiên này là bắt đầu rất tốt.  Hắn tin chắc ngày sau khi khả năng khống chế ý cảnh của mình càng thành thục thì nhất định có thể kiên trì càng lâu.  “Lão đại, vừa rồi là chuyện gì? Sao thác nước lại chảy ngược lên, không phải ta hoa mắt đó chứ?!”  Bên bờ hồ cách đó không xa, hiển nhiên Tiểu Bạch đã thấy được cảnh tượng lúc nãy, lập tức ngạc nhiên hỏi: “Hay là ảo cảnh gì?”  Thân thể Lâm Lăng di động, trực tiếp lướt đến bên bờ, đứng bên cạnh Tiểu Bạch, cười khẽ và nói: “Ngươi không nhìn lầm, cũng không phải ảo cảnh.”  Khi nói chuyện, Lâm Lăng cúi người xuống, hái một đóa hoa đỏ trong đống cỏ dại rồi trực tiếp bóp nát trong tay.  Gì đây?  Nhìn hành vi hái hoa bẻ cành này, Tiểu Bạch đứng bên cạnh nhìn mà ngơ ra.  Nhưng cảnh tượng xảy ra kế tiếp lại khiến vẻ mặt nó dần dần trở nên kinh ngạc.  Chỉ thấy đóa hoa bị Lâm Lăng bóp nhừ trong tay đang khôi phục thành hình dạng hoàn chỉnh ban đầu với một tốc độ mắt thường có thể thấy được.  Gì?!  Hai mắt Tiểu Bạch trợn to, khó có thể tin mà nhìn biến hóa trước mắt. Nó nhịn không được đoạt lấy đóa hoa trong tay Lâm Lăng, thử ngắt xuống một mảnh cánh hoa.  Hiển nhiên, hoa này thật sự tồn tại, không phải là năng lượng biến ảo thành.  “Lão đại, rốt cục người làm được bằng cách nào?” Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt kinh nghi.  “Ta vừa học được một kỹ năng, Thời Không Nghịch Chuyển.” Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười, “Có thể khống chế thời gian chảy ngược trong phạm vi không gian hữu hạn, làm tất cả lui về điểm thời gian hữu hạn.”  Thời Không Nghịch Chuyển?!  Chiêu này cũng quá thần kỳ!  Nghe thế, Tiểu Bạch vô cùng mừng rỡ. Tuy rằng không hiểu huyền ảo trong đó, nhưng chỉ dựa vào thủ đoạn khôi phục đóa hoa nhỏ thành nguyên vẹn như vừa rồi thì có thể nhận ra sự lợi hại của nó.(*Khu vực an táng của thần)  Trong sơn cốc, khói bếp mịt mù.  Trên bờ hồ có tám lò nướng thịt, những viên thịt thú hình tròn, không ngừng nướng trên ngọn lửa.  Những thịt thú này chắc chắn là Ngân Giáp Long Giao trước đó vừa đánh chết.  

Chương 1282